Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1711. Rắn

Bên trong cái hố tối om ấy, từng cặp đèn lồng màu đỏ sậm lóe lên ánh sáng. Chờ khi cặp đèn lồng đỏ sậm đó chui ra khỏi hang, đám người Hàn Sâm mới nhìn ra, đó là những cái đầu rắn hình tam giác to như cái đấu, màu đỏ sậm bao phủ kia chính là đôi mắt rắn của nó.
Từng con rắn độc có đôi mắt đỏ và vảy đen chui ra từ trong hang tối, xông về đám người Hàn Sâm giống như thủy triều, phát ra tiếng xì xì sắc bén chói tai.
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, quay đầu lại nhìn thì thấy Lão Miêu đã tháo chạy ra ngoài giống như chuột, tốc độ nhanh đến mức khó tin.
“Tà Tình, chạy mau.” Hàn Sâm hét lên một tiếng, sau đó cũng xoay người bỏ chạy.
Không biết rốt cuộc những con rắn độc mắt đỏ vảy đen này là thứ gì, nhưng Lão Miêu vừa nhìn thấy nó thì đã bỏ chạy giống như gặp quỷ, đương nhiên hắn cũng không dám chậm trễ.
Vốn dĩ Tà Tình Đế không muốn chạy, nhưng bị Hàn Sâm quát một tiếng, cũng lập tức chạy theo bọn họ.
Bầy rắn độc ở phía sau vẫn xông đến giống như thủy triều, tốc độ nhanh đến kinh người, nhưng vẫn chậm hơn đám người Hàn Sâm một chút.
Ba người không hề lên tiếng cắm đầu chạy về phía trước, chạy chưa được bao lâu thì phát hiện phía trước cũng xuất hiện một bầy rắn đông nghìn nghịt, vậy mà vườn nuôi cấy kia lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, không biết tại sao bọn họ lại chạy ngược về rồi.
Hiện tại phía sau có đàn rắn đuổi theo, bầy rắn ở phía trước cũng cùng xông đến, nhất thời chặn hết tất cả đường đi của bọn họ.
Nhìn thấy đàn rắn mãnh liệt sắp vây kín cả hai phía trước và sau, ánh sáng màu bạc trên người Tà Tình Đế phóng ra, tuôn trào ra tựa như núi lửa phun trào, đấm ra từng quyền mang theo ngọn lửa màu bạc mãnh liệt, trực tiếp giết chết từng đám rắn độc mắt đỏ vảy đen.
“À hú… À hú… À hú..” Từng nắm đấm cuồng bạo liên tục nổ ra, xung quanh bốc lên ánh sáng màu bạc, từng đám rắn mắt đỏ vảy đen bị giết chết, khắp nơi đều là tàn thi và độc huyết.
“Ta còn tưởng là thứ gì hung tàn lắm, hóa ra cũng chỉ có như vậy.” Khi hai nắm đấm của Tà Tình Đế dừng lại, xung quanh đã trở thành một lò mổ, khắp nơi đều là xác chết của rắn vảy đen, ngay cả một con còn sống cũng không tìm thấy.
Nhưng Lão Miêu lại nhìn hắn giống như đang nhìn một kẻ ngốc, sắc mặt khó coi nói: “Ngươi là kẻ ngốc sao? Nếu có thể dễ dàng đối phó như vậy thì còn chờ ngươi ra tay à? Xong rồi, xong rồi, ngươi giết nhiều rắn con như vậy, nhất định kẻ đó sẽ nổi điên”
“Lão Miêu, rốt cuộc đó là thứ gì?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
Lão Miêu chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy tiếng ầm vang truyền đến từ †rong vườn nuôi cấy, mặt đất nứt ra tựa như có động đất, chỉ thấy một bóng dáng chui lên từ lòng đất của vườn nuôi cấy.
Một mái tóc dài, đường cong trên cơ thể đáng kinh ngạc, chỉ tiếc nửa người dưới lại là thân rắn vừa thô vừa dài, nếu không thì thật sự có thể xem như một đại mỹ nhân.
Đôi mắt của xà mỹ nữ mở ra, nhưng không có con ngươi, đôi mắt giống y như rắn, nhìn chằm chằm vào ba người Hàn Sâm.
“Đừng nhúc nhích! Tuyệt đối đừng phát ra âm thanh, thị lực của nàng không tốt, có thể không nhìn thấy chúng ta.” Lão Miêu ở chỗ đó khẽ nhúc nhích rồi nói.
“Thị lực của nàng không tốt, nhưng cũng không phải là kẻ điếc nhỉ, ngươi lớn tiếng như vậy, chẳng lẽ nàng không nghe thấy sao?” Tà Tình Đế lên tiếng phản bác, nhưng cơ thể thì không hề nhúc nhích.
“Đúng vậy, nàng chính là kẻ điếc, nàng chỉ có thể nhìn thấy những vật thể di động, chỉ cần chúng ta không nhúc nhích, nàng sẽ không nhìn thấy chúng ta.” Lão Miêu nói.
Mặc dù Hàn Sâm và Tà Tình Đế không tin tưởng lắm, nhưng mà sau khi xà mỹ nữ chui ra, mở miệng thè ra cái lưỡi giống y như lưỡi rắn, phát ra tiếng kêu quỷ dị, nhưng lại không trực tiếp xông về phía bọn họ.
Xà mỹ nữ trườn đi, ánh mắt đánh giá xung quanh, nhưng dường như lại không nhìn thấy ba người bọn họ, chỉ là bò xung quanh giống như đang tìm cái gì đó.
“Kẻ này thật sự không nhìn thấy cũng không nghe thấy sao? Vật ngu xuẩn như vậy, có cái gì đáng sợ chứ?” Tà Tình Đế có chút kinh ngạc nói.
“Vật ngu xuẩn? Ngươi tốt nhất nên cầu khẩn cho nàng đừng tìm được chúng ta, nếu không thì nàng giết ngươi sẽ dễ dàng giống như giết một con gà.” Lão Miêu có chút khinh thường nói.
“Đừng cãi nữa, ả ta đến đây rồi.” Hàn Sâm nhìn xà mỹ nữ nói.
Mặc dù xà mỹ nữ không nhìn thấy cũng không nghe thấy, nhưng dường như nàng chắc chắn rằng đám người Hàn Sâm vẫn còn ở chỗ này, thân rắn trườn từng vòng, muốn thông qua cách biến mình giống như một tấm thảm để tìm kiếm, buộc ba người Hàn Sâm không thể không di chuyển.
“Làm sao bây giờ? Tiếp tục như thế này thì chúng ta nhất định sẽ bị nàng đụng trúng, đến lúc đó cho dù bất động thì cũng vô dụng.” Hàn Sâm nói.
“Dù sao thì nàng không nghe thấy cũng không nhìn thấy, không bằng chờ đến lúc khi nàng bò đến bên cạnh chúng ta, chúng ta đồng loạt ra †ay giết chết nàng.” Tà Tình Đế nói.
Lão Miêu bĩu môi: “Muốn tự sát thì không ai cản ngươi, dù sao thì ta
chắc chắn phải chạy trốn. “Chạy kiểu gì đây?” Hàn Sâm hỏi.
Lão Miêu cười hì hì: “Các ngươi chạy như thế nào thì ta không biết, nhưng nhìn khoảng cách và phương hướng nàng đang bò, đợi lát nữa nhất định sẽ đụng trúng các ngươi trước, đến lúc đó nàng sẽ không để ý đến ta, đó là thời cơ tốt nhất để ta chạy trốn.”
“Đúng là cmn vô sỉ” Hàn Sâm thầm mắng một câu, lại nói: “Ngươi cũng biết tưởng tượng thật đấy, đáng tiếc ngươi không ra được, chờ sau khi bọn ta bị nàng xử lý, không phải ngươi cũng sẽ phải chết sao? Thay vì đều cùng là một con đường chết, chỉ bằng nói xem nàng có nhược điểm gì, có lẽ hợp sức của ba người chúng ta lại có thể giết chết được nàng ấy chứ”
Lão Miêu lại nói: “Không có cửa đâu, chắc chắn ba người chúng ta không phải là đối thủ của nàng. Đánh với nàng, đó chính là liều mạng, lão già ta đã từng này tuổi, còn muốn sống thêm vài năm, không có ý định muốn liều mạng, dù sao thì một lúc nữa ta nhất định sẽ chạy trước. Các ngươi nhìn xung quanh xem có phải có chút khác so với khi nãy rồi không, ta đã quan sát kỹ thì có lẽ là bởi vì sự xuất thế của nàng làm cho những cấm chế ở xung quanh biến mất, hiện tại chắc hẳn là có thể đi ra ngoài rồi.”
“Được thôi, cho dù ngươi muốn chạy trước, nói chung cũng có thể nói cho bọn ta biết đây là thứ gì chứ nhỉ?” Hàn Sâm nói.
Lão Miêu nhìn xà mỹ nữ vẫn đang bò từng vòng, trầm ngâm một chút nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì kẻ này là sinh vật mới được nuôi cấy bởi Tinh tộc bằng cách sử dụng gen Naga tộc dung hợp với sinh vật Tí Hộ Sở. Rõ ràng sức mạnh của nàng được di truyền từ Naga tộc, điều này đã đáng sợ lắm rồi, cộng thêm việc có được gen của sinh vật Tí Hộ Sở, có thể sẽ trở nên càng đáng sợ hơn nữa.”
“Tộc Naga đó có nhược điểm gì?” Hàn Sâm hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất.
“Không phải đã nói nhược điểm cho các ngươi rồi sao, thị lực và thính lực của nàng đều rất kém.” Lão Miêu nói.
“Còn gì nữa? Làm sao mới có thể giết chết nàng?” Hàn Sâm tiếp tục truy vấn.
“Ha ha, Naga tộc ấy à, đó là chủng tộc có gen quý tộc, bất kì một sự †ồn tại nào ra đời thì đều có thể hủy gia diệt tộc, đúng là không biết rốt cuộc Tinh tộc đã trộm huyết mạch của Naga tộc như thế nào, vậy mà còn khiến bọn chúng dung hợp thành công, nuôi cấy ra một quái thai như vậy, ta thấy muốn giết nàng thì không có bất kì cơ hội nào đâu, hai người các ngươi vẫn nên nhanh chóng quyết định, rốt cuộc là ai lên chịu chết trước, nói không chừng người còn lại còn có cơ hội sống sót” Lão Miêu cười trên nỗi đau của người khác nói.
Trong lúc nói chuyện, xà mỹ nữ chỉ còn cách bọn họ một khoảng rất gần, nếu bò rộng ra phía ngoài thêm một vòng nữa thì nhất định sẽ đụng trúng bọn họ, dựa theo vị trí của ba người, hẳn là Tà Tình Đế sẽ người đầu tiên bị đụng trúng.
Nhìn thấy xà mỹ nữ đang trườn tới, chỉ còn cách Tà Tình Đế không đến ba mươi mét, Tà Tình Đế nói: “Nếu thật sự lợi hại giống như con mèo đó nói, ta cản nàng, ngươi đi trước, nhớ phải gửi bản vẽ của ta lên trời đó”
Hàn Sâm đang muốn nói thêm gì đó, nhưng đột nhiên lại nhìn thấy xà mỹ nữ kia không biết vì sao đột nhiên lại chuyển hướng, quay ngược lại, lẽ ra nên đụng trúng Tà Tình Đế trước, tiếp tục như vậy, ngược lại sẽ đụng trúng Lão Miêu ở bên kia trước.
“Đậu má!” Lão Miêu lập tức biến sắc.
Hết chương 1711.
Bạn cần đăng nhập để bình luận