Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2398. Tai nạn

“Đại ca, chúng ta có nên vào đó xem thế nào không?” Long Bát đến bên cạnh Long Nhất nói thầm, song đôi mắt hắn lại nhìn chằn chằm về phía tinh cầu Ám Vực.
Tinh cầu Ám Vực tối đen có rất nhiều cơn lốc từ bao phủ bên ngoài tinh cầu, chỉ có thể nhìn thấy biển mây cuồn cuộn bên dưới dường như có thứ gì đó nổ tung. Song cụ thể là gì thì ở bên ngoài không thể thấy rõ được.
Long Nhất không trả lời, ánh mắt cũng nhìn chăm chú vào tinh cầu Ám Vực. Đáng tiếc hắn cũng như Long Bát, không thấy rõ rốt cuộc có thứ gì bên trong.
Từ sau vụ nổ kia, từ bên ngoài họ không thấy được động tĩnh gì nữa. Phản ứng dây chuyền sinh ra sau vụ nổ chấm dứt, tinh cầu Ám Vực lại trở về trạng thái yên lặng vốn có.
Sau khi đi vào trong tinh cầu Ám Vực, đám Baal không còn động tĩnh gì, cứ như là biến mất vậy.
“Đại ca, đây có phải một cái bẫy không? Tên oắt Dia Robb này cố tình tính toán chúng ta đấy à?” Long Bát lại nói.
“Chắc không phải đâu. Dia Robb không có thâm thù đại hận gì với chúng ta hết, không cần thiết phải bày ra trận thế lớn như vậy để hại chúng ta.” Long Nhất dừng một lát rồi lại lạnh giọng nói tiếp: “Dù là một cái bẫy thì chúng ta cũng chẳng cần sợ tộc Hủy Diệt bọn họ, cứ vào đó xem rồi nói tiếp.”
Đám Long Bát cũng thấy đúng, dù sao Lĩnh Vực hạch tâm vũ trụ cũng chỉ có Vương Giả mới được bước vào. Dù tộc Hủy Diệt có tính toán gì với họ thì cũng chỉ là vài Bán Thần Hóa, đám Long Nhất chẳng sợ.
Đám người bàn bạc xong bèn quyết định vào xem tình hình trước. Hàn Sâm tất nhiên cũng không có ý kiến gì, cùng họ thận trọng bước vào tinh cầu Ám Vực.
Đám Long Nhất ngoài miệng thì không coi tộc Hủy Diệt ra gì nhưng hành động lại cực kỳ cẩn thận, đều mở ra Lĩnh Vực, xuyên qua tầng lốc từ lực phát hiện ra trên tinh cầu màu đen to lớn có thể nhìn thấy một cái hố sâu hình tròn, như là hố thiên thạch do tảng thiên thạch khổng lồ rơi xuống tinh cầu.
Song ban nãy đám Hàn Sâm đều ở bên ngoài tinh cầu, không thấy có thiên thạch nào va vào tinh cầu Ám Vực cả, vụ nổ đó chắc là đến từ bên trong tinh cầu.
Khoảng cách quá xa, đám Hàn Sâm cũng chỉ thấy được hình dạng một cái hố khổng lồ, chỉ tiết thế nào không thấy rõ lắm. Long Nhất hơi do dự rồi bay về phía cái hố to kia.
Cách tinh cầu Ám Vực ngày càng gần, đám Hàn Sâm mới nhận ra độ khủng bố của cái hố lớn kia. Lại gần quan sát, cái hố quả thật không có biên giới.
Song trừ cái hố đó ra, bọn họ chẳng thấy thứ gì trên tinh cầu Ám Vực hết, đừng nói là dị chủng hạch tâm, ngay cả đám Baal mới vừa đi vào không lâu cũng không thấy bóng dáng.
“Đó là cái gì?” Cách cái hố ngày càng gần, Long Bát đột nhiên chỉ vào vị trí trung tâm hố to nói.
Không ai trả lời hắn, Hàn Sâm và Long Nhất đã thấy từ trước rồi, song họ cũng không biết đó là thứ gì.
Giữa cái hố lớn kia có một thứ như viên đá cuội nằm bên trong, màu lục sãm tản ra vầng sáng êm dịu, song thứ đó lại to như một sân bóng rổ.
Rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện ra, đám Dia Robb đang đứng bên cạnh viên đá cuội kia. Cả đám ngây ra như phông, đứng đó không nhúc nhích nhìn chằm chằm viên đá không biết đang làm gì.
“Mấy vị có cần giúp đỡ gì không?” Long Nhất lên tiếng chào hỏi, sau đó mới đi về phía bên đó, để tránh cho đám Dia Robb hiểu lầm.
Hàn Sâm đi theo đám Long Nhất cũng đến bên cạnh viên đá cuội, ánh mắt đánh giá thứ này mãi mà cũng không nhìn ra chỗ nào đặc biệt, hình như đó chỉ là một viên đá cuội bình thường, có hơi lớn hơn một chút mà thôi.
Đám Dia Robb không trả lời Long Nhất, chỉ sững người nhìn viên đá, cũng không ngăn cản đám Long Nhất tới gần.
Hàn Sâm và Long Nhất nhìn nhau, đều nhìn ra được sự nghỉ ngờ trong mắt đối phương. Tuy Dia Robb và Baal còn chưa tính là Vương Giả đỉnh cấp vì họ thăng cấp Vương khá trễ nhưng xét về thiên phú thì chắc chắn sau này họ đều sẽ trở thành Vương Giả đỉnh cấp, thăng cấp Thần Hóa cũng không hề khó khăn.
Có thể khiến họ chết sững ở đó, nếu không phải họ cố ý giả vờ thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó cực kỳ khó tin.
Chí ít Hàn Sâm cũng không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến cho người như Baal lại đứng nghệt mặt ra đó. Lấy tính cách nóng nảy và sát tâm của hắn, dù trời có sập xuống hắn cũng phải đánh một trận với ông trời.
Một kẻ không sợ trời không sợ đất như vậy mà giờ lại mở trừng hai mắt đứng đó không nhúc nhích như kẻ ngốc, thật sự rất khó tưởng tượng được rốt cuộc hắn đã nhìn thấy cái gì.
Song đám Hàn Sâm và Long Nhất nhìn về phía đá cuội lại chẳng có gì hết.
“Dia Robb, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?” Long Nhất đi tới bên cạnh họ, lại hỏi một câu.
Dia Robb cắn răng không nói gì, Vương Giả tộc Hủy Diệt bên cạnh lại như mới tỉnh lại từ trong mơ, hét to lên: “Chết rồi… Chết hết rồi…”
“Cái gì chết?” Long Bát truy hỏi.
Vương Giả kia không trả lời, chỉ hét lên chết rồi, tựa như phát điên mà xông về phía đá cuội.
“Đứng lại!” Dia Robb hét lên, thấy hắn không dừng lại bèn lập tức phi thân túm lấy Vương Giả tộc Hủy Diệt đang vọt tới chỗ đá cuội, đè hắn xuống đất.
“Ta bảo ngươi đừng lại cơ mà, ngươi không nghe thấy à?” Dia Robb sầm mặt nói.
Vương Giả tộc Hủy Diệt lại kêu lên: “Đám Goth đều ở bên dưới này, chúng ta mau đi cứu họ đi… Cứu họ…”
Dia Robb sầm mặt, thấp giọng nói: “Hiểu rõ tình hình trước đã. Không có mệnh lệnh của ta, không ai được tới gần nó hết.”
“Dia Robb, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?” Long Nhất nghe được chút manh mối, song lại không dám xác định.
Dia Robb đứng dậy nhìn về phía Long Nhất đáp: “Chuyện tới nước này †a cũng không gạt các ngươi làm gì. Tộc Hủy Diệt ta có hơn sáu mươi Vương Giả cùng đi vào tinh cầu Ám Vực săn giết dị chủng hạch tâm, định thanh lý sạch tinh cầu Ám Vực một lần. Song lúc mới đây đang nói chuyện với các ngươi, không biết đã xảy ra chuyện gì, nơi đóng trú của chúng ta bị thứ này đập nát, tất cả Vương Giả tộc Hủy Diệt đều biến mất.”
Đám Hàn Sâm và Long Nhất nghe xong đều rùng mình, trừ sáu Vương Giả nhóm Dia Robb và Baal, năm sáu mươi cường giả cấp Vương của tộc Hủy Diệt cứ thế biến mất tăm, chỉ nghĩ thôi đã khiến họ phải nổi da gà.
“Cho dù có thiên thạch khổng lồ giáng xuống tinh cầu, xảy ra tai nạn giống như tận thế thì cũng không thể im hơi lặng tiếng giết chết toàn bộ cường giả cấp Vương được. Huống chỉ căn bản không có thiên thạch xuất hiện, thứ này sao lại rơi vào đây được?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm viên đá cuội to lớn kia, cũng ngẩn ra như đám Dia Robb lúc trước.
“Chắc họ không đến chỗ khác chứ?” Ánh mắt Long Nhất quan sát xung quanh. Tinh cầu Ám Vực rất lớn, nếu năm sáu mươi Vương Giả cố ý ẩn thân tàng hình, tùy tiện nấp vào trong một sơn động trên tinh cầu thì chẳng ai nhìn thấy họ hết.
“Không, họ đều ở trong nơi đóng trú chờ bọn ta trở về… Nếu họ tránh được một kiếp thì không lý nào lại trốn chúng ta hết…” Dia Robb lắc đầu nói.
Long Nhất còn định nói gì đó, lại đột nhiên nghe được một tiếng rắc, trên mặt viên đá cuội to lớn kia nứt ra một kẽ nhỏ.
Hết chương 2398.
Bạn cần đăng nhập để bình luận