Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1119: Cá Đèn Lồng Bay

Sinh cơ mà con cá lớn tản ra đã mãnh liệt đến tình trạng ngay cả bản thân nó đều không thể dung nạp thu liễm, Hàn Sâm ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở cũng đã gặp qua không ít sinh vật mạnh mẽ, như là Đế Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết, nhưng không có một sinh vật nào có thể so sánh với con cá lớn xích kim này.
Hàn Sâm lôi kéo Nữ Hoàng không dám động, sợ quấy rầy con cá lớn kia, đây rất có thể là một nhân vật khủng bố mở ra mười đạo khóa gen, mặc dù là Hàn Sâm cũng không trêu chọc nổi.
Huống chi nó còn dẫn theo bầy cá bay khó có thể tính toán, khí tức của những con cá bay kia cũng không giống bình thường, trong đó không thiếu tồn tại cấp thần huyết.
Mặc dù Nữ Hoàng không rõ ràng lắm sự khủng bố của con Xích Kim Đại Phi Ngư kia, nhưng mà xem bộ dáng của Hàn Sâm cũng biết là có vấn đề, bị Hàn Sâm lôi kéo đứng ở chỗ đó cũng không dám động.
Con Phi Ngư Vương to lớn kia cũng không chú ý tới bọn họ, mang theo đàn cá bay lượn mà đi, tốc độ di chuyển cũng không tính là nhanh, ở trong sông chậm rãi đi về phía trước, thỉnh thoảng bay lên trên không trung trên dòng sông, bay múa xoay quanh.
Hàn Sâm thở phào một hơi, vốn muốn chờ cho bầy cá bay đó đi qua rồi lại đi, nhưng mà bầy cá thật đúng là đông tới đáng sợ, bên trong nhánh sông đều là cá bay đi theo Phi Ngư Vương ngược dòng nước, giống như là đang tùy tùng nó đi về phía trước.
Sắc trời vốn đã là hoàng hôn, cũng không lâu lắm, Thái Dương đã rơi xuống, bầu trời trở nên đen kịt.
Thế nhưng mà trên dòng sông lại sáng trưng một mảnh, chỉ thấy bên trong dòng sông đang lao nhanh, những con cá bay đó giống như là đèn lồng đỏ bừng sáng lên, chiếu xung quanh dòng sông sáng trưng, giống như là được thả xuống vô số đèn lồng màu đỏ ở trong lòng sông.
Số lượng cá đèn lồng bay nhiều đến không thể tính toán, dọc theo đường sông mà Phi Ngư Vương đi qua, đi ngược dòng nước.
Đây cũng là kỳ quan khó gặp rồi, con mắt của Bảo Nhi trừng vừa lớn vừa tròn, thoáng cái đã từ trên bờ vai Hàn Sâm chạy trốn ra ngoài, trên không trung lộn hai vòng, đã lập tức rơi vào trong dòng sông.
Những con cá đèn lồng bay ở trong sông đó vậy mà cũng không sợ cô bé, Bảo Nhi ôm lấy một con cá đèn lồng bay dài hơn một mét, cưỡi lên trên lưng nó.
Con cá đèn lồng bay kia phá sóng mà lên, lúc thì ở trong nước nghịch sóng, lúc lại bay bên lên trên bầu trời đi về phía trước, khiến cho Bảo Nhi vui vẻ kêu to, ở trong bầy cá đèn lồng bay vờn quanh đó lộ ra vẻ rất là hưng phấn.
- Tựa hồ sắp xảy ra đại sự gì đó, chúng ta cũng qua xem một chút đi.
Mắt thấy Bảo Nhi cưỡi cá đèn lồng bay ngược dòng nước, Hàn Sâm cũng có chút tò mò những con sá đèn lồng bay này đang làm gì, triệu hồi ra Kim Mao Hống, mang theo Nữ Hoàng dọc theo bờ sông, đi theo bầy cá đèn lồng bay tiến về phía trước.
Một con sông lớn bị bầy cá chiếu sáng đỏ bừng, cơ hồ giống như là một con cự long màu đỏ uốn lượn khắp nơi, Hàn Sâm đoán chừng chỉ sợ là bầy cá đèn lồng bay có tới trăm vạn con, cũng không biết chúng theo sau Ngư Vương đi ngược dòng nước là muốn làm gì.
Thoạt nhìn cá đèn lồng bay cũng không có tính công kích, đối với dị sinh vật khác ở trong sông đều không để ý tới, chỉ là theo chân Ngư Vương đi ngược dòng nước.
Bảo Nhi ở trong bầy cá gọi tới gọi lui, lúc này cưỡi trên lưng con cá này, lúc khác lại giẫm lên một con sá đèn lồng bay khác, chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Cá đèn lồng bay giống như cực kỳ dịu dàng ngoan ngoãn, căn bản không có bất cứ một con cá nào có dấu hiệu thương hại tới Bảo Nhi.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân này, lại khiến cho lá gan của Bảo Nhi càng lớn, cô bé gọi tới gọi lui, vậy mà đuổi kịp con cá đèn lồng bay Vương to lớn kia, lập tức nhảy lên trên lưng của cá Vương.
Đầu Hàn Sâm đầy mồ hôi lạnh, đây chính là nhân vật đáng sợ mà ngay cả hắn cũng không dám trêu chọc, coi như là có tính cách dịu dàng ngoan ngoãn, bị Bảo Nhi dày vò như vậy, cũng khó có thể đảm bảo nó sẽ không nổi giận.
Thế nhưng mà cá đèn lồng bay Vương ngay cả một chút ý tứ nổi giận đều không có, vẫn tự mình đi ngược dòng nước, bên cạnh nó có cá đèn lồng cỡ lớn bay đi theo, giống như quần tinh củng nguyệt hướng về thượng du tiến lên.
Càng lên gần thượng du, mặt sông lại càng lớn, tốc độ của bầy cá bay cũng càng lúc càng nhanh, sau khi tiến vào vùng cao nguyên, hai bên đều là núi non trùng điệp, Kim Mao Hống sải bốn vó chạy như điên, ở trong dãy núi lao nhanh nhảy vọt mới miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ của bầy cá bay.
Chỗ bầy cá bay đi tới, rất nhiều dị sinh vật đều tránh lui, tựa hồ những nhân vật mạnh mẽ đó cũng ẩn đi không ra, tránh xa đường sông không muốn kinh động tới Ngư Vương và bầy cá.
Trong lòng Hàn Sâm càng thêm kinh nghi, bình thường dị sinh vật đều có địa bàn của riêng mình, bầy cá ngược dòng mà lên như thế, ngay cả một ít dị sinh vật cấp bá chủ nguyên bản trong sông đều nhao nhao nhượng bộ.
Hàn Sâm đứng ở trên ngọn núi, xa xa nhìn thấy có Thủy Xà thân thể vượt qua trăm mét từ trong sông chạy đi, rời khỏi thuỷ vực kia nhường đường cho bầy cá bay.
Còn có cá sấu dài mấy chục mét toàn thân cứng như là sắt thép, Thiềm Thừ cực lớn trên người tràn đầy khói độc quấn quanh, thậm chí còn có một ít sinh vật nhìn giống như là giao long cũng nhao nhao leo ra khỏi đường sông, tất cả đám dị sinh vật kia đều có khí tức vô cùng kinh khủng, đều rời đi trước khi bầy cá bay đến thuỷ vực của từng con, thoạt nhìn đều đang nhường đường cho bầy cá đèn lồng bay.
- Con Ngư Vương kia thật là uy phong.
Trong lòng Hàn Sâm hâm mộ, giống như là có khí thế cá vừa tới, tất cả thiên hạ đều thần phục.
Nhìn Phi Ngư Vương cực lớn đỏ rừng rực như là đèn lồng, cùng với Bảo Nhi ngồi ở trên người nó vỗ tay cười khanh khách, Hàn Sâm cũng có loại xúc động muốn cưỡi cá phá vạn sóng.
Đáng tiếc hắn không phải là Bảo Nhi, phần lớn dị sinh vật trong Tí Hộ Sở đều không có địch ý đối với Bảo Nhi, hắn lại không có năng lực như vậy, nếu như hắn thật sự nhảy lên trên lưng Phi Ngư Vương, nói không chừng chính là một kết cục vạn cá phân thây.
- Rốt cuộc những con cá đèn lồng bay này muốn đi nơi nào?
Hai người đuổi theo bầy cá đi mấy ngày mấy đêm, chỉ sợ là đã đi ra hơn vạn dặm đường, nhưng vẫn không thấy điểm cuối của con sông lớn này, Phi Ngư Vương mang theo bầy cá bơi càng lúc càng nhanh, đã không còn thảnh thơi giống như lúc trước nữa.
Bầy cá cũng trở nên có chút yên lặng, không tiếp tục tùy ý chơi đùa nữa, theo sau Ngư Vương liều mạng bơi lên.
Chỉ là tốc độ của cá đèn lồng bay bình thường chậm hơn rất nhiều, theo tốc độ của Ngư Vương dần dần nhanh hơn, càng ngày càng có nhiều cá bay bị bỏ lại đằng sau, cá đèn lồng bay có thể đuổi theo Ngư Vương cũng càng ngày càng ít.
Về sau, Kim Mao Hống dùng tốc độ cao nhất chạy đi, nhưng vẫn không đuổi kịp tốc độ con Ngư Vương kia.
Mặc dù thân thể của Kim Mao Hống mạnh mẽ, nhưng mà dù sao mở ra khóa gen quá ít, so với tốc độ toàn lực của Ngư Vương thì còn kém hơn rất nhiều, tốc độ không kịp cũng là bình thường.
Hàn Sâm hô Bảo Nhi vài tiếng, muốn bảo cô bé mau trở lại, nhưng mà Bảo Nhi lại lắc đầu với Hàn Sâm, tựa hồ là cố ý muốn đi theo Ngư Vương, nếu không mấy ngày nay không ăn không uống, cô bé đã sớm tự mình chạy trở về.
Thấy Bảo Nhi như thế, Hàn Sâm biết rõ bên trong nhất định có vấn đề gì đó, càng muốn đi theo xem một chút, nhưng mà mắt thấy Kim Mao Hống dùng hết toàn lực vẫn không đuổi kịp Ngư Vương, cùng những con cá lớn nguyên bản đi theo bên cạnh Ngư Vương kia, dần dần bị Ngư Vương kéo dài khoảng cách.
Hàn Sâm thấy thế nói với Nữ Hoàng:
- Tôi đi tới trước xem một chút, cô cưỡi Kim Mao Hống theo sau nhé.
Nói xong, Hàn Sâm liền từ trên lưng Kim Mao Hống nhảy lên một cái, cánh Huyết Yêu Long trên lưng giang ra, thi triển Phượng Hoàng Phi Thiên bí kỹ, đẩy nhanh tốc độ ngang trời đuổi theo.
Tốc độ của cánh Huyết Yêu Long vốn cực nhanh, hơn nữa còn kỹ xảo của Phượng Hoàng Phi Thiên bí kỹ, rất nhanh đã giúp cho Hàn Sâm kéo ra khoảng cách cùng Kim Mao Hống, miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ của Ngư Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận