Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2302. Mộ Binh Hoàng

Hàn Sâm đi gặp Isa, nói chuyện mình đã đồng ý với Bạch Vi cho nàng biết.
Sau khi nghe xong, Isa nói: “Ngươi đi đến tộc Hoàng Cực là một lựa chọn chính xác. Nếu không, cứ ở lại Nguyệt Chi Hiệp, căn bản không có đủ tài nguyên giúp ngươi thăng lên Vương Giả. Tuy rằng ta là nữ hoàng của Nguyệt Chi Hiệp, nhưng cũng không thể đem hết tài nguyên giúp ngươi thăng lên cấp Vương được. Con đường sau này vẫn phải dựa vào chính ngươi mà đi, tộc Hoàng Cực là một nơi rất tốt.”
Nói rồi, Isa nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm nói: “Ta vốn cho rằng ngươi sẽ lựa chọn thập tứ hoàng tử, không ngờ ngươi lại chọn hoàng nữ Bạch Vi, là bởi vì nhan sắc của hoàng nữ sao?”
“Nữ hoàng đại nhân nói đùa rồi.” Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy sau lưng mình phát lạnh, liền vội vàng giải thích: “Thập tứ hoàng tử muốn mượn ta để kiềm chế nữ hoàng đại nhân ngài, ta đương nhiên không thể lựa chọn hắn rồi.”
Isa gật đầu nói: “Quả thật, thập tứ hoàng tử có ý đồ với ta, nhưng so với hoàng nữ Bạch Vi, bối cảnh thân phận của thập tứ hoàng tử mạnh hơn nhiều, tài nguyên có thể đạt được cũng sẽ nhiều hơn. Về mặt này, hoàng nữ Bạch Vi mà ngươi lựa chọn, thì kém xa rồi.”
“Kém rất xa sao?” Hàn Sâm vốn không nghĩ tới phương diện này.
“Mẫu thân của thập tứ hoàng tử Bạch Thương Lãng có huyết thống Long tộc, sau lưng có Long tộc giúp sức, trên người có sự giáo dục và †ài nguyên của cả hai tộc Long Hoàng. Mà hoàng nữ Bạch Vi chỉ do một tỳ nữ của tộc Hoàng Cực sinh ra, hơn nữa tỳ nữ đó đã qua đời rồi, có thể nói căn cơ của Bạch Vi là kém nhất trong số rất nhiều những hoàng tử, hoàng nữ”
Ngừng một lúc, Isa lại tiếp tục nói: “Nhưng cũng chính bởi vì như thế, ngươi có thể có được nhiều cơ hội hơn từ chỗ của nàng, xem như là có lợi cũng có hại. Ngươi lựa chọn nàng cũng không thể coi là tệ.”
Hàn Sâm cảm thấy như vậy mới vừa hay, hắn vốn không định đều bán thân cho tộc Hoàng Cực cả đời, có thể có cơ hội lấy được tài nguyên là được.
Dù căn cơ của Bạch Vi có không tốt đến đâu, nhưng vẫn có thân phận hoàng nữ. Tài nguyên nàng có cơ hội tiếp xúc vẫn nhiều hơn những người bình thường, chỉ là những tài nguyên đó cần phải do Bạch Vi đích thân đi tranh giành mà thôi.
Hàn Sâm thu xếp đồ đạc đi theo Bạch Vi trở về tộc Hoàng Cực. Thời gian này hắn vẫn không ngừng luyện hoá Quỷ Cốt Chi Lực để tăng lên vật ngữ gen.
Tuy rằng vật ngữ gen vẫn luôn thăng tiến, nhưng để thăng lên cấp Công tước vân còn một khoảng cách xa nữa. Hiện tại Hàn Sâm cũng không chắc chắn được sau khi tất cả Quỷ Cốt Chi Lực được luyện hoá, hắn có thể thăng cấp Công tước hay không,.
Lúc Bạch Thương Lãng nhìn thấy Hàn Sâm đi theo Bạch Vi bước lên chiến hạm, cũng không nhìn hắn thêm lần nào nữa.
Bạch Thương Lãng vốn đi tìm Hàn Sâm, chỉ bởi vì Isa mà thôi, hắn không quá hứng thú với bản thân Hàn Sâm. Một Công tước không đáng để hắn đi quan tâm.
Tuy rằng Hàn Sâm từ chối lời mời của hắn, khiến Bạch Thương Lãng không vui lắm, nhưng Bạch Thương Lãng sẽ không vì thế mà trở mặt với Hàn Sâm.
Không phải bởi vì Bạch Vi hoà giải ở giữa, mà bởi vì Bạch Thương Lãng vẫn chưa chết tâm với Isa, dự định sẽ ra tay từ một con đường khác, nghĩ cách để mời Isa về dưới trướng hắn. Vì vậy, Bạch Thương Lãng tạm thời không định động đến Hàn Sâm.
Hơn nữa Bạch Thương Lãng nhìn ra được, Hàn Sâm vào dưới trướng của Bạch Vi, căn bản là một quyết định sai lầm không thể nực cười hơn. Cho dù hắn không ra tay, Hàn Sâm cũng sẽ mau chóng hối hận.
“Tại sao ngươi chỉ dẫn mỗi nàng đến?” Bạch Vi nhìn thấy Hàn Sâm lại chi dẫn theo con gái nhỏ nhất đi đến tộc Hoàng Cực, không khỏi hơi kinh ngạc.
Tộc Hoàng Cực chẳng phải là một nơi để vui chơi nhàn rỗi, nuôi con dưỡng cái. Hàn Sâm lại không dẫn theo Hàn Mộng Nhi có năng lực như vậy, mà chỉ dẫn theo một con gái nhỏ như thế đi đến tộc Hoàng Cực, khiến nàng không nhịn được mà khẽ nhíu mày.
“Con gái này của ta đã quen đi theo ta rồi, không có ta ở bên cạnh, nó liền không ngủ được.” Hàn Sâm cười nói, cũng không giải thích gì thêm.
Chủ không gian dị chủng chân chính của tộc Hoàng Cực chính là nước Đế Hoàng, một tinh vực mênh mông rộng lớn, gần như có vẻ đẹp sánh ngang Tỉnh Vực Hỗn Loạn.
Tuy rằng Bạch Vi là hoàng nữ, nhưng nơi nàng ở lại không phải hoàng cung. Những hoàng tử, hoàng nữ của Bạch hoàng đều phải ra ngoài tự lập sau khi thành niên, khởi điểm đầu tiên của bọn họ chính là một hành tinh trong nước Đế Hoàng.
Hành tinh được phân phát cho Bạch Vị tên là “Phong Vực”. Sau khi Hàn Sâm đến đây, hắn đã hiểu sâu sắc hoàn cảnh của Bạch Vi ở tộc Hoàng Cực khó khăn đến mức nào.
Không nói đến hoàn cảnh sinh tồn của tinh cầu Phong Vực vô cùng tồi †ệ, quan trọng nhất là tài nguyên còn rất ít. Một nơi như thế này làm tinh cầu khởi điểm, rõ ràng là Bạch Vi bị người nào đó nhắm vào, nếu không một hoàng nữ thế nào cũng không đến nỗi bị phân đến loại tinh cầu này.
“Ngươi cũng thấy tỉnh cảnh hiện tại của ta rồi đấy, ta vốn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ mà Phụ hoàng giao cho, mang về di vật mà chim bất tử để lại, thì có thể có được một tinh cầu có tài nguyên phong phú. Nhưng hiện tại cái gì cũng chẳng có, cho nên chúng ta không có quá nhiều thời gian nhàn rỗi. Ngươi nghỉ ngơi hai ngày, ngày mai liền bắt đầu làm việc.” Sau khi đưa Hàn Sâm đến nơi ở, Bạch Vi nói với Hàn Sâm như vậy.
Nơi ở của Bạch Vi là một toà thành, toà thành này ở bên trong thành phố, nhưng dáng vẻ tiêu điều của thành phố này khiến cho Hàn Sâm không nhịn được mà nhíu mày.
Hơn nữa, tiêu chuẩn thấp kém của những nô bộc và ky sĩ trong thành cũng khiến Hàn Sâm càng nhận thức rõ ràng hơn rằng, vị hoàng nữ Bạch Vi này quả là sống không dễ dàng gì.
“Hoàng nữ điện hạ, có phải ngươi có kẻ thù nào trong gia tộc đúng không?” Hàn Sâm không nhịn được mà hỏi một câu.
Sắc mặt của Bạch Vi không thay đổi, nàng nói: “Ta chỉ là một hoàng nữ do một tỳ nữ sinh ra, căn bản không có khả năng sẽ được kế thừa hoàng vị. Chỉ cần ta không đi tranh giành, người bình thường sẽ không tính toán gì với ta, nhưng thập hoàng nữ và mẫu thân của nàng là một ngoại lệ.”
Hàn Sâm không ngắt lời, chỉ yên lặng lắng nghe, nhưng Bạch Vi lại không định nói tiếp, chỉ là nói một tiếng để Hàn Sâm nghỉ ngơi cho tốt, rồi đi thẳng.
Nhưng cho dù Bạch Vi không nói, Hàn Sâm cũng có thể đoán được đại khái. Hàn Sâm cũng đã nghe được đôi chút những chuyện đấu đá ngoài sáng trong tối ở hậu cung.
Thế nhưng những điều đó không liên quan đến Hàn Sâm cho lắm, Hàn Sâm đang suy nghĩ làm sao mới có thể thu được tài nguyên từ tộc Hoàng Cực.
Ngay sau đó, Hàn Sâm liền phát hiện, trong tộc Hoàng Cực thực sự khắp nơi đều có tài nguyên, còn nhiều hơn cả tài nguyên của Trấn Thiên cung, nhưng bắt buộc phải dựa vào thực lực của chính bản thân bọn họ thì mới tranh giành được những tài nguyên đó.
Đương nhiên, người bình thường căn bản còn không có cả tư cách để tranh giành. Bởi vì Bạch Vi có một thân phận hoàng nữ như thế, nàng mới có tư cách đi tranh giành những tài nguyên kia.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Sâm bị Bạch Vi gọi đến phòng Nghị Sự, bàn bạc làm sao mới có thể bắt được tư cách đi vào mộ Binh Hoàng.
Cái gọi là mộ Binh Hoàng, không phải là phần mộ thật sự, mà là một kho binh khí, nhưng số binh khí ở trong đó từng được hoàng để các triều đại sử dụng.
Đương nhiên, bên trong đó không chỉ có binh khí Thần hoá, mà còn có cả các loại binh khí hoàng đế đã từng sử dụng thời còn trẻ.
Con cháu đời sau của hoàng tộc có thể vào trong mộ Binh Hoàng thử thời vận. Nếu may mắn thì có thể được một món binh khí nào đó tán thành, thì có thể mang nó ra khỏi mộ Binh Hoàng, làm binh khí cho chính mình sử dụng.
Nhưng muốn vào mộ Binh Hoàng, đầu tiên cần phải thông qua một bài kiểm tra mới được, Bạch Vi vẫn không vượt qua bài kiểm tra của mộ Binh Hoàng, đương nhiên cũng không được vào bên trong mộ Binh Hoàng.
Hết chương 2302.
Bạn cần đăng nhập để bình luận