Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 476: Chìa Khóa Tinh Tộc

- Dựa vào thứ này.
Lý Minh Đường từ tốn nói một câu, làn da trên người dần dần hóa thành màu kim ngọc, trong chốc lát toàn thân đã kim quang sáng sủa, nhìn qua giống như là Kim Thân Phật Đà.
- Siêu Cấp Kim Cương Thể! Ông vậy mà đã luyện thành Siêu Cấp Kim Cương Thể!
Kỷ Yên Nhiên nhìn Lý Minh Đường giống như là Phật Đà Kim Thân, mặt mũi đầy vẻ khiếp sợ.
- Ba tuổi tu hành, đến nay đã có hơn sáu mươi năm, cũng luyện thành chút da lông.
Lý Minh Đường từ tốn nói một câu, cũng không có ý khoe khoang.
- Siêu Cấp Kim Cương Thể?
Hàn Sâm nghi ngờ hỏi, cái tên này nghe giống như một bộ phim hoạt hình cổ xưa khi hắn còn bé xem ở trên Internet, tên là “Anh Em Hồ Lô Kim Cương”.
Kỷ Yên Nhiên giải thích:
- Trong thiên hạ từ cổ võ cải biên thành Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật có vô số kể, xếp hạng cũng có nhiều cách nói, nhưng mặc kệ là loại xếp hạng nào, đều xếp Siêu Cấp Kim Cương Thể vào trong Top 10, bộ Siêu Cấp Kim Cương Thể này cải biên từ cổ võ Kim Cương Bất Hoại Thân, nếu như có thể luyện đến mức tận cùng, ngay cả pháo proton cũng khó có thể tổn thương đến thân thể. Chỉ là bởi vì quá mức khó luyện, trăm năm cũng chưa chắc có thể có thành tựu, cho nên người chính thức có can đảm luyện thử loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này cũng không nhiều. Nhưng nếu như luyện thành, vậy thân thể đủ để xưng vương ở trong cùng cấp.
- Cũng không khoa trương như lời hạm trưởng Kỷ nói, tôi cũng chỉ luyện được chút da lông mà thôi, nếu có tố chất 120 trở lên, nói không chừng sẽ có thể phá vỡ Siêu Cấp Kim Cương Thể da lông của tôi đấy.
Lý Minh Đường dừng một chút lại tiếp tục nói:
- Kỳ thật hai người không cần phải đối địch với tôi, tôi vốn không có ý định lấy mạng của hai người, nếu không thì hạm trưởng Kỷ cũng không sống được tới hiện tại. Hôm nay bên trong di tích Vương tộc này đối mặt với nguy cơ trùng trùng, nhiều người là thêm một phần lực lượng, mới càng có hi vọng sống sót rời đi, hai người cảm thấy như thế nào?
- Hợp tác thì cũng được, nhưng mà ít nhất ông cũng phải nói cho tôi biết, mục đích tiến vào trong di tích Vương tộc của ông là cái gì, chúng tôi không muốn chết không rõ ràng.
Sau khi Hàn Sâm thương lượng với Kỷ Yên Nhiên xong, liền nhìn Lý Minh Đường nói.
- Kỳ thật biết những chuyện này đối với hai người cũng không có chỗ tốt gì, còn không bằng không biết thì tốt hơn.
Lý Minh Đường khẽ thở dài.
- Ông muốn hợp tác với chúng tôi, nhất định là có chỗ cần tới chúng tôi, nếu như chúng tôi cứ không minh bạch đi theo ông như vậy, chỉ sợ bị ông bán đi còn không biết chết như thế nào.
Hàn Sâm lạnh lùng nói.
- Hai người đúng là người thông minh.
Lý Minh Đường dừng một chút rồi nói ra:
- Kỳ thật nói cho hai người nghe cũng không sao cả, hạm trưởng Kỷ chắc đã biết, di tích Vương tộc Tinh Tộc này đã được phát hiện ra từ vài thập niên trước chứ?
- Nghe nói là một chiếc phi thuyền thám hiểm không gian phát hiện ra chỗ này.
Kỷ Yên Nhiên suy nghĩ rồi nói ra.
Lý Minh Đường khẽ gật đầu:
- Đúng là như thế, lúc trước sau khi chiếc phi thuyền thám hiểm không gian kia phát hiện ra chỗ di tích Tinh Tộc này, đã từng phái người đi vào bên trong di tích thăm dò, kết quả là người đi vào không có ai đi ra. Về sau Liên Minh cũng phái một con thuyền cùng loại với chiến hạm Vĩnh Thán Nữ Thần tới đào móc di tích này, người đi vào cũng không có một ai sống sót trở ra.
- Ông biết ở đây xảy ra chuyện gì à?
Kỷ Yên Nhiên hỏi.
- Không biết.
Lý Minh Đường lắc đầu, sau đó ánh mắt sáng quắc nói:
- Nhưng mà cha tôi chính là thuyền trưởng phi thuyền thám hiểm phát hiện ra chỗ di tích này đầu tiên, ông tiến vào bên trong di tích rồi không đi ra nữa, tôi chỉ muốn tìm di hài của cha tôi mà thôi.
- Giáo sư Lý, ông tưởng chúng tôi là trẻ con à? Ông và Vương Hầu rõ ràng có mưu đồ mà đến, đừng nói với tôi Vương Hầu cũng muốn tìm di hài của cha y đấy.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Lý Minh Đường cười một cái nói:
- Đương nhiên, sở dĩ chúng tôi tiến vào trong di tích, đúng là còn có một mục đích khác, cũng giống như những chiếc phi thuyền lúc trước, chúng tôi đến đây là để tìm một món đồ.
- Là món đồ gì?
Hàn Sâm truy hỏi.
- Là một cái chìa khóa Tinh Tộc, truyền thuyết nói rằng chỉ cần có cái chìa khóa kia là có thể mở ra hạch tâm của Tinh Tộc, khống chế những tinh hạch kia phục vụ cho nhân loại.
Trong mắt Lý Minh Đường tràn đầy vẻ cuồng nhiệt:
- Hai người cứ nghĩ thử xem, nếu như nhân loại có thể khống chế được khoa học kỹ thuật thần kỳ của Tinh Tộc, đó sẽ là cảnh tượng như thế nào, hoàn toàn có thể giúp cho khoa học kỹ thuật của nhân loại tiến hóa vượt lên 300 năm.
- Chỉ sợ mấy người tìm kiếm cái chìa khóa Tinh Tộc này, cũng không phải là vì phát triển học kỹ thuật đi.
Hàn Sâm lạnh giọng nói.
Hàn Sâm đã hiểu rõ, cái gọi là phi thuyền thám hiểm không gian của nhân loại trước kia, kỳ thật chính là thuyền hải tặc vũ trụ, cướp đoạt những tài phú chưa được phát hiện ra.
Cha của Lý Minh Đường nói dễ nghe một chút thì là thuyền trưởng phi thuyền thám hiểm không gian, nói khó nghe thì chính là hải tặc vũ trụ.
- Việc hai người muốn biết thì tôi cũng đã nói, muốn hợp tác hay không, hai người tự quyết định đi.
Lý Minh Đường không tiếp tục hỏi Hàn Sâm nữa, chỉ là nhìn hai người nói.
- Một vấn đề cuối cùng, ông cần chúng tôi làm gì?
Hàn Sâm lại hỏi.
- Phía trước có một khu vực, tôi và Vương Hầu đều không thể vượt qua, còn bị buộc phải tách ra, không nghĩ tới lại gặp phải hai người, hiện tại tôi có một ý kiến, ba người chúng ta hợp tác có thể thông qua khu vực kia, trực tiếp đi đến vị trí trung tâm di tích Tinh Tộc. Sau khi vào bên trong, tinh hạch trong kho tinh hạch thuộc về hai người, đây cũng là thứ mà Liên Minh mong muốn, mà thứ ở trên người thuyền trưởng kia thuộc về tôi, hai người cảm thấy thế nào?
Lý Minh Đường nói.
- Thành giao.
Hàn Sâm đã sớm thương lượng với Kỷ Yên Nhiên rồi, lúc này cũng không do dự nữa, trực tiếp đồng ý.
- Được, vậy thì đi thôi, tới chỗ đó tôi lại cẩn thận nói cho hai người biết phải làm gì, thứ này không thể có một chút sai sót nào, nếu không ba người chúng ta sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng.
Lý Minh Đường nói xong liền đi ra bên ngoài đại điện.
Hàn Sâm kéo Kỷ Yên Nhiên đi theo sau Lý Minh Đường, ánh mắt đánh giá bốn phía, không khỏi tán thưởng Tinh Tộc vĩ đại, mặc dù dùng khoa học kỹ thuật của Liên Minh hiện tại, cũng khó có thể kiến tạo ra kiến trúc trí tuệ nhân tạo bao trùm toàn bộ hành tinh như vậy, hơn nữa còn không ảnh hưởng tới sự tự điều tiết của tinh cầu, chuyện này quả thật quá vĩ đại rồi.
Lý Minh Đường ở phía trước thận trọng dẫn đường, hơn nữa nói cho bọn Hàn Sâm chỗ cần phải chú ý, dặn bọn họ không nên xúc động những bố trí phòng vệ tự động ở trong di tích.
Rất nhanh, ba người bọn Hàn Sâm liền đi tới trước một cái vực sâu, cái vực kia nhìn không thấy đáy, rộng tới mấy ngàn mét, như là cánh cửa đi xuống Địa Ngục, từ rất xa đã có thể nhìn thấy phía đối diện có một tòa thành tráng lệ khổng lồ giống như trong truyện cổ tích.
Nối liền với tòa thành bên kia vực sâu, cũng chỉ có một cây cầu tinh thể rộng hơn một mét, từ xa nhìn lại giống như một sợi dây nhỏ kết hai bờ vực sâu lại với nhau.
- Đi qua chiếc cầu tinh thể này là có thể đến được khu vực trung tâm của di tích Tinh Tộc.
Lý Minh Đường chỉ vào tòa thành phía xa nói.
- Không thể bay thẳng qua sao?
Hàn Sâm nghi ngờ nói.
- Hai người nhìn bên trên đi.
Lý Minh Đường chỉ lên trên đỉnh động nói.
Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên theo ngón tay của Lý Minh Đường nhìn tới, chỉ thấy ở bên trên có nguyên một đám tinh thể màu xanh lá cực lớn giống như là đèn thủy tinh, từng cái đều lớn hơn ba mét, tạo hình vô cùng tinh xảo, thoạt nhìn xinh đẹp cực kỳ, nhưng mà sau khi Kỷ Yên Nhiên nhìn thấy vật kia, sắc mặt lại lập tức trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận