Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 592: Giết Tới Tí Hộ Sở

- Hàn đại ca, tất cả đều đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể đánh tới Tí Hộ Sở hoàng tộc.
Tề Tu Văn trở lại Hắc Thần Tí Hộ Sở, báo cáo với Hàn Sâm là y đã thành công liên hợp Lý Luân cùng Phỉ Lực Ca.
- Làm rất tốt, cứ dựa theo kế hoạch của cậu để tiến hành đi.
Hàn Sâm liếc kế hoạch mà Tề Tu Văn định ra rồi thuận miệng nói.
- Hàn đại ca cứ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng, nhất định sẽ đánh hạ được Tí Hộ Sở hoàng tộc.
Trong lòng Tề Tu Văn lại mừng thầm:
- Tôi nhất định sẽ đánh hạ được Tí Hộ Sở hoàng tộc, nhưng chủ nhân Tí Hộ Sở hoàng tộc không phải là Hàn Sâm anh, mà là Tề Tu Văn tôi.
Hàn Sâm nhìn Tề Tu Văn nói chắc chắn, chỉ mỉm cười, vỗ vỗ bả vai Tề Tu Văn rồi nói:
- Làm rất tốt, tôi xem trọng cậu.
Hàn Sâm không là một người thích giày vò người khác, nhưng hắn lại rất thích xem người khác bị giày vò, cảm thấy rất thú vị.
Đợi Tề Tu Văn đi rồi, Dương Mạn Lệ mới lo lắng nói:
- Kế hoạch đánh Tí Hộ Sở hoàng tộc đều giao cho Tề Tu Văn, làm như vậy thật sự không có vấn đề gì chứ?
Hàn Sâm cười nói:
- Vốn những người ở Hắc Thần Tí Hộ Sở đều là người Đông Lâm, để Tề Tu Văn quản lý mới có thể phát huy ra năng lực chiến đấu mạnh nhất, đối với chuyện đánh Tí Hộ Sở hoàng tộc tự nhiên là chuyện tốt.
- Thế nhưng sau khi tấn công xong Tí Hộ Sở thì sao?
Dương Mạn Lệ cũng không thể lạc quan như Hàn Sâm, lông mày luôn nhíu lại không thể giãn ra.
- Không cần lo lắng, Tí Hộ Sở hoàng tộc kia mang họ Hàn.
Hàn Sâm nói.
Dương Mạn Lệ thấy dáng vẻ Hàn Sâm như đã tính trước, tuy trong lòng vẫn có chút lo lắng nhưng cũng không nói gì nữa.
Khắp băng nguyên một lần nữa tiến vào tình trạng tổng động viên, người ở ba Tí Hộ Sở lớn đều đang dọn dẹp dị sinh vật ở gần Tí Hộ Sở hoàng tộc, chuẩn bị cho trận chiến sắp đến.
Tất cả thế lực lớn đều đang tích cực chuẩn bị chiến tranh, chỉ chờ đến ngày trong ước định, tất cả mọi người đều tụ tập lại, sau đó phân thành ba đường đánh tới Tí Hộ Sở hoàng tộc.
Đoạn đường của Hàn Sâm khó khăn nhất, chính là công kích cửa chính, Hàn Sâm trực tiếp dựa theo kế hoạch Tề Tu Văn đã định ra, một chút thay đổi cũng không có.
Trong lòng Tề Tu Văn vô cùng đắc ý, cho rằng Hàn Sâm đã hoàn toàn tin tưởng y, nếu không làm sao có thể nói gì nghe nấy như vậy, ngoài ra trong lòng còn có chút hổ thẹn.
- Đợi mình lấy được Tí Hộ Sở hoàng tộc này, chỉ cần hắn chịu thành thành thật thật quy thuận mình, mình sẽ không bạc đãi hắn.
Sau đó trong lòng Tề Tu Văn lại lập tức nhắc nhở chính mình:
- Nhưng loại người này không thích hợp ngồi ở vị trí cao, nếu như người nắm quyền không thể lãnh khốc vô tình, cuối cùng chỉ có thể bị người khác dẫm nát dưới chân.
Cuộc chiến công thành bắt đầu, dưới tường thành hơn mười dặm, tiếng gào thét tiếng hô “giết” rung trời, chiến trường sôi trào lên, tất cả mọi người đều chiến đấu với dị sinh vật.
Ở một nơi xa trên núi tuyết, một người phụ nữ cao gầy xinh đẹp đứng đó nhìn chiến trường ở xa, tự lẩm bẩm:
- Thực lực của hắn rốt cuộc đạt tới đâu, dựa vào một trận chiến này hoàn toàn có thể nhìn rõ ràng.
Mà ở một chỗ khác gần chiến trường, có một thiếu nữ tóc đen rủ xuống đất, ôm một tiểu hồ ly màu bạc đứng xa xa nhìn chiến trường.
Mặc dù là tất cả đồng tâm hiệp lực công thành, nhưng thực tế đi theo bên cạnh Hàn Sâm cũng chỉ có những người ở Nữ Thần Tí Hộ Sở, kỳ thật thực lực cũng không phải rất mạnh, phần lớn nhân thủ đều do Tề Tu Văn toàn bộ chỉ huy.
Nhưng lúc này đây cũng không nhìn thấy bóng dáng Dị Linh tóc bạc kia, chuyện này khiến Tề Tu Văn cảm thấy có chút kỳ quái.
Đương nhiên Tề Tu Văn không biết, Dị Linh tóc bạc kia căn bản không dám rời khỏi Thần Điện Dị Linh, vì sợ Hàn Sâm đi vào đoạt lấy Linh Hồn Chi Thạch.
Hàn Sâm thực sự không để ý tới, mặc huyết lân giáp, tay cầm một đôi trường kiếm, dẫn theo đám người Dương Mạn Lệ trực tiếp đi thẳng tới cửa thành.
Tề Tu Văn để Hàn Sâm trực tiếp đánh vào cửa thành, là con đường phải đối mặt với các loại dị sinh vật cường đại nhất, nhưng lại chỉ có người của Nữ Thần Tí Hộ Sở tham gian, dường như muốn tiêu hao người bên cạnh Hàn Sâm.
Lúc này thấy Hàn Sâm mang người trực tiếp giết vào, không khỏi lắc đầu nói:
- Người này đúng là vô cùng dũng mãnh, nhưng đáng tiếc suy nghĩ đơn giản, người như vậy khó làm được đại sự, nhưng lại là một mãnh tướng, về sau có thể lợi dụng.
Tề Tu Văn nghĩ như vậy, lại đột nhiên thấy trên mặt đấy trong Tí Hộ Sở hoàng tộc đã nứt ra rất nhiều lỗ hổng, vô số bọ cánh cứng màu bạc như hồng thủy bay lên.
Trận chiến đấu này mới chỉ vừa bắt đầu, bọ cánh cứng màu bạc đã vọt ra, không giống lần trước chiến đấu đến lúc nguy cấp mới xuất hiện.
Tề Tu Văn nhíu mày, nhưng y đã sớm có kế hoạch, nếu không y đã không thể thuyết phục Lý Luân và Phỉ Lực Ca liên hợp đánh Tí Hộ Sở.
Khi tín hiệu phát ra, tất cả mọi người đều mở ra bao vải trên người, ném từng khối thịt dị sinh vật xuống mặt đất, lập tức biến khu vực này thành một ao máu.
Đàn bọ cánh cứng màu bạc đó không phân biệt được địch ta, hoàn toàn bị mùi máu tanh nồng nặc hấp dẫn, lập tức bay về phía ao máu, tạo ra rất nhiều khu vực trống.
- Giết vào đi!
Tề Tu Văn hét lớn một tiếng, tất cả Tiến Hóa Giả nhân loại đều tránh được đàn bọ cánh cứng màu bạc đó, bắt đầu đánh tới Tí Hộ Sở hoàng tộc.
Thế nhưng mà đợi tới khi Tề Tu Văn đi vào xem, lại phát hiện Hàn Sâm đã mang theo người của Nữ Thần Tí Hộ Sở giết tới cửa thành, tốc độ quá nhanh, trong lòng y hơi kinh hãi.
Dị sinh vật ở cửa chính là mạnh nhất, nhưng nhìn người bên cạnh Hàn Sâm có vẻ như cũng không bị tổn thất gì, chỉ thấy Hàn Sâm xông lên phía trước, mỗi tay cầm một thanh trường kiếm điên cuồng chém tới, những nơi hắn đi qua huyết nhục văng tung tóe, căn bản không có dị sinh vật nào có thể ngăn cản cước bộ của hắn.
- Kiếm pháp thật là lợi hại, nhưng đáng tiếc lại là một kẻ ngu.
Tề Tu Văn nhìn lên bầu trời Tí Hộ Sở hoàng tộc, thầm nghĩ trong lòng:
- Chỗ này hấp dẫn đại bộ phận dị sinh vật trong Tí Hộ Sở hoàng tộc, đám Lôi Quỷ ở bên kia đánh vào Tí Hộ Sở, hẳn có thể tới Dị Linh Thần Điện trước Hàn Sâm, hi vọng bọn họ may mắn, có thể để Dị Linh kia nhận chủ, Dị Linh hoàng tộc tuyệt mỹ cường đại như thế, tuyệt đối có giá trị liên thành.
Khi Tề Tu Văn đang suy nghĩ, đã thấy Hàn Sâm dẫn người giết vào trong Tí Hộ Sở, bởi vì bọ cánh cứng màu bạc xuất hiện, rất nhiều dị sinh vật đã bỏ chạy, trên cơ bản bọn hắn cũng không gặp quá nhiều lực cản.
Tề Tu Văn cũng không dám chậm trễ, từ một đường khác đánh tới Tí Hộ Sở, nhưng y cũng không nóng nảy, Hàn Sâm không có khả năng nhanh bằng đám người Lôi Quỷ, chờ hắn vọt tới Dị Linh Thần Điện, chỉ sợ đám người Lôi Quỷ đã đánh hạ được Dị Linh.
Tề Tu Văn cũng không chú ý tới, trong hoàn cảnh hỗn loạn này, một con tiểu Ngân Hồ đã xông vào Tí Hộ Sở, chạy tới chỗ Hàn Sâm trong Tí Hộ Sở.
Đám người Dương Mạn Lệ, Chu Đình, Thanh thúc đi theo Hàn Sâm một đường giết vào Tí Hộ Sở, nhưng sau khi tiến vào Tí Hộ Sở lại bị dọa sợ, dị sinh vật trong Tí Hộ Sở còn nhiều hơn phía ngoài gấp mấy lần, hơn nữa đám sinh vật thần huyết rất cường đại đều ở trong đó, có vẻ Dị Linh căn bản không phái chiến lực chủ yếu ra bên ngoài Tí Hộ Sở để chiến đấu.
- Dị sinh vật ở nơi này thật sự quá nhiều, chúng ta đợi những người khác chứ?
Chu Đình nhìn quanh, chỉ có đám bọn họ vọt vào, những người khác còn cách một đoạn chưa xông tới kịp.
- Không cần.
Hàn Sâm từ tốn nói một câu, một tiểu Ngân Hồ xinh xắn không biết từ lúc nào đã nhảy lên trên vai của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận