Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Hào quang màu tím bay thẳng tới phía chân trời, hóa thành một đường thiên ngân tử sắc ở trong hư không, một tiếng khóc thảm trong âm thầm văng vẳng khắp vũ trụ.
“Thần thương… Đó là thần thương… Kim Tệ chém chết… Là Thần Linh thật kìa…” Sinh Linh các tộc trong đại vũ trụ đều kinh hãi nhìn thần thương trong hư không.
Lúc trước sinh vật bình thường còn có thái độ nửa tin nửa ngờ với thân phận của Thần Thiên Giáp, nhưng mà sự xuất hiện của thần Thương đã khiến bọn họ không còn một chút nghỉ ngờ nào.
“Ôi trời ạ, người Kim Tệ chém chết là Thần Linh thật ư?”
“Nhân tộc Kim Tệ, ai nói cho ta biết đi, rốt cuộc Nhân tộc là chủng tộc gì thế?”
“Đúng là điên thật rồi, lại một thần thương nữa. Thời đại này thật điên rồi, chẳng nhẽ lại sắp tái diễn loạn thế của thời đại Thánh Vực sao?”
Những cường giả thật sự biết Thần Thiên Giáp trông ra sao, lúc này cũng đều bảy ra vẻ mặt cổ quái nhìn thần thương, chẳng có hứng thú nói chuyện nữa.
Một dị chủng cấp Hóa Điệp lại giết được Thần Linh, trong tay còn có một võ trang Thần Cách, bọn họ rất muốn biết, rốt cuộc Kim Tệ này có lai lịch gì.
Nhưng mà dù các cường giả có âm thầm sử dụng bao nhiêu thủ đoạn thì vẫn luôn không tra ra được lai lịch của Kim Tệ.
“Sao linh của Đằng Thiên La lại ở trên người hắn, đã thế còn chịu sự khống chế của hắn nữa? Rốt cuộc loại sức mạnh gì đã ràng buộc linh của Đằng Thiên La?” Thần ngưng mắt nhìn Hàn Sâm đang trầm tư.
Sau khi trận chiến này chấm dứt, cái tên Kim Tệ đã truyền khắp đại vũ trụ.
“Tên Kim Tệ kia có hơi cổ quái, nếu như Tiểu Sơn Chủ đụng độ với hắn, thì e sẽ có chút phiền phức nhỏ.” Sắc mặt của Thanh Mao Thú thần đầy ngưng trọng, hắn nói. Dù hắn rất có lòng tin với thực lực của Kim Mao Hống, nhưng sau khi nhìn thấy Hàn Sâm giết Thần Thiên Giáp, thì hắn cũng không dám khẳng định một trăm phần Kim Mao Hống sẽ lấy được đệ nhất như trước nữa.
Người phụ nữ ở bên lạnh lùng nói: “Hắn giết được Thần Thiên Giáp, cũng không phải dựa cả vào thực lực của bản thân, thứ hắn ỷ vào là một loại thuật gen quỷ dị và thanh võ trang Thần Cách kia, còn bản thân hắn thì chắc chỉ có cấp Hóa Điệp thôi. Mặc dù võ trang Thần Cách mạnh, nhưng nếu sử dụng thứ đó với thân thể cấp Hóa Điệp kia của hắn thì không thắng nổi Tiểu Sơn Chủ đâu. Còn về loại thuật gen kia, chắc là lực lượng hệ Luật Pháp, khá giống với lực lượng của vị Nhị Tổ trong tộc Hoàng Cực trước kia, lực lượng này cũng vô dụng với Tiểu Sơn Chủ, ngươi đừng lo lắng.”
“Nói thì nói thế, nhưng ta vẫn thấy con người gã Kim Tệ kỳ lạ lắm, như thể sắp xảy ra chuyện gì rồi vậy.” Thanh Mao Thú cau mày nói, nhưng lại không nói rõ được rốt cuộc có vấn đề gì.
Hàn Sâm trở về hoa viên, Thần đang cười như không cười nhìn của hắn.
Hàn Sâm biết để lộ Đằng Thiên La, chắc chắn sẽ khiến Thần nghỉ ngờ, nên hắn cũng chẳng thấy bất ngờ gì.
Nhưng mà điều nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm đó là, mặc dù Thần nhìn hắn, nhưng vẫn luôn không hỏi gì cả.
“Ngươi không muốn hỏi gì à?” Hàn Sâm tò mò nhìn Thần hỏi.
“Nếu như ngươi muốn nói, thì dù ta không hỏi ngươi cũng sẽ nói thôi. Còn nếu ngươi đã không muốn nói, thì sao ta phải hỏi làm gì?” Thần thản nhiên nói.
“Không phải ngươi rất giỏi bàn điều kiện sao? Có lẽ hai ta bàn chút điều kiện, rồi nhỡ đâu ta nói ra thì sao.” Hàn Sâm cười nói.
Thần khẽ lắc đầu, cười híp mắt nói: “Ta thích chính mình khám phá bí mật hơn cơ, như vậy mới khá thú vị.”
Hàn Sâm ngây ngốc, hắn không ngờ Thần sẽ nói như vậy. Những lời, những lí do hắn đã chuẩn bị sẵn giờ lại bị nghẹn đầy trong bụng, nhất thời không biết nói gì cho phải.
“Đằng Thiên La có Thần Miếu, Thần Thiên Giáp cũng có đúng không? Có thể dẫn ta tới một lần không?” Trong tay Hàn Sâm còn có hai Thần Cách, nếu không tới Thần Miếu thì Thần Cách thành thứ vô dụng rồi. Ít nhất thì bây giờ Hàn Sâm vẫn chưa biết cách luyện hóa Thần Cách.
Thần lắc đầu nói: “Không thể, nghĩ đến đó cũng được thôi, nhưng tự ngươi đánh vào trong đó.”
“Đánh vào kiểu gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Sau khi vào được Thần Điện Gen thì tự nhiên ngươi sẽ biết.” thần cười híp mắt nói.
Hàn Sâm thấy rất bất đắc dĩ, hắn cũng đoán được Thần Miếu nằm bên trong Thần Điện Gen, nhưng kêu hắn đánh vào Thần điện Gen, Hàn Sâm bây giờ vẫn chưa với được tới trình độ đó.
Không nói gì nữa, Hàn Sâm tiếp tục quan sát các trận Thần Chiến sau đó, quan sát đối thủ tiếp theo của chính mình.
Bởi vì đối thủ của vòng tiếp theo vẫn chưa phân được thắng bại, nên Hàn Sâm cũng chẳng biết đối thủ vòng tiếp theo của hắn là ai. Nhưng dù là ai thì cũng đều không dễ đối phó, cuộc chiến Gen Thần Bảng tổ chức tới giờ phút này, thì đã chẳng còn ai yếu nữa rồi, trên cơ bản đều là cấp Thần Hóa.
Bên trong một tòa cung điện của tộc Hoàng Cực, Đại Quốc Sư Cổ Uyên khom người nói: “Bệ Hạ, đồng thuật mà tên Kim Tệ kia sử dụng, hình như có hơi giống với Mắt Hoàng Cực Bá Đạo của Nhị Tổ, Thánh Anh Điện Hạ dung hợp Mắt Hoàng Cực Bá Đạo, chắc là cũng am hiểu loại thuộc gen này đúng không?”
“Ngươi nghi ngờ Thánh Anh là Kim Tệ?” Bạch Hoàng buông cây bút trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Đại Quốc Sư Cổ Uyên nói.
“Hai thuật gen này quả thật có hơi giống, mặc dù Thánh Anh Điện Hạ chưa chắc đã là Kim Tệ, nhưng nếu Kim Tệ có thể mượn lực Luật Pháp đánh thắng được Thần Linh, thì có lẽ Thánh Anh Điện Hạ cũng có thể.” Đại Quốc Sư Cổ Uyên nói.
“Ừ, chuyện này ta sẽ xử lý, Quốc Sư còn chuyện gì khác nữa không?” Bạch Hoàng thong thả ung dung nói.
Đại Quốc Sư Cổ Uyên trầm ngâm một lát rồi nói: “Bên phía tỉnh vực Đại Tịch Diệt đã có tiến triển. Ta đã tính ra được vị trí lối vào địa điểm cũ của Thánh Vực, nhưng gặp phải một số rắc rối.
“Rắc rối gì?” Bạch Hoàng cau mày hỏi.
“Thủ tọa của Trấn Thiên Cung đã từng xuất hiện ở gần đó, e hắn cũng biết vị trí của lối vào, kính mong Bệ Hạ quyết định.” Cổ Uyên nói.
Bạch Hoàng trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Tạm thời đừng hành động, nếu Trấn Thiên Cung đi vào thì cứ để bọn họ vào trước, chúng ta đi tho phía sau cũng được.”
“Vâng, Thần đã hiểu. “Cổ Uyên hành lễ xong thì lui ra khỏi cung điện.
“Thánh Anh sao?” Sau khi Cổ Uyên rời đi, sau khi Bạch Hoàng trầm ngâm trong chốc lát, hắn duõi tay như muốn lấy thứ gì đó, nhưng cuối cùng vẫn thu tay về, lắc đầu lẩm bẩm: “Thôi, nếu đã bắt đầu rồi thì đã không còn đường để quay đầu lại nữa, buộc phải đi về phía trước.”
Hàn Sâm vốn tưởng Bạch Hoàng sẽ tìm đến hắn, ít nhất cũng phải hỏi một câu về chuyện của Mắt Hoàng Cực Bá Đạo, nhưng đâu ngờ được Bạch Hoàng lại không hề tới tìm hắn.
“Chẳng nhẽ ta lực lượng ở con mắt trái của ta khác hẳn với Mắt Hoàng Cực Bá Đạo thật à, Bạch Hoàng cũng không nghi ngờ gì sao?” Trong lòng Hàn Sâm có hơi nghi ngờ.
Như thể xem thấu được tâm tư của Hàn Sâm vậy, Thần ở một bên cười dài nói: “Tộc Hoàng Cực chắc chắn nghỉ ngờ ngươi, nhưng vì có Bạch Hoàng, nên dù có người nghi ngờ thì cũng chẳng làm gì được ngươi đâu.”
“Chẳng nhẽ Bạch Hoàng không nghi ngờ à?” Hàn Sâm hỏi.
“Đương nhiên là hắn không nghỉ ngờ rồi.” Thần khẳng định rất chắc chắn.
“Tại sao?” Hàn Sâm thấy có hơi khó hiểu, mà nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được sao Bạch Hoàng lại không nghi ngờ hắn.
“Bởi vì hắn đã biết ngươi là Kim Tệ rồi, nên nghi ngờ làm gì nữa cho mệt người.” Thần cười nói.
“Ách, vậy sao hắn lại chẳng hỏi câu nào luôn thế?” Sự nghi ngờ trong lòng Hàn Sâm cũng không bớt được tí nào khi nhận được đáp án từ Thần.
“Bởi vì không cần phải hỏi, dù ngươi có phải Kim Tệ hay không thì chuyện đó cũng chẳng quan trọng gì với hắn hết. Hắn chỉ cần ngươi sống tiếp mà thôi.” Thần nói.
“Sao hắn lại muốn ta sống sót?” Hàn Sâm nghe xong càng chẳng hiểu gì.
Thần cười không đáp, còn nói: “Thắng thêm một trận nữa là ngươi sẽ lọt vào danh sách top một trăm. Từ đó về sau được lưu danh trên Gen Thần Bảng, có phải thấy rất có cảm giác thành tựu hay không?”
Hết chương 2867.
Bạn cần đăng nhập để bình luận