Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1011: Đến Lượt Tôi

Rừng cây lôi điện màu xanh hiển nhiên cũng không phải là một nơi thích hợp nói chuyện linh tinh, bọn họ mới nói chưa được vài câu, lại đột nhiên nghe được phương xa truyền đến tiếng sói tru tức giận.
Sau một tiếng sói tru này, khắp nơi trong rừng cây lôi điện đều nhao nhao truyền đến tiếng sói tru kinh khủng, liên tiếp chợt xa chợt gần, giống như kèn đưa tin, khiến cho bọn Trần Hổ không nhịn được trên người đều nổi lên da gà, có loại cảm giác đại chiến sắp buông xuống rợn cả tóc gáy.
Ở xa xa trong rừng cây lôi điện, có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh sói điện lóe lên, chỉ là chúng đều đứng ở xa xa nhìn tới, căn bản không tới gần bọn Hàn Sâm.
- Những lũ sói con này kêu la cái gì thế, có bản lĩnh trực tiếp tới làm một vố lớn.
Trần Hổ bị tiếng sói tru làm cho tâm phiền ý loạn, nhịn không được kêu một tiếng.
- Chúng ta vẫn mau lao ra khỏi mảnh rừng cây lôi điện này đi, luôn có chút cảm giác không tốt lắm.
Lâm Vi Vi nói.
- Sợ cái gì, có Hàn tiểu ca ở đây, nếu như lũ sói con đó dám ra, đều sẽ biến chúng thành chim ngốc, sau đó làm thịt toàn bộ.
Trần Hổ lơ đễnh nói.
- Chúng ta vẫn mau mau đi tới đi thôi, năng lực đó của tôi chỉ mới mở ra bốn đạo khóa gen, miễn cưỡng có thể trấn được sinh vật biến dị thông thường, đối phó với sinh vật thần huyết, tác dụng liền nhỏ đi rất nhiều, có rất nhiều sinh vật thần huyết cũng không bị tôi phong tỏa, vạn nhất lát nữa có thêm mấy con sói điện cấp thần huyết tới nữa, vậy thì thật sự là hỏng bét rồi.
Hàn Sâm nói ra.
- Làm sao có thể, Lang Vương không phải chỉ có một con kia thôi sao, nếu không thì như nào sẽ là Lang Vương được.
Trần Hổ vừa cười vừa nói.
Thế nhưng mà không bao lâu sau, Trần Hổ liền có chút không cười được nữa, bọn họ mới đi chưa được bao xa, chỉ thấy bóng sói ở xa xa ngày càng nhiều, nhóm lớn sói điện ở trong rừng cây phía xa đi ra, tùy tiện liếc nhìn sang, liền có thể nhìn thấy một đám mấy chục con sói điện.
Có con sói điện nằm sấp ở trong rừng cây lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bọn họ, có con thì lại ở phía sau chậm rãi đi theo đám bọn họ, ở phía trước còn có một ít sói điện phát ra từng tiếng sói tru, hô ứng cùng tiếng sói tru xa xa.
- Có gì đó không đúng, sói điện càng ngày càng nhiều, xung quanh đây ít nhất đã tụ tập hơn ngàn con sói điện rồi.
Vẻ mặt của Lâm Hạ trở nên ngưng trọng lên.
Mặc dù còn không nhìn thấy Lang Vương cấp thần huyết, nhưng mà số lượng sói điện không khỏi cũng quá nhiều đi.
Trần Hổ nuốt một ngụm nước bọt không nói gì, mấy người bọn Lâm Vi Vi cũng đều có chút bất an, nhiều sói điện xuất hiện ở xung quanh như vậy, hiển nhiên không phải là dấu hiệu tốt lành gì.
Hàn Sâm cũng khẽ nhíu mày, mặc dù về mặt sức mạnh thì Động Huyền Khí của hắn so ra kém Lâm Hạ đã mở ra bảy đạo khóa gen, nhưng xét năng lực nhận biết thì còn mạnh hơn Lâm Hạ không ít, hắn có thể rõ ràng cảm giác được, sói điện ở xung quanh còn nhiều hơn tưởng tượng của bọn Lâm Hạ, cho đến bây giờ đã vượt qua 2300 con sói điện, nhưng vẫn đang có sói điện từ đằng xa chạy đến, số lượng sói điện còn đang không ngừng tăng lên.
Mặc dù là trong số những con sói điện này còn chưa phát hiện ra cấp thần huyết, nhưng mà đội hình này đã vô cùng dọa người.
- Sói là động vật vô cùng mang thù, xem ra, chúng đã quyết tâm không ăn chúng ta thì không thể, mọi người nhất định phải cẩn thận.
Lâm Hạ vừa dứt lời, đột nhiên nghe được một tiếng sói tru truyền đến, con Lang Vương cấp thần huyết kia từ phía đông của bầy sói đi ra.
Bọn Trần Hổ trông thấy Lang Vương, trong lòng đều giật mình, nhưng mà còn chưa chờ bọn họ tỉnh táo lại, đã thấy từ các hướng khác trong rừng cây lôi điện có bốn con Lang Vương lôi điện màu xanh da trời bộ dáng tương tự đi ra, năm con Lang Vương cấp thần huyết mang theo đàn sói, vây bọn Hàn Sâm lại ở giữa.
- Cái miệng này của tôi a!
Trần Hổ hận không thể tự tát mình một cái, vừa mới nói xong là không có khả năng có nhiều Lang Vương thần huyết như vậy, bây giờ lập tức có năm con Lang Vương chạy ra ngoài.
Bọn Lâm Hạ đều hoàn toàn biến sắc, cho dù Hàn Sâm có thể phong tỏa những con sói điện biến dị đó, nhưng mà năm con Lang Vương thần huyết này cũng không phải bọn họ có thể địch nổi.
- NGAO!
Năm con Lang Vương ngửa mặt lên trời tru lên, đàn sói điện ở bốn phương tám hướng lập tức bắt đầu chuyển động, nguyên một đám nhe răng điên cuồng tru lên, bay nhào đến chỗ bọn Hàn Sâm, lôi điện trên người nhảy nhót, giống như một cơn thủy triều lôi điện dâng vọt tới.
Hàn Sâm vội vàng triển khai Động Huyền Khí, che giấu thất giác của sói điện, những con sói điện đó lập tức biến thành con ruồi không đầu xoay loạn.
- Lũ sói con thật khờ, mới vừa rồi ăn đau khổ còn chưa đủ sao? Bây giờ lại đi tìm cái chết.
Trần Hổ vì hòa tan sợ hãi trong lòng, ra vẻ hào phóng nói.
Nhưng lại chỉ thấy những con sói điện bị bị Hàn Sâm che giấu thất giác đó, cũng không giống như lần trước ngơ ngác đứng tại chỗ, mặc dù vẫn giống như là con ruồi không đầu, nhưng tốc độ của bọn nó không giảm ngược lại càng tăng lên.
Bành!
Một con sói xanh hung hăng đâm lên trên một cây lôi điện, lập tức đụng cho thân cây lôi điện run mạnh, lá cây ào ào rung động, có rất nhiều lá cây đều rụng xuống, tung bay ở trên không trung.
- Không ổn!
Lâm Hạ nghẹn ngào kêu lên.
Chỉ thấy tất cả sói điện điên cuồng chạy tới, lung tung xông tới, lập tức có rất nhiều con đều đâm vào cây lôi điện bốn phía, lập tức chỉ thấy lá cây lôi điện bay múa đầy trời, lá cây rơi xuống quả thực giống như mưa vậy.
Mà những cây lôi điện bị đụng đó cũng có lôi điện xuất hiện, khắp nơi trong rừng cây đều là cảnh tượng lôi điện bay múa.
Bọn Trần Hổ đã sớm giật mình mặt không còn chút máu, nhao nhao rút ra binh khí điên cuồng múa lên, chém những lá cây lôi điện đó ra, sợ bị lá cây dính vào.
Lá cây lôi điện bị chém trúng nổ ra, sinh ra từng luồng lôi quang điện hoa, thoạt nhìn hết sức kinh người.
Thế nhưng mà số lượng lá cây lôi điện quá nhiều, giống như là trời mưa, căn bản không có khả năng đỡ được, chỉ cần bị một mảnh lá cây dính lên trên thân thể, thân thể sẽ bị điện giật, liền sẽ không còn năng lực phản kích, bị mảng lớn lá cây rơi lên trên thân, cuối cùng chỉ có thể chết oan chết uổng.
- Lũ sói con này quá xảo quyệt rồi.
Lâm Vi Vi chém ra một mảnh lá cây, có chút tuyệt vọng kêu lên.
Hàn Sâm khẽ cười khổ:
- Tôi đã xem thường trí tuệ của bọn nó rồi, những thứ này cũng không phải là đồ đần chỉ biết liều mạng, tương tự sai lầm, làm sao có thể xuất hiện hai lần ở trên người bọn chúng.
Huyết đao trong tay Lâm Hạ tung hoành, chém ra mảng lớn lá cây, nếu như không phải có y ở đây, chỉ bằng vào bọn Lâm Vi Vi, căn bản là không có khả năng ngăn cản được nhiều lá cây lôi điện như vậy.
Thế nhưng mà cho dù Lâm Hạ mạnh mẽ cỡ nào đi nữa, số lượng đông đảo sói điện vẫn không ngừng đâm vào cây lôi điện, khiến cho cây lôi điện rơi xuống càng nhiều lá cây hơn, mà có vài con sói điện còn đánh bậy đánh bạ lao tới bọn họ, Lâm Hạ cũng đã có chút lo được cái này thì mất cái khác.
- Xem ra rốt cục đã đến lượt mình phát uy.
Trong mắt Hàn Sâm lóe lên một vệt ánh sáng màu máu, trên da dâng lên màu đỏ khác thường, giống như máu tươi sắp từ trong thân thể chảy ra.
Đôi con ngươi nguyên bản có màu đen, lúc này lại biến thành màu huyết hồng, hơn nữa nhìn kỹ vào, sẽ phát hiện đồng tử của hắn hiện lên hình một cái vòng, một vòng ôm một vòng khác, càng là vòng sâu bên trong, màu máu sẽ càng thêm dày đặc.
Bây giờ con ngươi của Hàn Sâm tổng cộng có bảy vòng, cũng đại biểu cho hắn dùng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mở ra bảy đạo khóa gen, đây đã là mức cực hạn mà thân thể Hàn Sâm đủ khả năng thừa nhận.
Dù sao tố chất thân thể của hắn mới chỉ có hơn 1500 điểm, mở ra đạo khóa gen thứ tám, căn bản là không chống đỡ được trong thời gian dài, thân thể sẽ phải chịu tổn thương nghiêm trọng.
Sau khi mở ra bảy đạo khóa gen, Hàn Sâm vận chuyển Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật Bất Tử Điểu, lập tức trên người bốc cháy lên huyết diễm hừng hực.
Khác với Bất Tử Hỏa màu đen thông thường, lúc này Bất Tử Hỏa được Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh gia trì, biến thành ngọn lửa màu đỏ lòm, thoạt nhìn vừa quỷ dị lại vừa mỹ lệ, gây ra một loại cảm giác sợ hãi khó có thể hình dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận