Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 712: Huyết Chiến Thần Tử

Một đầu tóc dài màu trắng rừng rực, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng, dáng người ở phía dưới thần bào hoa mỹ màu trắng viền vàng, giống như là Thái Dương Thần đi tới, toàn bộ thế giới ở trước mặt y tựa hồ đã trở nên nhỏ bé.
Lúc tất cả mọi người nhìn thấy Quang Chi Thần Tử lên đài, cũng không khỏi hơi cứng lại, khí thế bức người kia cơ hồ làm cho người ta khó có thể nhìn thẳng sự hiện hữu của y, giống như trực tiếp nhìn y như vậy chính là sự khinh nhờn đối với y.
- Rất đẹp trai.
Xó cô gái không tự chủ được thán phục một câu, nam tử giống như thần minh như vậy, ngay cả người khác phái của chủng tộc đối địch đều khó có thể tự kiềm chế bị y hấp dẫn.
So với nhân loại, Quang Chi Thần Tử xác thực càng thêm mạnh mẽ hoàn mỹ, chỉ là tùy ý đứng ở chỗ đó, đã sinh ra cảm giác thần thánh, làm người ta nhìn tới mà tự ti mặc cảm.
Quang Thần Chi Tử thân cao tương đương như Hàn Sâm, nhưng mà y đứng ở chỗ đó, lại gây ra một loại cảm giác từ trên cao nhìn xuống bao quát Hàn Sâm, trong mắt tràn đầy khinh thường cùng miệt thị, giống như Hàn Sâm ở trước mặt y chỉ ti tiện như là con sâu cái kiến.
Mặc dù là những Tiến Hóa Giả ở bên ngoài quan sát, đều cảm thấy hết sức áp lực, giống như trên ngực có một tảng đá lớn đang đè lên, khó chịu cơ hồ muốn nôn ra máu.
- Thần nói, phải có ánh sáng.
Bờ môi của Quang Chi Thần Tử khẽ nhúc nhích, thần quang màu trắng rừng rực lập loè ở trong con ngươi, giống như lời nói của thần minh chúa tể vạn vật.
Trước mỗi lần Quang Chi Thần Tử động thủ đều nói một câu như vậy, không phải là nhằm vào bất kỳ người nào, bởi vì bất kỳ kẻ nào ở trong mắt y đều không có ý nghĩa.
Nương theo lấy câu nói giống như thần âm kia, tay phải Quang Chi Thần Tử đưa ra ngón trỏ, ngón tay kia hết sức nhỏ nhắn thon dài, thẩm mỹ không thể bắt bẻ, cứ như vậy điểm tới Hàn Sâm.
Một chùm sáng màu trắng rừng rực xẹt qua hư không, khiến cho Hàn Sâm căn bản không có bất kỳ phản ứng nào, chùm sáng màu trắng rừng rực đã đâm lên trên trán Hàn Sâm.
Hàn Sâm giống như là bị một viên đạn bắn trúng vào đầu, đầu mãnh liệt ngửa ra sau, mang theo thân thể ngã ra phía sau, hung hăng ngã lên trên võ đài, trượt ra đi xa mấy mét mới ngừng lại được.
Trong lúc nhất thời nhân loại đang xem cuộc chiến hoàn toàn yên tĩnh, trong lòng khó chịu không nói ra được, thậm chí ngay cả Tệ thần cũng đỡ không nổi lực lượng một chỉ của Quang Chi Thần Tử hay sao?
Mà một vài người đã cẩn thận nghiên cứu qua Quang Chi Thần Tử, thì lại cười khổ lắc đầu, bọn họ đã sớm ngờ tới kết quả sẽ là như vậy, nhưng khi kết quả này thật sự xuất hiện, vẫn làm cho người ta khó có thể tiếp nhận như vậy.
Tốc độ của Quang Chi Thần Tử quá nhanh, chùm ánh sáng màu trắng rừng rực kia, hiện tại nhân loại liền cơ hội tránh thoát cũng không có.
Thế nhưng mà trong lúc đó, thân thể của Kim Tệ té lăn ở trên đất lại bỗng nhúc nhích, từ dưới đất bò dậy, vỗ vỗ trán của mình, chỉ thấy trên trán của khôi giáp màu tím đen có một vết sâu hình tròn giống như là bị viên đạn bắn trúng, mặc dù trông có chút dọa người, nhưng cuối cùng lại không thể bắn thủng áo giáp màu tím đen kia.
- Tệ thần!
Mọi người vô cùng vui mừng, đã khó có thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt sự hưng phấn cùng kích động của mình, chỉ là biến thành hai chữ đơn giản nhất.
Trán Hàn Sâm có chút đau, mặc dù đã dùng khí tức lưu chuyển của Kiến Vương phối hợp với áo giáp Kiến Vương Bạo Tẩu, vẫn kém một chút đã bị đục lỗ, Quang Chi Thần Tử này còn mạnẽ hơn trong tưởng tượng của hắn, quả thật y chính là tồn tại tương đương sinh vật siêu cấp thần huyết, hơn nữa có khả năng còn mạnh mẽ hơn sinh vật siêu cấp thần huyết bình thường.
Ít nhất là đại đa số sinh vật siêu cấp thần huyết đều không có trí tuệ tương đương y, còn phương diện năng lực, biểu hiện của Quang Chi Thần Tử đã không hề kém hơn sinh vật siêu cấp thần huyết.
Lúc Quang Chi Thần Tử điểm ra một chỉ, hắn hoàn toàn không nhìn rõ quỹ tích của chùm sáng kia, thậm chí đều chưa kịp phản ứng, chùm sáng kia đã bắn lên trên trán hắn, chỉ có thể nói là thật sự quá nhanh.
Quang Chi Thần Tử nhìn thấy Hàn Sâm đã trúng một chỉ của y, vậy mà không hề bị bắn bể đầu, không khỏi hơi bĩu môi, giống như là đang cười nhạo:
- Làm rất tốt, chịu một chỉ của tao mà không chết, đời này của mày cũng coi như là đáng giá.
- Nếu như có thể giết mày, vậy thì càng đáng giá hơn.
Hàn Sâm hoạt động cổ một chút, một đòn vừa rồi kia có lực lượng mạnh mẽ quá đáng, mặc dù đã được áo giáp cản lại, nhưng mà thân thể của hắn vẫn bị chấn động, đặc biệt là cổ bởi vì lực lượng trùng kích vào, bị trật một chút.
Quang Chi Thần Tử lộ ra một nụ cười khinh miệt:
- Nhân loại vô tri, một đòn vừa rồi kia tao chỉ sử dụng lực lượng không đáng kể, mày thật sự cho rằng có thể chống lại bản Thần Tử?
- Vậy hãy để cho tao xem một chút xem, toàn bộ lực lượng của mày là như thế nào.
Nói xong, Hàn Sâm trực tiếp chạy như điên tới chỗ Quang Chi Thần Tử, một quyền tùy ý đánh ra.
Thế nhưng mà Hàn Sâm mới bước ra được một bước, chỉ thấy Quang Chi Thần Tử điểm một chỉ tới chỗ hắn, lại là một chùm sáng màu trắng rừng rực xẹt qua hư không, lập tức đánh vào đỉnh đầu Hàn Sâm, lại làm cho Hàn Sâm bị đánh té xuống đất, máu tươi từ trong mũ bảo hiểm màu tím đen chảy ra.
Trong lòng tất cả mọi người đều căng thẳng, dòng máu tươi kia để cho bọn họ cảm thấy hết sức không ổn, áo giáp cũng không có khả năng ngăn cản được lực lượng của Quang Chi Thần Tử, hi vọng trong lòng bọn họ dần dần bị nghiền nát.
- Quá mạnh mẽ. . . thật sự là quá mạnh mẽ. . . căn bản không phải là Tiến Hóa Giả chúng ta có thể địch nổi. . . tốc độ như vậy. . . lực lượng như vậy. . . không thể thắng. . . căn bản là không thể thắng nổi. . .
Trong lòng rất nhiều người đều sinh ra sợ hãi như vậy, mặt trở nên tái nhợt, đã nhìn không thấy một tia huyết sắc nào nữa.
Mặc dù người bị Quang Chi Thần Tử đánh ngã không phải là bọn họ, nhưng mà lực lượng của Quang Chi Thần Tử mạnh như vậy, tư thái mang tính nghiền ép khiến cho bọn họ cũng cảm thấy tuyệt vọng.
Thế nhưng mà bóng người màu tím đen kia lại một lần nữa đứng lên, khôi giáp trên đỉnh đầu bị đánh xuyên một lỗ nhỏ tựa như lỗ viên đạn, máu tươi đang từ bên trong chảy ra, thoạt nhìn hơi có chút dọa người.
- Chỉ có như thế thôi à?
Đôi mắt của Hàn Sâm rừng rực nhìn chằm chằm vào Quang Chi Thần Tử, dòng máu trong thân thể nhanh chóng chảy xuôi, tim đập cũng theo đó mà gia tốc.
Không có có một chút lùi bước nào, ngược lại còn ẩn ẩn có một loại hưng phấn, bởi vì hắn thấy được hi vọng, thấy được hi vọng đả bại Quang Chi Thần Tử.
Một đòn dưới sự phẫn nộ của Quang Chi Thần Tử cũng không có khả năng trọng thương hắn, mặc dù lực lượng kia xuyên thấu qua áo giáp Kiến Vương Bạo Tẩu, nhưng mà dư lực cũng không đủ để xuyên qua ma văn Thạch Giáp Yêu trên thân thể, còn có khí tức lưu chuyển của Tiểu Hắc Hùng, cũng làm cho thân thể Hàn Sâm trở nên cứng cáp hơn.
Hiện tại hoàn cảnh xấu duy nhất của Hàn Sâm, là hắn dùng Động Huyền Kinh mô phỏng ra nhiều loại khí tức lưu chuyển, cũng không thể kiên trì trong thời gian dài được, hắn phải mau chóng chấm dứt chiến đấu, trước khi thân thể không chống đỡ nổi đả bại Quang Chi Thần Tử.
Bước ra một bước, vẫn vô cùng kiên định, Hàn Sâm đồng thời huy động nắm đấm, muốn đánh tới Quang Chi Thần Tử ở phía đối diện.
Sắc mặt của Quang Chi Thần Tử lại có chút khó coi, tựa hồ như đã thật sự nổi giận, năm ngón tay đồng thời điểm ra, năm chùm sáng màu trắng rừng rực xuyên thấu không gian, lập tức đâm xuyên qua áo giáp trên người Hàn Sâm.
Thân thể của Hàn Sâm một lần nữa ngã bay ra ngoài, máu tươi trên không trung giống như đóa hoa vẩy ra, một vài cô gái tương đối cảm tính đều che miệng lại, trong mắt nổi lên óng ánh.
Thế nhưng mà ở trong máu tươi bắn ra đằng kia, Hàn Sâm lại một lần nữa đứng lên, cũng không nói thêm lời nào, một lần nữa vung quyền đánh về phía Quang Chi Thần Tử.
Ánh mắt của Quang Chi Thần Tử lạnh lẽo, một lần nữa bắn ra năm chùm sáng màu trắng rừng rực, Hàn Sâm nghiêng người muốn né tránh, nhưng mà chùm sáng kia thật sự là quá nhanh, làm như thế nào cũng không trốn thoát được, lập tức trên người Hàn Sâm lại tăng thêm năm lỗ máu.
Thế nhưng mà lúc này, Hàn Sâm vẫn không ngã xuống, hai chân ở trên mặt đá cứng rắn cày ra hai vết lõm sâu, một tay của Hàn Sâm chống xuống mặt đất nên không hề bị ngã sấp xuống.
Mặc dù có chút thảm thiết, nhưng mà dù sao cũng không tiếp tục ngã xuống, chỉ có máu tươi tí tách rơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận