Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 980: Ngay Cả Cá Mập Cũng Không Tha

Không dám đi tiếp về phía trước nữa, Hàn Sâm trốn ở hang đá bên cạnh nhìn vào bên trong, chỉ thấy từng con động vật biển đó đang chơi đùa ở trên biển, thỉnh thoảng lao ra khỏi mặt nước, là một con Ngân Long Giao Long, giống y hệt như con mà Hàn Sâm chém đứt xiềng xích thả ra kia.
- Tại sao có nhiều Bạch Giao như vậy?
Hàn Sâm nhìn đều đã có chút trợn tròn mắt, cẩn thận đếm, những con Bạch Giao xuất hiện đó có đến bốn con, thỉnh thoảng ở trên biển vươn cổ, dây dưa, chơi đùa, tựa hồ chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Hàn Sâm quan sát tỉ mỉ thêm vài lần, phát hiện ra khí tức sinh mệnh của bọn nó cũng không mạnh mẽ giống như Bạch Giao, hơn nữa nhìn kỹ, chúng vẫn còn có chút khác biệt với Bạch Giao.
Bạch Giao và Giao Long độc nhất vô nhị, bốn trảo thân rắn không có cánh, nhưng mà bốn con Bạch Giao này, bên người của bọn nó lại có thể nhìn thấy hai cánh màu bạc hơi mờ giống như là vây cá, bình thường thu lại ở bên người, lúc triển khai ra có thể bay lượn ở trên không trung.
- Đây rốt cuộc là thứ quái gì?
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy càng thêm cổ quái, xem trong chốc lát, đột nhiên lại nhìn thấy mặt biển quay cuồng một trận, lại một con động vật biển to lớn chạy ra khỏi mặt biển.
Sau khi Hàn Sâm nhìn thấy càng thêm giật mình, chỉ thấy đó là một con cá mập trắng lớn mọc ra hai cánh màu bạc, hình thể còn lớn hơn bốn con Bạch Giao kỳ quái kia gấp đôi, ở trên biển chỉ nhẹ nhàng đong đưa cái đuôi cũng đủ để nhấc lên sóng gió động trời.
Sau khi Ngân Sa hai cánh xuất hiện, bốn con Bạch Giao giống như là trẻ con vây quanh bên cạnh nó chơi đùa, Hàn Sâm nhìn tới trợn mắt há hốc mồm.
Cẩn thận đi nhìn tới, phát hiện ra hai cánh trên người bốn con Bạch Giao kia, hình dáng rất giống của Ngân Sa, hơn nữa hàm răng của bọn nó cũng không giống như là răng rồng, càng giống hàm răng cá mập hơn.
Bụng cũng lớn hơn Bạch Giao một chút, nhìn lên phía trên giống như là Phi Long trong thần thoại Tây Phương.
- CMN! Bốn con Bạch Giao cổ quái này, không phải là do con Bạch Giao to lớn kia cùng Ngân Sa sinh ra được đấy chứ?
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy đoán, lại càng nghĩ càng cảm thấy không thể sai.
Con đại Bạch Giao kia bị khóa ở trong chỗ tối tăm không thấy ánh mặt trời không biết đã có mấy trăm mấy ngàn năm, nhất định là đã sớm nín nhịn phát điên, thật vất vả mới gặp được một con cái, đâu thèm quan tâm nó có phải là đồng loại hay không, nhất định là đã vội vã leo lên.
Hơn nữa bên trong thuỷ vực dưới đất này, có thể đến đầm nước kia, lại có thể có hình thể tương đương với Bạch Giao, chỉ sợ là cũng chỉ có con Ngân Sa này thôi.
- Người ta nói giao bản tính dâm quả nhiên đúng như vậy, thực là cái gì cũng dám lê, liền cá mập đều không buông tha, còn để lại hậu đại.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm oán thầm.
Lúc Hàn Sâm đang miên man suy nghĩ, mặt nước bên cạnh đột nhiên nổi lên một mảnh bọt nước, chỉ thấy một con Bạch Giao sau lưng mọc ra hai cánh, toàn thân màu trắng từ trong nước bò ra.
Chỉ có điều hình thể của con này nhỏ hơn bốn con Bạch Giao kia rất nhiều, chỉ cao bằng một người, từ trong nước chui ra, đôi mắt đang tò mò nhìn Hàn Sâm trốn ở phía sau vách đá.
Hàn Sâm lập tức hoảng sợ, không nghĩ tới vẫn còn có một con Bạch Giao, hơn nữa nhìn thân hình cùng hình dạng của nó, hẳn là một con còn ở trong ấu sinh kỳ, vẫn chưa hoàn toàn lớn lên.
Cũng có lẽ bởi vì chưa từng gặp qua những sinh vật khác, tiểu bạch giao không biết rốt cuộc Hàn Sâm là thứ gì, chỉ là tò mò đánh giá Hàn Sâm, cũng không có ý đồ muốn phát động công kích.
- Đi sang một bên chơi.
Hàn Sâm phất phất tay với tiểu bạch giao, muốn đuổi nó đi, đồng thời thân thể dần dần lui về phía sau, chuẩn bị nhanh chóng rời đi.
Hắn hiện tại không có biện pháp nào tưởng tượng nếu mình bị bốn con Bạch Giao cùng một con Ngân Sa vây công thì sẽ sống như thế nào, mặc dù khí tức sinh mệnh của bọn nó so yếu hơn Đại Bạch Giao một chút, nhưng mà như thế nào thì cũng có thể đạt tới tiêu chuẩn của sinh vật thần huyết, đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn.
Nhưng khi nhìn thấy Hàn Sâm phất tay, tiểu bạch giao tựa hồ như là đã hiểu nhầm, cho rằng Hàn Sâm đang cùng nó chơi đùa, lập tức có chút cao hứng từ trong nước leo lên, tiến tới bên cạnh Hàn Sâm, há miệng liền muốn kêu.
Hàn Sâm lập tức phát hoảng, vội vàng xông lên ôm lấy đầu tiểu bạch giao, che miệng của nó lại, không để cho nó kêu thành tiếng.
Nếu như kêu thành tiếng, Hàn Sâm cảm thấy cái mạng nhỏ của mình chắc hẳn là sẽ phải bỏ lại nơi đây rồi.
Tiểu bạch giao chưa thấy qua các mặt của xã hội, cho rằng Hàn Sâm đang cùng nó chơi, cũng không cho rằng là đang công kích nó, cho nên cũng không nổi giận, chỉ là dùng đỉnh đầu dụi dụi vào Hàn Sâm hai cái.
- Xuỵt. . . đừng kêu. . .
Hàn Sâm đã liên hệ nhiều với dị sinh vật, biết rõ dị sinh vật cũng không phải mỗi một con đều ưa thích giết chóc, dị sinh vật có trí tuệ càng cao, giết chóc cũng càng có tính mục đích.
Hàn Sâm nhìn ra con tiểu bạch giao này không có ý làm thương tổn người, cho nên mới dám làm như thế.
Vừa ra hiệu cho tiểu bạch giao, vừa chậm rãi thả miệng của nó ra, nhưng mà Động Huyền Khí cũng đã được mở ra, che giấu chấn động, nếu không chỉ sợ sớm đã bị bốn con Bạch Giao cùng Ngân Sa bên kia phát hiện ra.
Tiểu bạch giao không biết có nghe hiểu lời Hàn Sâm hay không, vẫn tạm thời không kêu lên, không tiếp tục há mồm phát ra âm thanh nữa, chỉ là dùng mũi ngửi loạn lên trên người Hàn Sâm, gương mặt lộ ra vẻ trẻ con hiếu kỳ.
Hàn Sâm giơ hai tay lên, thân thể dần dần qua lui về phía sau, sợ làm cho tiểu bạch giao sợ hãi, càng sợ kinh động đến năm con vật khủng bố bên kia.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lui về sau, tiểu bạch giao liền đi lên phía trước theo, không bao lâu, một người một giao đã thối lui vào bên trong huyệt động, nhìn không thấy biển cả trong lòng đất cùng năm con sinh vật khủng bố kia nữa rồi.
Hàn Sâm lúc này mới vừa thoát hiểm cảnh nhưng lại nổi lên tham niệm:
- Con tiểu bạch giao này tuyệt đối là dị sinh vật cao cấp, nếu như có thể lừa gạt nó trở về, đây sẽ là một sự trợ lực rất to lớn.
Hàn Sâm thầm nghĩ, liền từ trong túi lấy ra một lọ sủng vật đan, đổ ra một hạt đặt ở trong lòng bàn tay, ra hiệu cho tiểu bạch giao.
Tiểu bạch giao ngửi được mùi vị, lập tức lộ ra bộ dạng cảm thấy rất hứng thú, há mồm liền cắn tới tay của Hàn Sâm.
Hàn Sâm không dám để cho nó trực tiếp ăn ở trên tay mình, sợ nó cắn tay của mình xuống, trực tiếp ném sủng vật đan vào trong miệng tiểu bạch giao.
Tiểu bạch giao chỉ là thè lưỡi ra liếm một chút, viên sủng vật đan kia đã bị nó thè lưỡi ra liếm không còn, sau đó vẫn còn thèm thuồng há mồm muốn kêu.
Hàn Sâm vội vàng lại che miệng của nó lại, sau đó lại đổ ra một viên sủng vật đan nữa, vứt xuống bên trong huyệt động.
Tiểu bạch giao lập tức cao hứng chạy tới, liếm viên sủng vật đan kia.
Hàn Sâm cứ như vậy một mực hướng xa xa ném sủng vật đan, một đường dẫn dụ tiểu bạch giao cách xa biển cả trong lòng đất.
- Tiểu bạch giao có thể dụ đi ra, nhưng mà phải làm như thế nào mới có thể đi ra ngoài được đây?
Hàn Sâm nhìn tới miệng hang ở khắp bốn phía mà phát sầu.
Vốn cho là theo nước chảy thì có thể trở về, nhưng mà ai biết theo nước chảy lại đến một mặt biển ở dưới mặt đất, hiện tại liền hắn cũng không biết phải đi ra như thế nào.
- Hết cách rồi, chỉ có thể đi nhìn một chút.
Hàn Sâm cắn răng đi vào một đường rẽ.
Tiểu bạch giao hết sức tò mò đi theo sau, còn thỉnh thoảng dụi vào trong ngực Hàn Sâm, muốn ăn sủng vật đan.
Chỉ là lần này Hàn Sâm đi ra chỉ mang theo hai bình sủng vật đan, không nghĩ tới gặp được việc này, cho nên sủng vật đan ở trên người, đoạn đường vừa rồi đi tới đã đút cho tiểu bạch giao hết rồi.
Hàn Sâm lại đi thêm một đoạn đường, tiểu bạch giao nhìn tới phía trước, tựa hồ không muốn đi tiếp về phía trước nữa rồi, hơn nữa đã không còn sủng vật đan hấp dẫn nữa, tiểu bạch giao quay đầu liền chuẩn bị đi về.
- Đừng đi a!
Hàn Sâm lập tức nóng nảy, hai bình sủng vật đan đều bỏ ra rồi, nếu như để tiểu bạch giao rời đi như vậy, chẳng phải là đã lỗ lớn rồi.
Thế nhưng mà tiểu bạch giao cũng không để ý tới Hàn Sâm, quay người liền đi tới phương hướng mặt biển dưới mặt đất bên kia.
Hàn Sâm mở ra một lọ máu tiểu bạch hùng, một lần nữa hấp dẫn tiểu bạch giao:
- Mày xem cái này. . . cái này ăn càng ngon. . .
Tiểu bạch giao quay đầu lại hít hà, tựa hồ cũng không có hứng thú gì đối với máu của tiểu bạch hùng, quay người lại tiếp tục đi.
Hàn Sâm cắn răng một cái, lấy ra một giọt sinh mệnh thủy châu:
- Đừng đi, mày xem cái này.
Tiểu bạch giao ngửi được hương vị, có chút cao hứng chạy tới, thè lưỡi ra liếm giọt nước kia.
- Ngoan, đây mới là Bảo Bảo tốt, ngoan ngoãn đi theo tao đi.
Hàn Sâm ôm đầu tiểu bạch giao, muốn tiếp tục mang nó đi.
Nhưng lại đột nhiên nghe thấy trong sông bên cạnh xôn xao một tiếng, một con Ngân Long Giao Long to lớn chui ra nửa người, đôi mắt giống như đèn lồng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm đang ôm lấy đầu tiểu bạch giao.
Bốn mắt nhìn nhau, thân thể Hàn Sâm lập tức cứng đờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận