Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2202. Ba chiếc Ngọc Cổ

Steven và Âm Điệp Vương vừa nói chuyện vừa tiến hành đăng ký, dù là Vương Giả như họ thì cũng phải tuân thủ quy định của Vạn Bảo.
Hiếm khi Vạn Bảo xảy ra chiến tranh với các chủng tộc khác, chỉ dựa vào thực lực của họ cũng đã đứng trong top mười, có người còn suy đoán thậm chí Vạn Bảo có cơ hội chen chân vào top năm ấy chứ.
Steven và Âm Điệp Vương đang chuẩn bị rời đi, lại đột nhiên thấy một nam một nữ ôm một bé gái đi vào căn cứ, không khỏi nhíu mày.
Bọn họ không nhận ra Hàn Sâm, nhưng lại cảm nhận được khí tức Ngọc Cổ trên người Hoàng Phủ Tĩnh, cùng nhíu mày mày nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tĩnh.
Bởi vì yêu cầu phải đăng ký, có giấu giếm cũng vô ích, cho nên Hàn Sâm cũng không để Hoàng Phủ Tĩnh cố ý che dấu khí tức Ngọc Cổ.
Về phần Vạn Bảo bên kia, họ sẽ không giúp che giấu tin tức về Ngọc Cổ, bọn họ còn ước gì có thể loan tin cho cả vũ trụ biết rằng có người đã tìm thấy Ngọc Gổ trên tinh cầu Ngọc Gổ rồi, chuyện này chỉ có lợi chứ không có hại với việc buôn bán của họ.
Bởi vì lúc vào đã đăng ký danh tính nên không cần giấu giếm thân phận nữa. Mỗi khi một Ngọc Cổ xuất hiện Vạn Bảo sẽ làm một đợt tuyên truyền, thế nên Hàn Sâm mới có thể dẫn Hoàng Phủ Tĩnh đến thẳng căn cứ để tiến hành đăng ký.
Âm Điệp Vương và Steven nhìn Hàn Sâm với Hoàng Phủ Tĩnh đi tới trước bàn đăng ký, ánh mắt của bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào một cái bao bên hông của Hoàng Phủ Tĩnh, lờ mờ có thể cảm giác được khí tức Ngọc Cổ bên trong, chỉ là còn chưa chắc lắm.
Lúc Hoàng Phủ Tĩnh mang Ngọc Gổ từ trong bao ra thì ánh mắt của hai Vương Giả lập tức cứng lại.
“Ngọc Cổ… Ngọc Cổ xuất hiện rồi…” Mấy vương công quý tộc khác trong căn cứ thấy Ngọc Cổ trong tay Hoàng Phủ Tĩnh, tức khắc có người sợ hãi kêu ra tiếng.
“Đã gần một năm không có Ngọc Cổ xuất hiện rồi nhỉ?”
“Chậc chậc, nhìn khí tức trên thân nàng ta, tối đa cũng chỉ là cấp Hầu Tước, không ngờ lại có được vận may như thế, tìm được Ngọc Cổ trong truyền thuyết.”
“Hê hê, là vận may hay là tai hoạ còn rất khó nói mà, một Hầu Tước mà
có được Ngọc Cổ không chắc đã là chuyện tốt đâu.”
Một đám vương công quý tộc bàn luận xôn xao, nhân viên làm việc trong căn cứ thấy Ngọc Cổ cũng rất kinh ngạc, nhưng vẫn tiến hành đăng ký cho Hoàng Phủ Tĩnh theo thủ tục bình thường.
Uy tín làm ăn của Vạn Bảo luôn rất đáng tin, ngay cả bảo vật cấp Thần Hóa bọn họ còn từng buôn bán, về cơ bản chưa từng xảy ra vụ tai tiếng gì cả, tất nhiên sẽ không vì một cái Ngọc Cổ mà động tay chân gì.
Theo thủ tục thông thường, Hoàng Phủ Tĩnh đưa vé vào cửa của nàng, sau đó đánh vang Ngọc Cổ, đăng ký xong thì bây giờ Ngọc Cổ mới được xem như thuộc về Hoàng Phủ Tĩnh thật sự.
“Cô bạn này, Ngọc Cổ của ngươi có bán không?” Steven kiềm chế không được, đi thẳng đến trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh hỏi.
“Xin lỗi, ta chưa có ý định bán nó đi.” Hoàng Phủ Tĩnh đáp.
Bây giờ nàng chỉ là cấp Bá Tước, có một Ngọc Cổ cấp Công Tước có thể dùng thì khi đi ra ngoài độ an toàn sẽ cao hơn rất nhiều, hiệu suất chém giết dị chủng cũng sẽ được nâng cao, Hoàng Phủ Tĩnh đương nhiên không có ý định bán nó rồi.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là không có cường giả cấp Vương nào có ý đồ với nàng.
Steven khẽ nhíu mày nhưng cũng không có ý định từ bỏ, tiếp tục nói: “Ngươi không cần vội từ chối, bổn vương là Steven tộc Kana, ngươi không ngại cứ ra giá đi, bổn vương tuyệt không trả giá.”
“Xin lỗi.” Vẻ mặt Hoàng Phủ Tĩnh không đổi, từ chối lần nữa.
Sắc mặt của Steven có chút khó coi, lúc này Âm Điệp Vương đi tới nói: “Cô bạn này, bảo vệ Ngọc Cổ cũng không phải là việc dễ dàng gì, bổn vương có thể dùng Bát Âm Điệp cấp Công Tước trao đổi với ngươi, hơn nữa bảo đảm sẽ đưa ngươi đến nơi an toàn, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Xin lỗi” Hoàng Phủ Tĩnh vẫn hờ hững nói.
“Bây giờ ngươi không bán, rời khỏi Tinh cầu Ngọc Cổ chỉ sợ sẽ phải hối
hận, khi đó muốn buôn bán chỉ sợ cũng không còn kịp đâu.” Sắc mặt của Âm Điệp Vương không thay đổi, vẫn cười mỉm nói.
Hoàng Phủ Tĩnh không tiếp tục để ý đến hắn nữa, yên lặng lui qua một bên.
Âm Điệp Vương còn muốn nhích tới gần Hoàng Phủ Tĩnh nói cái gì, lại bị Hàn Sâm ngăn cản: “Bạn ta đã nói không bán rồi, hay là các hạ đi chỗ khác xem thử đi.”
Ánh mắt Âm Điệp Vương lạnh lẽo: “Ngươi là cái thá gì, lại dám chen ngang lúc bổn vương nói chuyện với nàng?”
Hàn Sâm nhún vai, không nói gì nữa, đi tới trước bàn đăng ký lấy Bạch Ngọc Cổ của hắn ra.
“Lại một cái Ngọc CổI” Trong căn cứ lập tức vang lên một trận bàn tán xôn xao, chẳng ai ngờ rằng trong vòng một ngày lại có đến hai Ngọc Cổ xuất hiện.
Âm Điệp Vương hơi ngẩn ra, hắn không ngờ trên người Hàn cũng có một Bạch Ngọc Cổ.
Trong mắt nhân viên làm việc xuất hiện nét kinh ngạc, bắt đầu đăng ký thủ tục cho Hàn Sâm, làm cho Bạch Ngọc Cổ này thật sự thuộc về Hàn Sâm.
“Ngọc Cổ này của ngươi bán hay không? Lời hứa mới rồi của bổn vương với nàng giờ vẫn còn hiệu lực.” Âm Điệp Vương nhìn Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm không thèm để ý đến Âm Điệp Vương, Steven cũng nói theo: “Anh bạn, nếu như ngươi chịu bán Ngọc Cổ đi, bổn vương bằng lòng ra giá cao thu mua, hơn nữa bảo đảm bảo vệ các ngươi an toàn, ngươi có thể ra giá.”
“Xin lỗi, tạm thời ta không có ý định bán ra.” Hàn Sâm từ chối Steven.
Sắc mặt Âm Điệp Vương có chút khó coi, nhưng chưa kịp nói gì thì hắn chợt mở to hai mắt nhìn qua, chỉ thấy Hàn Sâm lại lấy ra một chiếc Ngọc Cổ nữa.
Hơn nữa chiếc Ngọc Cổ này thoạt nhìn hơi kỳ dị, bên trên có rất nhiều hoa văn huyết sắc, trông có chút khác biệt với Ngọc Cổ bình thường.
“Ngọc Cổ… Lại là Ngọc Cổ… Việc này sao có thể…”
“Ôi trời, hình như bọn họ ở cùng một chỗ, liên tục lấy ra ba chiếc Ngọc Cổ, chẳng lẽ bọn họ phát hiện một cái mạch khoáng Ngọc Cổ hay sao?”
“Trúng số độc đắc hay gì, lại có thể lấy ra những ba chiếc Ngọc Cổ.” “Chiếc Ngọc Cổ này hình như hơi sai sai, thoạt nhìn có chút khác biệt so với Ngọc Cổ bình thường, không phải là Ngọc Cổ đột biến chứ?”
“Ngươi nói cũng có thể lắm, Ngọc Cổ bình thường trông không giống thế này, ta cũng chưa từng thấy Cổ tộc nào khác giống vậy, không chừng thật sự là Ngọc Cổ đột biến đấy.”
“Nếu thật là Ngọc Cổ đột biến thì đáng giá lắm, Ngọc Cổ bình thường thăng cấp lên cấp Vương là không thành vấn đề, có khi Ngọc Cổ đột biến còn có cơ hội tiến thêm một bước nữa ấy chứ”
“Đây là vận may lớn lao nhưng cũng là tai họa khủng khiếp, thoạt nhìn cấp bậc của bọn họ cũng không cao, thoáng cái lấy ra ba chiếc Ngọc Cổ, muốn không chết cũng khó.”
“Đây không phải là may mắn, mà là họa sát thân!”
Ngay lúc đám người nghị luận ầm ï, Steven và Âm Điệp Vương lại tham lam nhìn chằm chằm vào Huyết Hạt Ngọc Cổ không buồn chớp mắt. Ngọc Gổ biến dị chính là đồ tốt vạn năm khó cầu, có thể còn có cơ hội đột phá lên cấp Vương, ngay cả Vương Giả như họ cũng xem như bảo vật.
“Xin thứ lỗi thưa tiên sinh, dựa theo quy định của Vạn Bảo chúng ta,
mỗi sinh vật chỉ có thể mang đi một chiếc Ngọc Cổ, ngài đã đăng ký một chiếc rồi… Nhân viên công tác nói với Hàn Sâm.
“Ta biết, chiếc trống này không phải là của ta, là của con gái ta.” Hàn Sâm chỉ vào Bảo Nhi trong lòng mình, trực tiếp đưa Huyết Hạt Ngọc Cổ cho con bé.
“Vậy mời nàng ấy đánh vang Ngọc Cổ… ” Nhân viên công tác cảm thấy khó tin, nhìn về phía Bảo Nhi và Ngọc Cổ.
“Nhất định phải đánh Ngọc Cổ ở chỗ này sao?” Hàn Sâm nhìn nhân viên hỏi. “Đúng thế, đây là quy định.” Nhân viên gật đầu đáp chắc chắn.
Hết chương 2202.
Bạn cần đăng nhập để bình luận