Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2910. Trảm thạch.

“Không dùng dị bảo thử lại một lần sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Không cần.” Bạch Vô Thượng thoáng nhìn sang dấu tay trên cùng trên tấm bia đá, nói thật lạnh nhạt.
Hàn Sâm lập tức hiểu ra:”Tên Bạch Vô Thượng này quả là rất kiêu ngạo. Người khác chỉ dùng bàn tay đã để lại vết tích trên đó, hắn cũng xem thường không sử dụng dị bảo. Mà quyền ấn để lại không lớn bằng dấu bàn tay của người ta thì đến cả Dị chủng hệ thạch cũng không thèm”
Hàn Sâm nào có kiêu ngạo như Bạch Vô Thượng. Dù có để lại vết tích lớn nhất trên tấm bia đá hay không, chỉ cần có được Dị chủng thì hắn sẽ không khách sáo mà lấy ngay.
Hàn Sâm đi đến trước tấm bia đá, bình tĩnh ngưng tụ sức mạnh trên bàn tay, lấy chưởng làm đao bổ về phía bia đá, sử dụng một chiêu Khuyển Nha Giao Thác của Nha Đao.
Những sinh vật Thần Hóa Nguyên Cơ kia đều chỉ đứng xa xa quan sát, không dám đến gần khu vực ở bên này, sợ bị lực lượng của Hàn Sâm tác động đến.
Rắc rắc!
Đao khí màu tím chém lên tấm bia đá, để lại một vết đao dài cả thước trên đó, tổng diện tích còn chẳng lớn bằng cái dấu chân bò nhỏ nhất kia.
Mà lực Tuyệt Nha cũng không thể lan rộng trên tấm bia đá, ánh sáng bảy màu lấp lánh trong vết đao, một con chim sẻ nhỏ võ cánh bay ra từ trong đó.
Hàn Sâm nhìn thấy con chim nhỏ kia mà cảm thấy dở khóc dở cười. Đó chính là một con chim sẻ nhỏ màu tím, đừng nói là so với chim Kim Sí Đại Bằng của Bạch Vô Thượng, so với con chim ưng kia thôi cũng kém xa tít tắp rồi.
“Xem ra lực lượng tuyệt đối của mình kém hơn rất nhiều, không thể so với Chân Thần đỉnh cấp như Bạch Vô Thượng được.” Hàn Sâm nghĩ †hầm trong lòng.
Con chim sẻ màu tím bay quanh Hàn Sâm vài vòng, rồi đậu xuống bả vai Hàn Sâm, dùng cái đầu nhỏ thân thiết cọ cọ vào cổ hắn, trông vô cùng đáng yêu.
Thế nhưng con chim sẻ này trông thì sinh động như thật, sau khi chạm vào vẫn có thể cảm nhận được cơ thể của nó đều được làm từ đá tảng, đến cả lông cũng bằng đá.
“Mặc dù thuật Gen của Hàn Thần Phụ lợi hại, nhưng dù sao bản thân hắn vẫn là cấp Hóa Điệp, lực lượng tuyệt đối kém xa Chân Thần như Bạch Vô Thượng.” Thần Hóa Nguyên Cơ ở xa xa nhỏ giọng bình luận.
Bạch Vô Thượng thoáng nhìn về phía con chim sẻ trên bả vai Hàn Sâm, vẻ mặt không thay đổi gì, cũng không nói gì thêm.
Hàn Sâm không kiêu ngạo như Bạch Vô Thượng, nên hắn không định †hu tay về, tinh thân khẽ động, một con búp bê màu đen được Hàn Sâm gọi ra.
Đây là vũ khí Chân Thần Mộc Ngẫu Thần Thông lấy được từ Nhiên Đăng, có lực lượng cấp Chân Thần. Hàn Sâm chỉ cần rót lực lượng của mình vào trong đó là có thể kích phát uy năng của nó, để nó bộc phát chiến lực cấp Chân Thần.
Mộc Ngẫu Thần Thông tiếp nhận mệnh lệnh, lực lượng trên thân dao động, kèm theo tiếng rít khủng khiếp, đấm thẳng về phía tấm bia đá.
Vào khoảnh khắc khi con búp bê tấn công bia đá, con chim sẻ trên bả
vai Hàn Sâm đột nhiên bay lên, lao về phía vết dao trên tấm bia đá, chỉ trong nháy mắt đã dung hòa vào trong tấm bia đá, lấp đầy vết đao để
lại.
Nhờ thế Hàn Sâm mới biết, hóa ra bia đá cũng không nhất quyết phải vẫy đuôi cầu sinh. Một sinh vật chỉ có thể có được một con chim Dị chủng hệ thạch. Nếu tiếp tục công kích bia đá thì chim Dị chủng hệ thạch trước đó sẽ tự động quay về bia đá.
Đùng!
Mộc Ngẫu Thần Thông để lại một quyền ấn trên tấm bia đá, nhưng cũng không sâu và không lớn được như dấu chân bò kia, cũng không hơn kém với vết đao trước đó của Hàn Sâm bao nhiêu.
Hàn Sâm bối rối, lực lượng của Mục Ngẫu Thần Thông quả là cấp Chân Thần, mặc dù chỉ hơi yếu hơn cấp Chân Thần một chút nhưng dù sao cũng là cấp Chân Thần, thế mà chỉ để lại quyền ấn không khác gì vết đao của hắn.
“Xem ra mặc dù mình không thăng lên Chân Thần, nhưng cường độ cơ thể đã có thể so với Chân Thần, chỉ không có cách nào so sánh với
Chân Thần đỉnh cấp như Bạch Vô Thượng mà thôi.” Hàn Sâm cảm thấy trước đây mình đã quá xem thường tố chất thân thể của mình.
Chỉ trong trạng thái bình thường, hắn đã có thể sánh bằng Chân Thần thông thường. Nếu tiến vào trạng thái Dị chủng hóa, tất nhiên sẽ còn mạnh hơn. Mặc dù kém hơn Bạch Vô Thượng nhưng vẫn mạnh hơn Chân Thần thông thường khác.
Ánh sáng bảy màu lấp lánh trên quyền ấn, lại là một con chim sẻ bay ra. độ lớn không khác con chim sẻ vừa nãy lắm, chỉ là con chim sẻ lần này màu đen.
“Loại Chân Thần đỉnh cấp như Bạch Vô Thượng thật sự quá mạnh, chỉ so sánh đơn giản thế này thôi là biết. So với những Chân Thần khác, hắn mạnh hơn rất nhiều.” Hàn Sâm nhìn Bạch Vô Thượng, thấy hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ quan sát, vẻ mặt cũng không thay đổi gì.
“Ngươi không dùng thần thuật đánh thử một lần sao?” Bạch Vô Thượng đột nhiên mở miệng nói chuyện làm Hàn Sâm tạm thời không phản ứng kịp.
Hàn Sâm suy nghĩ hai giây mới hiểu thần thuật Bạch Vô Thượng đang nói dùng, hẳn là Huyền Hoàng Kinh nghịch chuyển huyết mạch mệnh thần kinh.
Nói thật, Hàn Sâm không chắc Huyền Hoàng Kinh có hiệu quả gì với tảng đá quái Dị chủng hệ thạch này không. Bởi vì Huyền Hoàng Kinh có tác dụng nghịch chuyển bánh răng bản mệnh của sinh linh, khiến huyết mạch bản mệnh của bọn họ bị thoái hóa.
Nhưng bây giờ Hàn Sâm chỉ ở cấp Hóa Điệp, lực lượng nghịch chuyển bánh răng của Huyền Hoàng Kinh còn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng chỉ mang tính tạm thời.
Bánh răng bản mệnh của Chân Thần như Bạch Vô Thường vô cùng mạnh, chỉ e Huyền Hoàng Kinh rất khó thay đổi bánh răng bản mệnh của hắn.
Mà lực lượng của Bạch Vô Thượng cũng đã khó phá hủy tấm bia đá kinh khủng kia, có thể thấy tấm bia đó cũng là Chân Thần cực kỳ mạnh. Huyền Hoàng Kinh chưa chắc đã có tác dụng với nó.
Hàn Sâm thật khó khăn mới dùng Huyền Hoàng Kinh xây dựng nên uy lực vô song, làm quần hùng thiên hạ kinh sợ, khiến ba đại Thượng tộc cũng không dám dễ dàng mạo phạm đệ tử đi lại bên ngoài của Hoa Viên Không Trung và một mạch Tinh tộc.
Nếu bây giờ Huyền Hoàng Kinh không thể đánh hạ cảnh giới của tấm bia đá, lực uy hiếp sẽ giảm sút trên phạm vi lớn. Đây không phải là kết quả mà Hàn Sâm muốn nhìn thấy.
Dưới tình huống không nắm chắc, Hàn Sâm sẽ không sử dụng Huyền Hoàng Kinh trước mặt đám đông.
“Một tấm bia đá mà thôi, sao cần dùng đến thần thuật chứ?” Hàn Sâm khẽ cười, nói.
Bạch Vô Thượng chắc chắn muốn xem Huyền Hoàng Kinh rốt cuộc mạnh đến mức nào. Hàm Sâm tất nhiên không thể để hắn được như ước nguyện rồi.
Cân nhắc một lát, Hàn Sâm vẫy tay, một món đồ xuất hiện trên bàn tay của hắn.
Đó chính là đao Nhân Quả Báo Ứng mà Hàn Sâm cướp về được. Mặc dù đao Nhân Quả Báo Ứng được rèn đúc từ phôi đao mà Hàn Sâm đoạt được, nhưng nếu là người bình thường rèn thì tuyệt đối không thể rèn được phôi đao có đẳng cấp cao thế được.
Sở dĩ Nhiên Đăng có thể rèn đao Nhân Quả Báo Ứng thành vũ khí Chân Thần, là vì hắn đã dốc hết sức lực của cả Phật tộc, dốc hết gần như tất cả tích lũy trong năm tháng dài đằng đẳng để đập vào phôi đao này, mới may mắn đúc được đao Nhân Quả Báo Ứng thành vũ khí Chân Thần.
Trong quá trình này, họ sử dụng một loại vật liệu quan trọng. Đó chính là xá lợi của Phật tộc.
Thật ra, cái gọi là xá lợi là thiên phú chủng tộc của Phật tộc. Sau khi Phật tộc chết đi, năng lượng trong cơ thể sẽ nhanh chóng ngưng tụ, hình thành nên một thể năng lượng kết hợp. Đây chính là xá lợi.
Nhiên Đăng sử dụng vô số xá lợi mà Phật tộc để lại mới may mắn luyện thành đao Nhân Quả Báo Ứng. Có thể nói rất khó lại có một thanh đao Nhân Quả Báo Ứng thứ hai, bởi vì hiện giờ Phật tộc gần như đã bị diệt sạch, không thể có được nhiều xá lợi cao cấp như thế nữa.
Ngoại trừ xá lợi của Phật tộc ra, còn cần đến rất nhiều vật liệu trân quý khác, cũng là vật mà Phật tộc khó có thể lấy được lần nữa.
Điều đáng tiếc duy nhất là mặc dù đao Nhân Quả Báo Ứng rất mạnh, nhưng tính công kích của chính bản thân nó lại rất yếu. Thế nhưng bản thân vật liệu của nó tương đối cứng rắn mà thôi, đến cả mũi đao cũng chẳng có.
Hết chương 2910.
Bạn cần đăng nhập để bình luận