Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1932. Ánh nguyệt phản chiếu trong nước

Hàn Sâm sở dĩ muốn biểu diễn Nguyệt Phách chủ yếu không phải là vì bọn người Kliman.
Hàn Sâm nghĩ, Nguyệt Phách là một thử thách của Isa với hắn, vì vậy hắn muốn mượn cơ hội này để Isa biết, hắn thực sự là một thiên tài, miễn cho Isa lại nghi ngờ hắn.
Nếu là trong ngày hôm nay, Hàn Sâm không dám biểu diễn Nguyệt Phách sớm như vậy, dù sao hắn cũng không thật sự thiên tài đến mức có thể luyện tập mọi thứ trong một sớm một chiều, hắn luyện Nguyệt Phách lâu như vậy, cũng coi như là luyện thành, nhưng khoảng cách có thể được coi là thiên tài còn rất xa.
Nhưng sau khi nhìn thấy Nguyệt Chi Hiệp Đao thì khác, vì vậy Hàn Sâm mới có tự tin ở đây biểu diễn Nguyệt Phách, để Isa có thể hoàn toàn yên tâm về hắn.
“Nguyệt Phách?” Rebecca và Durica đều hơi kinh ngạc, bởi vì Nguyệt Phách chính là một trong những thuật gen sở trường của Nguyệt Luân Vương, cũng là thuật gen sở trường của hai người bọn họ, lúc còn rất nhỏ các nàng đã cùng Nguyệt Luân Vương học Nguyệt Phách, và bây giờ vẫn đang luyện tập.
Kliman cười lạnh nói: “Ngươi ở trước mặt Rebecca và Durica biểu diễn Nguyệt Phách, điều này có vẻ không thích hợp lắm nhỉ?”
Mọi người ở đây ai cũng biết đây là thuật gen sở trường của Rebecca và Durica, Hàn Sâm vậy mà nói muốn biểu diễn cái này, ít nhiều vẫn khiến cho bọn họ có chút bất ngờ.
Hàn Sâm khẽ mỉm cười, cũng không để ý tới Kliman, thuận miệng nói: “Sư phụ dạy ta thuật Nguyệt Phách, ta luyện rất lâu đều không nắm bắt được điểm cốt lõi, vừa nấy khi quan sát Nguyệt Chi Hiệp Đao bỗng nhiên có giác ngộ, thuật Nguyệt Phách hơi có tinh tiến, cũng không biết luyện có đúng hay không, còn mong các vị chỉ giáo.”
Mọi người nghe hắn nói như vậy, đều yên tĩnh, Kliman cũng nuốt xuống lời vừa ra đến khóe miệng, lạnh giọng nói: “Được, vậy bọn ta xem xem, Nguyệt Phách này của ngươi có thể có quan hệ gì với Nguyệt Chi Hiệp

Đao.
Ánh mắt Hàn Sâm đánh giá xung quanh một chút, cuối cùng nhìn đến chén trà trước mặt, vươn tay rót đầy nước suối trong vào chén trà, sau đó đặt chén trà lại trên bàn.
Rebecca và những người khác đều nhìn nhất cử nhất động của Hàn Sâm, họ có chút tò mò hắn đến cùng muốn biểu diễn Nguyệt Phách thế nào.
Hàn Sâm rất nhanh đã cho bọn hắn đáp án, vươn ngón tay vút lên không tại một điểm trong chén trà, chỉ thấy một ánh hào quang bắn vào trong chén trà.
Có điều ánh hào quang kia bắn vào trong nước, nhưng không làm nước suối trong chén có nửa phần gợn sóng, nó giống như mặt trăng phản chiếu trong nước, cứ như vậy chiếu vào trong nước.
“Mọi người thấy Nguyệt Phách ta luyện như thế nào?” Hàn Sâm thu ngón tay lại, mỉm cười nhìn về phía mọi người nói.
Kliman nhất thời cười lạnh nói: “Ta còn tưởng là ngươi từ Nguyệt Chi Hiệp Đao giác ngộ được cái gì, ánh nguyệt phản chiếu trong nước chỉ là bước đầu của thuật Nguyệt Phách mà thôi, luận về thủ pháp, ngươi so với Rebecca và Durica còn chênh lệch rất xa”
“Ồ, cái kia, hai vị tiểu thư có thể cho tại hạ mở mang tầm mắt về thuật Nguyệt Phách của hai vị được không?” Hàn Sâm hứng thú nhìn về phía Rebecca và Durica hỏi.
Rebecca mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng Durica không có nhiều tâm tư như vậy, trực tiếp nói: “Đương nhiên có thể.”
Nói xong, Durica đổ đầy nước suối vào chén trà của mình, sau đó nhướng mày về phía Hàn Sâm nói: “Ánh trăng phản chiếu trong nước chỉ là bước đầu của thuật Nguyệt Phách mà thôi, sau khi ta thăng cấp Tử Tước là có thể làm được, cho đến bây giờ cũng chỉ luyện đến mức độ Tam Tuyền Ánh Nguyệt, so với chị của ta còn chênh lệch rất nhiều, biểu diễn không tốt mong các vị đừng chê cười.”
“Tam Tuyền Ánh Nguyệt, vậy so với nhất tuyền nhất nguyệt còn tuyệt hơn nhiều.” Dạ Vô Hoan nhìn Hàn Sâm nói.
Durica khẽ mỉm cười không nói nữa, dùng ngón tay phải nhắn quyết pháp, ba ngón tay đồng thời bật ra, ba đạo Nguyệt Quang lập tức chiếu vào trong chén trà.
Nguyệt Quang vào trong nước một cách êm đềm, chỉ thấy ba vầng trăng sáng chiếu ở trong nước, như lấp đầy chén trà, toả ra ánh trăng mờ ảo, trông thật kỳ diệu.
“Chút tài mọn.” Durica tựa hồ hết sức hài lòng với sự biểu diễn của mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi lộ ra vẻ đắc ý, còn khiêu khích nhìn Hàn Sâm, hơi nhướng lông mày.
“Thật tuyệt, một màn Tam Tuyền Ánh Nguyệt này quả nhiên kỳ diệu đến đỉnh cao, được Nguyệt Luân Vương đại nhân truyền lại, không hổ
là con cháu của nhà danh gia vọng tộc.” Kliman võ tay lớn tiếng khen.
Dạ Vô Hoan và những người khác cũng đều là lên tiếng phụ họa, nhưng cũng không hẳn là nói khoác, một màn Tam Tuyền Ánh Nguyệt này của Durica xác thực rất đẹp.
Trong đây cũng có những người khác đã luyện qua Nguyệt Phách, thế nhưng đa số đều giống Hàn Sâm, có thể làm được nhất tuyền nhất nguyệt, ngay cả Nhị Tuyền Ánh Nguyệt còn không làm được.
Durica có thể làm được Tam Tuyền Ánh Nguyệt, cũng coi như là một màn không ai có thể vượt qua, thực sự đã được Nguyệt Luân Vương truyền lại.
Dạ Vô Hoan nhìn Hàn Sâm kỳ lạ nói: “Hàn đại thiên tài, ngươi lĩnh ngộ được từ Nguyệt Chi Hiệp Đao chính là cái này sao? Đừng nói là so với Durica, so với bọn ta không được Nguyệt Luân Vương truyền lại, cũng không cần xem Nguyệt Chi Hiệp Đao qua nửa giờ vẫn có thể làm được nhất tuyền nhất nguyệt, cũng đâu cần xem Nguyệt Chi Hiệp Đao hơn nửa giờ?”
“Tam Tuyền Ánh Nguyệt quả nhiên là thủ đoạn cao cường, tại hạ lãnh giáo.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói một câu, sau đó đứng dậy nói với Hắc Cương: “Ta còn có việc, đi trước một bước, về sau lại gặp.”
Hàn Sâm dứt lời vội vã rời đi, hắn không muốn cùng những người này tiếp tục dây dưa, định quay lại luyện nhiều hơn nữa thừa dịp giác ngộ vẫn còn,.
“Ta tiễn ngươi đi” Hắc Cương đứng dậy muốn tiễn Hàn Sâm.
Nhưng Hàn Sâm lắc đầu từ chối, quan hệ của hắn với hậu thế của vương cũng không quá tốt, không muốn liên lụy Hắc Cương bị xa lánh.
“Thế này đã chạy rồi, thật là kém cỏi.” Kliman bĩu môi một cái nói. “Không chạy chả nhẽ chờ các ngươi chế giễu sao?” Có người cười nói.
“Đó cũng là do hắn tự tìm, cái thứ giả vờ giả vịt giỏi như vậy, ta nhìn đã không ưa rồi.” Kliman lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm, người vốn dĩ không có liên quan lắm với bọn họ rời đi, đối với bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì, ngược lại làm bầu không khí hòa hợp hơn, nói chuyện sôi nổi hơn.
Tâm trạng Durica rất tốt, rốt cục ở trước mặt Hàn Sâm biểu diễn một chiêu rất hay, điều này làm cho nàng vui vẻ, trên mặt cũng tràn đầy ý cười, từ đầu tới cuối đều cười không dứt.
Có điều Rebecca dường như là không hứng thú lắm, nàng luôn cảm giác có điểm nào đó là lạ, nhưng lại không nghĩ ra được là lạ ở chỗ nào.
Mọi người nói chuyện rất hăng say, có một vị Tử Tước không cẩn thận đánh đổ một chén dịch gen, làm cho toàn bộ chỗ ngồi đều bị bẩn, thế là hắn đổi vị trí, ngồi vào chỗ Hàn Sâm từng ngồi.
Cái chén của Hàn Sâm vẫn còn để ở nơi đó, vị Tử Tước vươn tay cầm chén trà, muốn lấy chén trà ra để người hầu thay một chén trà mới.
Nhưng khi hắn cầm, chén trà hơi động, sắc mặt đột nhiên thay đổi, không khỏi thét kinh hãi: “Tại sao lại như vậy?”
Những người khác đều nói chuyện hăng say, nghe được tiếng thét kinh hãi của hắn đều quay đầu nhìn lại, Kliman cười mắng: “Ngươi làm sao mà kinh ngạc vậy?”
“Các ngươi xem. .. Xem cái chén này. . ” Vẻ mặt vị Tử Tước kia quái lạ chỉ vào cái chén trên bàn nói.
“Cái chén làm sao?” Kliman lại hỏi.
“Đây là cái chén của Hàn Sâm vừa nấy, các ngươi nhìn kỹ đi.” Vị Tử Tước dường như trong lúc nhất thời không biết nên giải thích thế nào,
nhanh chóng vươn tay cầm chén trà, di chuyển chén trà trong một khoảng nhất định.
Hết chương 1932.
Bạn cần đăng nhập để bình luận