Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 927: Đầu Óc Không Bình Thường

Khủng long màu xanh da trời đối với đoạn xương cốt này lộ ra vẻ vừa thương vừa sợ, đi theo cách vài mét ở đằng sau Hàn Sâm, tựa hồ muốn tới gần nhưng lại có chút không dám.
Hàn Sâm nghiên cứu một hồi lâu, cũng không nghiên cứu ra đến cùng đoạn xương cốt này có lai lịch ra sao, thấy bộ dáng kia của khủng long màu xanh da trời, tiện tay ném tới:
- Không phải là mày muốn cái này sao? Cầm đi.
Khủng long màu xanh da trời NGAO một tiếng lập tức lùi ra hơn 10m, trốn ở đằng sau một tòa cung điện, ngó dáo dác tới đoạn xương ở trên mặt đất.
Hàn Sâm có chút bó tay rồi, nghĩ thầm:
- Chỉ số thông minh của con vật này quả nhiên có chút thấp, còn bảo lưu lấy lượng lớn bản năng của động vật, không biết dùng đầu óc để suy nghĩ.
Nhưng mà Hàn Sâm lại nghĩ lại một chút:
- Đầu óc đần ngốc như thế, cũng dễ bị lừa, quá thông minh thì lừa không nổi, loại không có lương tâm giống như tiểu yêu tinh kia, cũng là bởi vì quá thông minh.
Nghĩ như vậy, lại nhìn về phía khủng long màu xanh da trời, Hàn Sâm liền cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.
Hiện tại thực lực của Hàn Sâm vẫn còn hơi yếu, nếu như có thể lừa con khủng long màu xanh da trời này tới tay, về sau đi săn giết dị sinh vật sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng mà Hàn Sâm cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao nó không có một chút địch ý nào đối với mình, nhưng lại căm thù Khúc Lan Khê như vậy, tốt xấu gì thì Khúc Lan Khê cũng là một cô gái xinh đẹp, có lẽ lại càng dễ thân cận hơn mới đúng chứ.
- Chẳng lẽ. . . chẳng lẽ mình chính là mỹ nam hiếm thấy trên thế gian, liền dị sinh vật đều không ngăn cản nổi sức hút của mình?
Hàn Sâm lấy ra cái gương nhỏ để sử dụng Trùng Giáp Kỵ Sĩ soi lên cái mặt mo của mình, càng xem càng cảm thấy quả nhiên là như vậy không thể sai được.
Khủng long màu xanh da trời thò đầu ra, đến gần bên này một chút, nhưng vẫn cách khúc xương kia rất xa, bộ dáng vẫn có chút sợ.
- Này. . . gọi mày là gì đây. . . Vượng Tài. . . đúng. . . liền Vượng Tài đi. . .
Hàn Sâm cười rạng rỡ tiêu sái đến bên cạnh khúc xương kia, nhặt khúc xương lên, vừa xoay xoay vừa nói:
- Vượng Tài, không cần sợ, đây chỉ là một cục xương, không có nguy hiểm gì, tới tới tới, mau tới đây, mày không đến, tao sẽ gặm khúc xương thơm ngào ngạt này đấy.
Hàn Sâm giả bộ muốn cắn khúc xương kia, nhưng con khủng long màu xanh da trời lại không nhúc nhích một chút nào, mắt to chằm chằm vào miệng Hàn Sâm, tựa hồ như đang chờ Hàn Sâm cắn tới vậy.
Trong lòng Hàn Sâm lập tức buồn bực, mặc dù chỉ số thông minh của nó không được, nhưng mà lại rất nhát gan, muốn lừa dối nó tựa hồ cũng không dễ dàng như vậy.
Nhìn khúc xương trong tay, thật sự muốn gặm, Hàn Sâm thật đúng là không thể gặm được. Bên trên khúc xương này vừa không có thịt, nhìn tới lại vô cùng cứng rắn, Hàn Sâm gặm nó làm gì?
Nhưng mà thấy đôi mắt trông mong của khủng long màu xanh da trời đang chăm chú nhìn, Hàn Sâm kiên trì đưa đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái lên trên khúc xương, cũng không dám thật sự cắn.
- Thật là thơm, ăn quá ngon rồi, Vượng Tài, mày thấy chưa, một chút việc cũng không có.
Hàn Sâm vừa cười lớn vừa nói với khủng long màu xanh da trời.
Khủng long màu xanh da trời nhìn thấy Hàn Sâm thè lưỡi ra liếm khúc xương một cái, tựa hồ đã yên tâm hơn không ít, nhìn chằm chằm vào khúc xương kia đi tới, nhưng mà vẫn rất thận trọng.
Trải qua Hàn Sâm hướng dẫn từng bước, rốt cục khủng long màu xanh da trời đã đến gần đoạn xương cốt kia, mặc dù vẫn có chút sợ, nhưng mà cuối cùng vẫn không chịu được hấp dẫn, thè lưỡi ra liếm một cái ở phía trên.
Rất nhanh, khủng long màu xanh da trời đã tiêu trừ tâm lý sợ hãi, liếm mấy lần lên trên khúc xương.
- Đúng, như vậy là được rồi.
Hàn Sâm nhìn tới mặt mày hớn hở, đang tính toán phải lợi dụng khúc xương này như thế nào để lừa dối con khủng long màu xanh da trời, để cho nó lưu lại làm việc cho mình, đã thấy con khủng long màu xanh da trời kia há miệng ra, răng rắc một tiếng, một ngụm cắn khúc xương kia xuống.
- Hey hey, mày đừng ăn hết chứ! Chừa chút cho tao đi.
Hàn Sâm lập tức nóng nảy, nếu con khủng long màu xanh da trời một ngụm đã nuốt xuống, hắn còn lấy cái gì để hấp dẫn nó, cũng nên lưu một ít để dụ dỗ nó dần dần mới được.
Khủng long màu xanh da trời lại không quan tâm tới những chuyện đó, cắn khúc xương răng rắc răng rắc mãnh liệt nhai, không qua bao lâu đã nuốt xuống toàn bộ, ngay cả một mảnh xương vụn đều không lưu lại cho Hàn Sâm.
Lúc Hàn Sâm đang phiền muộn, chỉ thấy con khủng long màu xanh da trời kia ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, trong miệng phụt ra ánh lửa màu xanh nhạt, ánh lửa kia giống như suối phun, bao phủ khủng long màu xanh da trời ở bên trong.
Cũng chỉ là trong chốc lát, ánh lửa màu lam đã bao phủ toàn bộ con khủng long màu xanh da trời ở bên trong, ánh sáng mãnh liệt khiến người nhìn vào chói mắt tới mức không mở ra được.
Hàn Sâm có thể cảm giác được khí thế khủng bố ở bên trong ánh lửa màu lam kia, triển khai Động Huyền Khí quét qua ánh lửa màu lam, nhưng chỉ cảm thấy một mảnh hỗn độn, ngoại trừ khí tức sinh mệnh kinh khủng ra thì cái gì cũng không cảm thấy được.
Cũng may là thời gian ánh lửa màu lam kéo dài không lâu, sau đó đã bắt đầu chậm rãi co rút lại, Hàn Sâm dùng mắt trực tiếp nhìn sang, đã thấy ánh lửa màu lam càng ngày càng nhỏ, thân thể con khủng long màu xanh da trời ở bên trong giống như co rút lại theo, ánh lửa cũng đã co rút lại chỉ còn cao cỡ nửa thước, Hàn Sâm vẫn không nhìn thấy thân thể của con khủng long màu xanh da trời đâu.
- Kỳ quái, chẳng lẽ là ăn hết một cục xương, thân thể bị thu nhỏ lại rồi à?
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy kỳ quái, con mắt nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm vào ánh lửa màu lam, muốn xem con khủng long màu xanh da trời đến cùng đã biến thành bộ dáng gì.
Ánh lửa càng thu càng nhỏ, cũng chỉ còn cao khoảng hai mươi centimet, thế nhưng vẫn không nhìn thấy thân ảnh của khủng long màu xanh da trời đâu, sau khi lại co rút thêm mấy centimet nữa, Hàn Sâm rốt cục thấy được ở bên trong ánh lửa đằng kia, có một quả cầu kim loại màu xanh da trời lớn chừng quả đấm.
Nhưng mà nói là quả cầu thì cũng có chút không chính xác, càng giống như là một quả trứng.
Ánh lửa màu lam hoàn toàn thu lại, quả trứng kim loại màu xanh da trời lẳng lặng nằm yên ở trên mặt đất không có tiếng động.
- Chẳng lẽ là đang tiến hóa rồi à?
Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, hắn không biết đến cùng là con khủng long màu xanh da trời kia có phải là sinh vật siêu cấp thần huyết hay không, nếu như có thể tiến hóa, hơn phân nửa không phải là sinh vật siêu cấp thần huyết, dù sao vẫn chưa từng nghe nói sinh vật siêu cấp thần huyết còn có thể tiến hóa đấy.
- Vượng Tài. . . Vượng Tài. . . mày có ở bên trong không?
Hàn Sâm ngồi xổm bên cạnh quả trứng kim loại màu xanh da trời kêu lên vài tiếng, quả trứng kim loại màu xanh da trời này lại không có một chút phản ứng nào.
Hàn Sâm thò tay cầm quả trứng lên, cảm ứng bên trong một chút, chỉ cảm thấy sinh khí bên trong bàng bạc, nhưng chỉ là một mảnh hỗn độn, ngay cả tiếng tim đập đều không có, chính là một đoàn sinh cơ hỗn độn.
- Đây rốt cuộc là tiến hóa hay là trọng sinh đây?
Hàn Sâm cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà hiện tại hắn cũng đã có thể xác định, trong thời gian ngắn sẽ không có một con khủng long nhảy ra ngoài.
Bên trong là một mảnh hỗn độn, căn bản không có một tính mạng hoàn chỉnh, trừ phi nó có thể từ trong lòng đỏ trứng nhảy ra, nếu không đây căn bản chỉ là một quả trứng chưa ấp nở.
- Có nên đập ra nướng lên ăn hay không đây?
Hàn Sâm nhìn quả trứng kim loại màu xanh da trời, không có ý tốt liếm liếm đầu lưỡi.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, cho dù con vật này không phải là sinh vật siêu cấp thần huyết, nhưng bản thân cũng đã mạnh mẽ đến mức đáng sợ, lần này nếu như có thể tiến hóa thành công, tám chín phần mười sẽ có thể trở thành sinh vật siêu cấp thần huyết rồi, ăn tươi như vậy thì thật là đáng tiếc.
- Được rồi, trước giữ lại đi, vạn nhất có thể ấp ra một con sinh vật siêu cấp thần huyết, vậy thì thật sự là đã kiếm bộn rồi.
Hàn Sâm vuốt ve quả trứng kim loại màu xanh da trời:
- Vượng Tài, mày cần phải sớm đi ra một chút, tao còn trông cậy vào mày giúp tao đi giết tiểu quái đấy.
Thu quả trứng kim loại màu xanh da trời vào trong túi đeo bên người, Hàn Sâm truyền tống về lại Liên Minh, thông báo cho Khúc Lan Khê và Sở Minh, nói cho bọn họ biết con khủng long màu xanh da trời đã đi rồi.
Lúc này hai người mới một lần nữa tiến vào Tí Hộ Sở, nhưng mà bọn họ ở trong Tí Hộ Sở cũng không có chuyện gì làm, chỉ là mỗi ngày nhìn ra, xem thử Tí Hộ Sở đã tới biên giới Kinh Cức Tùng Lâm hay chưa, nếu chưa thì lại trở về Liên Minh, dù sao ở lại chỗ này cũng vô dụng.
Hàn Sâm cũng giống như vậy, nhưng mà hắn không trở về Liên Minh, mà là tiến vào trong đệ nhị Linh Cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận