Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1321: Một Đạo Khóa Khác

- Nếu như là ở dưới tình huống bình thường, Cổ Ma Đại Đế giết Bán Thần, nhận được Bán Thần gen hạch, hoặc là lấy được máu thịt của Bán Thần, ông ta có thể có được chỗ tốt gì?
Hàn Sâm vẫn một mực nghi hoặc vấn đề này.
Dùng thực lực ngay lúc đó của Cổ Ma Đại Đế, tấn chức Bán Thần cũng đã là chuyện nắm chắc, ông ta hoàn toàn có thể sau khi tấn chức Bán Thần lại đi săn giết dị sinh vật cấp Bán Thần, như vậy nguy hiểm sẽ thấp hơn rất nhiều.
Thế nhưng mà Cổ Ma Đại Đế lại cứ muốn trước khi tấn chức Bán Thần, hao tốn khí lực lớn như vậy, còn muốn mạo hiểm đi chém giết Bán Thần như thế, có lẽ trong đó nhất định là có lợi ích cực kỳ lớn, nếu không Cổ Ma Đại Đế sẽ không làm như thế.
Tình huống của Atula sau khi cắn nuốt Bán Thần rõ ràng có chút không giống kế hoạch của Cổ Ma Đại Đế, cho nên Hàn Sâm mới cố ý hỏi Long Đế vấn đề này.
Long Đế nói ra:
- Theo Cổ Ma đại nhân từng nói, mặc kệ là Dị Linh hay là dị sinh vật, kể cả nhân loại các cậu ở bên trong, ở bên trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở tổng cộng đều chỉ có thể mở ra mười đạo khóa gen, mà sau khi trở thành Bán Thần, bởi vì khóa gen đã cố hóa, nếu như ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở không thể mở ra tất cả khóa gen, sau khi trở thành Bán Thần sẽ không thể tiếp tục mở ra.
- Khẳng định là Cổ Ma Đại Đế đã mở ra tất cả mười đạo khóa gen đi?
Hàn Sâm hỏi.
Long Đế gật gật đầu:
- Đã mở ra mười đạo khóa gen, đây cũng đã là cực hạn, nhưng mà Cổ Ma đại nhân cho rằng, ngoài mở mười đạo khóa gen ra, còn có một tầng khóa khác nữa.
- Còn có đạo khóa gen thứ mười một sao?
Hàn Sâm có chút không dám tin tưởng nhìn Long Đế hỏi.
- Không phải là đạo khóa gen thứ mười một, mà là một đạo khóa loại khác.
Long Đế nói.
- Khác nhau ở chỗ nào sao?
Hàn Sâm không hiểu một đạo khóa khác cùng đạo khóa gen thứ mười một có gì khác nhau.
- Chuyện này tôi cũng không rõ ràng cho lắm, bởi vì tôi cũng chưa từng chạm đến loại cấp độ này, chỉ là nghe Cổ Ma đại nhân nói đơn giản vài câu. Không chỉ là Cổ Ma đại nhân, Atula cũng đã từng nói, khi đó cũng có mặt một ít Đại Đế kinh khủng khác đã từng nói về đạo khóa này, tồn tại như Cổ Ma đại nhân, chưa tấn chức thành Bán Thần, chính là muốn mở ra một đạo khóa này.
Long Đế dừng một chút, lại nói tiếp:
- Thế nhưng mà Cổ Ma đại nhân đã nghĩ rất nhiều phương pháp, đều không thể mở ra đạo khóa kia, cuối cùng chỉ có thể có ý định với Bán Thần, muốn nhờ lực lượng đã vượt qua không gian thứ ba Tí Hộ Sở, mở ra một đạo khóa này.
Hàn Sâm không rõ đạo khóa kia rốt cuộc là gì, mà Long Đế cũng nói không rõ ràng.
- Tồn tại giống như Vô Thần Đại Đế, tấn chức Bán Thần đã không có nghi vấn gì, y chưa tấn chức đi lên không gian thứ tư Tí Hộ Sở, đại khái là cùng một nguyên nhân đi? Cũng có thể từ trong miệng của những Dị Linh như vậy, hỏi tình huống cụ thể của đạo khóa kia.
Hàn Sâm suy tư trong lòng.
Không còn thu hoạch nào khác nữa, Hàn Sâm liền trở về Liên Minh, vừa trở lại Liên Minh chợt nghe thấy máy truyền tin vang lên, cầm lấy máy truyền tin nhìn thoáng qua, phát hiện ra là nhạc phụ Kỷ Nhược Chân của hắn.
Hàn Sâm vội vàng nhận cuộc gọi:
- Cha, bệnh của mẹ có thấy khá hơn chút nào hay không?
Trước đó mẹ của Kỷ Yên Nhiên bị bệnh, hắn và Kỷ Yên Nhiên còn từng đi thăm, không có trở ngại gì, cũng đã khỏe lên rồi, nhưng mà Hàn Sâm vẫn hỏi một câu.
Vẻ mặt của Kỷ Nhược Chân có chút ngưng trọng, cũng không trả lời Hàn Sâm, ngược lại hỏi:
- Con để cho mọi người đều trở về Liên Minh, nói như vậy tin đồn bên ngoài là thật?
- Tin đồn gì?
Hàn Sâm nao nao, gần đây hắn đều ở bên trong Tí Hộ Sở, căn bản không hề chú ý tới tình huống ở bên ngoài.
Kỷ Nhược Chân nói ra:
- Dị Linh bên trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở hoài nghi truyền nhân của Đại La Sát Thần ở bên trong Tí Hộ Sở của con, rất nhiều Dị Linh mạnh mẽ đều đi tới Tí Hộ Sở của con.
Hàn Sâm gật đầu nói:
- Quả thật là có chuyện như vậy, con đã để cho tất cả nhân loại truyền tống về Liên Minh, trước khi mọi chuyện kết thúc tạm thời không để cho bọn họ tiến vào trong Tí Hộ Sở.
- Con có tính toán gì không?
Kỷ Nhược Chân trực tiếp hỏi.
Hàn Sâm suy nghĩ rồi nói ra:
- Con định toàn lực nghênh chiến.
- Có nắm chắc không?
Kỷ Nhược Chân trầm ngâm hồi lâu mới hỏi.
- Có.
Hàn Sâm rất khẳng định trả lời.
Kỷ Nhược Chân gật gật đầu, lại rất nghiêm túc nói ra:
- Nhớ kỹ, hiện tại con phải gánh vác, không chỉ là mạng của mình, còn có tương lai của rất nhiều Siêu Việt Giả trong Liên Minh. Nếu như con chiến bại, nhiều Siêu Việt Giả như vậy ở trong Liên Minh về sau đều khó có thể đi vào Tí Hộ Sở lại, nếu không hoàn toàn chắc chắn, có thể tạm thời tránh lui, không cần tranh giành thắng bại nhất thời, có đôi khi ngồi xổm xuống là để nhảy cao hơn.
- Cha, con hiểu mà.
Hàn Sâm gật đầu nói.
Kỷ Nhược Chân nghiêm túc nhìn Hàn Sâm, càng thêm nghiêm túc nói:
- Vừa rồi những lời kia được nói ra với tư cách là nguyên thủ của Liên Minh, mà làm một người cha, ta không hy vọng nhìn thấy con gái của mình thương tâm, cần phải bảo vệ tốt chính con, lúc cần thiết phải trốn thì nên trốn.
- Cha, người yên tâm đi, con sẽ không đem mạng của mình đi đánh bạc.
Hàn Sâm nói.
Kết thúc trò chuyện với Kỷ Nhược Chân, Hàn Sâm trực tiếp mở Internet ra, nhìn xem tin tức gần đây, lúc này mới phát hiện ra tin tức Dị Linh muốn đánh Tí Hộ Sở của hắn đã lưu truyền sôi sùng sục ở trong Liên Minh.
Rất nhiều người đều có thái độ bi quan đối với chuyện này, cho rằng Hàn Sâm hẳn là nên tạm thời tránh lui, tình huống hiện tại của Hàn Sâm chính là đối địch với toàn bộ Dị Linh ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, căn bản không có cơ hội chiến thắng.
Những người nhận được tin tức đó sau khi trở lại trong Liên Minh, cũng vô cùng lo lắng, nếu như Hàn Sâm chiến bại, tất cả những Tí Hộ Sở một lần nữa bị Dị Linh chiếm cứ, bọn họ sẽ một lần nữa rơi vào khốn cảnh trước kia.
Còn có rất nhiều chuyên gia học giả đều đang phân tích tình cảnh trước mắt của Hàn Sâm, trên cơ bản đều cho rằng tình huống hiện tại của Hàn Sâm là vô cùng không lạc quan, đường ra duy nhất chính là rút lui.
Buổi tối lúc cùng ăn cơm với Kỷ Yên Nhiên, Kỷ Yên Nhiên mấy lần muốn nói cái gì đó, cuối cùng lại há to miệng nhưng đều không nói ra.
Hàn Sâm đi tới sau lưng Kỷ Yên Nhiên, từ phía sau ôm chặt cô, ở bên tai cô nói ra:
- Em tin tưởng anh chứ?
- Em tin tưởng anh, nhưng mà vẫn có chút sợ hãi.
Kỷ Yên Nhiên nhắm mắt lại vuốt ve tóc Hàn Sâm nói.
- Bởi vì có em, cho nên mặc kệ là anh ở đâu làm gì, đều xem chuyện bảo trụ cái mạng nhỏ của mình thành yếu tố đầu tiên, nếu như không hoàn toàn chắc chắn, anh sẽ là người đầu tiên đào mệnh, anh không dám nói mình đã vô địch ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, nhưng nếu anh muốn chạy trốn, cũng không ai có thể cản được anh.
Hàn Sâm hôn gò má của Kỷ Yên Nhiên một cái:
- Anh vẫn đang chờ để ôm con trai, làm sao tùy tiện chết đi được.
Kỷ Yên Nhiên bật cười:
- Em muốn sinh con gái, con gái xinh đẹp khả ái giống như Bảo Nhi, con trai quá cứng đầu.
- Con gái cũng được, con trai hay con gái anh đều thích, tốt nhất là song bào thai. . . không. . . bốn thai năm thai cũng được. . . náo nhiệt một chút mới vui. . .
- Anh cho rằng em là một con heo mẹ à?
- Không phải sao?
- Anh muốn chết hả. . .
- Ôi!
Sau khi Hàn Sâm trở lại Tí Hộ Sở, lại để cho bọn Quỷ Nhãn Thú tăng cường đề phòng, mặc dù Hàn Sâm hoàn toàn chắc chắn, nhưng vẫn phải thận trọng đối đãi, hi vọng sẽ không phạm phải bất kỳ sai lầm nào.
Không qua mấy ngày, lúc Hàn Sâm đang ở trên quảng trường nói chuyện với Tà Tình Đế, đột nhiên nhìn thấy ở bên trên bầu trời bay tới một bóng người, bóng người kia càng lúc càng lớn, đợi đến lúc tới gần Tí Hộ Sở, đã giống như là một ngọn núi lớn rồi.
OÀ..ÀNH!
Người khổng lồ giống như ngọn núi kia vậy mà đã rơi xuống phế tích Tí Hộ Sở, đại địa đều run lên vài lần, mặt đất cũng bị giẫm ra hai cái hố sâu lớn, mà đó chẳng qua là dấu chân của người khổng lồ kia mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận