Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 267: Hoàng Kim Sư Tử

Du thuyền ngừng lại ở một hoa viên trên một hòn đảo nhỏ, Kỷ Lăng Phong được một bảo tiêu dìu từ trên du thuyền xuống, uống tới mức ngay cả đi đường đều không ổn rồi.
Trở lại biệt thự trên đảo nhỏ liền trực tiếp trở về phòng đi ngủ, cơm tối đều chỉ có hai người Hàn Sâm cùng Kỷ Yên Nhiên ăn.
- Tam ca không phải nói là có suối nước nóng hay sao? Chúng ta đi ngâm suối nước nóng đi?
Ăn cơm xong, Hàn Sâm cười híp mắt nhìn Kỷ Yên Nhiên nói.
Khuôn mặt nhỏ của Kỷ Yên Nhiên đỏ lên, tự nhiên biết rõ là Hàn Sâm đang có ý định quỷ quái gì, nguyên bản cô mang Hàn Sâm tới nơi này, là bởi vì có Kỷ Lăng Phong ở đây, Hàn Sâm không tiện làm mấy chuyện xấu với cô, nhưng mà không nghĩ tới Kỷ Lăng Phong đã bị uống gục, bây giờ là một chút tác dụng cũng không có.
Trong suối nước nóng lớn chỉ có hai người Kỷ Yên Nhiên cùng Hàn Sâm, mới chưa đầy nửa tiếng, Kỷ Yên Nhiên đã sớm mặt đỏ tới mang tai, vũ mị mê người không nói ra được.
Hàn Sâm sao còn có thể nhịn được, lập tức bế ngọc thể của Kỷ Yên Nhiên lên, đi nhanh hướng vào trong phòng.
Kỷ Yên Nhiên giống như là uống rượu say, hai tay nắm lấy cổ của Hàn Sâm, khuôn mặt nhỏ nhắn giấu ở trong lồng ngực Hàn Sâm, ngọc thể mềm yếu không có một tia khí lực.
Thẳng đến lúc thân thể mềm mại bị đặt ở bên trong cái chăn giống như bông tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Yên Nhiên càng thêm kiều diễm ướt át, sóng xuân tươi đẹp trong mắt nổi lên, mê người tới cực điểm.
- Tiểu Yên Nhiên ngoan nghe lời, anh tới đây.
Hàn Sâm nhanh như hổ đói vồ mồi, lập tức bắt con cừu nhỏ đáng thương vào bàn tay.
- Ahh!
Hành trình bốn ngày ba đêm trên Aegean, trong cảm giác của Hàn Sâm thoáng cái đã hết rồi, sau khi lưu luyến trở lại trường quân đội, Hàn Sâm sắp xếp thỏa đáng nhiệm vụ của tiểu phân đội, mình cũng tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Cách thời điểm Tiểu Vân Thú tiến hóa đến cấp thần huyết còn hơn một tháng nữa, Hàn Sâm có ý định trong khoảng thời gian này đi săn giết một ít sinh vật biến dị.
Nơi dễ dàng tìm thấy sinh vật biến dị nhất đương nhiên là Đầm Lầy Hắc Ám, nhưng mà sinh vật biến dị phổ biến ở nơi đó khá lớn, mà rất nhiều sinh vật biến dị ở Đại Sa Mạc Bạch Ma đều là hợp thành đàn, săn giết rất phiền toái.
Nghĩ tới nghĩ lui, Hàn Sâm quyết định vẫn là đi tới Ngọc Long Sơn Mạch thử vận may xem.
Trước kia Hàn Sâm chỉ biết mấy cái sơn mạch ở gần đó, nhưng mà đối với hướng sơn mạch cụ thể cùng phân bố đều không rõ lắm.
Sau khi trở thành đội trưởng tiểu phân đội, Hàn Sâm ở bên trong tư liệu của tổ hành động đặc biệt an toàn xem rất nhiều tư liệu hữu dụng, trong đó có một bộ phận lớn đều là về Ngọc Long Sơn Mạch.
Ngọc Long Sơn Mạch đã bị người phát hiện ra rất sớm, nhưng mà chính thức dám đi vào trong đó săn bắn lại không có người.
Mà ngay cả thế lực lớn như Cương Giáp Đoàn, Quyền Đầu Đoàn cùng Thần Thiên Tử, có được phần đông cao thủ, cũng cũng không dám đi tới Ngọc Long Sơn Mạch săn giết dị sinh vật.
Nguyên nhân căn bản nhất chính là dị sinh vật cao cấp ở bên trong Ngọc Long Sơn Mạch thật sự quá nhiều, nghe nói sinh vật thần huyết giống như là Huyết Tinh Đồ Lục Giả, đều là từ bên trong Ngọc Long Sơn Mạch chạy ra.
Căn cứ theo tư liệu miêu tả có hạn, cùng với những tiền bối đã đi qua Ngọc Long Sơn Mạch trước kia kể lại, trên cơ bản chỉ cần ở biên giới Ngọc Long Sơn Mạch đã đụng phải vài con sinh vật thần huyết.
Phần lớn người đi tới đó đều chết hết, chỉ có không nhiều người có thể trốn về, không dám lại đi vào trong đó nữa.
Đây cũng không phải là vấn đề về thực lực, nơi có nhiều sinh vật thần huyết qua lại, người nhiều hơn nữa cũng vô ích.
Theo những tiền bối may mắn còn sống sót đó từng nói, bên trong có cự xà dài đến trăm mét, những con chim lạ giống như những đám mây lớn che trời, cự thú giống như núi nhỏ, quả thực chính là một cái căn cứ của dị sinh vật cao cấp.
Miêu tả để cho Hàn Sâm khắc sâu ấn tượng nhất là sau khi bọn họ tiến vào Ngọc Long Sơn Mạch, thậm chí ngay cả một con dị sinh vật bình thường đều không nhìn thấy, dị sinh vật cấp thấp nhất đều là sinh vật biến dị.
Mặc dù nguy hiểm rất lớn, nhưng mà Hàn Sâm ỷ vào chuyện mình có thần huyết Biến Sắc Thú che dấu tung tích, vẫn có thể tìm cơ hội thử đi vào xem có được hay không.
Về phần vấn đề mùi cũng không cần lo lắng, Hàn Sâm cố ý bỏ ra một chút điểm tích lũy của tiểu phân đội, từ bên trong mua một lọ nước cỏ cây có thể che lấp hơi thở của bản thân, thứ này đã được rất nhiều người nghiệm chứng, sau khi phun lên loại nước cỏ cây này, cho dù dị sinh vật có khứu giác rất bén nhạy, cũng rất khó phân biệt ra được khí tức của loài người.
Sau khi làm đủ chuẩn bị, Hàn Sâm liền đi đến Ngọc Long Sơn Mạch, kiếm của Thánh Chiến Thiên Sứ cùng thương xoắn ốc của Trùng Giáp Kỵ Sĩ đều được hắn cầm theo.
Cho dù Miêu Quân có năng lực chạy cao tốc, Hàn Sâm vẫn cần phải dùng bảy tám ngày mới chạy tới Ngọc Long Sơn Mạch, đây vẫn là trong trường hợp trên đường Hàn Sâm cơ bản đều không săn giết dị sinh vật nào.
Lúc đến biên giới Ngọc Long Sơn Mạch, Hàn Sâm lập tức bắt đầu cẩn thận, không dám lần tiếp tục cưỡi Miêu Quân chạy đi nữa, trực tiếp thu hồi Miêu Quân, sau khi phun nước cỏ cây lên, gọi ra áo giáp thần huyết thận trọng đi vào trong núi.
Mặc dù có cánh, nhưng Hàn Sâm cũng không dám bay loạn, mặc dù tốc độ của cánh thần huyết rất nhanh, nhưng mà so với sinh vật thần huyết phi hành vẫn còn kém một chút, bay trên trời cùng không khác gì là chịu chết.
Năng lực của Biến Sắc Thú thần huyết tự nhiên cũng không thể phát động ngay lúc này, thời gian biến thân có hạn, nếu như không phải là thời khắc nguy cấp, Hàn Sâm sẽ không sử dụng đến nó.
Quả nhiên là Ngọc Long Sơn Mạch khác những chỗ bình thường, coi như là loại địa phương như Đại Sa Mạc Bạch Ma, cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của dị sinh vật bình thường cùng dị sinh vật cấp nguyên thủy, nhưng mà từ khi Hàn Sâm đi vào trong Ngọc Long Sơn Mạch, thậm chí ngay cả một con dị sinh vật đều không nhìn thấy.
Dãy núi đá màu đen liên miên chập chùng, trơ trọi liền thực vật đều khó mà trông thấy, giống như từng con cự thú đang nằm ở khắp nơi, thê lương cô tịch không nói ra được.
Thật vất vả mới thấy được một con dị sinh vật, là một con thú giống như là voi ma mút, kéo lấy thân thể khổng lồ chạy vội ở trong núi, chỉ nghe thấy tiếng chân ầm ầm, tựa hồ cũng có thể cảm nhận được mặt đất đang rung động lắc lư.
Mặc dù không biết con dị sinh vật kia là cấp thần huyết hay là cấp biến dị, nhưng chỉ nhìn hình thể của nó, Hàn Sâm liền không có hứng thú.
Con dị sinh vật kia đang chảy vội vào bên trong Ngọc Long Sơn Mạch, Hàn Sâm vừa vặn xa xa theo ở sau lưng nó, có nó ở phía trước đánh rắn động cỏ, có lẽ trên đường có dị sinh vật gì thì cũng sẽ bị kinh động đi ra, Hàn Sâm theo ở phía sau xa xa, tính nguy hiểm sẽ giảm đi rất nhiều.
Quả nhiên, Hàn Sâm đi theo sau lưng con dị sinh vật kia khoảng hai tới ba giờ, cũng không gặp phải nguy hiểm gì, dị sinh vật bên trong Ngọc Long Sơn Mạch cũng rất cao cấp, nhưng mà dị sinh vật nơi này thực sự là vô cùng thưa thớt, không nhiều như ở bên ngoài sơn mạch.
Hàn Sâm có chút do dự có nên đi theo nữa không, như vậy mặc dù là an toàn, nhưng mà dọc theo con đường này cũng không gặp được sinh vật biến dị nào, cũng không biết là do không có, hay là bị con dị sinh vật to lớn kia hù chạy rồi.
Đang lúc Hàn Sâm do dự, lại đột nhiên nghe được một tiếng hét thảm, con dị sinh vật đang chạy xa xa ở phía trước kia, lại bị một con dị sinh vật toàn thân giống như Hoàng Kim Sư Tử cắn một cái, trực tiếp ném lên không trung.
Thật là cắn một cái, con sinh vật giống như là voi ma mút có thân thể cực lớn kia, vậy mà chỉ lớn hơn đầu của con dị sinh vật Hoàng Kim Sư Tử kia một chút, sau khi bị nó cắn kéo lên trên không trung nhai hai cái, liền trực tiếp bị nuốt vào trong bụng.
Hàn Sâm nhìn mà mồ hôi lạnh chảy ra đầm đìa, con dị sinh vật giống như Hoàng Kim Sư Tử này thật sự là quá lớn, giống như là một tòa núi nhỏ, thoạt nhìn khiến cho người ta sợ hãi không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận