Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 156: Bật Hết Hỏa Lực

- Lão Tam, bọn họ muốn dồn chúng ta vào chỗ chết à?
Nhìn biểu lộ giống như sói gào của những tuyển thủ khác, trong lòng lão Thạch rất buồn bực, bọn họ nhất định sẽ bị vây công rồi, những người kia thật sự quá hận Hàn Sâm cùng Ngân Sắc Sát Cơ, không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
- Sợ cái gì, cứ đánh thôi, mở ra một con đường máu, để cho tập đoàn Tinh Vũ biết sự lợi hại của phòng 304 chúng ta.
Trương Dương hưng phấn kêu lên.
- Cái gì mà phòng 304 của mấy người, là câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng của chúng ta.
Lý Trân Trân cải chính.
- Nhưng mà chúng ta chỉ có mấy người như vậy, làm sao có thể chống lại sự vây công của toàn bộ tuyển thủ được?
Gương mặt của chủ nhiệm béo lại tỏ ra buồn bực, câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng vất vả lắm mới có một chút danh tiếng, không ngờ vậy mà lại rơi xuống kết cục như vậy.
- Dùng lực lượng của một câu lạc bộ đối địch với tuyển thủ cả trường, cho dù chúng ta thua, đó cũng là tuy bại nhưng vinh.
Vương Manh Manh rất chân thành nói.
- Đúng vậy, cho dù chúng ta thua, cũng không thể để cho bọn họ sống vui vẻ được, liều mạng với bọn họ!
Khỉ ốm cũng hưng phấn nói.
- Mù quáng cũng không thể giải quyết được vấn đề.
Lữ Mông lại tĩnh táo nói:
- Tinh Vũ lựa chọn địa đồ này, thật sự quá ngu xuẩn, bọn họ cho rằng như vậy thì có thể khiến cho lão tam mất đi khả năng né tránh và ẩn núp, nhưng mà bọn họ lại quên, đối thủ của chúng ta cũng không phải là quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh, chỉ là một đám sinh viên ô hợp mà thôi, có lẽ câu lạc bộ chiến giáp còn đỡ hơn một chút, những người khác hoàn toàn không có kinh nghiệm tác chiến quần thể, ở trong dạng không gian thu hẹp này, ngược lại là cho chúng ta cơ hội.
- Lão nhị, cậu có kế hoạch gì mau nói ra.
Lão Thạch gấp gáp hỏi.
- Đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ tập trung ở vị trí mà chúng ta xuất hiện, hi sinh là không thể tránh được, nhưng chỉ cần chúng ta có thể nhảy vào trong đám chiến giáp kia, bản thân đám ô hợp đó liền là thứ che chở tốt nhất.
Lữ Mông tự tin nói:
- Trong chúng ta, lão tam, tôi cùng lão đại có trình độ thao tác tốt nhất, mọi người chỉ cần toàn lực yểm hộ bọn tôi xông vào trong đám chiến giáp vây công chúng ta là được rồi, tôi đã chuẩn bị kế hoạch, mọi người nhìn một chút xem, chủ nhiệm béo, khỉ ốm cùng chúng tôi xông lên, lúc cần thiết có thể hi sinh yểm hộ cho chúng tôi, ba cô gái các cô thì phụ trách yểm hộ hỏa lực…
- Được, cứ làm như vậy đi, đánh ngã bọn con hoang đó.
Sau khi khỉ ốm xem hết kế hoạch của Lữ Mông liền hung hăng kêu lên.
- Không thành vấn đề, chẳng lẽ câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng chúng ta lại bị đào thải ngay, có thể làm đến mức nào liền làm đến mức đó, xem về sau còn ai dám xem thường câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng của chúng ta.
Chủ nhiệm béo cũng cắn răng nói.
- Sư huynh yên tâm, em nhất định sẽ toàn lực yểm hộ cho anh.
Vương Manh Manh nói.
- Đừng, Manh Manh, cô tuyệt đối đừng yểm hộ lão tam, cô cứ hướng tới chỗ chúng tôi đi tới mà nổ súng.
Lão Thạch vội vàng nói, bọn họ thật sự sợ tài nghệ điều khiển chiến giáp của Vương Manh Manh, đây tuyệt đối là cấp học sinh tiểu học đó, làm ô danh chiến giáp Kẻ Hủy Diệt kinh điển.
- Ha ha…
Những người khác đều nở nụ cười.
- Được, Manh Manh, em phụ trách yểm hộ anh đi. Chuyện khác đều không cần quan tâm, chỉ cần toàn lực hướng tới phương hướng anh tiến lên nổ súng, hỏa lực càng mãnh liệt càng tốt.
Hàn Sâm lại khẽ cười nói.
- Sư huynh chính là sư huynh, không giống mấy người… hừ…
Vương Manh Manh vui mừng nói.
Trận đấu bắt đầu, trong sân thi đấu giả lập hình tròn to lớn, tất cả các tuyển thủ đều bước ra từ các cửa ra ở bốn phía, mà bên ban tổ chức tập đoàn Tinh Vũ, quả nhiên giống như suy đoán của Lữ Mông, sắp xếp tuyển thủ của câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng ở cùng một vị trí, thuận tiện cho những tuyển thủ khác vây công bọn họ.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt xuất hiện, Hàn Sâm, Lữ Mông, Trương Dương, chủ nhiệm béo cùng khỉ ốm, đều toàn lực điều khiển chiến giáp của bọn họ lao vào trong đám chiến giáp đối diện.
Vương Manh Manh, Vương Thuần cùng Lý Trân Trân đồng thời nhắm tới chiến giáp ở phía đối diện toàn lực nổ súng, yểm hộ cho năm người đang xông lên phía trước kia.
Lữ Mông nói không sai, dù sao thì bọn họ cũng không phải quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh, mắt thấy năm người tiến lên, phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều là nổ súng, khung cảnh lập tức hỗn loạn không thôi.
Bởi vì sân thi đấu có hình tròn, không gian lại không lớn, chiến giáp đứng ở vị trí khác nhau đồng thời nổ súng, rất dễ tạo thành ngộ thương.
Bọn Hàn Sâm tứ tán ra, vừa khai hỏa vừa phóng vào giữa đám chiến giáp.
Mặc dù như thế, nhưng dưới một đám hỏa lực dày đặc, muốn vọt tới giữa đám chiến giáp cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Trong mắt Hàn Sâm như là có một ngọn lửa đang thiêu đốt, ngồi ở trong chiến giáp mô phỏng, đã gọi ra Nữ Hoàng Yêu Tinh dung hợp với bản thân mình.
Trong thế giới giả tưởng do hình ảnh 3D hình thành, tất cả mọi động tác đều giống như chậm lại, tất cả đều ở trong quỹ tích mà hắn đã dự tính.
Hai tay Hàn Sâm nhanh chóng làm ra những thao tác hoa cả mắt, Ngân Sắc Sát Cơ giống như u linh lơ lửng không cố định, hai tay đều cầm một cây súng trùng kích hạt nhân, trên lưng vác hai thanh kiếm điện từ, vừa xạ kích tốc độ cao vừa liên tục tiến lên.
Tuyệt đại bộ phận thầy trò trường quân đội Hắc Ưng đều đang xem cuộc tranh tài này, mà trong chuyên mục tường thuật trực tiếp của Phương Minh Toàn, người xem đã vượt qua ngàn vạn, hơn nữa vẫn đang không ngừng tăng lên.
- Ha ha, câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng chủ động tấn công!
- Xem ra là bọn họ không hề từ bỏ.
- Cố gắng lên, hành ngược bọn chúng.
- Quá kích thích!
Phương Minh Toàn không ngừng chỉ huy tất cả các thiết bị, dùng những kỹ xảo tốt nhất, phát hình ảnh đặc sắc nhất lên chuyên mục trực tiếp.
- Bọn họ muốn xông vào giữa đám chiến giáp, đây là cách làm rất thông minh, đối thủ của bọn họ cũng không phải là quân nhân chuyên nghiệp, chỉ cần xông vào được, bọn họ hoàn toàn có thể lợi dụng hỗn chiến để sống sót.
Có người hiểu chiến thuật đã nhìn ra ý đồ của bọn Hàn Sâm.
- Nhất định phải xông vào ah!
Cũng có người cầu nguyện cho các tuyển thủ của câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng bên trong hỏa lực.
- Giết ah!
Vô số người xem tới nhiệt huyết sôi trào, mặc kệ là ai thua ai thắng, bọn họ chỉ muốn đắm mình vào một trận chiến thiết huyết thống khoái.
Mà ở trong phòng quan sát của ban tổ chức, Triệu Năng Thiên lại khinh thường cười lạnh:
- Chỉ bằng mấy người như vậy, chiến thuật dạng gì cũng không thể chiến thắng mấy trăm chiếc chiến giáp.
- Tổng thanh tra sáng suốt, tiểu tử kia chết chắc rồi.
Thư ký Tiểu Trương ở bên cạnh lộ ra nụ cười nịnh nọt.
Rầm rầm rầm!
Chiến hỏa bên trên đấu trường nổ vang, tiếng nổ mạnh này vang lên, trong lúc nhất thời tình cảnh hỗn loạn tới cực điểm.
Vương Manh Manh điều khiển Kẻ Hủy Diệt, đứng ở tại chỗ, hướng về phương hướng Ngân Sắc Sát Cơ tiến lên điên cuồng nổ súng.
- CMN, Kẻ Hủy Diệt kia là gian tế à, nổ súng như vậy không phải sẽ giết chết Ngân Sắc Sát Cơ trước sao.
- Ha ha, trong số chúng ta có một tên phản đồ.
- Kẻ Hủy Diệt khôi hài thật!
Người xem cũng không nhịn được biểu hiện của Kẻ Hủy Diệt, nhưng rất nhanh nụ cười trên mặt bọn họ đã biến thành kinh ngạc và không thể tin.
Chỉ thấy Ngân Sắc Sát Cơ giống như một u linh, ở đằng kia di động không cố định, sau lưng giống như mọc thêm con mắt, hoặc giống như là cũng đã sớm thương lượng xong, tránh khỏi tất cả hỏa lực của Kẻ Hủy Diệt.
Mà chiến giáp ở phía đối diện bởi vì Ngân Sắc Sát Cơ chặn tầm mắt của bọn họ, hoàn toàn không nhìn thấy hỏa lực của Kẻ Hủy Diệt, chờ lúc bọn họ nhìn thấy, cũng đã không còn kịp nữa rồi.
Rầm rầm rầm!
Những nơi Ngân Sắc Sát Cơ đi qua, một mảnh điên cuồng bắn phá, lập tức có mấy chiếc chiến giáp trực tiếp bị hủy, tất cả mọi người đều nhìn tới trợn mắt há hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận