Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 804: Thu Phục Nữ Đế

Aaaa!
Ở bên trong một mảnh sấm sét màu bạc, thân thể của Dị Linh bị điện giật treo ở trên bầu trời, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu thảm.
Từng tia lôi điện màu bạc nhảy nhót ở trên khôi giáp của cô ta, mỗi một tia sét nhảy lên, đều khiến phía trên khôi giáp của cô ta xuất hiện một vết rách nhỏ.
Đáng sợ hơn là ở dưới sự tập kích của lôi điện kia, thân thể của Dị Linh tê liệt vặn vẹo, liền di động đều trở nên có chút khó khăn.
Lôi điện màu trắng rừng rực từ trong túi bên hông Hàn Sâm lao ra, vốn là lôi điện hóa thành một cái đầu hồ, sau đó là lôi điện biến thành thân hồ và bốn cái chân, cuối cùng là một cái đuôi hồ bằng lôi điện.
Toàn bộ con Lôi Hồ màu trắng rừng rực cao tới trên 2m, lôi điện màu bạc trên người nhảy múa, thoạt nhìn vừa xinh đẹp vừa nguy hiểm tới cực điểm, khiến cho người ta cơ hồ không có cách nào nhìn thẳng.
OÀ..ÀNH!
Lôi Hồ hóa thành tia điện, trong chốc lát đã vọt tới trước mặt Dị Linh, tốc độ cực nhanh quả thực không có cách nào tưởng tượng, tựa như điện quang xẹt qua bầu trời.
Đừng nói là toàn thân Dị Linh đang tê liệt, cho dù không bị tê liệt, cũng chưa chắc có thể tránh thoát chiêu công kích lôi điện này.
Răng rắc!
Dưới lôi điện giao kích, mặc dù Dị Linh đã đánh ra ngọc quyền để ngăn cản, nhưng mà tuy chặn được móng vuốt của Lôi Hồ, lại không ngăn được lôi điện màu trắng rừng rực trên người nó.
Dưới sự oanh kích của lôi điện, vết rạn trên áo giáp của Dị Linh càng nhiều, từng vết nứt ở dưới sấm sét nhảy múa rất nhanh đã lan tràn ra.
Lôi Hồ hóa thành lôi điện, một lần lại một lần tấn công Dị Linh, mặc dù Dị Linh kia nỗ lực ngăn cản, nhưng mà lôi điện ở trên người cô ta lại càng để lâu càng nhiều.
Rầm Ào Ào!
Sau một lần tấn công, áo giáp của Dị Linh kia rốt cục không chịu nổi sấm sét oanh kích nữa, ở bên trong một mảnh điện mang lấp lánh triệt để nổ nát, hóa thành từng mảnh kim loại vẩy ra tứ tán.
Dị Linh đã mất đi áo giáp bảo hộ, thân thể lõa lồ ở trong sấm sét màu bạc run rẩy, phát ra tiếng rú thảm.
Tiểu Ngân Ngân lại không có chút do dự nào, thừa dịp Dị Linh kia hoàn toàn bị lôi điện làm cho tê liệt, một lần nữa hóa thành lôi điện cùng Dị Linh giao thoa mà qua, lập tức chỉ thấy trên thân thể Dị Linh xuất hiện ba vết máu xỏ xuyên qua lồng ngực, máu tươi lập tức tuôn trào ra, có vô số lôi điện màu bạc đã lọt vào trong thân thể của cô ta, khiến cho miệng vết thương đều có lôi điện tràn ra.
Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn Tiểu Ngân Ngân biến thành Lôi Hồ không ngừng xuyên kích ở trên không trung, máu tươi trên người Dị Linh không ngừng phun ra, cuối cùng trực tiếp bị móng vuốt của Lôi Hồ xé rách, hóa thành ánh sáng tiêu tán, trở về Linh Hồn Chi Thạch trong Thần Điện Dị Linh.
- Tiểu Ngân Ngân!
Hàn Sâm nhìn Lôi Hồ đứng ở trên không trung, trong lòng mừng như điên.
Tiểu Ngân Ngân thành niên thể so với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn, lại có thể trực tiếp chiến thắng siêu cấp Dị Linh, mặc dù có công lao đánh lén lúc đầu, nhưng cũng đã kinh khủng đến mức khiến cho người ta cảm thấy hưng phấn.
Lôi điện tán đi, Tiểu Ngân Ngân lại biến về bộ dáng tiểu ngân hồ xinh xắn, thân thể tựa hồ cũng không hề biến lớn, ngược lại hình như còn rút nhỏ hơn một vòng, chỉ dài khoảng một xích, bộ lông toàn thân sáng như bạc.
Nhưng mà Tiểu Ngân Ngân vẫn thong dong ưu nhã giống như ngày bình thường, đạp không đi xuống, trực tiếp hạ xuống trên bờ vai Hàn Sâm, liền giống như ngày thường nằm lên trên.
Trong lòng Hàn Sâm vui sướng, không nói hai lời trực tiếp phóng tới chỗ Thần Điện Dị Linh, Dị Linh còn đang tái sinh ở trong Linh Hồn Chi Thạch, có lẽ còn cần một chút thời gian, hắn dễ dàng lợi dụng chút thời gian mày chiếm lấy Linh Hồn Chi Thạch kia.
Mặc dù hiện tại thân thể của Hàn Sâm vẫn còn đang suy yếu, nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều được, bộc phát ra tốc độ nhanh nhất xông vào bên trong Thần Điện Dị Linh.
Bên trong Thần Điện Dị Linh giống như là cung điện trên Tiên Cung, một tượng thần to lớn đứng ở trong đại điện, cũng không biết rốt cuộc là loại thần minh khống chế lực lượng nào.
Chỉ là ở trên trán có một viên Linh Hồn Chi Thạch giống như là lỗ đen, lúc này trong đó đang có ngọn lửa màu đen thiêu đốt biến ảo, hỗn độn giống như là vũ trụ mới sinh, hiển nhiên là đang thai nghén sinh ra Dị Linh một lần nữa.
Hàn Sâm sao có thể có nửa phần do dự, trực tiếp bay lên trời, một bước đạp ở trên mũi tượng thần, thò tay lấy Linh Hồn Chi Thạch kia xuống, giữ ở trong lòng bàn tay mình.
Bởi vì Dị Linh còn đang ở trong quá trình thai nghén, còn chưa từ bên trong Linh Hồn Chi Thạch trọng sinh ra, lúc này lại tính cả Linh Hồn Chi Thạch cùng một chỗ phát ra ngọn lửa màu đen kinh khủng, ở trước mặt Hàn Sâm biến thành một cái lỗ đen.
Lỗ đen dần dần co rút lại, Dị Linh kia từ trong đó đi ra, đã khôi phục bộ dáng vốn có, sắc mặt phức tạp không nói ra được, quỳ một gối xuống ở trước mặt Hàn Sâm, tay phải đặt lên trên ngực trái, cúi đầu nói:
- Sát Na Nữ Đế nguyện ý dâng lên trung trinh cuối cùng, đi theo chủ nhân cho đến vĩnh hằng.
Trong lúc nói chuyện, cô ta đã hóa thành một đạo tia sáng màu đen bay vào trong Hồn Hải của Hàn Sâm.
Chỉ nghe thấy dị sinh vật bên ngoài phát ra tiếng gào thét rung trời, chờ lúc Hàn Sâm lao ra, những sinh vật siêu cấp thần huyết nguyên bản ở trong Tí Hộ Sở kia đều đã chạy sạch sẽ.
Tiểu yêu tinh tựa như tranh công bay tới trước mặt Hàn Sâm, liền cả tay lẫn chân cùng một chỗ múa may, giống như là nói cô ta đã anh dũng như thế nào, như thế nào trợ giúp Hàn Sâm, công lao còn lớn hơn cả trời.
- Khổ cực, lần sau có thứ tốt nhất định sẽ để cho mày.
Hàn Sâm móc ra một viên Gen Tạo Hóa Đan đút cho tiểu yêu tinh, thứ này cô ta và Tiểu Ngân Ngân đều rất ưa thích.
Con cự thú kia lại điên cuồng chạy về phía một tòa cung điện, Hàn Sâm đi qua đó, nhìn thấy nó đang liếm láp con thú con chỉ còn một hơi kia, máu tươi đầy người vẫn khó có thể che đậy bi thương của nó.
Mà thú con nằm ở trên mặt đất run rẩy kêu lên đau đớn, thoạt nhìn đã sắp không sống nổi rồi, nó bị thương quá nặng, lại bị bắt đến nơi này, trên đường trì hoãn lâu như vậy, máu đều sắp chảy sạch rồi.
Vẫn là do khí lực của con thú con vô cùng mạnh mẽ, mới có thể kiên trì đến hiện tại vẫn chưa chết, đổi một con dị sinh vật có thân thể kém một chút, coi như là siêu cấp thần huyết đời thứ hai, chỉ sợ cũng đã chết từ lâu rồi.
Cự thú ngửa mặt lên trời gào lên đau xót, sau đó đột nhiên quay người phóng tới chỗ Hàn Sâm.
Hàn Sâm lập tức hoảng sợ, còn tưởng rằng con cự thú này là muốn tìm hắn báo thù, vội vàng gọi tiểu thiên sứ trở về.
Thế nhưng mà ai ngờ cự thú có thân thể cao lớn kia lại chạy tới trước mặt Hàn Sâm, chân trước ầm ầm quỳ xuống, cúi đầu xuống giống như là đang hướng Hàn Sâm khẩn cầu.
Chuyện này chấn động không gì sánh nổi, cự thú có thân thể khủng bố như thế, giống như một ngọn núi cúi đầu ở trước mặt Hàn Sâm, loại cảm giác đó khó có thể hình dung được.
- Mày muốn tao cứu nó?
Hàn Sâm lập tức đã hiểu rõ tâm tư của con cự thú này, lúc trước hắn đã từng dùng thánh quang trị liệu vết thương trên người cự thú, nên nó biết rõ thánh quang của hắn có hiệu quả trị liệu, cho nên mới cầu xin hắn như vậy.
- Nếu như tao cứu nó, chúng mày có thể đồng ý nghe theo mệnh lệnh của tao không?
Sau khi Hàn Sâm trầm ngâm một lát, nhìn con cự thú kia hỏi.
Hiện tại hắn hoàn toàn có thực lực chém giết hai con sinh vật siêu cấp thần huyết một lớn một nhỏ này, cũng có thể gia tăng lên không ít siêu cấp thần gen.
Nhưng mà cũng coi như từng cùng con cự thú này liên thủ tác chiến qua, lại thấy bọn nó quả thực có chút đáng thương, hơn nữa, hiện tại Hàn Sâm đã lấy xuống Tí Hộ Sở này, cũng đang thiếu người giúp đỡ bảo vệ.
Dùng thực lực hiện tại của Hàn Sâm, săn được siêu cấp thần gen chỉ là vấn đề thời gian, nhưng mà có thể tìm được hai con sinh vật siêu cấp thần huyết thủ vệ giữ nhà như vậy, chuyện này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Cho nên chỉ hơi do dự một chút, Hàn Sâm liền quyết định muốn giúp con cự thú và thú con này một tay.
- Ô!
Cự thú phát ra một tiếng gầm nhẹ, một lần nữa cúi đầu ở trước mặt Hàn Sâm, ý tứ kia tự nhiên là đồng ý nghe theo mệnh lệnh của Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận