Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1825. Mộ đao

“Trước khi ngươi đến, Nữ Hoàng đại nhân vẫn chưa nói cho ngươi biết sao?” Hắc Cương hơi nhíu mày.
Hàn Sâm lắc đầu nói: “Nữ Hoàng đại nhân chẳng nói gì cả, chỉ bảo ta đến đường hầm không gian thôi.”
Hắc Cương trầm ngâm một hồi rồi nói: “Nữ Hoàng đại nhân quả nhiên khác với người thường, nàng ta không nói cho ngươi biết, tự nhiên sẽ có ý nghĩa sâu xa nào đó.”
Ngưng một chút, Hắc Cương lại nói tiếp: “Thực chất những ngọn núi lửa đó là khu mộ của những thanh đao, rất nhiều đao khí bị chôn vùi trong đó, chỉ có sau khi mở đường hầm không gian ra, đao khí trong đó mới được thả ra, chờ đợi chủ nhân mới của nó xuất hiện. Bọn ta đến đây là để chọn cho mình một đao khí thích hợp, đồng thời cũng là đang được những đao khí đó chọn. Trước mắt mấy lần đao khí bạo phát thì thông thường đều sẽ không có nhiều đao khí tốt xuất hiện, càng về sau, khả năng xuất hiện đao khí cao cấp càng nhiều hơn, nhưng cũng chỉ được chọn một trong ngàn vạn cái. Có thể tìm thấy bọn chúng trong vô số đao khí này, đồng thời được sự chấp nhận của bọn chúng hay không, ngoại trừ thực lực ra, còn cần có chút may mắn nữa”
“Đao khí trong những mộ đao này từ đâu ra thế?” Hàn Sâm ngạc nhiên hỏi.
“Không biết, mỗi năm nơi này sẽ khởi động một lần, nhưng cũng không ai biết đao khí trong những mộ đao này rốt cuộc là từ đâu mà ra, nếu lần này bọn chúng không được chọn trúng thì sẽ quay trở lại vào trong mộ đao, chờ đợi cơ hội năm sau đến, bắt đầu lại từ đầu, cho đến khi bọn chúng được người khác mang đi mới thôi.” Hắc Cương nói.
“Thì ra là như vậy, có phải đao khí nào mang ra rồi đều thuộc về mình không?” Trong lòng Hàn Sâm nghĩ, nếu có thể tìm thêm được nhiều cây đao tốt, cho người nhà mỗi người một cái, tốt nhất là mang về cho con cho cháu cho chắt một phần luôn, tránh để sau này không có cơ hội đến nữa.
“Tộc ta có quy định, một người chỉ có thể mang đi một cây thôi.” Hắc Cương nhìn Hàn Sâm bằng một cái nhìn lạnh lùng.
“Như vậy à!” Hàn Sâm có hơi thất vọng, nhưng lại tiếp tục hỏi: “Sau này, những đao khí cao cấp đó có thể đạt cấp bậc gì, có đao khí nào cấp Thần hóa không?”
Khóe miệng Hắc Cương giật giật, hắn phát hiện Hàn Sâm này đúng là một tên tham lam như quỷ, hơn nữa còn lại cái loại không biết giấu diếm, không biết Nữ Hoàng đại nhân nghĩ thế nào mà nhận một tên đệ tử như thế này chứ.
“Không biết, mỗi hai tiếng mưa đao sẽ bạo phát một lần, sau bảy lượt đa phần đều là đao khí cấp tử tước, chỉ là đến lúc đó ngăn chặn được những đao khí này thật sự không dễ. Nhiều năm vậy rồi, chưa từng có ai có thể chống đỡ nổi tới vòng mười, mấy cây đao khí tốt nhất mà họ †ìm được cũng chỉ cấp công tước.” Cơ mà Hắc Cương vẫn trả lời câu hỏi của Hàn Sâm.
“Cấp công tước, thế cũng được rồi.” Hàn Sâm gật đầu.
Hắc Cương cảm thấy hắn nói hơi nhiều với Hàn Sâm rồi, dường như vẻ mặt trở nên phong phú hơn bình thường một chút, không kìm được bực bội nói: “Ngươi có mang áo giáp và vũ khí cao cấp vào không?”
“Không, Nữ Hoàng đại nhân nói không cần mang.” Hàn Sâm nhìn Hắc Cương một lượt từ trên xuống, hình như hắn cũng không mang theo áo giáp hay vũ khí cao cấp nào.
Hắc Cương nói: “Nếu như không mang, ngươi cho rằng dựa vào sức mạnh cấp nam tước thì có thể chặn được mưa đao cấp tử tước sao? Mưa đao phía sau không giống như bây giờ, tùy tiện phun một lát là xong, cũng có thể kéo dài mười mấy phút, một cây đao rơi xuống tương đương với một đòn tấn công toàn lực cấp tử tước, không có áo giáp và vũ khí cao cấp, ngươi có thể chặn được mấy đao?”
Hàn Sâm yên lặng nhìn Hắc Cương chẳng nói lời nào, nếu mang theo áo giáp và vũ khí cao cấp hữu dụng thì không lý nào Isa không cho hắn mang theo, hơn nữa Hắc Cương cũng không mang, rõ ràng trong này có vấn đề.
Hắc Cương nói tiếp: “Thực ra có mang theo cũng vô dụng, tuy mang những thứ đó theo có thể chống đỡ được một thời gian, nhưng có những thứ đó ở trên người, những thanh đao ở đây sẽ không đi theo ngươi, thà tự đoạn cũng sẽ không để ngươi sử dụng, cho nên mượn dùng ngoại lực cũng không được, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của mình, đi được đến bước nào hay bước nấy, có thể tìm được đao khí như thế nào đều phải xem năng lực và vận may của ngươi.”
“Trước bảy lượt mưa đao cũng có cơ hội có thể tìm được đao khí cấp bá tước, sau bảy lượt mưa đa, thì có cơ hội tìm được đao khí cấp hầu tước thậm chí là cấp công tước. Nhưng mà số lượng cực ít, có thể tìm được hay không thì phải xem số mệnh của ngươi.” Hắc Cương nói xong thì không thèm để ý Hàn Sâm nữa, mà đi về phía núi lửa phía xa xa kia.
“Ngươi đi đâu thế?” Hàn Sâm vội vàng đi theo.
Hình như cái tên Hắc Cương này cũng không tệ, Hàn Sâm cảm thấy đi theo một tên quen đường quen lối còn tốt hơn một mình hắn đi lung tung, cũng có thể hiểu thêm nhiều chuyện từ chỗ hắn.
“Tới mộ đao xem thử, bên đó có khả năng xuất hiện đao khí cao cấp hơn.” Hắc Cương vừa đi vừa đáp, sau đó phát hiện ra Hàn Sâm cứ đi theo mình, bất giác dừng lại nhìn Hàn Sâm hỏi: “Ngươi không tự mình đi tìm đao khí, đi theo ta làm gì?”
“Dù sao thì bảy lượt mưa đao vẫn còn rất lâu, ta đi theo ngươi học hỏi, mở mang kiến thức, đợi bảy lượt mưa đao kết thúc rồi tự mình đi tìm cũng chưa muộn.” Hàn Sâm mỉm cười nói.
Hắc Cương hừ lạnh một tiếng: “Sợ là ngay cả bảy lượt mưa đao ngươi cũng không chống đỡ nổi.”
Tuy nói là như vậy, nhưng Hắc Cương cũng không có ý đuổi Hàn Sâm đi, tự mình đi về phía gần ngọn núi lửa, cũng chính là đi về phía mộ đao.
Hàn Sâm và Hắc Cương cùng nhau đi về phía trước, đợi bọn họ đi đến gần ngọn núi lửa, Hắc Cương giơ tay rút ra một thanh đao khí vứt cho Hàn Sâm: “Vận khí của ngươi cũng tốt đấy, đây là một thanh đao cấp
nam tước, đợt mưa đao đầu tiên rất khó nhìn thấy đao khí cấp độ này, có nó rồi, mấy đợt mưa đao sau ngươi có thể nhẹ nhàng vượt qua.”
“Cảm ơn.” Hàn Sâm cầm đao vung vài cái, con dao thẳng này khá thuận tay.
Hắc Cương phớt lờ hắn, tiếp tục tiến lên ngọn núi lửa đó, khi đi đến giữa sườn núi, lại phát hiện ra một đao khí cấp nam tước khác.
“Có vẻ như ngươi rất hiểu đao khí?” Hàn Sâm cảm thấy rất hiếu kỳ, trên bề mặt đao khí này không hề viết hai chữ nam tước, cũng không có khí tức đặc biệt, bản thân Hàn Sâm cũng khó mà phân biệt ra đâu là đao khí bình thường, đâu là đao khí cao cấp trong mớ rừng đao này, nhưng mà Hắc Cương vừa nhìn là có thể phân biệt được, quả thật có chút bản lĩnh.
Hắc Cương lạnh lùng nói: “Từ nhỏ ta đã luyện đao pháp, hơn nữa cả nhà ta mấy đời rèn đao, phân biệt chất lượng của đao khí chỉ là khả
năng cơ bản nhất thôi.
“Lợi hại thật.” Hàn Sâm như ngộ ra, nói với Hắc Cương: “Ngươi đã có bản lĩnh như thế, chỉ bằng chúng ta hợp tác đi, thế nào? Ta cũng giúp ngươi chọn một thanh đao tốt.”
Hàn Sâm phát hiện ở đây có rất nhiều đao khí, cả một vùng đất đi đến đâu cũng đều là đao khí, số lượng nhiều đến mức không thể đếm rõ, bảo hắn ở một nơi nhiều đao khí như thế này tìm đao khí cao cấp số lượng ít ỏi chẳng khác nào là mò kim đáy biển.
Có một chuyện gia chọn giùm, dù sao cũng tốt hơn một chút.
Hắc Cương liếc Hàn Sâm một cái: “Ta giúp ngươi chọn đao, thế ngươi làm gì?”
“Ta giúp ngươi cố gắng thêm mấy đợt mưa đao nữa.” Hàn Sâm nói. Hắc Cương nhoẻn miệng, chẳng thèm để ý đến Hàn Sâm nữa, ngồi
xuống tảng đá bên cạnh, đặt đao lên chân mình, nhắm mắt dưỡng thần chờ đợi đợt mưa đao tiếp theo đến.
Hết chương 1825.
Bạn cần đăng nhập để bình luận