Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3375. Giết ra thăng thiên

Hàn Sâm cố phá vỡ Tam Thập Tam Thiên, lấy thân phận chủ Xích Phần Thiên truyền tống về đến Xích Phần Thiên.
“Cha!” Bảo Nhi thấy Hàn Sâm thì chạy tới đón.
“Bảo Nhi, chúng ta đi” Hàn Sâm kéo Bảo Nhi, chuẩn bị rời khỏi Xích Phần Thiên.
Hàn Sâm còn chưa kịp hành động, thì bên trong Xích Phần Thiên xuất hiện hàng loạt thông đạo không gian trông giống hố đen, một đám sinh vật khủng bố đi ra từ trong đó.
“Hàn Sâm, chúng ta lại gặp mặt.” Một giọng nói quái gở truyền tới, một xạ ảnh trưởng lão của hội Thần Loạn đi ra từ hố đen, mà người đi cùng hắn, còn có mấy vị trưởng lão khác của hội Thần Loạn trưởng lão, trong đó có một người Hàn Sâm khá quen, Lowe Kidd.
Hàn Sâm không để ý tới xạ ảnh trưởng lão, hắn nắm Bảo Nhi định lợi dụng thân thận chủ Xích Phần Thiên truyền tống rời khỏi Xích Phần Thiên, nhưng đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng thú rống kinh khủng truyền tới, cả Xích Phần Thiên đều chấn động trong tiếng rống này, không gian bị lệch, Hàn Sâm không thể nào rời khỏi Xích Phần Thiên.
Một con thú Phá Giới trông như chân long xuyên qua không gian đi tới, thời không ở nơi mà nó đi qua đều vặn vẹo, thân thể khổng lồ của nó cuộn tròn trong Xích Phần Thiên, làm ảnh hưởng tới cả thời không của Xích Phần Thiên, hoàn toàn giam cầm hắn.
“Hàn Sâm, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn một chút, có thể khiến hội Thần Loạn xuất lĩnh hết tinh anh chỉ vì một mình ngươi, ngươi có chết thì cũng thấy đáng.” Xạ ảnh trưởng lão vênh váo tự đắc nhìn xuống Hàn Sâm nói.
“Kẻ chết chắc gì đã là ta.” Hàn Sâm để Bảo Nhi xuống, nói.
“Kẻ chết không phải ngươi thì chẳng nhẽ là ta hay sao?” Xạ ảnh trưởng lão cười khẩy nói.
“Đúng vậy, chính là ngươi.” Lời của xạ ảnh trưởng lão vừa dứt thì đột nhiên hắn nghe thấy bên cạnh truyền tới một âm thanh đầy lạnh lùng.
Xạ ảnh trưởng lão muốn quay đầu lại xem theo bản năng, thì thấy một thanh chỉ đao đã chém xuống, tầm mắt của hắn quay cuồng, một cái đầu bay lên không trung, đến lúc chết thì trên khuôn mặt của cái đầu đó vẫn còn tràn đầy vẻ không tin.
Những trưởng lão khác của hội Thần Loạn cũng đều tỏ ra kinh ngạc, nhìn Lowe Kidd vừa chém đầu của xạ ảnh trưởng lão.
“Đại nhân, nơi này giao cho ta. Hàn Sâm, ngươi dẫn đại nhân đi trước đi” Lowe Kidd tay phải che ngực, hành lễ về phía Hàn Sâm, sau đó xoay người lại, nắm lấy chỉ đao đối mặt với rất nhiều sinh vật khủng khiếp của hội Thần Loạn.
Hàn Sâm biết cái hành lễ ấy của Lowe Kidd không phải dành cho hắn, mà là cho áo giáp Hắc Tinh trên người hắn, cũng là hành lễ với hội trưởng hội Thần Loạn.
Mặc dù biết e lần này Lowe Kidd có đi không có về, nhưng mà hiện giờ thân thể của Hàn Sâm đã suy yếu lắm rồi, dù ở lại sóng vai cùng chiến với Lowe Kidd thì cũng chỉ là dâng lên thêm vài cái mạng mà thôi.
Hàn Sâm không nói một lời, ôm lấy Bảo Nhi rồi phát động chút lực lượng cuối cùng, cố gắng bay về phía không gian chấn động.
Mà con thú Phá Giới khủng bố trông giống chân long kia gầm lên một tiếng, rồi lao tới cắn nuốt Hàn Sâm.
Gần như là cùng lúc đó, một lượng lớn thú Phá Giới cũng đều lao tới.
Sự tàn nhãn lóe qua mắt Lowe Kidd, một tay giang ra, bông tuyết trông như trang giấy tản ra bốn phía, hai tay mười ngón biến thành kéo, thoáng cái đã cắt ra một đống hình giấy trong một vùng trang giấy đan xen ấy.
Hình giấy hóa thành hàng loạt sinh vật khủng bố đụng độ với đám thú Phá Giới đông đảo, ngăn lại phần lớn thú Phá Giới.
“Lowe Kidd, ngươi dám chống đối hội trưởng đại nhân, ngươi biết ngươi đang làm gì không?” Một vị trưởng lão của hội Thần Loạn nhìn chằm chằm Lowe Kidd đầy lạnh lùng, lên tiếng chất vấn.
Khóe miệng Lowe Kidd nở một nụ cười khinh miệt: khóe miệng khẽ phác hoạ lên một cái khinh miệt độ cong: “Với Lowe Kidd này, hội trưởng của hội Thần Loạn vĩnh viên chỉ có một, đó chính là Loạn đại nhân.”
Dứt lời, Lowe Kidd quơ vung chỉ đao vọt về phía đám thú Phá Giới như thủy triều kia.
“Ngươi đã muốn chết, vậy thì bọn ta thành toàn cho ngươi.” Trưởng lão hội Thần Loạn trưởng lạnh mặt vung tay lên, rất nhiều thú Phá Giới đều xông về phía Lowe Kidd.
Hàn Sâm cắn chặt hàm răng, không đi quay đầu lại nhìn phía sau thảm thiết chiến đấu, ngay cả không quay đầu lại, hắn cũng có thể tưởng tượng phía sau là như thế nào hình ảnh.
“Mở cho ta!” Hàn Sâm ngưng tụ chút lực lượng còn sót lại cuối cùng, tung một quyền nện vào đầu con thú Phá Giới trông giống chân long kia, ở trong kỹ xảo Chích Thủ Già Thiên, lực lượng của hắn mạnh tới đánh thủng thân thể khổng lồ của thú Phá Giới, đánh thủng một lỗ máu ở ngực nó.
Hàn Sâm mượn lực trùng kích này xuyên qua thân thể của thú Phá Giới, bay ra Tam Thập Tam Thiên.
Có tên con của Tam Thập Tam Thiên Thiên Đế kia trợ giúp Tần Tu, thì không có một Trọng Thiên nào trong Tam Thập Tam là nơi an toàn với Hàn Sâm cả, chỉ có xông ra khỏi Tam Thập Tam Thiên thì mới có đường sức sống.
Nhưng mà Hàn Sâm còn chưa lao ra khỏi Xích Phần Thiên thì lại có một bóng người chặn lại đường của hắn.
“Bổn tọa là một trong tứ Vương của hội Thần Loạn Thực Khắc, phụng mệnh tới lấy mạng của ngươi.” Bóng người kia đi tới từ trong hư không, thời gian như thể dừng lại dưới chân hắn vậy.
Hàn Sâm kinh hãi phát hiện, thân thể của hắn vẫn đang lao về phía trước, nhưng mọi thứ xung quanh lại không thay đổi tí nào, cứ như thể cả không gian đều bị ngưng lại trên người hắn vậy.
“Đó là sinh vật Phá Giới hệ thời gian, tỷ lệ Phá Giới đã gần đạt tới trăm phần trăm, chỉ có mượn chiến giáp nguyên thể gen thì mới tạo ra được sinh vật Phá Giới như vậy.” Giọng của Loạn vang lên trong đầu Hàn Sâm.
Hàn Sâm thầm kêu khổ, lực lượng của hắn đã sắp khô kiệt rồi, đâu còn sức để đối phó thú Phá Giới đỉnh cấp như vậy chứ.
“Thời gian với ta như khắc độ, vạn năm thiên cổ chỉ là một cái chỉ của †a, mà khắc độ của ngươi sắp bị ta xóa bỏ, mãi mãi biến mất trong dòng sông dài của thời gian.” Thực Khắc lạnh lùng nói, song ngón tay vẽ lên hư không trước mặt.
Hàn Sâm chợt cảm thấy thời gian quanh người khựng lại, cứ như thể hoàn toàn chìm vào không gian tĩnh lặng không có thời gian di động vậy.
Đột nhiên, Hàn Sâm cảm giác thời không lại khôi phục sức sống, thời gian xung quanh cũng bắt đầu chảy.
“Chuyện gì xảy ra thế?” Hàn Sâm thầm thấy kinh ngạc, cùng lúc đó hắn nghe được một âm thanh truyền đến.
“Muốn đùa bỡn thời gian, ngươi còn non lắm, ở trước mặt ta, không một ai có tư cách khống chế thời gian.” Một bóng dáng thon dài đạp lên dòng thời gian đi tới.
Nhìn nàng đi cực chậm nhưng trông lại như cực nhanh, trong nháy mắt đã đi sượt qua Hàn Sâm, độ thời gian đọng lại thoáng cái đã khôi phục bình thường, giống như tuyết tan.
“Nữ thần Kshana?” Hàn Sâm thấy rõ bóng dáng kiêu ngạo kia thì, trong lòng thấy hơi kinh ngạc.
Vị nữ thần Kshana này hiển nhiên không phải vị trong miếu Thần Tài của hắn kia, mà là một trong mười hai vị Thần Linh cấp Hủy Diệt nữ thần Kshana, Hàn Sâm có nghĩ sao cũng không hiểu sao nữ thần Kshana lại xuất hiện vào lúc này, hơn nữa hình như còn là tới giúp hắn.
“Nhìn gì đấy? Có muốn ta đánh cả ngươi vào trong Vòng Lặp Thời Gian vô tận luôn không?” nữ thần Kshana cũng không nhìn Hàn Sâm, cũng không quay đầu lại nói.
“Cảm ơn” Hàn Sâm không biết sao nữ thần Kshana lại giúp hắn, nhưng bây giờ không phải lúc để nói chuyện, hắn ôm Bảo Nhi xoay người rời đi.
“Đứng lại.” Sắc mặt của Thực Khắc âm trầm, muốn ngăn trở Hàn Sâm.
Nhưng người hắn vừa động thì đã bị nữ thần Kshana ngăn lại. “Đừng vội đi chịu chết như thế, mạng của ngươi là của ta.” Nữ thần Kshana thản nhiên nói
Hết chương 3375.
Bạn cần đăng nhập để bình luận