Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 446: Chồng Chất Như Núi

Hàn Sâm nhìn qua tất cả thú hồn của mình, cuối cùng tập trung vào thú hồn Huyết Oa Trùng, đây là thú hồn siêu cấp sủng vật trang giáp, nhưng đối mặt với dị sinh vật thần huyết có tố chất hơn 100 điểm lại không có tác dụng quá lớn, Hàn Sâm chuẩn bị thử để nó tiến hóa một lần xem thế nào, tạm thời chọn nó là vật thí nghiệm vậy.
Mấy thú hồn siêu cấp thần huyết đều vây quanh tinh thể màu đen, chỉ có tiểu loli là không còn hứng thú gì, cũng không biết là tinh thể màu đen đã không còn tác dụng với nó, hay là trong trạng thái sủng vật, tinh thể màu đen đã vô dụng với nó.
Nhận được mệnh lệnh của Hàn Sâm, Huyết Oa Trùng mừng như điên lập tức xông về phía tinh thể màu đen, chớp mắt đã nuốt tinh thể màu đen xuống.
Cũng giống như tiểu loli lúc trước, trên thân Huyết Oa Trùng nhanh chóng tản ra tia sáng linh hồn, biến thành một kén ánh sáng, hoàn toàn bao phủ quanh thân Huyết Oa Trùng.
Hàn Sâm cũng không nóng nảy, nuôi thú hồn rõ ràng nhanh hơn nuôi dị sinh vật rất nhiều, không cần thời gian quá dài, tiểu loli chính là một ví dụ tốt nhất, cũng chỉ khoảng một tháng là Huyết Oa Trùng đã có thể hoàn thành quá trình lột xác này.
Trong lòng Hàn Sâm bắt đầu chờ mong, nếu đúng như hắn nghĩ, vậy thì thật sự quá hạnh phúc.
Ở trong hầm băng, Dương Mạn Lệ mang thi thể con Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ kia về, khiến những người tới đây đã lâu đều ngạc nhiên.
Một Tiến Hóa Giả mới vừa tiến vào Tí Hộ Sở không được bao lâu, lại có thể săn giết Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ, thực sự quá khó tin.
Có người cảm thán thực lực của người tuổi trẻ bây giờ thật mạnh, có người lại cho rằng đây chỉ vì Hàn Sâm gặp vận may.
Dương Mạn Lệ cũng không giải thích gì thêm, cho dù cô nói Hàn Sâm chỉ tiện tay đánh một quyền giết chết Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ, chỉ sợ những người này cũng sẽ không tin.
Một Tiến Hóa Giả mới tiến vào không gian thứ hai Tí Hộ Sở, dùng một quyền đánh chết Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ, mặc kệ là ai đều sẽ không tin, cho dù là Tiến Hóa Giả có thần gen đầy đủ, cũng tuyệt đối không làm được chuyện này.
Ở đây mọi người còn đang nghị luận chuyện Hàn Sâm và Băng Giáp Thú trong trạng thái bùng nổ, lại đột nhiên nghe được tiếng thùng thùng, giống như động đất xảy ra vậy.
- Chẳng lẽ dị sinh vật đã phát hiện ra chỗ này nên tấn công tới?
Rất nhiều người đều vô cùng sợ hãi, vội vàng đến gần truyền tống trận, nếu có nguy hiểm gì sẽ lập tức truyền tống rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở.
Đợi một lúc sau, tiếng ầm ầm âm phía ngoài đã ngừng lại, nhưng lại nghe thấy một tiếng hô lớn:
- Mạn Lệ, ra giúp đỡ nào.
Dương Mạn Lệ tự nhiên nhận ra đây là giọng Hàn Sâm, vội vàng chạy ra khỏi hầm băng, những người khác cũng thoáng nghi hoặc nhìn nhau một chút, sau đó đều chạy đi theo ra ngoài.
Tới khi cả đám đi ra khỏi hầm băng, hai mắt mọi người đều trợn to đứng sững tại chỗ, không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy, tất cả đều ngạc nhiên tới mức miệng há to nửa ngày mà vẫn không khép lại được.
Chỉ thấy một con sư tử màu vàng như một ngọn núi nhỏ, trên lưng chở thi thể Băng Giáp Thú chồng chất như núi, trong đống thi thể này, còn có cả thi thể Tuyết Lang biến dị và Băng Hùng biến dị.
Mà trên đống thi thể cao ngất kia, thân ảnh một người trẻ tuổi đứng trên đấy, chính là Hàn Sâm lúc trước không nghe lời mọi người khuyên can, một mình đi ra ngoài săn bắn.
- Hàn… Hàn lão đệ… những thứ này đều là… đều là cậu săn trở về?
Hứa Du run rẩy hỏi, chuyện này thực sự không thể tưởng tượng được, y dụi mắt đến mức đỏ lòm rồi vẫn không dám tin tưởng.
Phản ứng của những người khác cũng giống thế, trong bọn họ có rất nhiều người đã tiến vào nơi này hơn mười năm, nhưng từ xưa tới nay chưa từng gặp nhiều thi thể sinh vật như vậy, huống chi trong đó còn có thi thể sinh vật biến dị.
Rất nhiều người đều giống như Hứa Du, cảm thấy không chân thực, nghi ngờ có phải mình đang nằm mơ hay không.
Nếu không thì sao lại có nhiều thi thể dị sinh vật như vậy, sao lại có vật cưỡi khổng lồ như vậy.
Vẻ mặt Dương Mạn Lệ cổ quái nhìn Hàn Sâm, trong lòng cô đã ầm ầm dậy sóng, lúc trước cô vừa mới nói Hàn Sâm không có khả năng đánh được Tí Hộ Sở của Dị Linh, nhưng là lúc này mới được bao lâu, Hàn Sâm đã mang về nhiều thi thể dị sinh vật như vậy, hơn nữa trong đó không thiếu sinh vật biến dị.
- Chẳng lẽ hắn thật sự đánh hạ được Tí Hộ Sở của Dị Linh kia rồi?
Dương Mạn Lệ nhìn Hàn Sâm, nội tâm vô cùng phức tạp.
Một thiếu niên mà cô đã từng chán ghét, hôm nay đã trưởng thành đến trình độ khiến cô hoàn toàn không nhìn thấu, lần lượt vượt qua giới hạn hiểu biết của cô.
- Cũng có thể nói là tôi săn giết.
Hàn Sâm kể lại chuyện mình gặp gỡ con Truyết Ngọc Tri Chu thần huyết, Ma Huyết Điêu, sinh vật xúc tua kì quái và nữ quý tộc Dị Linh.
Nhưng những lời hắn nói hoàn toàn không phải sự thật, hắn chỉ nói là trùng hợp thấy được bọn chúng đại chiến, cuối cùng thừa dịp bọn chúng tứ bại câu thương rồi nhảy ra nhặt được tiện nghi thôi.
- Mọi người xem, đây là một chân của con quái điểu màu đen kia bị cắn xuống, nhưng đáng tiếc cuối cùng nó vẫn chạy được, tôi chỉ nhặt được có một chân thôi.
Hàn Sâm khoe khoang giơ lên cái chân Ma Huyết Điêu chưa bị tiểu loli gặm.
Tất cả mọi người đều dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn Hàn Sâm, nói Hàn Sâm thật sự quá may mắn, vậy mà nhặt được nhiều thi thể Băng Giáp Thú cùng sinh vật biến dị như vậy, còn có một chân của thần huyết quái điểu, quả thực là được nữ thần may mắn phù hộ.
Cũng không có người nào nghi ngờ Hàn Sâm, nơi này có rất nhiều người đã đến đây mấy chục năm, trong bọn họ cũng có người đã từng gặp con Truyết Ngọc Tri Chu và con quái điểu kia, cũng có người từng thấy nữ quý tộc Dị Linh kia, Hàn Sâm chỉ là một Tiến Hóa Giả vừa tới, lại có thể nói ra những chuyện này, khẳng định là chúng rồi, nếu không đã không thể bịa ra được.
- Hàn lão đệ, vận may của cậu thật sự là quá tốt.
Hứa Du trơ mắt nhìn đống thi thể chồng chất như núi:
- Cậu định xử lý đống thi thế này như thế nào, một mình cậu cũng ăn không hết, không bằng bán cho chúng tôi một ít, giá tiền rất dễ thương lượng.
Hứa Du vừa nói ra những lời này, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn Hàn Sâm, bọn họ muốn có thịt dị sinh vật hơn người bình thường rất nhiều, đặc biệt là thịt mấy con sinh vật biến dị kia, rất nhiều người đã nhìn tới hai mắt đỏ hồng, hận không thể lập tức nhào tới cắn một cái.
- Bán, đương nhiên bán.
Hàn Sâm khẳng định nói.
- Tôi trả mười vạn, mua một con Băng Giáp Thú.
- Tôi trả mười lăm vạn…
Hàn Sâm vừa nói một câu, lập tức rất nhiều người đã bắt đầu trả giá, trận thế kia giống như là một đám thổ hào không có chỗ tiêu tiền vậy, vung chi phiếu muốn đập tới Hàn Sâm.
- Tôi muốn bán một số dị sinh vật, nhưng chỉ bán cho người trong đoàn đội, người ngoài muốn mua, giá tiền sẽ gấp bội, hơn nữa chỉ lấy thẻ Thánh Đường cấp A trở lên và dịch gen để giao dịch.
Hàn Sâm bình tĩnh nói một câu, hắn mang đống thi thể dị sinh vật này về, cũng không đơn giản chỉ muốn bán lấy tiền như vậy.
- Hàn lão đệ, cậu nói thế là có ý gì?
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, cuối cùng Hứa Du lên tiếng hỏi một câu.
- Tôi muốn tổ chức một đoàn đội, người vào đoàn đội đều có thể dùng giá nội bộ để mua thịt, cũng có thể dùng điểm tích lũy trong đoàn đội để đổi.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Sau này hắn khẳng định sẽ đánh hạ được Tí Hộ Sở của Dị Linh, chỉ dựa vào một mình hắn để chiếm cứ Tí Hộ Sở của Dị Linh là không đủ, hắn không có khả năng tự mình ở lại nơi đó, thừa dịp hiện tại trước tiên dụ dỗ mấy cao thủ ở đây, tốt nhất là thu tất cả mọi người về dưới trướng của hắn, giúp hắn trông coi Tí Hộ Sở của Dị Linh, sau này có bao nhiêu người đến, cũng không làm gì được, chỉ có thể nhìn sắc mặt của hắn để làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận