Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 432: Một Lần Nữa

Thế nhưng theo thời gian, Hàn Sâm lại phát hiện, không phải Lục Bân không có sát ý, mà là sát ý của y thật sự quá đậm.
Nếu như trong một căn phòng chỉ có một bóng đèn, bạn sẽ nhanh chóng biết được nơi phát ra ánh sáng, nhưng nếu trong gian phòng đó ở bốn phương tám hướng đều có đèn, thì dù bạn biết rõ khắp nơi đều có, thế thì có ích lợi gì?
Vì sát ý của Lục Bân đã đầm đặc đến cực hạn, ngược lại khiến người khác cảm thấy y không có sát ý, bởi vì sát ý đã sớm có mặt ở khắp mọi nơi.
Hàn Sâm vốn còn muốn thử phân biệt nơi phát ra sát ý, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã tư bỏ, đứng trước sát ý nồng đậm này, căn bản không cần đi phân biệt, có phân biệt ra cũng không có tác dụng gì.
Đối chiến với người như vậy, muốn thắng hắn thì chỉ có một cách, hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng.
Bành!
Hàn Sâm không tiếp tục lui về sau nữa, mạnh mẽ đá ra một cước, hung hăng va chạm vào chân Lục Bân, một tiếng vang đáng sợ phát ra.
Thối pháp của Lục Bân rất thực dụng, điều này cũng có nghĩa là kỹ xảo cơ sở của y chính là kỹ xảo đại chúng, mà Sâm La Vạn Tượng vốn là bách khoa toàn thư của kỹ xảo đại chúng.
Hàn Sâm muốn bắt chước Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối của Lục Bân cũng không khó, trên thực tế rất nhiều người đều có thể dễ dàng bắt chước được bộ thối pháp này, nhưng khó khăn là làm thế nào mới có thể sử dụng ra Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối chân chính.
Nhất niệm Thiên Đường nhất niệm Địa Ngục, cùng là một bộ thối pháp, bởi vì năng lực cá nhân và tư tưởng cảnh giới khác nhau, hiệu quả sử dụng ra sẽ kém nhau rất nhiều, đặc biệt là kỹ xảo chém giết trên chiến trường như thế này, sai một li đi một dặm.
Nhưng Hàn Sâm lại là một người vận dụng sát ý vô cùng thuần thục, có thể nói đây chính là căn bản đầu tiên giúp hắn dựa vào để sinh tồn.
Chỉ có điều trước kia hắn thu liễm toàn bộ sát ý để bắt đầu, còn Lục Bân lại hoàn toàn bạo phát sát ý ra.
Bành bành bành!
Hàn Sâm và Lục Bân như đã biến thành mặt gương vậy, hai chân không ngừng điên cuồng đá tới đối phương, tiếng va chạm phát ra khiến lòng người run sợ, tuy biết rõ đây là chiến đấu giả tưởng, nhưng đám người vây xem vẫn không nhịn được cảm giác xương cốt hai người bọn họ đều sắp đứt gẫy ra.
- Lúc này mới thoải mái, sợ hãi rụt rè còn tính là quân nhân gì.
Lục Bân hưng phấn gầm lên một tiếng, hai chân như gió đá tới, Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối điên cuồng đá ra lần nữa.
Hàn Sâm cũng thấy sục sôi ý chí, sát ý và khí thế của Lục Bân đều quá mãnh liệt, dưới ảnh hưởng của y, Hàn Sâm không tự chủ được muốn xông lên thoải mái chém giết một trận.
Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối đấu với Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối, tuy chỉ có hai người đang đối chiến, nhưng lại tạo ra cảm giác thảm thiết vô cùng, giống như thiên quân vạn mã đang huyết chiến, khiến đám người vây xem cúng hãi hùng khiếp vía.
Có rất nhiều nữ sinh lá gan tương đối nhỏ, không nhịn được kêu lên sợ hãi, hoàn toàn quên mất đây chỉ là chiến đấu giả tưởng.
Sát sát!
Chân dài như đao, tiếng vang hữu lực, mỗi lần va chạm đều khiến tâm linh người xem run rẩy, khó có thể tưởng tượng đây chỉ là một cuộc chiến đấu giả tưởng.
- Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối… hắn cũng sử dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối…
Cuối cùng Vương Đại Khánh đã ý thức được vấn đề này, nhịn không được kêu lớn lên.
Những người khác lập tức đều tỉnh ngộ lại, người Lính Quèn Trên Chiến Hạm kia, thế mà cũng đang sử dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối, hắn lại sử dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối trước mặt của Lục Bân, nhưng lại không hề rơi xuống hạ phong.
Sắc mặt của mọi người đều biến thành cổ quái, bất khả tư nghị nhìn hai người chiến đấu như hai người điên.
- Lính Quèn Trên Chiến Hạm kia rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ cũng là một lão binh trên chiến trường?
Trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra nghi hoặc như vậy, có thể vận dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối không kém Lục Bân, bọn họ thật sự không nghĩ ra rốt cuộc là nhân vật nào.
Nếu như không phải là lão binh trên chiến trường, làm sao hắn có thể luyện Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối đến trình độ này.
Thiên Hạc Chân xem tới mức trợn mắt há hốc mồm, hiện tại y mới hiểu được, Lục Bân nói không sai, tố chất thân thể của Lính Quèn Trên Chiến Hạm mạnh hơn y nhiều như vậy, khi nãy Lính Quèn chiến đấu với y, căn bản không sử dụng toàn lực, mà là đang tận lực áp chế lực lượng của mình.
- Điều này sao có thể, thời gian mới được bao lâu? Tại sao tố chất thân thể của hắn lại tăng lên nhiều như vậy?
Vẻ mặt Thiên Hạc Chân phức tạp nhìn Hàn Sâm.
- Hây!
Lục Bân hét lớn một tiếng, cả người nhảy lên, một chân như búa lớn hung bổ xuống Hàn Sâm.
- Thất Tuyệt Sát!
Hai mắt Vương Đại Khánh sáng ngời.
Phần lớn Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối đều là kỹ xảo bình thường, nặng ý cảnh không trọng chiêu thức, nhưng chỉ có bảy cước là ngoại lệ, cái này được Lục Bân gọi là Thất Tuyệt Sát.
Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối sở dĩ có danh tiếng Vô Biên Tiêu Sát, chính là lấy cảnh vô vàn lá xào xạc rụng xuống để tả, Thất Tuyệt Sát này chính là liên tục lăng không đá ra bảy cước, độ khó kia, trong thối pháp của Tiến Hóa Giả cũng vô cùng hiếm thấy.
Người bình thường có thể lăng không đá ra bảy cước đã phải cố hết sức rồi, huống chi còn phải hoàn thành thế Thất Tuyệt Sát chém giết, rất nhiều cường giả Tiến Hóa Giả đều khó có thể khống chế hoàn mỹ chiêu lăng không Thất Tuyệt Sát này.
Bảy cước gần như là hoàn thành trong nháy mắt, liên tục bảy cước đá ra không có bất kỳ khoảng cách nào, liên tục đá ra tạo thành cảnh đẹp ý vui, giống như búa lớn đập vỡ đại địa, trong khoảnh khắc đó khó có thể tưởng tượng lại có tới bảy cước được đá ra, mà chỉ giống như một cước vô cùng hung mãnh đã tới mà thôi.
Bành!
Hàn Sâm không thể hoàn toàn đỡ được Thất Tuyệt Sát, cứ thế bị đã ngã ngửa về phía sau, giá trị tổn thương tăng mạnh, gần như là trong nháy mắt đã tới đáy.
- Thắng!
Trong lòng Vương Đại Khánh vô cùng vui vẻ, những người khác cũng đã sớm hoan hô.
Thế nhưng tiếng hoan hô vừa vang lên đã lập tức dừng lại, Lính Quèn Trên Chiến Hạm bị đánh bay ngã trên mặt đất lại có thể đứng lên, nhìn giá trị tổn thương của hắn đã thấy đáy, gần như là không còn gì, nhưng nếu nhìn kỹ, lại có thể thấy vẫn còn dư lại một chút, chính là hai điểm giá trị tổn thương cuối cùng.
- Thối pháp thật lợi hại, tên là gì thế?
Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Lục Bân rồi nghiêm túc hỏi.
- Thất Tuyệt Sát.
Lục Bân cười lớn nói:
- Đây là tuyệt chiêu dưới đáy hòm của tôi, cậu có thể đỡ được sáu cước đã thật sự không đơn giản.
- Thất tuyệt sát… tôi nhớ rồi.
Hàn Sâm khẽ đọc lại tên Thất Tuyệt Sát một lần, ánh mắt lại trở nên sắc bén, nhìn Lục Bân nói:
- Một lần nữa.
- Như cậu mong muốn.
Sát ý trong lòng Lục Bân đã sớm như nước thủy triều, y không có chút do dự trực tiếp nhảy lên, từ trên trời hạ xuống, khí thế khai thiên ích địa bổ về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Lục Bân đang điên cuồng xông đến, trong tích tắc một cước kia chuẩn bị đá tới đỉnh đầu hắn, thân hình mới đột nhiên khẽ động.
Một bước trời cao sợ, một bước khiếp quỷ thần, một bước dùng Siêu Lạp Tử Lưu Gia với tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, mà trong một bước này, Hàn Sâm làm ra động tác rất nhỏ, khiến một bước của hắn giống như lá sen trong gió thu không ngừng đung đưa.
Ông!
Một cước của Lục Bân đánh xuống, chớp mắt đã hóa thành bảy cước, nhưng tất cả đều rơi vào không trung, ngay cả một chân cũng không đá trúng Hàn Sâm sắp tới hồi kết, Lục Bân cứ rơi xuống như vậy, có chút ngây ngốc nhìn Hàn Sâm đứng trước mặt hắn.
- Thất Tuyệt Sát!
Hàn Sâm gầm lên một tiếng, giống như Lục Bân cũng nhảy lên thật cao, chân dài như búa đạp tới Lục Bân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận