Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3439. bức tường tiến hóa

“Không cần phải ngạc nhiên, với tư cách là chủ Thần điện Gen, dù sao thì cũng không thể để mọi người biết rằng ta tham gia vào trận chiến Bia Gen, đúng không? Đối với ta thì làm ra một cái thế thân cũng không khó.” Thần nói với một nụ cười.
Hàn Sâm chợt hiểu ra mối quan hệ giữa Thần điện Gen và bia gen giống như đảng cầm quyền và đảng đối lập. Bây giờ chủ Thần điện Gen là tổng thống thực sự, tổng thống đi tham gia tranh cử trong nội bộ của một đảng khác, chuyện này rõ ràng là rất không phù hợp.
“Tử Vi có phải là tên mà ngươi tùy tiện đặt không?” Hàn Sâm hỏi.
Thần lắc đầu nói: “Không, ta của tên vốn chính là Tử Vi, chỉ là trước giờ không có ai biết được tên ta mà thôi.”
“Ta nói nè Tử Vi đại ca, rốt cuộc thì ngươi có ý gì vậy? Tại sao lại kéo †a vào Thần Điện vào lúc này?” Hàn Sâm thật sự không có tâm tình cùng Tử Vi tán gẫu quá nhiều.
Tử Vi nói: “Sức mạnh hiện giờ của ngươi còn chưa đủ để đánh bại người đó, ít nhất là cho đến khi ngươi có thể kiểm soát hoàn toàn cơ thể của mình, tốt hơn là không nên chiến đấu với hắn.”
“Nếu như ta không chiến đấu, vậy thì tới lúc đó người phải chiến đấu sẽ là Bảo Nhi.” Hàn Sâm nói.
“Vì vậy, thời gian của ngươi không còn nhiều lắm, chúng ta nên bắt đầu ngay bây giờ đi.” Tử Vi nói.
“Ý ngươi là gì?” Mặc dù Hàn Sâm đã đoán được một chút, nhưng hắn hoàn toàn không biết chính xác thì Tử Vi sẽ làm gì.
Tử Vi chỉ vào bức tường ngọc và nói: “Ngươi có biết tại sao đại vũ trụ đế quốc có Thần miếu nhưng không có tộc đăng, trong khi đại vũ trụ gen có tộc đăng nhưng không có Thần miếu không?”
“Ta đang muốn hỏi đây.” Hàn Sâm hỏi.
“Sự chuyển hóa năng lượng là sự luân phiên của âm dương. Nói một cách thô thiển hơn thì chính nếu ngươi ăn bánh, ngươi sẽ không thể rút cái bánh đó ra được nữa.” Tử Vi cười híp mắt nói.
Hàn Sâm không nói gì nhìn Tử Vi, thật khó có thể tin rằng một nhân vật như Tử Vi mà lại nói ra những điều như vậy.
“Khụ khụ, đây là câu mà một người rất thú vị đã nói cho ta nghe khi ta đi du lịch thế gian, tuy lời nói hơi thô nhưng lại cực kỳ có lý.” Tử Vi ho nhẹ rồi tiếp tục nói: “Sinh mệnh luân hồi trong hai vũ trụ cũng vậy, cho nên sinh linh trong hai vũ trụ đều phân thành âm dương, tuy âm dương đối lập nhau, nhưng lại không có sự khác biệt thực sự giữa âm giới và dương thế, nhưng nếu như ngươi khăng khăng muốn phân biệt, vậy thì ngươi nghĩ vũ trụ nào giống với âm giới hơn?”
Hàn Sâm suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Đại vũ trụ gen giống với âm giới hơn phải không?”
“Tại sao ngươi lại nghĩa như vậy?” Tử Vi nhìn Hàn Sâm với vẻ thích thú.
“Bởi vì không có con người thuần túy trong đại vũ trụ gen.” Hàn Sâm nói.
“Ngươi nói như vậy thì cũng không sai, đại vũ trụ gen thực sự giống với âm giới hơn, nhưng không phải vì ở đó không có con người, mà bởi vì sinh mệnh ở đó gần với bản chất hơn.” Tử Vi nói.
“Bản chất?” Hàn Sâm không hiểu ý của Tử Vi.
Tử Vi không giải thích: “Không có thời gian để chậm rãi giải thích cho ngươi, nói tóm lại, ngươi có thể hiểu rằng khi sinh mệnh ở trong đại vũ trụ đế quốc, tất cả đều mang một bộ da người, khi tới đại vũ trụ gen thì đã lột bỏ lớp da người kia đi.”
Vừa nói, Tử Vi vừa chỉ vào bức tường ngọc: “Bức tường ngọc này ghi lại tất cả các tộc chủng gen đã trở thành Thượng tộc, tất nhiên, nó không chỉ ghi lại tên của các Thượng tộc, mà còn ghi lại quá trình phát triển tiến hóa gen của các Thượng tộc đó, tên của bức tường ngọc này là bức tường tiến hóa.”
“Ngươi đưa ta đến đây, không phải chỉ muốn nói với ta điều này thôi, phải không? “Hàn Sâm nói trong khi nhìn vào bức tường tiến hóa.
“Quá trình tiến hóa cơ thể của ngươi hơi khác so với các sinh vật khác trong vũ trụ, điều này khiến ngươi mất đi phương hướng, chỉ có thể tự mình tìm ra con đường mới, không ai có thể cho ngươi lời khuyên, chỉ có thể tự mình tiến lên trong vùng hoang dã. Nhưng bức tường tiến hóa này có thể giúp ngươi một chút, hay nói cách khác, nó có thể khiến ngươi hiểu rõ hơn về bản thân.” Tử Vi nói, đặt lòng bàn tay vào bức tường tiến hóa.
Ngay lập tức nhìn thấy rất nhiều chữ trên bức tường tiến hóa kia sáng lên, tỏa ra thần vận độc đáo của riêng chúng.
Trước đây, mỗi một chữ đều bình thường, nhưng bây giờ những chữ đó dường như đã trở nên sinh động hơn, mang khí chất của riêng mình, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến người ta không thể quên được, dường như nó không còn là chữ nữa, mà là một sinh vật sống.
Khi Hàn Sâm nhìn vào chữ Vũ thì thấy một thiên thần có đôi cánh trắng, khi nhìn vào chữ Phật thì thấy một vị Phật trang nghiêm.
Mỗi một chữ đều thể hiện thần vận của một chủng tộc, đó không phải là người thật, mà là mô hình thu nhỏ của các gen xuất sắc của một tộc.
Hàn Sâm đang xem thì thấy một chữ trên bức tường tiến hóa sáng rực như mặt trời thiêu đốt.
Hàn Sâm nhận ra đó là chữ Thiên, hẳn là dùng để chỉ Thiên tộc, mà Thiên tộc là một nhánh của Thái Thượng tộc, trông rất giống với con người, nhưng lại có khí chất độc đáo của Thiên tộc.
Giữa khung cảnh tráng lệ đó, Hàn Sâm dường như nhìn thấy một người đàn ông của Thiên tộc bước ra từ bức tường tiến hóa, người đàn ông đó trông hơi giống cung chủ Thần Thiên Cung, lại hơi giống Ngọc Thiện Tâm, cũng hơi giống Cô Trúc.
Người đàn ông này có tất cả những ưu điểm của Thiên tộc, mạnh mẽ, độc ác, cố chấp, không sợ hãi, trên người hắn có tất cả những thiên phú của Thiên tộc mà Hàn Sâm biết cũng như không biết.
Mà hào khí tức tỏa ra từ hắn thực sự khiến cho Hàn Sâm có cảm giác như đang đối mặt với cường giả vô thượng.
Tử Vi tiếp tục: “Bức tường tiến hóa có thể hình thành nên dạng tiến hóa cuối cùng của một chủng tộc, mặc dù nó chỉ là một kiểu suy luận, không phải là sự tồn tại thực sự, nhưng tám mươi đến chín mươi phần trăm các sinh vật sẽ tiến hóa theo quỹ đạo này, trừ phi xảy ra tai nạn khác lạ, không thì đây chính là kết quả tiến hóa cuối cùng của chủng tộc này.”
“Đây có phải là hình dạng sau khi đến cấp Vũ Trụ của Thiên tộc không?” Hàn Sâm nhìn người đàn ông của Thiên tộc do bức tường tiến hóa tính ra.
“Không, không hẳn là vậy, từ xưa đến nay, đã có không dưới hàng chục nghìn chủng tộc trở thành Thượng tộc, nhưng dù có tính toán thế nào đi nữa thì cũng không có chủng tộc nào có thể thực sự trở thành cấp Vũ Trụ. Mặc dù các chủng tộc khác nhau, tiềm năng cũng khác nhau, độ cao có thể đạt đến cuối cùng cũng khác nhau, nhưng ngay cả chủng tộc kiệt xuất nhất từ thời cổ đại cũng chỉ có thể đạt đến cấp độ của hội trưởng Thần Loạn, vẫn còn cách cấp Vũ Trụ nửa bước nữa.”
Tử Vi nhìn thoáng qua chữ Thiên kia và nói: “Thiên phú và tiềm năng của Thiên tốc cũng rất tốt, nếu như bọn họ có thể phát huy tối đa tiềm năng của mình, sau khi trải qua sự tiến hóa vô tận của từng thế hệ Thiên tộc, cuối cùng sẽ có thể đạt đến bước này, tính ra thì không tệ hơn nhiều so với ta hiện giờ. Tất nhiên, Thiên tộc hiện giờ còn kém xa so với cấp độ đó, đây cũng chỉ là một giả định mà thôi.”
“Ngươi muốn bức tường tiến hóa tính toán hướng tiến hóa của ta sao?” Hàn Sâm vừa nói vừa nhìn vào bức tường tiến hóa.
Tử Vi cười khổ lắc đầu: “Kỳ thực ta cũng đã thử qua, nhưng kết quả là không thể tính được, phương hướng tiến gen của ngươi hiện giờ đã đi lệch quỹ đạo tiến hóa của sinh vật bình thường, khả năng của bức tường tiến hóa đã vô dụng với co thể của ngươi.”
“Vậy ý ngươi là gì?” Hàn Sâm không hiểu rốt cuộc thì Tử Vi muốn làm gì.
“Bức tường tiến hóa đã vô dụng đối với ngươi, nhưng khả năng trong tương lai của các chủng tộc mà nó đã tính toán sẽ có ích cho ngươi, ngươi có thể từ từ lĩnh hội, nhớ đừng bắt ta phải chờ đợi lâu.” Tử Vi cười nhìn Hàn Sâm, sau đó Hàn Sâm cảm thấy trước mặt lóa lên, thân thể bị hút vào trong bức tường tiến hóa.
Hết chương 3439.
Bạn cần đăng nhập để bình luận