Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1625. Ngọc Tu La?

Vốn dĩ nhân loại cũng không quá quan tâm đến trận chiến thần của Tí Hộ Sở thứ tư lắm, nhiều nhất cũng chỉ là yên lặng theo dõi trận chiến Thần, quan sát thực lực của cường giả đỉnh cấp dị sinh vật và dị linh mà thôi.
Thế nhưng mà khi cái tên Kim Tệ này xuất hiện lại có thể thu hút được sự quan tâm của rất nhiều Bán Thần nhân loại.
“Vậy mà Kim Tệ cũng tham gia chiến đấu, nhất định ta phải xem trận này.” Đường Chân Lưu nói với đôi mắt sáng ngời.
“Kim Tệ!”” Ánh mắt của Thần Thiên Tử cũng sáng lên, nhưng mà hắn lại vô cùng khó chịu.
“Nghe nói ngay cả sự tồn tại khủng khiếp như Diệt Thế Chi Lang mà Thần B cũng đều có thể giết chết được, nói không chừng lần này Thần B sẽ có cơ hội leo lên vị trí đầu bảng ấy chứ?”
“Cái này sợ rằng khó mà nói được, cho dù Thần B có mạnh như thế nào đi nữa, so với những quái vật đã sinh sống không biết bao nhiêu năm ở trong Tí Hộ Sở thứ tư kia, quả thực thời gian tu luyện kém hơn rất nhiều.
“Sợ cái gì gì, Thần B chính là Thần B, ta tin nhất định hắn có thể tạo ra được thần tích.”
Lúc mà Hàn Sâm quay trở lại Liên Minh thì Đường Chân Lưu đã lập tức kéo Hàn Sâm vào trong phòng trò chuyện không gian ba chiều.
Hàn Sâm nhìn thấy đám người Đường Chân Lưu, Vương Vũ Hàng, Hoàng Phủ Tĩnh, Lâm Phong và Kịnh Cực Vụ đều đang có mặt ở đây.
“Hàn Sâm, ngươi nói xem cái tên Kim Tệ này chính là Kim Tệ đó sao?” Sau khi Hàn Sâm đi vào, Đường Chân Lưu nhìn hắn rồi hỏi.
“Ta nghĩ là có khả năng đấy, hình như cũng chưa từng nghe thấy có người khác dùng cái tên này.” Hàn Sâm nhún vai nói.
“Nếu như đúng là Kim Tệ thì hắn có thể thắng được Lục Đạo Đại Đế không?” Đường Chân Lưu lại hỏi.
“Làm sao ta biết được.” Hàn Sâm không nhịn được cười miễn cưỡng nói.
“Ta thấy không chắc lắm, ta đã từng gặp Lục Đạo Đại Đế, quả thật người đó vô cùng mạnh mẽ, nghe nói Lục Đạo Đại Đế suýt chút nữa đã quét sạch thiên hạ trong trận chiến Thần hàng trăm năm về trước, cuối cùng đã bị thua người đứng ở vị trí thứ nhất lúc đó nửa chiêu, tên dị linh này quá mạnh, Kim Tệ gần như không có cơ hội rồi.” Vương Vũ Hàng nói.
“Vậy cũng chưa chắc, mặc dù Lục Đạo Đại Đế rất mạnh, nhưng mà Kim Tệ cũng không phải là một người bình thường, hơn nữa tốc độ tiến hóa của nhân loại chúng ta cũng nhanh hơn so với dị sinh vật và dị linh, chỉ cần có đủ tài nguyên, Kim Tệ đạt đến trình độ siêu cấp thì cũng không phải là không thể thắng được Lục Đạo Đại Đế.” Rõ ràng Kinh Cực Vụ không hề đồng ý với cách nhìn nhận của Vương Vũ Hàng.
Hàn Sâm còn tưởng là bọn họ có chuyện gì, thì ra tụ tập cùng một chỗ để thảo luận chuyện này, xem ra trận chiến này của hắn và Lục Đạo thực sự đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
“Ta nói này lão Hàn, rốt cuộc ngươi xem trọng ai vậy?” Sau khi thảo luận một hồi lâu, Đường Chân Lưu lại quay đầu sang hỏi Hàn Sâm một câu.
“Đương nhiên là ta xem trọng Kim Tệ rồi, dù sao cũng là nhân loại cùng phe với chúng ta mà, tất nhiên ta hy vọng hắn có thể chiến thắng rồi” Hàn Sâm nói.
Đến giờ ăn cơm, Hàn Sâm rời khỏi phòng trò chuyện không gian ba chiều, Hàn Nghiên và mẹ rất hiếm khi nhìn thấy đều đang ở đây, vợ chồng Kỷ Nhược Chân cũng đến nhà ăn cơm.
Thế mà ở trên bàn ăn bọn họ lại nói đến đề tài về trận chiến Thần, không thể tránh khỏi lại đề cập đến trận chiến đó của Kim Tệ và Lục Đạo Đại Đế.
“Kim Tệ có thể được coi là cường giả cao cấp nhất ở trong thế giới nhân loại của chúng ta, nếu như hắn có thể đánh thắng được Lục Đạo thì cũng là một chuyện tốt đẹp đối với nhân loại chúng ta, sẽ vô cùng khích lệ được lòng người.” Kỷ Nhược Chân nói.
“Mặc dù Kim Tệ rất lợi hại, nhưng ta cảm thấy anh trai của ta còn lợi hại hơn cả hắn, anh hai, ngươi có tham gia trận chiến Thần không? Tại sao ta lại không thấy tên ngươi?” Hàn Nghiên nhìn về phía Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm lắc đầu nói: “Hạch gen bản mệnh của ta vẫn còn chưa thăng tiến lên được tới siêu cấp, hơn nữa gần đây ta cũng có chút chuyện phải làm, cho nên cũng không tham gia trận chiến Thần.”
Kỷ Nhược Chân gật đầu nói: “Làm đúng lắm, trận chiến Thần vẫn cần phải dùng lý trí để đối phó thì mới được, thực lực của ngươi bây giờ không hề tầm thường, nhưng mà lại quá phụ thuộc vào ngoại lực, đó cũng không phải là chuyện tốt, có lẽ vẫn cần phải nâng cao thực lực của bản thân…”
Vốn dĩ nhân loại gần như là không quan tâm đến trận chiến Thần của
Tí Hộ Sở thứ tư, thế mà lại bị một cái tên “Kim Tệ” châm lên ngọn lửa
nhiều chuyện, ngay cả các kênh tin tức lớn cũng đã đưa những tin tức liên quan đến trận chiến này của Kim Tệ và Lục Đạo Đại Đế.
Sau khi tin tức về Tí Hộ Sở thứ ba và thứ tư được hủy bỏ lệnh cấm thì cũng chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế này.
Thật sự là nhân khí của cái tên Kim Tệ này quá cao trong Liên Minh, tuy rằng người bình thường cũng đã tiếp xúc với trận chiến Thần của Tí Hộ Sở thứ tư, thế nhưng liên quan tới tin tức của Kim Tệ thì bọn họ vẫn rất có hứng thú.
Sau khi Hàn Sâm quay trở lại Tí Hộ Sở, sáng sớm hôm sau đã lập tức tiến vào võ đạo trường, hắn quan sát trận chiến Thần thông qua hình chiếu của bia võ đạo, nhưng mà vẫn còn hai ngày nữa mới tới trận chiến của hắn và Lục Đạo. Ngay khi trận chiến Thần vừa mới bắt đầu thì Hàn Sâm đã đi tới đây, chủ yếu vẫn là muốn quan sát thực lực của những thí sinh khác trong trận chiến Thần trước đã.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Hàn Sâm, mới chỉ là ngày đầu tiên thôi mà cũng đã thấy rất nhiều cường giả khủng khiếp tham gia chiến đấu, quả thực Tí Hộ Sở thứ tư có rất nhiều cường giả, vẫn có thể dễ dàng nhận thấy trong số đó có những sinh vật Thần Huyết và dị linh Hoàng tộc đông đảo.
Nhưng mà trận chiến khiến cho Hàn Sâm chú ý nhất ở trong đó, lại là trận chiến của Ly Hỏa Đại Đế, mẹ Tu Di.
Lúc mà Hàn Sâm nhìn thấy Ly Hỏa Đại Đế bước lên đài, theo bản năng hắn nhìn lướt qua đối thủ của nàng, phát hiện ra đối thủ lại có tên là ba chữ là “Ngọc Tu La”.
Vốn dĩ Hàn Sâm còn tưởng rằng đây chỉ là một sự trùng hợp, nhưng mà đợi đến sau khi đối thủ của Ly Hỏa Đại Đế bước lên đài thì Hàn Sâm đã lập tức lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Đối thủ của Ly Hỏa Đại Đế đeo một chiếc mặt nạ được chế tạo bằng ngọc, chiếc mặt nạ đó trơn bóng giống như vỏ trứng bằng ngọc, hoàn †oàn không lộ ra các vị trí của mắt mũi miệng ở phía trên, toàn bộ chỉ có duy nhất một mặt phẳng.
Tuy rằng vì vậy mà hoàn toàn không thể nhìn thấy được khuôn mặt của tên Ngọc Tu La này, nhưng mà nhìn vào khí tức tỏa ra từ trên người nàng và cặp sừng cong màu tím ở trên đỉnh đầu của nàng đã khẳng định nàng là hoàng tộc Tu La, không thể nào sai được.
“Người của Tu La cũng có thể tham gia trận chiến Thần sao?” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Điều càng khiến cho hắn để ý hơn chính là, không biết Ngọc Tu La này có phải là Ngọc Tu La thật sự hay không, bởi vì hiện tại người duy nhất có thể dùng ba chữ này chỉ có nữ hoàng của tộc Tu La, nếu như đây thực sự là nữ hoàng của tộc Tu La, vậy thì thú vị rồi đây.
Ánh mắt của Hàn Sâm vẫn luôn chăm chú theo dõi trận chiến này, Ly Hỏa Đại Đế chưa từng gặp tộc Tu La, nàng chỉ coi Ngọc Tu La như là một dị sinh vật bình thường mà đối đãi, vừa đi lên đã lập tức vung ngọc thủ lên, ngọn lửa cuồn cuộn giống như một con rồng muốn nuốt chửng Ngọc Tu La vào trong.
Ngọc Tu La nhìn con rồng lửa nhưng lại không có một chút dao động nào, nàng để mặc cho rồng lửa nhấn chìm mình, thế nhưng đợi đến sau khi rồng lửa tản ra thì lại phát hiện Ngọc Tu La vẫn đứng tại chỗ như cũ, trên người không hề bị tổn hại đến một cọng lông nào.
Sắc mặt của Ly Hỏa Đại Đế có hơi thay đổi, nàng lộ ra một chút thức giận đưa tay bắt lấy một cái, một viên Ly Hỏa Châu lập tức lơ lửng ở bên trên lòng bàn tay của nàng.
Ly Hỏa Châu vừa mới xuất hiện thì ngay lập tức hệt như là mặt trời thiêu đốt hết tất cả mọi thứ, mang theo khí thế hủy diệt cả thiên địa lao vọt về phía Ngọc Tu La, ngọn lửa khủng khiếp như vậy, kể cả là ngăn cách qua tấm bia võ đạo thì cũng đều khiến cho lòng người cảm thấy có phần không rét mà run.
Cuối cùng Ngọc Tu La cũng đã chuyển động, nàng khẽ nâng ngọc thủ lên, sau khi đưa lên tới ngực thì vung lên về phía Ly Hỏa Châu giống như một con dao.
Trong phút chốc sức mạnh vô hình giống như một lưỡi dao chém ra ngoài, chỉ một giây sau tất cả mọi người đều sợ hãi phát hiện ra vậy mà Ly Hỏa Châu đã bị chém thành hai nửa.
Tất cả mọi người đều hốt hoảng trợ trừng hai mắt, cũng có rất nhiều người sợ hãi đứng bật dậy.
“Sức mạnh Phi Thiên!” Cuối cùng cũng có người không nhịn được mà thốt lên thành tiếng.
Hết chương 1625.
Bạn cần đăng nhập để bình luận