Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1648. Hiểu nhâm

Soạt!
Hàn Sâm còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy người đàn ông kia nhảy thẳng ra khỏi chất lỏng, đáp xuống ngay trước mặt hắn.
Chất lỏng bên trong đột nhiên nhô ra khỏi bình rồi lắc qua lắc lại hệt như thạch, nhưng không hề có một giọt chất lỏng nào rơi ra ngoài.
“Ngươi là ai? Sao ngươi dám tự tiện xông vào phòng điều khiển chính, ngươi không biết đây là tội chết sao?” Người đàn ông kia nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm rồi mở miệng nói, tất cả những từ ngữ hắn nói ra đều là thứ ngôn ngữ của nhân loại.
Hàn Sâm còn chưa kịp nói gì thì người đàn ông kia đã liếc nhìn cánh cửa đang mở, sau đó nhìn kiến trúc ở bên ngoài đã trở thành một đống phế tích, thế là gương mặt lập tức biến sắc.
“Kẻ phản đồ, ngươi đáng chết.” Người đàn ông kia lập tức giận dữ, áo giáp tinh thể trên người bùng nổ ra một thứ sức mạnh khủng bố, hắn không nói lời gì đã tung một nắm đấm về phía Hàn Sâm.
“Phản đồ cái gì chứ…” Hàn Sâm đang định giải thích, cơ mà lực lượng kia quá mạnh quá đáng sợ, hoàn toàn không để cho Hàn Sâm thời gian để giải thích. Nếu hắn mà còn định giải thích thì chắc sẽ bị người †a đánh chết mất.
Thế là Hàn Sâm đành triệu hồi áo giáp tinh thể mặc lên trên người, nắm đấm đụng độ với nắm đấm của người đàn ông kia. Nhưng sau đó hắn cảm thấy cơ thể bản thân như va phải một đầu tàu hỏa vậy, cả người lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Thân thể của Hàn Sâm đập phải bức tường tinh thể cứng rắn rồi đột nhiên rơi vào trong không gian. Hắn văng trong không gian cả một đoạn dài, chẳng dễ dàng gì cơ thể mới dừng lại được, máu tươi không ngừng trào ra từ trong miệng.
Máu bay lơ lửng khắp không gian, bởi vì không có trọng lực nên hoàn toàn không có cái gì gọi là rơi xuống cả, trông cực kỳ quái lạ.
Mà người đàn ông kia cũng đã tới trước mặt Hàn Sâm, lại tức giận tung thêm một đòn nữa.
Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu khổ, người đàn ông này quá cmn mạnh, còn cường đại hơn Hàn Sâm đã mặc chiến giáp gen trên người gấp nhiều lần. Nhìn có vẻ hắn là người thật sự có thể phát huy được toàn bộ năng lực của chiến giáp gen, mà Hàn Sâm thì không thể hoàn toàn phát huy được sức mạnh ấy.
Hàn Sâm biến thân thành trạng thái Đế Linh siêu cấp, đồng thời hợp thể với Tiểu Thiên Sứ, cùng lúc đó sử dụng cả bí kỹ Huyết Mệnh. Nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn rơi vào thế hạ phong, còn bị hai nắm đấm của người đàn ông kia đánh cho không ngừng hộc ra máu tươi một cách dữ dội.
“Dừng tay… Ta không phải là phản đồ gì cả… Ta tới nơi này để tiếp nhận lễ rửa tội của Thần…” Hàn Sâm vội vàng gào lên, nếu như thật sự là kẻ thù, cho dù gặp phải kẻ mạnh hơn nữa thì cũng thôi, nhưng mà tự nhiên tự lành bị gọi là phản đồ, hắn không thể đội cái nồi này được.
“Hừ, lại còn khua môi múa mép, làm sao sinh vật trong Tí Hộ Sở có thể sở hữu chiến giáp gen được, hơn nữa ngươi hoàn toàn không phải là sinh vật của Tí Hộ Sở.” Người đàn ông kia không hề tin Hàn Sâm, hắn lại tung hết nắm đấm này đến nắm đấm khác qua đó.
Kỹ năng của người đàn ông kia chỉ ở mức trung bình, cũng chẳng được coi là mạnh lắm, nhưng mà sức mạnh của hắn thật sự quá mạnh, tốc độ cũng cực kỳ nhanh, Hàn Sâm lợi dụng thân pháp Động Huyền và bí kỹ Phượng Hoàng Phi Thiên mới có thể miễn cưỡng đối phó với hắn ta được.
Nhưng đó cũng chỉ là “đối phó” mà thôi, muốn giành được thắng lợi thì căn bản không thể nào. Sức mạnh nắm đấm của Hàn Sâm còn chẳng xuyên quan nổi áo giáp trên người của hắn ta.
“Đây là món chiến giáp gen mà người khác tặng ta chứ không phải của bản thân ta, ngươi nhìn sức mạnh của ta là biết ngay. Nếu như nó là chiến giáp gen của ta thì làm sao có chuyện ta chỉ phát huy được chút ít sức mạnh của nó chứ?” Hàn Sâm không quan tâm đến máu tươi đang trào ra, tiếp tục giải thích.
Người đàn ông kia nghe xong thì hơi sửng sốt rồi dừng lại, vẻ mặt nghi ngờ đánh giá Hàn Sâm: “Ngươi thật sự là sinh vật của Tí Hộ Sở thứ tư ự?”
“Thiên chân vạn xác, ngươi không tin thì có thể đi cùng ta xem thử. Ta lấy được vị trí thứ nhất trong cuộc chiến Thần nên mới tới đây từ trong một thông đạo.” Hàn Sâm lau máu tươi ở khóe miệng rồi nói.
Sau khi người đàn ông kia nghe xong thì không quan tâm đến Hàn Sâm nữa. Thân hình hắn lóe lên một cái rồi lao vào trong căn phòng giữa đống đổ nát, không lâu sau lại chui ra khỏi đó.
“Xin lỗi, hóa ra ngươi thật sự là Thần Tử đệ nhất, là ta hiểu lầm rồi.” Người đàn ông kia sờ mũi, hơi ngại ngùng nói.
“Rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Sâm nhìn người đàn ông kia rồi hỏi.
Người đàn ông kia nhíu mày nói: “Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ta là người phụ trách trông coi phòng điều khiển chính mang số hiệu c3. Khi ta đang ngâm mình trong dịch gen thì đột nhiên cảm thấy phòng điều khiển chính lắc lư dữ dội, sau đó một sức mạnh chấn động lao vào trong cơ thể khiến ta ngất đi, đợi đến khi tỉnh lại thì nhìn thấy ngươi, nơi đây cũng đã trở thành như thế này rồi.”
“Thân phận của ngươi là gì?” Hàn Sâm thấy dường như người đàn ông này còn chưa tỉnh táo hẳn, cho nên hắn tranh thủ hỏi thêm một số thứ.
Có vẻ như người đàn ông này không phòng bị gì nhiều, nghe xong thì trả lời luôn: “Ta là chiến sĩ của quân đoàn bộ đội đặc chủng số ba, người anh em, ngươi thuộc đơn vị nào vậy?”
“Quân đoàn số ba? Quân đoàn số ba nào?” Hàn Sâm cũng từng đi nghĩa vụ, hắn thấy có rất nhiều cách nói như quân đoàn số ba này, không biết người đàn ông kia thuộc quân đoàn số ba nào, hơn nữa hắn cũng chưa từng nghe nói đến cách gọi như “quân đoàn bộ đội đặc chủng”, Liên Minh cũng không hề có kiểu biên chế này.
“Bây giờ Tinh tộc có mấy quân đoàn?” Người đàn ông kia cũng nghi ngờ nhìn Hàn Sâm.
“Tinh tộc?” Hàn Sâm nhất thời kinh ngạc, nhưng mà hắn không dám hét lên, chỉ đánh giá người đàn ông kia từ trên xuống dưới rồi nói: “Người anh em, ngươi thuộc quân đoàn số ba của Tinh tộc ư?”
“Ngươi nói linh tinh gì thế? Chẳng lẽ ngươi không phải Tinh tộc?” Người đàn ông kia sốt ruột nói: “Rốt cuộc bây giờ đang xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao phòng điều khiển chính lại trở thành thế này?”
Trong lòng Hàn Sâm cũng đang kinh hãi tới mức không tài nào tưởng tượng nổi. Tên kia là một Tinh tộc còn đang sống sờ sờ, mặc dù Hàn Sâm đã đoán được Tinh tộc rất giống con người từ lâu, nhưng là kiểu gì hắn cũng không thể ngờ được rằng lại giống tới mức này.
Thậm chí Hàn Sâm còn hoài nghi liệu người đàn ông này có đang đùa với hắn hay không, bởi lẽ hắn nhìn kiểu gì thì cũng thấy người đàn ông này là một nhân loại.
“Người anh em à, ta nói với ngươi chuyện này, ngươi đừng có mà kích động đấy.” Hàn Sâm nhìn người đàn ông kia rồi nói.
“Ngươi nói đi.” Người đàn ông đó khẽ gật đầu, gương mặt lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Hàn Sâm thầm nghĩ, cho dù hắn không nói tình cảnh hiện tại cho người đàn ông kia thì với năng lực của hắn ta, muốn biết mọi thứ dễ dàng như trở bàn tay vậy. Khó khăn lắm mới làm rõ được tình huống bây giờ, cho nên hắn cũng không cần phải nói dối.
Thế là Hàn Sâm nói hết hình thái hiện tại của vũ trụ cho người đàn ông kia nghe, hắn ta nghe mãi, cũng không xen vào, nhưng vẻ mặt của hắn thì lại cực kỳ đặc sắc, lúc thì xanh lúc thì trắng, quả thật là hệt như đang biểu diễn đổi mặt vậy.
Mãi cho đến khi Hàn Sâm nói xong, người đàn ông kia mới khẽ thở dài: “Xem ra quả nhiên bọn ta bị đánh bại rồi.”
“Đánh bại? Các ngươi bị ai đánh bại?” Hàn Sâm vội vàng truy hỏi. Người đàn ông kia không hề trả lời Hàn Sâm, trái lại ánh mắt còn tập trung đánh giá Hàn Sâm từ trên xuống dưới một lúc lâu, nhìn đến nỗi khiến Hàn Sâm thấy sởn hết cả gai ốc.
“Không phải người Tinh tộc đều là thủy tinh hay sao? Cho dù bản thân
anh đây có dung mạo như hoa thì ngươi cũng không cần phải nhìn đến mức đó chứ?” Hàn Sâm thầm lẩm bẩm.
“Ngươi có thể giúp ta một việc được không?” Cuối cùng người đàn ông kia cũng mở miệng hỏi.
“Vậy thì còn phải xem là việc gì, nếu như đủ khả năng thì ta chắc chắn sẽ giúp ngươi.” Hàn Sâm nói.
“Nếu như có thể, ta hy vọng ngươi tạm thời thu nhận ta, giúp ta mau chóng hòa nhập với xã hội hiện tại.” Người đàn ông kia do dự một lúc, hơi ngượng ngùng nói một câu.
Hết chương 1648.
Bạn cần đăng nhập để bình luận