Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 888: Giọt Nước Thần Kỳ

- Cây này là một gốc cây gen biến dị?
Hàn Sâm kinh ngạc nhìn gốc cây già.
- Đúng vậy, nghe nói nếu như có thể gieo trồng thành công, sẽ kết ra Long Huyết Quả, bên trong quả sẽ dựng dục ra Long Huyết Xà, đây chính là thú hồn sủng vật cấp biến dị, tùy tiện ra một con đều có thể bán với giá trên trời.
Khúc Lan Khê nói ra.
- Dù cây này chỉ kết ra được một Long Huyết Quả, chúng ta cũng không cần lo lắng cuộc sống sau này.
Khúc Lan Khê dừng một chút rồi lại tự giễu nói:
- Nhưng cho dù Long Huyết Thụ không chết héo cũng vô dụng, muốn nuôi được Long Huyết Thụ, ít nhất phải dùng máu sinh vật cấp nguyên thủy đổ vào mỗi ngày, hơn nữa không phải là máu của sinh vật nguyên thủy nào cũng có thể, tốt nhất là máu của Huyết Lân Mãng cấp nguyên thủy, như thế mới có thể cam đoan Long Huyết Thụ kết quả. Nhưng tiếc là trong Thanh Minh Tí Hộ Sở cũng không có nuôi Huyết Lân Mãng, cho dù muốn mua máu của nó cũng không mua được, lão Dị Linh kia chính là vì muốn săn giết Huyết Lân Mãng, mới bị chết ở bên trong Kim Cức Tùng Lâm.
- Vậy thì thật sự đáng tiếc.
Hàn Sâm tiếc hận nói.
- Không có gì đáng tiếc, cho dù có máu Huyết Lân Mãng bán ra, chúng ta cũng không mua được, căn bản không khả năng trồng được cây này.
Khúc Lan Khê vô cùng thoải mái nói.
Hàn Sâm cười cười, ánh mắt rơi vào trên người của Khúc Lan Khê.
Rất có khí chất một nữ cường nhân, tuy không tính là xinh đẹp, không phải người vừa liếc nhìn đã khiến người khác kinh diễm. Nhưng trên người cô lại có vẻ lịch sự tao nhã, ngũ quan rất tinh xảo, làm cho người nhìn rất thoải mái.
Mặc dù sống trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, nhưng cô vẫn rất sạch sẽ, quần áo trên người đã sớm giặt đến trắng bệch, nhưng vẫn không khiến người ta cảm thấy keo kiệt, tựa như ở trên người cô ấy đều là đương nhiên, cũng không ảnh hưởng tới khí chất của cô.
Cô không phải là một mỹ nữ gây ấn tượng ngay từ lần đầu tiên, nhưng nếu nhìn cô lần thứ hai, càng xem sẽ càng khiến người ta cảm thấy thoải mái, càng xem càng bị khí chất của cô hấp dẫn.
- Sở Minh đâu?
Hàn Sâm nhìn sau lưng Khúc Lan Khê, lại không nhìn thấy Sở Minh.
- Đi vào Tí Hộ Sở đổi lương thực rồi, sau một lát sẽ trở về.
Khúc Lan Khê nói xong lại đánh giá Hàn Sâm:
- Thương thế của cậu lành lại rất nhanh đấy.
- Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật mà tôi luyện có được lực lượng trị liệu rất mạnh.
Hàn Sâm biết nghi hoặc của Khúc Lan Khê, nên giải thích một câu.
Thương thế của hắn đúng là khỏi quá nhanh, xương cốt trên người bị gãy vụn nhiều chỗ, thế mà mới chỉ qua mấy ngày đã có thể xuống đất rồi, nếu như nói không có nguyên nhân đặc biệt gì, người khác thật sự rất khó có thể tin tưởng.
- Năng lưc trị liệu? Cậu có thể trị liệu cho người khác sao?
Khúc Lan Khê có chút kinh ngạc hỏi Hàn Sâm.
- Nếu như tôi có thể khôi phục thì ngoại thương bình thường có lẽ không có vấn đề gì, nhưng cũng phải nhìn người bị thương là ai, nếu như bị thương là sinh vật siêu cấp thần huyết, da thịt của chúng quá mạnh mẽ, năng lực trị liệu của tôi không đủ để ảnh hưởng tới da thịt của nó.
Hàn Sâm nói ra.
- Có thể trị liệu cho cùng giai đã rất hiếm thấy, chờ sau khi thương thế của cậu lành lại, có thể đi thú tràng để tìm công việc, năng lực trị liệu ở bên kia rất được hoan nghênh, cũng có thể kiếm được thù lao không tệ.
Khúc Lan Khê thay Hàn Sâm tính toán một chút.
Hàn Sâm cũng có chút hứng thú với chuyện này:
- Thú tràng là nơi nào?
- Chính là đấu thú trường, ở đó đều là một số dị sinh vật do Dị Linh bắt trở về nhưng không thể thuần phục, nên bắt chúng để biểu diễn đấu thú, cung cấp giải trí mà thôi.
Khúc Lan Khê có vẻ không có cảm tình gì với đấu thú tràng, giải thích hai câu rồi không nói thêm nữa, đi vào nhà gỗ thu dọn đồ đạc.
Hàn Sâm vẫn ngồi dưới gốc Long Huyết Thụ, đang suy nghĩ xem sau này mình phải làm như thế nào.
Hắn vốn cho rằng bằng thực lực của hắn, đi săn giết một ít sinh vật nguyên thủy có lẽ không có vấn đề gì, nhưng hiện tại hắn mới biết được, dị sinh vật bên trong khu vực Tí Hộ Sở đều có chủ nhân, hắn không thể tùy tiện giết.
Đi Kim Cức Tùng Lâm lại quá nguy hiểm, gặp sinh vật biến dị chưa chắc đã có thể giữ được tính mạng.
Lúc đầu hắn cảm thấy trả nợ cho hai người Khúc Lan Khê cũng không khó lắm, nhưng hiện tại xem ra cũng không nhẹ nhàng như trong tưởng tượng.
- Tinh thể màu đen ơi tinh thể màu đen, mày nói mày không có việc gì lại hút đi sinh khí trên cây Mặc Ngọc Kiếm của người ta làm gì? Lúc trước mày đều quên mình vì người mà, sao vừa đến không gian thứ ba Tí Hộ Sở đã biến thành hại người ích mình thế?
Trong lòng Hàn Sâm có chút phiền muộn.
Hàn Sâm đang cảm thán, lại đột nhiên cảm giác tinh thể màu đen bên trong Hồn Hải hơi chấn động một chút, một trong ba giọt nước lơ lửng ở bên cạnh nó lại bay ra Hồn Hải, nhỏ xuống rễ gốc cây già xiêu vẹo.
Hàn Sâm cả kinh, khi hắn đang nghi hoặc tinh thể màu đen muốn làm gì, lại phát hiện gốc cây già sắp chết héo sau khi hấp thu giọt nước kia, gốc cây vốn chỉ còn sót lại một chút sinh cơ yếu ớt, lúc này lại đang chậm rãi tăng lên, sinh cơ cả cây dường như cũng theo đó mà sống lại.
Hàn Sâm quá vui mừng:
- Chẳng lẽ những giọt nước này có thể làm cho cây khô sống lại?”
Chỉ là sinh cơ của gốc cây già khôi phục cũng không nhanh, vẫn còn đang thong thả hấp thu một giọt nước sinh cơ kia.
Khi Hàn Sâm đang quan sát gốc cây kia, Sở Minh lại khiêng một bao đồ đạc từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Hàn Sâm tựa vào gốc cây già, nhắm mắt lại giống như rất thoải mái phơi nắng, lập tức nổi giận:
- Thật sự là gặp vận đen tám đời rồi, thế nào lại gặp phải người như cậu, hủy đi câu Mặc Ngọc Kiếm của chúng tôi không nói, hiện tại còn phải cho cậu ăn uống. . . tôi cảnh cáo cậu. . .cậu nhanh chóng khỏe lại cho tôi, sau đó dốc sức liều mạng làm việc trả nợ, nếu không đừng trách tôi khách khí với cậu. . .
- Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, đều tới dùng cơm đi.
Khúc Lan Khê đã làm xong ăn đồ, gọi Hàn Sâm và Sở Minh tới.
Tuy Sở Minh thỉnh thoảng nói Hàn Sâm hai câu, nhưng Hàn Sâm có thể hiểu được tâm tình của y nên cũng không tức giận, chỉ đang suy nghĩ không biết gốc cây già kia có thể được cứu sống hay không.
Nếu quả thật có thể cứu sống, đây chính là một cây gen biến dị đấy, kết ra Long Huyết Quả có thể bán đi với giá tiền rất lớn, đến lúc đó chuyện gì cũng giải quyết được.
Đương nhiên, đây không phải chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là giọt nước mà tinh thể màu đen sinh ra, năng lực thực sự quá cường đại. Nếu như nó còn có thể tiếp tục sinh ra loại giọt nước này, sẽ trợ giúp Hàn Sâm rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng được.
Chỉ có điều Hàn Sâm không biết tinh thể màu đen cần điều kiện gì mới có thể sinh ra giọt nước, trước mắt chỉ biết nó hấp thu toàn bộ sinh cơ của cây Mặc Ngọc Kiếm, sau đó sinh ra ba giọt nước.
- Ba giọt nước, cây Mặc Ngọc Kiếm cũng trồng ba năm, đây là trùng hợp sao?
Hàn Sâm âm thầm suy tư.
Đã ăn xong cơm trưa, Khúc Lan Khê và Sở Minh lại đi vào trong vườn làm việc, còn Hàn Sâm tới ngồi bên cạnh gốc cây già quan sát sinh cơ của nó.
Tuy rất chậm chạp, nhưng Hàn Sâm có thể rõ ràng cảm giác được, sinh cơ trong cơ thể gốc cây già đúng là sống lại, chỉ là đến lúc nào mới có thể biến cây khô thành đại thụ tươi tốt thì rất khó nói.
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, đến sáng sớm ngày thứ hai, Hàn Sâm vẫn đang nằm ở giường ngủ, đột nhiên nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng kêu ngạc nhiên của Sở Minh.
- Lan Khê tỷ. . . chị mau ra đây xem. . . Long Huyết Thụ. . . Long Huyết Thụ nảy mầm. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận