Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3191. Phần thưởng của trận chiến Thần Tiền

Trước khi xé mở thông đạo không gian để rời khỏi, Lowe Kidd quay đầu lại nói với Hàn Sâm: “Ngươi đừng tưởng rằng Phá Giới là rất giỏi. Phá Giới cũng có sự phân chia mạnh yếu, ngươi chỉ vừa mới Phá Giới mà thôi, tuy rằng không có nhiều cường giả có thể giết ngươi, thế nhưng cũng không chỉ có một hai người. Nếu như ta là ngươi, ta sẽ để Bảo Nhi đại nhân đi theo ta”
“Ta sẽ không đưa con gái của mình cho bất cứ kẻ nào, cũng sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào làm tổn thương nàng.” Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Lowe Kidd hừ một tiếng, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng vào thông đạo không gian.
Nhìn thông đạo không gian đóng cửa, lúc này Hàn Sâm thì thào: “Nếu như quả thật giống như ta đoán, vậy thì rất phiền toái.”
Hàn Sâm tiến vào bán kết, Bảo Nhi cũng thuận lợi tiến vào bán kết, vận khí của bọn họ rất tốt, không bị phân vào cùng tổ, lần lượt đối đầu với hai người khác cũng lọt vào bán kết.
Nhưng mà ngoài dự liệu của Hàn Sâm, lúc diễn ra vòng bán kết, đối thủ của hắn và Bảo Nhi lại không xuất hiện, tất cả đều bỏ cuộc.
Đây có thể là trận bán kết và chung kết nhàm chán nhất trong những năm qua. Vòng bán kết không thi đấu, trận chung kết cũng không thi đấu, Bảo Nhi trực tiếp rút lui, để cho Hàn Sâm thuận lý thành chương giành được chức vô địch trận chiến Thần Tiền.
Hai người lọt vào bán kết khác cũng là những nhân vật lớn có tiếng †ăm lừng lẫy trong vũ trụ, nhưng mọi người không ai nói thêm điều gì về việc bọn họ bỏ cuộc.
Đổi lại là bất kỳ người nào, không ai dám tiếp tục chiến đấu với mấy người Hàn Sâm. Ngay cả quy tắc mà thần linh đặt ra cũng bị phá vỡ, nếu bọn họ thực sự ứng chiến mới là kỳ lạ. Không ai sẵn sàng chấp nhận rủi ro trong một trận chiến như thế này.
Bọn họ tiến vào chiến trường tinh không, cho dù nhận thua cũng chưa chắc có thể sống sót ra ngoài. Nhưng nếu không nhận thua, bọn họ cũng không thể sử dụng chủng gen Thần Linh, nếu sử dụng sẽ bị thần linh giáng tội, không sử dụng thì chắc chắn không phải là đối thủ của Kim Tệ và Bảo Nhị, vậy thì đó quả thực là trận chiến chịu chết. Chỉ cần không phải là người ngu dốt thì chắc chắn sẽ biết lựa chọn như thế nào.
Kim Tệ trở thành người đầu tiên chiến thắng mờ ám nhất trong trận chiến Thần Tiần, nhưng lại không có ai dám chất vấn thực lực của hắn.
Mặc dù có chút không rõ ràng, nhưng Hàn Sâm cũng cảm thấy rất hài lòng. Hắn không có tâm trạng để ý tới chuyện chiến thắng vẻ vang, hắn chỉ cần có kết quả là được.
Sau khi Hàn Sâm đạt được vị trí đứng đầu trong trận chiến Thần Tiền, một tia sáng bắn vào chiến trường tinh không, rơi vào người Hàn Sâm, khiến thân hình Hàn Sâm biến mất.
Hàn Sâm không giấy giụa, đây chẳng qua chỉ là một chùm sáng truyền tống mà thôi, nó không có bất kỳ nguy hiểm nào với hắn.
Quang cảnh trước mắt Hàn Sâm thay đổi, chờ đến khi hắn khôi phục thị giác thì đã thấy mình ở bên trong một thần điện khổng lồ rồi.
Điều dễ thấy nhất trong thần điện chính là chiếc đèn chùm cổ thần bí treo ở vị trí trung tâm kia. Trên chiếc đèn chùm đó có từng ngọn đèn dầu nhỏ, số lượng ước chừng hơn vạn chiếc.
Hàn Sâm không xa lạ gì với những ngọn đèn đó. Đó chính là ngọn đèn vạn tộc. Mỗi một chiếc đèn dầu nhỏ đều có tên các tộc khác nhau, đứng đầu vẫn là tộc Thái Thượng.
Hàn Sâm cẩn thận đưa mắt nhìn tất cả các ngọn đèn gia tộc, nhưng không phát hiện ra đèn gia tộc của nhân loại, hiển nhiên nhân tộc vẫn chưa thắp đèn.
Trên thần tọa tận cùng bên trong thần điện, chính là vị Thần đại nhân mà Hàn Sâm quen thuộc kia. Bây giờ hẳn nên gọi hắn là chủ của thần điện mới đúng, thần linh cấp Trọng Khải cường đại nhất trong vũ trụ.
“Nhân loại không thể đốt đèn, ta đã nói với ngươi từ trước. Nhân loại vốn không nên tồn tại trong đại vũ trụ gen.” Chủ của thần điện thờ ơ nói.
“Tồn tại là hợp lý. Nếu nhân loại đã tồn tại trong đại vũ trụ gen, tại sao lại không thể thắp đèn?” Hàn Sâm cười nói.
“Không thể chính là không thể, không có vì sao cả. Nếu như nhân loại thực sự thắp đèn trong đại vũ trụ gen, chưa nói những cái khác, thần linh chúng ta nhất định sẽ không thể ngồi yên không quan tâm. Để Tinh tộc đốt đèn đã là nhượng bộ lớn nhất rồi.” Chủ của thần điện nói.
“Được rồi, chuyện nhân loại đốt đèn ta không quan tâm, phần thưởng của người chiến thắng trong trận chiến Thần Tiền có phải là nên cho ta rồi không?” Hàn Sâm cười híp mắt nhìn chủ của thần điện hỏi.
“Có thể” Chủ của thần điện không đề cập đến việc hắn phá vỡ quy tắc, hơn nữa còn đồng ý với hắn một cách sảng khoái. Sau đó hắn lấy ra một quả trứng gen, tiện tay ném, quả trứng lập tức rơi vào trong tay Hàn Sâm.
“Đây là trứng gen tuyệt thế Huyền Vũ Thánh Quy, bây giờ ngươi đã hài lòng chưa?” Chủ của thần điện cười híp mắt nhìn Hàn Sâm nói.
“Không phải nói người chiến thắng có thể tùy ý lấy trứng gen sao? Không cần con rùa được không?” Hàn Sâm nhìn trứng gen màu đen xấu xí không hề thu hút trong tay, nói.
“Có thể” Chủ của thần điện vỗ tay, một cái bàn xoay lớn lập tức xuất hiện trước mặt Hàn Sâm.
“Tại sao bên trong những ô vuông đều trống rỗng? Vậy thì ta làm sao biết được mình sẽ rút được cái gì?” Hàn Sâm nhìn bàn xoay hỏi.
Chủ của thần điện cười nói: “Ngươi chỉ cần xoay bàn xoay, xoay đến ô nào, ta sẽ viết Huyền Vũ Thánh Quy vào ô đó là được.”
“Như cũng được hả… Vậy thì còn cần bàn xoay làm gì?” Hàn Sâm trợn mắt nhìn chủ của thần điện.
“Mấu chốt là phải tham gia, như vậy mới có thể thỏa mãn tâm lý.” Chủ của thần điện chỉ vào bàn xoay nói: “Mau xoay đi.”
“Còn xoay cái gì mà xoay, tưởng ta nhàn rỗi lắm hả?” Khóe mắt Hàn Sâm giật giật.
“Cũng được, bớt được một chút thời gian.” Chủ của thần điện rất vui mừng vì Hàn Sâm hiểu chuyện như vậy, hắn võ tay, bàn xoay lập tức biến mất.
“Vốn dĩ không cần phải tới đây để nhận phần thưởng. Hôm nay để ngươi tới đây là có một việc muốn nói với ngươi.” Chủ của thần điện cười dài nhìn Hàn Sâm nói.
“Ta rất bận, còn phải về nhà trông con, không thì để lần sau rồi nói đi?” Hắn không tin chủ của thần điện chỉ đơn giản là muốn kể chuyện xưa cho hắn nghe như vậy.
“Cũng được, dù sao nhân loại diệt vong cũng không liên quan gì đến †a.” Chủ của thần điện ra vẻ không sao cả, nói.
“Rốt cuộc là chuyện gì?” Hàn Sâm bất đắc dĩ đành thỏa hiệp.
“Ngươi đã từng đi qua Thiên Ngoại Thiên của tộc Thái Thượng, hẳn cũng biết đó là một nơi thế nào chứ?” Chủ của thần điện nói.
“Nghe nói đó là mảnh đất trung gian của thế giới phản vật chất, không biết là thật hay giả.” Hàn Sâm nói.
Chủ của thần điện gật đầu nói: “Đúng vậy, Thiên Ngoại Thiên đúng là vùng đệm của thế giới phản vật chất. Vùng đệm như vậy vốn dĩ không hề tồn tại lỗ thủng, giống như miệng hồ của Thiên Ngoại Thiên kia, trên thực tế nơi đó chính là sự rạn nứt của thế giới phản ngược, cho nên mới có thể câu được những thứ của thế giới phản vật chất trong hồ.” Điểm này Hàn Sâm đã sớm đoán được, có điều hắn thực sự rất tò mò, tại sao lại có sự tồn tại của lỗ thủng như vậy.
Dường như chủ của thần điện nhìn thấu được suy nghĩ của Hàn Sâm, hắn thở dài nói: “Chuyện này phải bắt đầu từ cuộc chiến của hội Thần Loạn và thần linh chúng ta. Quả thật mà nói, trải qua một trận đại chiến và trọng khải, đại vũ trụ vẫn chưa phục hồi lại như cũ, vẫn tồn tại không ít lỗ thủng, thế nên mới có những người xuyên qua luân hồi của thế giới chính phản như ngươi và Tần Tu, mới có những linh như Nguyệt Thần và Trác Đông Lai, mang theo ký ức của kiếp trước chuyển sinh.
“Không phải là ngươi muốn để ta sửa chữa những lỗ thủng kia đấy chứ? Ta không có năng lực đó.” Hàn Sâm vội vàng nói.
Chủ của thần điện liếc hắn một cái: “Ta biết ngươi không có năng lực như vậy, có điều bây giờ hội Thần Loạn đã tiến vào vùng đệm, ý đồ muốn đả thông hai giới chính phản. Mặc dù bọn họ tạm thời vẫn không thể nào làm được, nhưng tốt hơn hết là nên ngăn chặn kịp thời, vậy cho nên…”
Nói tới đây, chủ của thần điện cười híp mắt, ánh mắt rơi trên người Hàn Sâm.
Hết chương 3191.
Bạn cần đăng nhập để bình luận