Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2227. Hang ổ của Bất Tử Điểu

“Bất Tử Điểu là dị chủng đẳng cấp nào?” Hàn Sâm cau mày hỏi, nghe †ên có vẻ không may mắn cho lắm.
“Thần Hóa.” Bạch Vi không do dự, đáp thẳng thừng.
Hàn Sâm liếm môi, nhìn Bạch Vi, nói: “Ngươi có biết mình đang nói gì không? Đi tìm dị chủng cấp Thần Hóa? Đừng nói là ngươi, cứ coi là ta thì cũng nắm chắc cái chết.”
“Nếu ngươi sợ thì đừng có đi.” Dứt lời, Bạch Vi lập tức thay đổi phương hướng, phi thân bay đến sông dung nham bên dưới vách đá.
“Cô nàng này bị đần à?” Hàn Sâm không thể làm gì khác ngoài dẫn cả tiểu đội đuổi theo Bạch Vi.
Song Hàn Sâm cũng không tin Bạch Vi là kẻ ngốc, làm sao chịu chết lãng xẹt thế được.
Đây là lần đầu tiên Bạch Vi tới hẻm núi Nham Tương nhưng lại biết chỗ này có Bất Tử Điểu gì đó, rõ ràng đã có sự chuẩn bị. Nàng bị phạt tới tinh cầu Băng Lam, rất có thể mục đích chính là vì Bất Tử Điểu kia.
Vậy nên Hàn Sâm mới có thể đuổi theo một cách thoải mái, hắn cũng muốn xem rốt cuộc Bạch Vi muốn làm gì, không thì sẽ bắt trói lôi Bạch Vi về.
Bạch Vi có vẻ rất quen thuộc với nơi này, sau khi tới gần sông nham bèn bay dọc theo bờ sông, rất nhanh đã tìm thấy một hang động có dung nham chảy, bay vào không chút phân vân.
Bọn Hàn Sâm cũng cùng nhau tiến vào hang, nửa dưới của cái hang này đều là dung nham, họ chỉ có thể bay qua chúng.
“Cho dù ngươi muốn đi, ít nhất cũng phải nói rõ ràng đã chứ?” Hàn Sâm theo Bạch Vi vừa bay trong hang dung nham vừa nói.
Nhưng Bạch Vi không để ý đến hắn, chỉ một thân một mình bay đi. Trong hang dung nham này không thấy có dị chủng hệ hỏa, cả hang động cực kì sạch sẽ.
Ngoại trừ dung nham nóng sủi bọt thì dường như không còn thứ khác.
Bạch Vi im lặng không nói bay một lúc lâu, chợt nghe thấy tiếng âm ầm từ đằng trước. Hàn Sâm nhìn về phía trước, chỉ thấy bên kia hang động bỗng trống trải hẳn ra, trông như một thế giới ngầm khổng lồ.
Dung nham chảy xuôi xuống vách đá phía trước, tạo thành một thác dung nham, thoạt nhìn vô cùng kỳ dị.
Sau khi họ bay ra khỏi hang, trước mắt chợt sáng ngời. Chỉ thấy toàn bộ thế giới ngầm ngập sắc đỏ vàng, nhìn xung quanh đều là dung nham, tựa như một biển nham thạch.
Giữa biển nham khổng lồ này, hóa ra còn có một hòn đảo nổi màu đen. Trên đảo nhỏ mọc rất nhiều loài thực vật xanh tươi, trông cực kỳ lạ lùng.
Nơi này nhiệt độ cao, đừng nói là thực vật, e rằng ngay cả Bá Tước bình thường cũng khó có thể sống sót lâu ở đây. Đám cây cối trên đảo ấy lại không bị hun khô héo, thật sự khiến người ta cảm thấy rất khó tin.
Bạch Vi không do dự chút nào, trực tiếp vượt qua biển nham, bay về hướng hòn đảo nhỏ. Nhưng lần này nàng bay khá chậm, có vẻ rất cẩn trọng, như thể đang đề phòng thứ gì đó.
Hàn Sâm cho đám Kỷ Tình, Hàn Nghiên, Hoàng Phủ Tĩnh ngồi lên lưng Tiểu Tinh Tinh, để Tiểu Tinh Tinh chở các nàng bay về trước, ngộ nhỡ gặp phải nguy hiểm mà không kịp mở kết giới thì với năng lực của Tiểu Tinh Tinh cũng có thể giữ được tính mạng của họ.
Bùm!
Một nơi trong biển dung nham đột nhiên phát nổ, dung nham phun trào như suối tuôn, chợt thấy một bóng dáng đỏ đen lao ra, bổ nhào về Bạch Vi đang bay ở đầu.
Vẻ mặt Bạch Vi không biến sắc, đấm một quyền về phía bóng hình đen đỏ kia. Chỉ nghe một tiếng nổ vang, sau đó lập tức thấy dung nham trên người nó nổ tung toé, bị Bạch Vi đánh văng hơn mười thước rồi rơi vào biển dung nham.
Hàn Sâm thấy rõ hình dạng nó khá giống cá sấu, toàn thân như than cốc, thỉnh thoảng lại lộ ra vài chỗ có màu sắc đỏ sâm như dung nham.
Hàn Sâm nhìn qua, phát hiện trong biển nham có rất nhiều tấm lưng màu đen, giống như những tấm gỗ cháy đen tập trung về đây.
Bùm! Bùm!
Một đám cá sấu dung nham dài ba bốn mét vọt ra từ biển nham, lao đến cắn nuốt Bạch Vi và Hàn Sâm.
Hàn Sâm triệu hồi súng đôi Chú Ngữ, bắn những con cá sấu dung nham kia một cách mãnh liệt, Hàn Mộng Nhi cũng liên tục bắn ra những mũi tên màu đen.
Bùm bùm! Bùm bùm!
Từng con cá sấu dung nham bị những làn đạn và mưa tên đen đánh tan, cơ thể nham thạch văng tứ tán, chảy tong tỏng như dung nham rơi xuống biển nham.
Song Hàn Sâm không hề nghe thấy thanh âm săn giết. Sau khi tan thành mảnh nhỏ, rơi xuống biển nham, những con cá sấu dung nham chẳng mất nhiều thời gian để ngưng tụ lại thành một con cá sấu nguyên vẹn không khiếm khuyết lại lao đến tấn công đám Hàn Sâm.
Ở đăng trước, Bạch Vi vừa đánh giết cá sấu dung nham vừa tiếp tục bay đến đảo nhỏ, không hề có ý dừng lại, rõ ràng đã biết trước không thể giết chết tụi cá sấu dung nham này.
Hàn Sâm thấy vậy cũng ngừng giết mấy con cá sấu dung nham kia, trực tiếp bảo Hàn Mộng Nhi triệu hồi kết giới Lam Kim Ma Trùng Vương, bảo vệ mọi người ở trong đó rồi lao nhanh về hòn đảo nhỏ.
Bạch Vi vẫn đang giết hết mình, bỗng thấy đám Hàn Sâm đứng trong lồng ánh sáng bay đến bên cạnh nàng.
Đám cá sấu dung nham nhào lên lồng ánh sáng nhưng không thể làm tổn hại đến nó một chút nào.
Hàn Sâm không có ý định dùng lồng ánh sáng bảo vệ Bạch Vi, nhìn Bạch Vi đánh bạt mạng với đám cá sấu dung nham.
Bach Vi thâm buồn bực nhưng không nói gì, tiếp tục xông về hòn đảo nhỏ, dùng từng quyền đánh tan đám cá sấu dung nham nhào vào mình.
Mặc dù đám cá sấu dung nham ấy rất khó giết chết nhưng chúng không mạnh lắm, chỉ là Hầu Tước bình thường, không thể ngăn cản Bạch Vi tiến lên.
Không lâu sau, Bạch Vi đã vọt đến rìa đảo nhưng mới nhảy lên đảo thì cơ thể đột ngột rơi xuống.
Đám Hàn Sâm cũng giống vậy, bỗng thấy cơ thể tuột xuống, như thể vừa đột ngột trở lại Trái Đất từ không gian không trọng lực, thoáng cái đã rơi hết xuống dưới, ngã lên lớp đá trên mặt đất.
“Cái đảo này mà cũng có lực cấm bay hả?” Kỷ Tình có chút ngạc nhiên, quan sát hòn đảo.
Bạch Vi lạnh lùng nói: “Nơi này không chỉ cấm bay đâu. Lúc tới thì rất dễ, nhưng khi muốn ra ngoài thì không đơn giản như vậy.”
“Ý gì đấy?” Hàn Sâm nhìn Bạch Vị, hỏi. Bạch Vi không trả lời mà chỉ tay sang dung nham chảy ngoài bờ biển.
Bọn Hàn Sâm quay đầu ngó theo, chỉ thấy ngoài đường bờ biển, giữa dung nham là cả đám trùng màu đỏ vàng, nếu không nhìn kĩ còn tưởng đó là dung nham có nhiệt độ cực kì cao, khi nhìn kĩ mới phát hiện là trùng lúc nha lúc nhúc, chẳng biết có bao nhiêu con.
“Đó là trùng dung nham. Chúng không thể rời khỏi dung nham nhưng lại có tính công kích rất hung hãn, ngay đến Công Tước cũng không ngăn nổi nhiệt độ trên người chúng. Lúc tới đây có thể bay, nhưng khi muốn rời đảo, bởi vì lực cấm bay nên chỉ có thể đi xuyên qua nham thạch, rời xa đảo nhỏ khoảng nghìn thước mới bay được. Khoảng cách này đã đủ chết người rồi, hy vọng cái lồng ánh sáng của mấy người có thể ngăn chặn được lực tấn công từ trùng dung nham, nếu không tất cả sẽ chết ngay.” Bạch Vi lạnh lùng nói, rõ ràng đang bất mãn với việc Hàn Sâm không cho nàng vào lồng ánh sáng cùng.
Hết chương 2227.
Bạn cần đăng nhập để bình luận