Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2828. Đánh cược bằng bản lĩnh.

“Không biết dùng phương pháp để giết Thần, đối phó thanh Thần đao này có hữu dụng hay không?” Hàn Sâm vừa động tâm niệm, Đằng Thiên La bị hắn gọi ra, đánh một quyền về hướng Thần đao.
Oành!
Thần đao không bị hao tổn, thế nhưng Ma quỷ Huyết Diễm trên người nó lại bị Đằng Thiên La đánh đến huyết diễm văng ra.
Hàn Sâm vui mừng trong lòng: “Vậy mà thật sự có hiệu quả, đồ chơi này cũng là một Thần sao?”
Đằng Thiên La đại phát thần uy, đánh một quyền tiếp một quyền vào trên thân Ma quỷ Huyết Diễm, đánh cho Ma quỷ Huyết Diễm kia bay tán loạn bốn phía, không còn có lực đánh trả nữa.
Thần đao vốn đã bại đến lui lại, bây giờ bị Đằng Thiên La giáp công, huyết diễm trên thân đao càng ngày càng yếu. Đến cuối cùng, huyết diễm kia hoàn toàn bị Đằng Thiên La đánh nát, Thần đao lập tức ảm đạm, giống như bị mất khống chế, rơi xuống trên mặt đất.
Hàn Sâm phi thân đến trước Thần đao, nhặt nó lên từ dưới đất, phát hiện khí tức trên Thần đao đã mất hết. Giờ nó giống như một thanh đao nhọn phổ thông.
Hai tay hắn nắm lấy một mặt đao nhọn, dùng sức muốn bẻ gãy đao, thế nhưng lại không thể toại nguyện. Đao kia vẫn cứng rắn như trước đó, chỉ không có khí tức linh tính mà thôi.
“Không nghe thấy tiếng nhắc nhở săn giết, nói như vậy, cũng không coi là chém giết nó.” Hàn Sâm trầm ngâm một lát, liền thu Thần đao vào tháp Thiên Mệnh, trấn áp nó.
“Uyển Nhị, đi theo ta đi, ta dẫn ngươi đi gặp Cô Trúc.” Hàn Sâm đi tới trước mặt Uyển Nhi, nói.
“Ngươi biết ca ca ta?” Đầu tiên, Uyển Nhi rất vui mừng, nhưng sau đó vẻ mặt nàng lại ảm đạm. Nàng lắc đầu nói: “Ngươi đi nhanh chút đi, ta không thể đi theo ngươi.”
“Thần đao đã bị ta trấn áp, ngươi còn có lo lắng gì khác sao?” Hàn Sâm thấy vẻ mặt Uyển Nhi, đã biết còn có ẩn tình trong đó.
“Ta ký kết khế ước với Thần, ta không thể rời khỏi nơi này, nếu không sẽ hại ca ca.” Uyển Nhi lắc đầu nói.
“Khế ước gì?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
Uyển Nhi lại lắc đầu, nói: “Không thể nói, nếu nói, ca ca sẽ có nguy hiểm.”
Hàn Sâm biết chuyện này không trách được Uyển Nhi. Nếu đổi lại là hắn, cho dù đoán được có thể là một âm mưu, nhưng trước khi chưa xác nhận một trăm phần trăm, hắn sẽ không lấy sự an nguy của người thân đi mạo hiểm.
“Ta không miễn cưỡng ngươi rời đi cùng ta, nhưng bây giờ Thần đao bị †a trấn áp, Thần kia sẽ bỏ qua cho ngươi sao?” Hàn Sâm nhìn Uyển Nhị, nói.
Uyển Nhi cắn môi không nói gì, hiển nhiên nàng cũng không thể xác định.
“Như vậy đi, ngươi nói cho ta Thần kia ở đâu, ta xem có cách nào cùng giải quyết Thần luôn không.” Hàn Sâm nói tiếp.
Nếu Thần ký kết khế ước với Uyển Nhi, giống như Thần Tử Yêu Liên, có lẽ Hàn Sâm có thể cùng giải quyết hắn, để Uyển Nhi hoàn toàn khôi phục tự do.
Ai biết Uyển Nhi lại lắc đầu như cũ, nói: “Ngươi đi đi, Thần không phải †ồn tại chúng ta có thể đối phó. Hắn là tồn tại không gì làm không được.”
“Thần đao không phải cũng bị ta trấn áp rồi sao. Trấn áp Thần cũng không là chuyện không thể nào.” Hàn Sâm khuyên.
“Không giống, Thần đao chỉ là một thanh đao, là đồ chơi của Thần mà thôi, sao có thể đánh đồng với Thần. Chúng ta không cách nào tưởng tượng nổi lực lượng của Thần…” Nói rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ của Uyển Nhi lộ ra vẻ sợ hãi, giống như nhớ lại chuyện gì đáng sợ.
“Chưa từng thử thì làm sao biết không được. Nếu như ca ca của ngươi, Cô Trúc ở đây, hắn nhất định sẽ hi vọng có thể lại gặp mặt ngươi.” Hàn Sâm hi vọng có thể mượn Cô Trúc để đánh động Uyển Nhi.
Uyển Nhi quả nhiên lộ ra vẻ do dự, nhưng lập tức lại kiên định lắc đầu, nói: “Cám ơn ngươi, xin ngươi đừng nói chuyện của ta cho ca ca. Ngươi đi nhanh đi, Thần đao xảy ra vấn đề, Thần nhất định đã cảm ứng được. Chờ sau khi hắn đến, lại đi thì không kịp rồi…”
“Đã không kịp rồi…” Giọng nói của Uyển Nhi nói đến cuối cùng một câu, lại thay đổi âm điệu, giống như đổi thành một người khác.
Hàn Sâm thay đổi sắc mặt, chỉ thấy Thần quang mông lung nổi lên trên người Uyển Nhi. Cả người nàng như đắm chìm trong nắng mai, đôi mắt cũng trở nên trong suốt là thường, giống như máy móc không có tình cảm.
“Có thể xâm nhập nông trường của ta, hủy Đao Linh của ta, ngươi thật thú vị vô cùng.” Uyển Nhi rất hứng thú nhìn Hàn Sâm rồi nói. Vẻ mặt của nàng giống như vương cao cao tại thượng đang nhìn một thằng hề thú vị trong gánh xiếc thú.
“Ngươi chính là Thần?” Hàn Sâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Uyển Nhị, nói.
Hắn đột nhiên ý thức được điều gì, thế nhưng lại không thể hoàn toàn nắm bắt được đó là gì.
“Đúng vậy, ta chính là Thần.” Uyển Nhi mỉm cười, gật đầu, đôi mắt vẫn đánh giá Hàn Sâm như cũ, hỏi: “Ngươi tên là gì? Là sinh vật tộc nào?”
“Kim Tệ, Nhân tộc.” Hàn Sâm đáp.
Ai biết Uyển Nhi lại lắc đầu, nói: “Ngươi không phải nhân tộc, Nhân tộc không phải ngươi cái dạng này, ngươi là dị chủng.”
Hàn Sâm lập tức chấn động trong lòng. Trong sinh vật đại vũ trụ, gần như không có ai biết sự tồn tại của nhân loại, mà cái gọi là Thần này chẳng những biết có nhân tộc tồn tại, hơn nữa còn có thể vạch ra rõ ràng hắn không phải nhân tộc. Chuyện này hiển nhiên rất có vấn đề.
“Làm sao ngươi biết ta không phải nhân tộc?” Hàn Sâm bật thốt lên câu hỏi.
“Không phải là không phải, không có vì sao.” Uyển Nhi tiếp tục nói. “Ngươi lại tên là gì?” Hàn Sâm hỏi ngược lại. “Chính là Thần.” Uyển Nhi đáp.
“Thần không phải cũng có phong hào sao? Như loại hình Thần Hư Vô, Thần Thiên Giáp gì đó, Thần hào của ngươi lại là gì?” Hàn Sâm tiếp tục hỏi thăm.
“Ngươi cũng biết rất rõ ràng đấy, khó trách có thể hủy Đao Linh của ta.” Thần cười một tiếng, nói: “Nhưng ta không có Thần hào, ngươi gọi ta Thần là được.”
Không đợi Hàn Sâm hỏi lại điều gì, Thần lại tiếp tục nói: “Ngươi hủy đao linh của ta, chuyện này ta có thể không so đo với ngươi. Ngươi muốn mang đi Uyển Nhi, ta cũng có thể làm như ước nguyện của ngươi. Chẳng qua thế giới là công bằng, ngươi có được nhiều như vậy, dù sao cũng nên trả giá chút gì đó mới công bằng. Ngươi nói đúng không?”
“Không đúng, đồ vật giành được bằng bản Iĩnh, tại sao phải trả giá?” Hàn Sâm bĩu môi nói.
Thần nao nao, sau đó cười to nói: “Nói hay lắm, đồ vật giành được bằng bản lĩnh, tại sao phải trả giá. Ta càng ngày càng thích ngươi. Như vậy đi, khó được gặp sinh vật dị chủng thú vị như ngươi vậy, ta cho ngươi một cái cơ hội. Chúng ta đánh cược, chỉ cần ngươi có thể thắng †a, chẳng những ngươi có thể rời đi mà không hao tổn lông tóc, cũng có thể mang Uyển Nhi đi.”
“Nếu ta thua thì sao?” Hàn Sâm cau mày nói.
“Thua à, ngươi thú vị như vậy, ta không nỡ để ngươi chết…” Cân nhắc một chút, Thần mới nói tiếp: “Ngươi tiếp nhận công việc của Uyển Nhi ngay ở chỗ này, nuôi nấng Thần đao một trăm năm đi.”
“Chuyện này không công bằng. Ta thắng, ngươi không cần trả giá gì cả, †a thua lại phải bỏ ra thời gian một trăm năm. Tại sao ta phải đánh cược không công bằng như thế với ngươi?” Hàn Sâm bĩu môi, nói.
“Bởi vì ta cũng đánh cược với ngươi bằng bản lĩnh.” Thần cười tủm tỉm, nói.
Hàn Sâm vừa định nói ta không đánh cược thì ngươi có thể làm gì được ta. Thế nhưng, lời nói còn chưa thốt ra, Hàn Sâm đã kinh hãi phát hiện, dưới ánh nhìn chăm chú của Thần, tay của hắn lại mất khống chế, bóp lấy cổ của mình, bóp hết sức, bóp đến mức chính hắn đã sắp ngạt thở. Với ý cảnh và lực lượng của Hàn Sâm, hắn lại hoàn toàn không khống chế nổi thân thể của mình.
Bên trong hồn hải, Áo Giáp Hắc Tinh đã hoàn toàn thu liễm khí tức, như thể không hề tồn tại, không có chút phản ứng nào.
Hết chương 2828.
Bạn cần đăng nhập để bình luận