Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 294: Có Rảnh Sẽ Dạy Cậu

Thời gian là thứ phi thường đáng sợ, đặc biệt là trong đại thời đại vũ trụ ngày nay, mỗi phút mỗi giây, ở vô số tinh cầu mà nhân loại chiếm cứ đều có vô số chuyện khiến nhiều người kinh ngạc xảy ra.
Có rất nhiều cường giả chết đi, cũng có rất nhiều ngôi sao mới sinh ra.
Thời gian hai năm, thực sự đã xảy ra quá nhiều chuyện, cũng khiến người ta quên đi rất nhiều thứ.
Nhưng cũng có người không phải dễ quên, ví dụ như Kinh Cực Nhã chính là một người như vậy.
Rất nhiều người đều hâm mộ Kinh Cực gia xuất hiện một thiên tài như Kinh Cực Vụ, nhưng chỉ có người thực sự hiểu rõ Kinh Cực gia mới biết được, Kinh Cực gia còn có một người đáng sợ hơn cả Kinh Cực Vụ, chính là Kinh Cực Nhã.
Tuy Kinh Cực Nhã là em trai của Kinh Cực Vụ, cũng nhỏ hơn Kinh Cực Vụ rất nhiều, nhưng chỉ cần là người đã từng gặp Kinh Cực Nhã, thì khi hình dung về y chỉ có thể nói hai chữ “kinh diễm”.
Nếu như nói Kinh Cực Vụ là một thiên tài không gì không làm được, là một quái vật ở mọi phương diện đều đạt trình độ cao nhất, như vậy Kinh Cực Nhã chính là một quỷ tài có thể đột phá cấp cao nhất.
Ông nội của Kinh Cực Vụ và Kinh Cực Nhã đã từng mời không ít giáo sư tân võ học để chỉ điểm cho Kinh Cực Vụ và Kinh Cực Nhã, Kinh Cực Vụ là người có thể chăm chú lắng nghe cùng học tập, còn Kinh Cực Vụ lại là loại người mà không có một vị giáo sư nào có thể dạy y quá ba tháng.
Kinh Cực Vụ thật sự có quá nhiều tư tưởng và nghi vấn kỳ lạ, bình thường khiến những giáo sư đó á khẩu không trả lời được, không tới ba tháng, những giáo sư đó đã xấu hổ xin lão gia tử của Kinh Cực gia nghỉ, bởi vì bọn họ không còn gì để dạy cho Kinh Cực Nhã nữa.
Ưu tú hơn cả Kinh Cực Vụ, tất cả mọi người trong Kinh Cực gia đều kỳ vọng rất cao đối với Kinh Cực Nhã, thậm chí cho rằng Kinh Cực Nhã có tư cách làm chủ Kinh Cực gia trong tương lai hơn Kinh Cực Vụ, gần như những người từng gặp Kinh Cực Nhã đều cho rằng như vậy.
Tuy nhiên chỉ có có một người không nghĩ như vậy, người kia chính là Kinh Cực Nhã, trong lòng Kinh Cực Nhã, Kinh Cực Vụ mới là thần tượng duy nhất mà y sùng bái và là mục tiêu truy đuổi, không có ai sùng bái Kinh Cực Vụ hơn Kinh Cực Nhã.
Trước kia mỗi một cuộc tranh tài của Kinh Cực Vụ, Kinh Cực Nhã đều đến tận nơi để quan sát, cho dù không có thời gian chạy tới, cũng sẽ dùng tất cả mọi khả năng giành ra chút thời gian để ngồi trước thiết bị 3D để xem trận tranh tài.
Mỗi một cuộc tranh tài của Kinh Cực Vụ, Kinh Cực Nhã đều quan sát rất nhiều lần, trong mắt y cũng chỉ có Cực Kinh Vụ, người kia giống như cả người đều đang lóe sáng, đó chính là đại ca mà y sùng bái nhất.
Thế nhưng trong trận đấu bắn cung Cực Kinh Vụ lại thua Hàn Sâm, hôm đó Kinh Cực Nhã không thể tới hiện trường để xem, nhưng y lại vô cùng phẫn nộ, bởi vì dù y có ngồi xem lại trận đấu bao nhiêu lần, Kinh Cực Vụ cũng chỉ thua vì năng lực của huấn luyện viên bố trí chiến thuật và vận khí, chứ không phải thua Hàn Sâm.
Nếu như dùng thực lực chân chính để giao phong, Kinh Cực Nhã tin Kinh Cực Vụ nhất định sẽ không thua, Kinh Cực Nhã gần như không kịp chờ muốn đánh bại Hàn Sâm, hơn nữa nói cho Hàn Sâm, ngay cả một đầu ngón chân của đại ca của mình Hàn Sâm cũng không bằng.
- Mũi tên đinh ốc sao? Cái đó thì có gì đặc biệt hơn người?
Kinh Cực Nhã cự tuyệt lời mời của trường quân đội Trung Ương và rất nhiều học viện quý tộc, đi tới trường quân đội Hắc Ưng không quá nổi danh để học, đương nhiên y tới không phải để làm đồng đội của Hàn Sâm, y chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy Hàn Sâm, nhanh chóng đánh bại hắn, để nói cho Hàn Sâm biết, hắn không bằng đại ca của mình.
Bốn chữ thanh nhã tuấn tú dùng trên người Kinh Cực Nhã thì cực kỳ thích hợp, khi Kinh Cực Nhã mới nhập học, tuy không có ai biết y là em trai của Kinh Cực Vụ, nhưng chỉ dựa vào dung mạo này của y, đã bắt sống vô số tâm hồn thiếu nữ của các học tỷ học muội, được xưng là soái ca bậc nhất trường quân đội Hắc Ưng.
Nhưng Kinh Cực Nhã rất nhanh đã dùng thực lực của y để chứng minh, y không chỉ có dung mạo hơn người.
Có lẽ là trong lòng y luôn muốn phân cao thấp với Hàn Sâm, những hạng mục mà Hàn Sâm đã từng đã tham gia, Kinh Cực Nhã đều tham gia một lần, trận đấu chiến giáp của trường, trận đấu Hắc Bạch Quyền, trận đấu bắn cung, trận đấu Thượng Đế Chi Thủ, tất cả các hạng mục Kinh Cực Nhã đều dùng chiến thắng tuyệt đối để nghiền ép, đã lấy được chức quán quân của rất nhiều hạng mục so tài trong trường học.
Hiện tại Kinh Cực Nhã đã là số 1 ở Hắc Ưng danh xứng với thực .
Bởi vì năm nay Hàn Sâm đã lên năm tư, có quyền rời khỏi các câu lạc bộ, cũng có thể tự do lựa chọn tham gia đội thi đấu, cho nên Hàn Sâm đã sớm rút lui khỏi đội bắn cung, trên thực tế trong thời gian nửa năm từ khi Hàn Sâm trở lại trường quân đội đến nay, hắn rất ít lộ diện trước mặt công chúng.
Kinh Cực Nhã muốn tìm được một cơ hội đánh bại Hàn Sâm, nhưng lại phát hiện ra y căn bản không có cơ hội giao thủ cùng Hàn Sâm, rất nhiều thời gian Hàn Sâm đều ở trong Tí Hộ Sở, muốn gặp hắn một lần cũng không dễ dàng.
- Nhã, tôi nhận được tin tức, có người thấy Hàn Sâm đi ra khỏi trạm chuyên chở, đang trở lại phòng 304.
Hứa Phi chạy tới bên người Kinh Cực Nhã, vô cùng hưng phấn nói.
Trên thực tế rất nhiều bạn của Kinh Cực Nhã đều biết chuyện Kinh Cực Nhã muốn muốn khiêu chiến với Hàn Sâm, ít nhất theo bọn họ nghĩ là khiêu chiến.
Hàn Sâm sớm đã trở thành một truyền kỳ của trường Hắc Ưng, tuy nhiên bởi vì lý do cá nhân, trên thực tế Hàn Sâm chỉ tham gia một lần trận đấu giữa các trường quân đội kia, cũng chỉ lấy được một chức quán quân, nhưng đối với học sinh trong trường quân đội Hắc Ưng, Hàn Sâm không thể nghi ngờ chính là một truyền kỳ.
Tuy Kinh Cực Nhã lợi hại, nhưng trong suy nghĩ của đám học sinh trường Hắc Ưng, hắn so với truyền kỳ vẫn có một chút khoảng cách, ít nhất trước khi y khiêu chiến Hàn Sâm rồi giành được chiến thắng, Kinh Cực Nhã vẫn chỉ là một học đệ khiêu chiến học trưởng truyền kỳ mà thôi.
Nhưng bọn họ rất vui được xem một trận khiêu chiến như vậy, dù sao nếu có thể xem một trận đấu giữa Kinh Cực Nhã và Hàn Sâm, thì đây hẳn là một chuyện vô cùng mỹ diệu.
- Cảm ơn.
Kinh Cực Nhã cười cười với Hứa Phi, chậm rãi đi về phía phòng của Hàn Sâm, y không cần phải vội vàng xúc động, thời gian hoàn toàn đủ.
Đám người Hứa Phi đều có chút hưng phấn đi theo Kinh Cực Nhã, bọn họ cũng rất muốn tận mắt nhìn thấy nhân vật mới Kinh Cực Nhã đấu với Hàn Sâm, trận đấu kia nhất định là một trận đấu mang tính long tranh hổ đấu.
Kinh Cực Nhã đi qua sân trường, khiến rất nhiều người chú ý, dù là nam sinh hay nữ sinh đều sẽ không chán ghét một nam sinh tuấn tú như vậy, tất cả đều sẽ không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.
Rất nhanh, Kinh Cực Nhã đã đi tới con đường cần phải đi qua nếu muốn tới phòng 304, y cứ như vậy đứng ở ven đường đợi Hàn Sâm đến.
Không bao lâu sau, một thân ảnh đã xuất hiện trong mắt Kinh Cực Nhã, khiến đồng tử của y mạnh mẽ co rụt lại, cũng không phải sợ hãi, mà là bởi vì y có chút hưng phấn, nghĩ đến lập tức có thể đánh bại Hàn Sâm, rửa sạch ô danh cho đại ca Kinh Cực Vụ của mình, trái tim Kinh Cực Nhã không kìm được dần tăng tốc, hai má cũng nổi lên vẻ đỏ ửng khác thường.
- Hàn Sâm học trưởng?
Đợi đến lúc người kia đến gần, Kinh Cực Nhã lập tức lên tiếng hỏi.
- Tôi là Hàn Sâm, cậu là?
Hàn Sâm hơi nghi hoặc đánh giá Kinh Cực Nhã một chút, xác định mình cũng không quen biết y.
- Tôi là Kinh Cực Nhã, là sinh viên năm nhất khoa bắn cung, hy vọng có thể lãnh giáo một hai với học trưởng trên phương diện bắn cung, không biết khi nào học trưởng có thời gian?
Kinh Cực Nhã khẽ cười nói .
- Học đệ, thực xin lỗi, gần đây tôi thật sự không có thời gian, lúc nào rảnh sẽ dạy cậu.
Hàn Sâm chưa từng nghe tên Kinh Cực Nhã, còn tưởng rằng chỉ là học sinh mới nào đó sùng bái hắn, trực tiếp đi đến bên cạnh Kinh Cực Nhã, thái độ vô cùng tốt vỗ vỗ bả vai Kinh Cực Nhã, sau đó nghênh ngang rời đi .
Bạn cần đăng nhập để bình luận