Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 347: Không Có Tư Cách Làm Địch?

- Thật không biết ở không gian Tí Hộ Sở thứ nhất còn có cái gì đáng để cậu lưu luyến lâu như vậy?
Thần Thiên Tử vừa rời đi, Hoàng Phủ Bình Tình đã đi tới bên cạnh Hàn Sâm, thở dài nói.
- Rất nhiều thứ đều đáng để tôi lưu luyến.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
- Thần gen của cậu cũng sắp đầy rồi chứ? Mau thăng cấp tới không gian Tí Hộ Sở thứ hai đi, chỗ đó mới thật sự là nơi bắt đầu.
Hoàng Phủ Bình Tình khuyên.
- Còn kém rất nhiều, hai năm tới có lẽ không đi được.
Hàn Sâm khẽ cười nói.
Đôi mắt đẹp của Hoàng Phủ Bình Tình nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm một lúc lâu, rồi hơi thất vọng nói:
- Dù cậu có tin hay không, tôi vốn không có tâm tư gì xấu với cậu cả, sớm đi đến không gian Tí Hộ Sở thứ hai, cậu mới có thể thực sự trở lên cường đại.
- Tôi tin cô.
Hàn Sâm nhìn Hoàng Phủ Bình Tình đang trừng lớn hai mắt.
Hoàng Phủ Bình Tình tức giận trắng mắt liếc hắn:
- Không cần quá lưu luyến mấy tiểu nữ sinh đó, không có gì tốt cả. Cậu biết biểu ca tôi nói cậu thế nào hay không? Tới quá muộn, đừng nói là làm bạn bè, mà ngay cả làm địch nhân cũng không có cơ hội.
Hoàng Phủ Bình Tình cho rằng Hàn Sâm không chịu rời khỏi không gian Tí Hộ Sở thứ nhất, là vì lưu luyến Vương Manh Manh, trong nội tâm thậm chí có chút bực bội không nói ra được.
Nhìn theo bóng lưng Hoàng Phủ Bình Tình rời đi, khóe miệng Hàn Sâm vẫn treo nụ cười vui vẻ tự lẩm bẩm:
- Ngay cả tư cách làm địch nhân cũng không có sao? Thần Thiên Tử thật đúng là dám nói, hi vọng đợi tôi tới không gian Tí Hộ Sở thứ hai, mấy người vẫn có thể nói ra những lời như vậy.
Hàn Sâm không có đặt lời nói của Thần Thiên Tử và Hoàng Phủ Bình Tình trong lòng, vẫn tự mình ăn uống.
- Sư huynh, đây là sinh nhật cuối cùng em đón trong trường quân đội, sau khi rời khỏi trường quân đội cũng không biết lúc nào mới có cơ hội lại mời anh cùng đón sinh nhật, cho nên…
Cuối cùng Vương Manh Manh cũng bớt được chút thời gian đi tới bên cạnh Hàn Sâm, có chút áy náy nói.
- Khi nào em mời, sư huynh đều nguyện ý đi ra, nhưng lần sau nhớ nhắc nhở anh mua quà nhé, trí nhớ sư huynh của em không tốt, rất dễ quên đấy.
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
- Soái ca như anh có thể đến chính là lễ vật tốt nhất rồi.
Mặt Vương Manh Manh phiếm hồng nói.
- Lời này anh thích nghe, nhưng mà quà thì vẫn phải có.
Hàn Sâm nghĩ một chút, sau đó cầm một tấm khăn ăn trên mặt bàn bên cạnh, sau đó viết lên trên đó mấy chữ, rồi kín đáo đưa cho Vương Manh Manh:
- Cái này cho là quà sinh nhật hôm nay đi, sư muội, chúc em sinh nhật vui vẻ.
- Cảm ơn sư huynh.
Vương Manh Manh rất vui vẻ cầm khăn ăn nhìn chữ viết.
Thần Thiên Tử và Hoàng Phủ Bình Tình đều chú ý tới chuyện bên này, thấy thế đều đến gần một chút, muốn xem Hàn Sâm viết lời gì trên khăn.
Lại thấy trên đó viết: Nguyện vọng sinh nhật có thể đổi, Vương Manh Manh cầm lời hứa này có thể đổi một nguyện vọng tùy ý, người lập: Hàn Sâm.
Thần Thiên Tử nhìn thấy thứ này, bĩu môi khinh thường, tự mình rời đi.
Ở trong mắt y, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn nhỏ nhàm chán để tán tỉnh mấy cô gái nhỏ mà thôi, nếu bình thường thì thôi đi, ngày hôm nay mà lại sử dụng thủ đoạn nhỏ như vậy, thế thì chỉ có thể nói Hàn Sâm vô dụng.
Đường đường là thiên kim Vương gia, đừng nói không có nguyện vọng gì không thể thực hiện, cho dù có nguyện vọng gì cũng không phải một kẻ chưa tiến hóa như hắn có thể thực hiện, nói nhiều như vậy, chỉ có thể chứng minh hắn không thể đưa ra lễ vật để Vương Manh Manh hài lòng, mới không thể không dùng chút thủ đoạn nhỏ.
- Sư huynh, thật sự là nguyện vọng gì cũng có thể sao?
Vương Manh Manh lại rất chờ mong nhìn Hàn Sâm hỏi.
- Chỉ cần là anh có thể làm được, thì cái gì cũng có thể.
Hàn Sâm cười nói.
- Cảm ơn sư huynh, đây là quà sinh nhật tốt nhất hôm nay em nhận được.
Vương Manh Manh vui vẻ cất tờ khăn ăn đi, hiện tại cô cũng không có ý định lập tức sử dụng.
Trở lại trường quân đội, Hàn Sâm nhìn sắc trời cũng không còn sớm, nên không có đi tới phòng thiết bị trọng lực nữa, nằm trên giường dùng máy truyền tin xem tin tức trên Internet.
Tuy không quá để ý lời nói của đám Thần Thiên Tử, nhưng Hàn Sâm cũng muốn sớm tấn thăng thành Tiến Hóa Giả, điều kiện tiên quyết là siêu siêu cấp thần gen phải đầy.
Trên Internet có rất nhiều tin tức về Tí Hộ Sở, Hàn Sâm tìm tin tức về Cương Giáp Tí Hộ Sở và mấy Tí Hộ Sở ở phụ cận, hy vọng có thể tìm được tung tích sinh vật siêu cấp thần huyết.
Muốn từ trong biển tin tức tìm được tin tức hữu dụng cũng không phải chuyện dễ dàng, mỗi ngày Hàn Sâm đều chú ý tới tin tức trên mấy diễn đàn lớn, nhưng gần đây lại không có phát hiện gì.
Đột nhiên, một tin tức thu hút sự chú ý của Hàn Sâm.
Đây là tin tức từ một người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở phát, nói là y ở Đại Sa Mạc Bạch Ma gặp được Phượng Hoàng.
Bởi vì ở Tí Hộ Sở không thể quay lại hình ảnh, cho nên người có tài khoản “người cầu vồng” này chỉ miêu tả hình tượng của cái gọi là Phượng Hoàng.
Y miêu tả quả thật có chút tương tự với Phượng Hoàng trong truyền thuyết, nhưng trong Tí Hộ Sở cho dù có dị sinh vật có hình dáng giống Phượng Hoàng, trên cơ bản đều do cao tầng ở Tí Hộ Sở phát hiện, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói ở không gian Tí Hộ Sở thứ nhất còn có dị sinh vật tương đương với Phượng Hoàng.
Phía dưới tin tức này có rất nhiều người đều đùa người cầu vồng, nhưng người cầu vồng lại kiên trì nói mình thật sự thấy được dị sinh vật tương tự Phượng Hoàng, còn miêu tả lại kỹ lưỡng hơn.
Theo lời người cầu vồng từng nói, dị sinh vật kia có ngoại hình tương tự như Khổng Tước, nhưng toàn thân lại có kim sắc quang diễm, nhìn không tới lông vũ.
Hơn nữa người cầu vồng còn nói một tin tức, khi nhìn đến dị sinh vật tương tự chim Phượng Hoàng kia, con dị sinh vật kia đang đậu trên cành một cây đại thụ.
Thế nhưng đợi con dị sinh vật kia bay mất, y đi xem cây đại thụ kia, đại thụ đã bị đốt thành tro bụi, nhưng lại hoàn toàn không nhìn thấy một tia lửa nào, ngay cả cành lá đều vẫn bảo trì nguyên vẹn, chỉ là đã trở thành than cốc thôi.
Hàn Sâm không biết người cầu vồng nói thật hay giả, nhưng cuối cùng cũng có một tia hi vọng, hắn trả lời một câu, hỏi người cầu vồng xem đó thấy là dị sinh vật ở địa phương nào.
Cũng không lâu sau, người cầu vồng lại trả lời lại Hàn Sâm, chỉ là y cũng không nói rõ chỗ kia là chỗ nào, vì cũng khó nói rõ ràng được, nhưng người cầu vồng biểu thị, y biết rõ làm sao đi tới đó, còn có thể tìm được cây đại thụ bị đốt trọi kia.
Hàn Sâm do dự một chút, nhắn cho người cầu vồng một tin nhắn riêng, hi vọng y mang mình đi nhìn cây đại thụ kia, mình có thể trả cho y một ít thù lao vân.
Thế nhưng người cầu vồng lại không trả lời lại, thẳng đến khi Hàn Sâm đi ngủ cũng không có động tĩnh.
Sáng sớm hôm sau, sau khi Hàn Sâm rửa mặt chuẩn bị đi tới chỗ giáo sư Nghiêm nhìn một chút, lần trước hắn dẫn theo Kinh Cực Nhã cùng đi, thành tích khảo sát của Kinh Cực Nhã quả nhiên thành công khiến giáo sư Nghiêm hứng thú, nhưng giáo sư Nghiêm cũng không buông tha hắn, nói hắn cách vài ngày cũng phải đến kiểm tra thử một lần.
Hàn Sâm tuy không muốn làm bộ, nhưng cũng không có biện pháp khác, tố chất thân thể hắn như vậy nếu thật sự công bố ra, về sau nhất định sẽ có một đống chuyện phiền toái kéo tới, hiện tại Hàn Sâm không thích nhất chính là phiền toái, hắn chỉ muốn sớm hoàn thành mục tiêu để siêu cấp thần gen đầy đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận