Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1123: Lại Thấy Sào Huyệt

Sau khi Hàn Sâm trở lại Liên Minh, thật sự để cho hắn dùng chút tư liệu ít đến thương cảm kia phân tích ra vị trí đại khái của Vạn Trùng Sâm Lâm.
Hàn Sâm ở lại chỗ này, sau đó thông báo cho Sát Na Nữ Đế, để cho cô ta di động Tí Hộ Sở dưới mặt đất đến khu vực này, nhưng mà bởi vì khoảng cách di động của Tí Hộ Sở dưới mặt đất trong mỗi ngày có hạn, căn cứ theo phỏng đoán của Hàn Sâm, ít nhất phải hơn một tháng, Tí Hộ Sở dưới mặt đất mới có thể đến đây.
Tí Hộ Sở này tên là Trùng Sào, tổng cộng cũng chỉ có ba, bốn mươi nhân loại, đều là ở thời đại khác nhau ngẫu nhiên truyền tống tới nơi này, một vị già nhất đều đã đi tới đây hơn một trăm năm.
Bởi vì nguy hiểm ở nơi này tương đối ít, coi như là may mắn hơn những Siêu Việt Giả tiến vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở, được sự giúp đỡ của tiền bối đó cũng có thể sinh hoạt không tệ, cho nên trên cơ bản thì Siêu Việt Giả có thể tới nơi này đều sống sót, nghe người bên trong Tí Hộ Sở nói, hơn một trăm năm qua, ở đây tổng cộng mới chết bốn năm người mà thôi.
Có hai người là vì đi nhầm vào sào huyệt dị sinh vật mà chết, người khác thì là đi vào Kinh Cức Tùng Lâm hoặc là vào trong thủy vực săn giết dị sinh vật, kết quả rơi vào kết cục chết không toàn thây.
Ở đây thậm chí còn có sào huyệt dị sinh vật, chuyện này có chút vượt quá ý liệu của Hàn Sâm, Trùng Gia nói, cái sào huyệt dị sinh vật này ở ngay trong trung ương Vạn Trùng Sâm Lâm, bên trong có rất nhiều dị sinh vật đáng sợ, bằng lực lượng của bọn họ căn bản khó có thể xông vào đánh vỡ trứng dị sinh vật, cho nên ngoại trừ hai nhân loại đi nhầm vào bên trong, những năm này cũng không có ai dám tới gần chỗ đó nữa.
Trùng Gia chính là chủ nhân của Trùng Sào Tí Hộ Sở, kỳ thật nói là chủ nhân, không bằng nói là một tiền bối thì thỏa đáng hơn, Trùng Gia là nhân loại truyền tống đến Tí Hộ Sở này sớm nhất, thời gian ở dài nhất, lại đức cao vọng trọng nhất, cho nên liền được đề cử làm quản lý.
Nói là quản lý, phần lớn cũng đều là Trùng Gia trợ giúp người khác, mỗi lần có nhân vật mới truyền tống đi vào Trùng Sào, đều là đi theo Trùng Gia học tập đạo sinh tồn ở nơi này trước, bình thường Trùng Gia đều miễn phí đưa cho người mới một ít thú hồn, để cho bọn họ có thể sinh tồn được ở chỗ này, chí ít là có năng lực săn giết sinh vật bình thường, không đến mức mới đi ra đã chết.
Cho nên bên trong tên Trùng Gia có một chữ gia, đây là tôn xưng, không chỉ là đối với tuổi của ông ta, còn là đối với phẩm đức của ông ta.
Về phần tại sao lại gọi là Trùng Gia, đó là bởi vì Trùng Gia ưa thích nuôi thú hồn sủng vật, hơn nữa đều là một ít thú hồn sủng vật dạng côn trùng, tùy tiện một chiêu chính là vài chục thú hồn côn trùng trùng điệp đi ở bên cạnh ông ta, cho nên mới có cái danh hiệu Trùng Gia này.
Về phần tên vốn có của ông ta là gì, đã không có người nào còn nhớ được.
Trên cơ bản là nhân vật mới đi tới chỗ này, đều từng được Trùng Gia đưa tặng thú hồn sủng vật dạng côn trùng, mặc dù cấp bậc không cao, nhưng mà dùng để săn giết sinh vật bình thường thì vẫn có trợ giúp rất lớn, coi như là sủng vật thiết yếu của Siêu Việt Giả mới tiến hóa ở đây.
Lúc Hàn Sâm nhìn thấy Trùng Gia, ánh mắt của Trùng Gia nhìn hắn có chút cổ quái, mặc dù chỉ là cảm giác trong tích tắc, sau đó liền không còn khác thường gì nữa, nhưng mà bởi vì Hàn Sâm tu luyện Động Huyền Kinh cùng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, đối với ở phương diện này đặc biệt mẫn cảm, cho nên hắn vẫn đã nhận ra khác thường của Trùng Gia trong tích tắc kia.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng không để ở trong lòng, chỉ cho là Trùng Gia biết hắn, biết rõ thân phận của hắn mà thôi.
Dù sao người trong Liên Minh biết hắn cũng không ít, chuyện này cũng không có gì để cảm thấy kỳ quái.
Người ngoài đều biết thân thể của hắn bị thương, hiện tại vậy mà hắn đi đến nơi này, có chỗ nghi hoặc cũng là bình thường, cho nên Hàn Sâm cũng không nghĩ nhiều.
Trùng Gia hiển nhiên là một người vô cùng nhiệt tình, cũng không sợ lãng phí thời gian của mình, dẫn theo Hàn Sâm cùng Nữ Hoàng đi lòng vòng xung quanh, nói rất nhiều cấm kỵ ở xung quanh Vạn Trùng Sâm Lâm cho bọn Hàn Sâm, cuối cùng còn cho hắn và Nữ Hoàng mỗi người một con thú hồn sủng vật côn trùng hai cánh, đều đã nuôi nấng đến trạng thái chiến đấu.
Biết rõ Hàn Sâm sẽ dừng lại ở chỗ này trong một khoảng thời gian, Nữ Hoàng liền đi ra ngoài săn giết dị sinh vật, cô gái này ngay cả một khắc thời gian cũng không muốn chậm trễ.
Sau khi Hàn Sâm chuẩn bị một ít gì đó, liền trực tiếp đi tới vị trí trung ương của Vạn Trùng Sâm Lâm, đối với Siêu Việt Giả bình thường mà nói, sào huyệt dị sinh vật chính là tử địa, nhưng đối với hắn mà nói thì lại là một bảo tàng khổng lồ.
Nếu như trứng dị sinh vật bên trong đã tiến hóa thành sinh vật siêu cấp thần huyết, chuyện đó đối với Hàn Sâm thì không thể tốt hơn rồi, một sinh vật siêu cấp thần huyết như vậy, Hàn Sâm hiện tại là gặp một con giết một con, tuyệt đối sẽ không nương tay.
Bởi vì hiện tại Hàn Sâm chỉ còn thiếu siêu cấp thần gen, trên đường gặp phải dị sinh vật căn bản là hắn không có hứng thú giết, trực tiếp vỗ cánh bay qua, những dị sinh vật đó cũng không thể đuổi kịp cánh Huyết Yêu Long.
Hàn Sâm trực tiếp bay ngang qua bầu trời, không bao lâu đã thấy bên trong rừng rậm có một ngọn núi kỳ dị hình hoa sen, đó chính là địa hình Hoa Sen Sinh Mệnh vô cùng điển hình dẫn vào sào huyệt dị sinh vật.
Bay thẳng vào bên trong ngọn núi hình hoa sen, lập tức nhìn thấy ở bên trong ngọn núi kia có rất nhiều đại giáp trùng màu vàng, từng con đều lớn cỡ cái cối xay, mọc ra sừng màu vàng có hình thù kỳ quái, móng vuốt giống như là răng cưa, ít nhất cũng có hơn một trăm con đại giáp trùng màu vàng như vậy nằm ở các nơi trên vách núi đá.
Sinh cơ của đám đại giáp trùng này cũng không mạnh, tối đa cũng chỉ là sinh vật biến dị, Hàn Sâm tự nhiên lười đi giết bọn nó, đi thẳng tới vị trí trung tâm ngọn núi hoa sen, quả nhiên thấy được một cửa động thẳng đứng giống như miệng giếng, đúng là lối vào sào huyệt dị sinh vật.
Nhìn thoáng qua vào bên trong, không thấy được dị sinh vật, ý niệm của Hàn Sâm khẽ động, áo giáp Ma Huyết Đường Lang siêu cấp thần huyết liền xuất hiện trên người, Kỵ Sĩ Phản Nghịch cũng được gọi ra.
Để cho Kỵ Sĩ Phản Nghịch đi vào trước, Hàn Sâm cũng đi vào theo, trong con đường bằng đá uốn lượn cũng không có tung tích của dị sinh vật.
Mãi cho đến chỗ vách tường dị tinh thể, thấy vách tường dị tinh thể kia đã bị vỡ tan, hiển nhiên là đã có người đến đây, hơn nữa đã đánh nát vách tường dị tinh thể tiến vào bên trong.
Hàn Sâm đi vào bên trong quan sát, không khỏi ngây ra một lúc, bên trong cũng không nhìn thấy dị sinh vật nào, hoặc nói là không nhìn thấy dị sinh vật còn sống nào.
Dưới ánh sáng màu xanh của dị tinh chiếu xạ xuống, Hàn Sâm thấy được ở bên trong có rất nhiều giáp xác đứt đoạn, những giáp xác đó có lớn có nhỏ, trên cơ bản đều đã vỡ vụn, đứt gãy vô cùng bất quy tắc, xem ra giống như là đã bị thứ gì đó dùng sức xé rách ra.
Bên trong đám giáp xác đứt gãy, loại lớn thì như toa xe lửa, loại nhỏ chỉ lớn chừng quả đấm, chồng chất ở khắp nơi bên trong sào huyệt, cơ hồ lấp kín những sào phòng kia luôn.
- Kỳ quái, chẳng lẽ là người tiến vào lúc trước đã giết sạch dị sinh vật trong sào huyệt này rồi?
Trong lòng Hàn Sâm hơi có chút nghi hoặc.
Hắn ở trong Trùng Sào Tí Hộ Sở đã nghe nói tới chuyện hai người kia đi nhầm vào sào huyệt dị sinh vật, một người trong đó đã trực tiếp chết ở trong sào huyệt, một người khác trốn ra khỏi, nhưng mà vì bị thương quá nặng, không lâu sau cũng đã chết đi rồi.
Không nghe nói tới chuyện bọn họ có thực lực như vậy, lại có thể giết sạch dị sinh vật trong sào huyệt dị sinh vật. Hay là nói trừ bọn họ ra, còn có những người khác đã tới sào huyệt dị sinh vật này, giết dị sinh vật bên trong đi?
Hàn Sâm không nhịn được hơi có chút thất vọng, nếu như trứng dị sinh vật đã bị đánh vỡ, vậy chuyến này coi như là hắn đã đi không.
Nhưng mà đã đến đây rồi, nếu như không tận mắt nhìn thấy trứng dị sinh vật bị đánh vỡ, Hàn Sâm cũng không cam lòng cứ trở về như vậy, vì vậy liền ra lệnh cho Kỵ Sĩ Phản Nghịch ở phía trước mở đường, tiếp tục đi vào trong sào huyệt dị sinh vật.
Bốn phía đều là giáp xác của dị sinh vật dạng côn trùng, hơn nữa đều là loại tàn đoạn nghiền nát kia, Hàn Sâm nhìn thấy vậy không nhịn được liền hơi nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận