Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1067: Đại Thu Hoạch

Tình huống của Kỷ Yên Nhiên vô cùng không xong, sau khi truyền tống vào di tích mới phát hiện ra vậy mà không phải là mục tiêu trong dự định, hơn nữa đồng bạn đều không ở bên cạnh.
Kỷ Yên Nhiên thận trọng thăm dò xung quanh, hy vọng có thể tìm được bọn Hàn Sâm, nhưng mà người còn chưa tìm được, lại gặp phải một đám thủ vệ Tinh Tộc trước.
Bọn Bạch Dịch Sơn gặp thì còn có thể ứng phó, thực lực bản thân của Kỷ Yên Nhiên kém cỏi, mới chỉ là một Tiến Hóa Giả, ứng phó những người máy Tinh Tộc đó rất khó khăn, chỉ có thể nghĩ hết biện pháp chạy trốn.
Dù vậy, những người máy thủ vệ của Tinh Tộc kia cũng càng đuổi càng gần, hơn nữa còn bao vây cô ta lại.
Nhìn bốn phía phế tích xuất hiện mười người máy thủ vệ của Tinh Tộc, Kỷ Yên Nhiên cắn môi, lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Mắt thấy mấy người máy thủ vệ của Tinh Tộc đã giơ bàn tay lên, lòng bàn tay có ánh sáng sáng lên giống như là mặt trời nhỏ, tựa như lúc nào cũng sẽ phun ra chùm tia sáng kinh khủng.
Kỷ Yên Nhiên cơ hồ đã định nhắm mắt chờ chết, nhưng đột nhiên lại nghe được ầm một tiếng, một con quái vật khổng lồ từ trên không trung rơi xuống, lập tức đem mấy người máy thủ vệ của Tinh Tộc ép xuống phía dưới.
Những người máy đó có được xác ngoài tinh thể cứng rắn lại trực tiếp bị đập cho chia năm xẻ bảy, Kỷ Yên Nhiên nhìn thấy thế liền cảm thấy nao nao.
Nhưng mà sau khi nhìn rõ ràng quái vật khổng lồ trước mặt, Kỷ Yên Nhiên lại càng thêm tuyệt vọng.
Mấy người máy thủ vệ thông thường của Tinh Tộc cô ta đã khó có thể ứng phó, huống chi là con Độc Giác Tiên màu đen cực lớn thoạt nhìn khủng bố dữ tợn này, hiển nhiên là vũ khí càng thêm đáng sợ của Tinh Tộc.
Thình thịch!
Mấy người máy thủ vệ của Tinh Tộc ở những vị trí khác vậy mà giơ bàn tay lên, từng chùm sáng giống như tia laser đánh lên trên người con Độc Giác Tiên màu đen kia.
Nhưng lại giống như là nước chảy lên phía trên sắt thép, những chùm tia sáng đó trực tiếp tán loạn, giáp xác tựa như hắc tinh lại không có một chút vết thương nào.
OÀ..ÀNH!
Trong hai mắt của con Độc Giác Tiên màu đen phun ra hai chùm tia sáng kinh khủng, giống như là lưỡi đao quét qua, lập tức thân thể của những người máy thủ vệ Tinh Tộc đó đều bị chém đứt, trong nháy mát đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Kỷ Yên Nhiên không biết tại sao những đồ vật Tinh Tộc này lại tự giết lẫn nhau, nhưng mà chuyện này đối với cô cũng không có ý nghĩa gì, chết ở trong tay người máy thủ vệ Tinh Tộc, cùng chết ở trong tay Độc Giác Tiên màu đen cũng không hề khác gì nhau.
Mắt thấy móng vuốt của con Độc Giác Tiên màu đen kia khẽ động, cơ hồ giống như là thuấn di xuất hiện ở trước mặt cô, Kỷ Yên Nhiên đã bỏ đi ý định cầu sinh, nhắm mắt lại thầm than trong lòng:
- Lần này mình đã liên lụy hắn rồi, hi vọng hắn có thể còn sống đi ra ngoài.
Thế nhưng mà Kỷ Yên Nhiên nhắm mắt lại đợi trong chốc lát, cũng không có đợi được tử vong phủ xuống, nhịn không được mở đôi mắt đẹp ra nhìn.
Kỷ Yên Nhiên mở to hai mắt nhìn, lộ ra vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, chỉ cảm thấy giống như là đang nằm mơ, Hàn Sâm đang đứng ở trước mặt cô ta, còn cười tủm tỉm nhìn cô.
- Không phải là mình đang nằm mơ đấy chứ?
Kỷ Yên Nhiên không thể tin xòe bàn tay ra, sờ lên gò má của Hàn Sâm, sợ đây chỉ là ảo giác.
- Cô em xinh đẹp, đây là phi thuyền mới của anh, không ngại cùng đi lên hóng gió một lúc chứ?
Hàn Sâm cười tủm tỉm làm một thủ thế mời đối với Kỷ Yên Nhiên.
- Đây là của anh . . a. . .
Kỷ Yên Nhiên không thể tin tưởng nhìn Độc Giác Tiên màu đen khổng lồ sau lưng Hàn Sâm.
Hàn Sâm lại trực tiếp ôm lấy Kỷ Yên Nhiên, trực tiếp trở về bên trong đài điều khiển, sau đó hai người cùng một chỗ được mang vào bên trong buồng lái.
OÀ..ÀNH!
Độc Giác Tiên màu đen phá không bay lên, bay thẳng mà đi, nhanh hơn mạnh hơn bất cứ loại phi thuyền nào.
Mắt thấy Hàn Sâm lái Độc Giác Tiên màu đen một đường càn quét đi qua, gặp phải thủ vệ của Tinh Tộc đều trực tiếp đánh nổ, Kỷ Yên Nhiên ngạc nhiên nhìn Độc Giác Tiên màu đen như mộng như ảo hỏi:
- Đây rốt cuộc là cái gì thế?
- Ai biết được, anh tìm được ở bên trong di tích này, hẳn là đồ đạc tương tự chiến cơ của Tinh Tộc đi.
Hàn Sâm thuận miệng đáp, đột nhiên lại hưng phấn nói:
- Đó có phải là tinh hạch màu tím mà cấp trên của chúng ta muốn hay không?
Kỷ Yên Nhiên xuyên thấu qua màn hình mà Hàn Sâm mở ra nhìn sang, quả nhiên thấy ở trong đám đá vụn có một viên tinh hạch màu tím lớn chừng quả trứng gà.
- Đúng nó đấy.
Kỷ Yên Nhiên vui vẻ trong lòng.
Tâm niệm Hàn Sâm hơi động, trong một con mắt của Độc Giác Tiên màu đen thả ra một vệt sáng, trực tiếp chiếu lên phía trên tinh hạch màu tím kia, tinh hạch màu tím kia lập tức bị chùm tia sáng hút vào, xuất hiện ở bên cạnh Hàn Sâm.
- Bảo bối, ngồi vững, anh phải lái xe rồi.
Hàn Sâm hưng phấn kêu lên.
Chỉ thấy Độc Giác Tiên màu đen mau chóng nhúc nhích ở trong phế tích, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, phá hủy rất nhiều thủ vệ Tinh Tộc, ở bên trong di tích này cướp đoạt lượng lớn tinh hạch màu tím.
Hàn Sâm dùng Độc Giác Tiên màu đen quét qua bọn Bạch Dịch Sơn, tạm thời bọn họ đều không có nguy hiểm gì, những Tu La tộc đó cũng tương tự, đều còn đang chậm rãi tiến lên.
Ở loại địa phương này, bọn họ căn bản không dám đi quá nhanh, trên cơ bản đều là thận trọng từng bước.
Những Tu La tộc đó cũng giống như thế, bởi vì đã bị tách ra, tất cả mọi người lại càng thêm cẩn thận, gặp phải thủ vệ Tinh Tộc đều thận trọng ứng phó, không ai dám phô trương quá mức ở bên trong di tích.
Hàn Sâm lái Độc Giác Tiên màu đen lại không quan tâm tới những chuyện đó, ban đầu còn giết đi một ít Tinh Tộc thủ vệ, về sau Hàn Sâm cũng lười không giết nữa, trực tiếp quét hình ra vị trí của những tinh hạch màu tím, sau đó trực tiếp lái Độc Giác Tiên màu đen bay qua, cướp đoạt đi từng viên tinh hạch màu tím.
Trừ phi Độc Giác Tiên màu đen công kích chúng, nếu không những thủ vệ Tinh Tộc đó trên cơ bản sẽ không chủ động công kích Độc Giác Tiên màu đen.
Tạm thời Hàn Sâm cũng không tính gặp mặt bọn Bạch Dịch Sơn, con Độc Giác Tiên màu đen này hắn thật vất vả mới thu vào tay được, lại còn có liên hệ lớn lao cùng con Độc Giác Tiên dung nhập vào trong bàn tay hắn, Hàn Sâm không có khả năng nộp lên Liên Minh, cho nên cũng sẽ không thể để cho bọn Bạch Dịch Sơn nhìn thấy.
Bạch Dịch Sơn nhìn thấy thì Hàn Sâm cũng không sợ, nhưng mà những người khác thì không chắc, chỉ cần có ai hơi để lộ ra một chút tiếng gió, bị cao tầng trong Liên Minh biết thì chắc chắn sẽ bị mang đi, cho nên vẫn ít xuất hiện một chút thì tốt hơn.
Ít xuất hiện thì ít xuất hiện, thứ tốt lại không thể bỏ qua, Hàn Sâm không biết những tinh hạch màu tím này có tác dụng gì, nhưng mà lại có thể để cho Liên Minh cùng Tu La tộc không tiếc hợp tác, có lẽ là đồ cực tốt.
Nếu như là trước khi có được Độc Giác Tiên màu đen, Hàn Sâm tự nhiên là không có ý tưởng gì, sau khi ra ngoài cũng sẽ bị dụng cụ ra-đa quét hình, muốn giấu cũng không giấu nổi, coi như là nuốt vào trong bụng cũng vô dụng, ra-đa quét hình một cái là có thể nhìn rõ ràng.
Nhưng giờ có con Độc Giác Tiên màu đen này rồi thì không giống với lúc trước, Hàn Sâm hoàn toàn có thể lợi dụng Độc Giác Tiên màu đen mang lượng lớn tinh hạch màu tím ra ngoài.
- Đây cũng không phải là mình có lòng tham, thủ vệ Tinh Tộc nơi này lợi hại như vậy, nếu như không có Độc Giác Tiên màu đen, coi như là mọi người liên thủ, chỉ sợ cũng khó có thể ở chỗ này lấy được lượng lớn tinh hạch màu tím. Dù sao nguyên bổn chính là đồ vật mà mọi người không có khả năng lấy được, mình lấy đi có lẽ không tính là tư tàng đi?
Trong lòng Hàn Sâm tìm cho mình một cái cớ, lái Độc Giác Tiên điên cuồng cướp đoạt tinh hạch màu tím.
- Đợi lúc mình lấy hết tinh hạch màu tím, trở về sẽ tiêu diệt những tên Tu La tộc kia.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm tính toán.
Tuy nói là hai bên hợp tác với nhau, nhưng mà trên cơ bản vẫn là địch nhân, có thể tới nơi này đều là tinh anh trong Tu La tộc, có thể diệt một tên thì tương lai sẽ ít đi một đại địch.
Ở chỗ này diệt đi bọn Ngọc Đà Sơn, hoàn toàn có thể đổ cho phía Tinh Tộc, có Độc Giác Tiên ở đây, diệt bọn họ cũng không tính là chuyện phiền phức gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận