Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2558. Con trai nhà họ Hàn.

Đường Minh Nhi vừa mới tiến vào Tí Hộ Sở. Mặc dù nàng luyện thuật gen của nhà họ Đường cũng không tệ, nhưng chưa từng được cường hóa gen, cơ thể quá yếu, căn bản không chạy nổi rết Cự Ma, mà đã bị rết Cự Ma đuổi kịp trong nháy mắt.
Đường Minh Nhi đang kéo Tiểu Hoa chạy, đột nhiên lại cảm thấy trời dường như tối lại, bóng đen trên mặt đất càng ngày càng lớn dần. Cho dù không quay đầu lại thì Đường Minh Nhi cũng biết cái miệng lớn của rết Cự Ma đã sắp đụng đến đầu của bọn họ.
“Sao ta lại xui xẻo đến thế này chứ? Đây gọi là ông trời đố kị người tài sao? Bởi vì Đường Minh Nhi ta quá xuất sắc phải không?” Đường Minh Nhi không cam lòng lắm mà thầm nghĩ.
“Chạy mau!” Đường Minh Nhi nắm lấy tay của Tiểu Hoa vung về phía trước, quăng Tiểu Hoa lên phía trước còn nói với Tiểu Hoa một câu, sau đó quay đầu lại bổ nhào về cái miệng đang há to của rết Cự Ma.
Nhìn thấy miệng quái vật dữ tợn đã gần ngay bên cạnh, Đường Minh Nhi không khỏi cảm thấy sợ hãi. Dù sao nàng cũng là một thiếu nữ mới lớn, mặc dù có vài phần khí phách của Đường Chân Lưu nhưng suy cho cùng, nàng vẫn chưa từng trải qua rèn luyện sinh tử thì sao lại không sợ được cơ chứ.
Nhìn thấy cái miệng khổng lồ của rết Cự Ma sắp nuốt chửng đầu của Đường Minh Nhi, Đường Minh Nhi lại đột nhiên cảm thấy hoa mắt, sau đó liền nhìn thấy đầu của rết Cự Ma nện mạnh lên bãi cỏ trước mặt nàng khiến cho thảm cỏ và đất bụi bay lên tán loạn. Đầu của rết Cự Ma cắm sâu vào dưới đất, hơn nữa trên cái đầu ấy lại có một cậu thiếu niên môi đỏ, răng trắng đang đứng.
Đường Minh Nhi mở to mắt nhìn, cậu thiếu niên đang đứng trên đỉnh đầu rết Cự Ma lại chính là cậu thiếu niên vẫn luôn bị nàng kéo chạy.
“Chị gái, ngươi không sao chứ ?” Hàn Tiểu Hoa đi đến trước mặt Đường Minh Nhị, hơi lo lắng hỏi.
Đường Minh Nhi không kịp phản ứng ngay lập tức, ngơ ngác nhìn Hàn Tiểu Hoa, quên luôn phải trả lời.
Nàng thật sự khó có thể tin được một cậu bé thoạt nhìn còn nhỏ hơn nàng vài tuổi lại có thể giãm lên một sinh vật Thần Huyết mạnh như rết Cự Ma, hơn nữa trông có vẻ khá dễ dàng.
“Này chị kia, ngươi sao thế?” Hàn Tiểu Hoa thấy Đường Minh Nhi ngơ ra đó thì tưởng nàng bị thương rồi, vươn tay ra sờ lên trán của nàng. Hắn muốn truyền sức mạnh vào người nàng để xem nàng bị thương ở đâu.
Ngay lúc này, rết Cự Ma vùng vãy rút cái đầu ra khỏi mặt đất, dọa Đường Minh Nhi một phen. Nàng lùi ra sau hai bước theo bản năng.
“Ngươi dọa chị ấy sợ rồi, còn không mau xin lỗi.” Hàn Tiểu Hoa quay người lại liếc rết Cự Ma.
Cơ thể to lớn của rết Cự Ma liền run lên. Trước ánh mắt khó tin của
Đường Minh Nhi, con rết Cự Ma ấy lại chậm rãi nằm sấp xuống, gật đầu với Đường Minh Nhi dường như đang xin nàng tha cho một con đường sống.
“Đây… đây rốt cuộc là sao vậy… Không phải ta đang nằm mơ đấy chứ ? Đây thật sự là sinh vật Thần Hóa rết Cự Ma sao?” Đường Minh Nhi ngẩn cả người.
“Chị gái không bị thương chứ?” Hàn Tiểu Hoa lại đi đến trước mặt Đường Minh Nhị, giơ tay ra sờ trán nàng.
Gương mặt nhỏ của Đường Minh Nhi thoáng đỏ lên, lui về phía sau đánh giá Hàn Tiểu Hoa: “Rốt cuộc ngươi là người gì vậy? Không đúng, rốt cuộc ngươi có phải là người hay không? Tại sao rết Cự Ma lại nghe lời của ngươi?”
“Ta tên Hàn Tiểu Hoa, đương nhiên là con người. Không phải trước đây †a từng nói với ngươi sao?” Tiểu Hoa nói xong lại chỉ vào rết Cự Ma nói: “Nó không đánh lại ta thì đương nhiên phải nghe lời ta rồi.”
“Hàn Tiểu Hoa… Ngươi họ Hàn à? Ngươi có quan hệ gì với chú Hàn Sâm?” Đường Minh Nhi vội vàng hỏi.
“Ta là con trai của cha, ngươi từng gặp cha ta rồi sao ?” Tiểu Hoa nghe thấy tên của cha mình thì cảm thấy vô cùng vui vẻ.
“Hóa ra là con trai của chú Hàn Sâm. Vậy thì chẳng trách. Ông nội ta từng nói, chuyện gì xảy đến với người nhà họ Hàn các ngươi đều không có gì kỳ lạ cả, bởi vì người nhà họ Hàn các người vốn rất kỳ quái.” Đường Minh Nhi chớp mắt nhìn Tiểu Hoa rồi lại nói: “Trước đây, †a còn không tin lời ông nói, ta cho rằng bản thân mình đã là một thiên tài rồi, không ngờ tuổi ngươi còn nhỏ đến như vậy mà đã lợi hại như thế. Quả nhiên không hổ là vậy.”
“Chị gái, ngươi đi đâu, ta tiễn ngươi?” Hàn Tiểu Hoa nói. “Tiễn ta? Tiên như thế nào?” Đường Minh Nhi hơi thắc mắc hỏi.
Hàn Tiểu Hoa nắm tay của Đường Minh Nhi, cơ thể vừa cử động liền lên đến đỉnh đầu của rết Cự Ma. Sau đó, hắn lấy một tấm thảm từ trong ba lô trải ra, bảo Đường Minh Nhi ngồi xuống, rồi lại lấy một ít trái cây từ trong ba lô đưa cho Đường Minh Nhi.
Dưới những tia nắng còn sót lại của ánh hoàng hôn, một con rết Cự Ma chạy băng băng trên thảo nguyên. Một nam một nữ đang ngồi trên đỉnh đầu của nó. Mặc dù rết Cự Ma chạy rất nhanh nhưng vẫn khống chế cơ thể của mình, cố gắng không để cho cơ thể chao đảo, thoạt nhìn chạy rất vất vả.
Nếu rết Cự Ma biết nói thì nhất định sẽ khóc lớn thật thảm thiết: “Sao †a lại xui xẻo đến thế này!”
Hàn Sâm lại nuốt thêm một gen dị chủng cấp Vương, lại đạt được một trăm gen dị chủng cấp Vương.
“Không biết có thể trực tiếp đạt được cửu trọng hợp thành một, thăng lên Bán Bộ Thần Hóa hay không.” Hàn Sâm thầm nghĩ, đồng thời cũng muốn tiến hóa Lĩnh Vực Động Huyền lần nữa.
Thời gian gần đây, căn bản không có ai dám gây phiền phức với hắn ở Lĩnh Vực Hạch Tâm. Nhờ vào thuật Thôn Phệ và thuật Đại Phá Diệt, hắn đã nuốt được lượng lớn gen dị chủng cấp Vương, đã thăng Lĩnh Vực Động Huyền lên cửu trọng, chỉ thiếu một bước nữa là có thể đạt đến Bán Bộ Thần Hóa, điểm cuối của cấp Vương.
Đáng tiếc cuối cùng vẫn khiến Hàn Sâm thất vọng, mặc dù có được một trăm gen Vương Giả nhưng lại không có cách nào thăng Lĩnh Vực Động Huyền lên một tầng nữa.
“Xem ra cảnh giới hợp nhất cửu trọng Lĩnh Vực, thăng lên Bán Bộ Thần Hóa vẫn phải do mình đột phá.” Khi Hàn Sâm cũng đã đoán trước được như vậy, nên không quá thất vọng. Hắn dùng một trăm gen Vương Giả thăng cấp thuật Băng Cơ Ngọc Cốt.
Hiện tại Hàn Sâm có hơi lo lắng, bởi vì tốc độ giết dị chủng cấp Vương của hắn đã không theo kịp tốc độ cắn nuốt của hắn rồi.
Mặc dù dị chủng cấp Vương ở Lĩnh Vực Hạch Tâm nhiều nhưng khu vực cũng khá lớn, đi đường tốn rất nhiều thời gian. Có khi đi mấy ngày trời, hắn mới tìm được một con dị chủng cấp Vương.
Đối với những Vương Giả bình thường thì thu hoạch được như vậy đã tốt lắm rồi, nhưng mà đối với Hàn Sâm thì thật sự quá ít.
“Không được, phải tìm cách ăn một ít gen dị chủng cấp Vương mới được.” Hàn Sâm thầm nghĩ, phải làm sao mới có thể ăn lượng lớn gen dị chủng cấp Vương trong một lần đây.
Cách nhanh nhất chính là giúp những cường giả như Long Nhất giết sinh vật Thần Hóa rồi. Nhưng nếu thật sự có sinh vật Thần Hóa thì Hàn Sâm vẫn muốn tự giết, giúp người khác giết thì không có lời.
Hàn Sâm đang nghĩ đến vấn đề này thì bỗng nhiên nhìn thấy phía trước có một bóng người đang bay đến, chặn đường đi của bọn họ.
“Baal?” Hàn Sâm gặp Baal thì hơi đau đầu, không phải vì sợ hắn mà vì cái tên này thật sự rất quấn người.
“Hàn Sâm, ta muốn mời ngươi ban phước, có điều kiện gì thì cứ nói thẳng.” Baal dứt khoát nói thẳng.
“Hai ngàn gen dị chủng cấp Vương, ngươi có không ?” Hàn Sâm nheo mắt nhìn Baal nói.
Baal thoáng ngây người ra, hai ngàn gen dị chủng cấp Vương không phải là một con số nhỏ.
Hết chương 2558.
Bạn cần đăng nhập để bình luận