Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 852: Dị Tượng Ở Tử Sơn

Toàn thân Hàn Sâm hư nhược lợi hại, đã không còn có Thánh Quang Thuẫn Giáp Trùng trợ giúp, ba con sinh vật siêu cấp thần huyết còn lại lập tức đã rơi vào hạ phong.
Hàn Sâm muốn cho tiểu thiên sứ lại đi trảm giết bọn nó, nhưng mà xa xa đã mơ hồ truyền đến tiếng gào thét kinh khủng, mà ở trong Tí Hộ Sở, khí tức của Quỷ Huyết Đế một lần nữa ngưng tụ, thoạt nhìn đã trọng sinh ra rồi.
Không do dự nữa, Hàn Sâm vọt thẳng ra ngoài Tí Hộ Sở, dưới sự yểm hộ của bọn tiểu thiên sứ rời đi, đồng thời còn mang thi thể của Thánh Quang Thuẫn Giáp Trùng, còn có gen sinh mệnh tinh hoa của Tàn Nhẫn Nữ Yêu.
Lực lượng của Quỷ Huyết Đế rất quỷ dị, Hàn Sâm cũng chỉ dựa vào quỷ kế mới ám sát thành công, nếu như mặt đối mặt chiến một trận, cũng không dám cam đoan mình còn có thể giết được y nữa, hơn nữa hiện tại Hàn Sâm đã hư nhược rất nhiều, chỉ có thể rời đi luôn.
Thoát đi khỏi Tí Hộ Sở cùng bọn Sát Na Nữ Đế tụ hợp, ở trên áo giáp của Vương Vũ Hàng đầy máu nhưng cũng không thèm đoái hoài tới thương thế của mình, xông lên lộ ra vẻ trông mong hỏi:
- Giết mấy con sinh vật siêu cấp thần huyết? Có được thú hồn hay không?
- Giết hai con, đều không có thú hồn.
Hàn Sâm lắc đầu.
Nghe nói không có thú hồn, Vương Vũ Hàng lập tức thất vọng, bất đắc dĩ nói:
- Xem ra là không có cơ hội, tôi lại không có tiền mua Thiên Sứ Gen dịch cao cấp nữa.
Trong lòng Hàn Sâm lập tức hơi động:
- chú nhỏ, nơi này có hai viên gen sinh mệnh tinh hoa, gần một viên là thuộc về chú, chú xem như vậy có được hay không, tôi dùng một lọ Thiên Sứ Gen dịch cao cấp đổi với chú một bộ phận kia, hai viên gen sinh mệnh tinh hoa này tôi sẽ lấy đi.
- Được được.
Vương Vũ Hàng cơ hồ không thèm do dự, lập tức đồng ý ngay.
Anh ta đã cầm hai viên gen sinh mệnh tinh hoa, đương nhiên đổi Thiên Sứ Gen dịch mới có lợi nhất.
Hơn nữa đã có Thiên Sứ Gen dịch, bọn họ lại có thể tiếp tục dụ sinh vật siêu cấp thần huyết ra để giết, không cần tốn nhiều thời giờ như vậy để trở về.
Hàn Sâm đưa một lọ Thiên Sứ Gen dịch mình vẫn giấu đi cho Vương Vũ Hàng, đổi được hai viên gen sinh mệnh tinh hoa đời thứ hai, đều lưu lại trong tay mình.
Thi thể của con Thánh Quang Thuẫn Giáp Trùng kia, Hàn Sâm phân biệt đút cho Linh Miêu Ưng cùng Tử Vong Tang Chung, hi vọng chúng nó có thể sớm tiến hóa.
Cũng may hai con sủng vật này đều không phụ kỳ vọng, sau khi ăn xong máu cùng thịt của Thánh Quang Thuẫn Giáp Trùng, rốt cục tiến vào trong trạng thái lột xác, lột xác tiến về trạng thái chiến đấu.
Chỉ là không biết chúng có thể hoàn thành lột xác trước khi trái cây Hoàng Kim Bảo Rương chín hay không, như vậy thì Hàn Sâm mới có nắm chắc bảo trụ trái cây Hoàng Kim Bảo Rương.
Tìm một nơi an toàn, Hàn Sâm lặng lẽ luyện hóa hai khối gen sinh mệnh tinh hoa, tổng cộng đã lấy được 15 điểm siêu cấp thần gen, khiến cho siêu cấp thần gen của hắn đã đạt đến 78 điểm.
Mà Vương Vũ Hàng thì được Tiểu Ngân Ngân dùng lôi điện trị hết thương thế, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt. Hàn Sâm không dám để cho Tiểu Ngân Ngân trị liệu cho mình, tranh thủ thời gian dùng thánh quang chữa trị thương thế trên người.
Sau khi vượt qua thời kỳ suy yếu, hai người liền thương lượng lại, nhìn xem có thể lại giết thêm mấy con sinh vật siêu cấp thần huyết hay không.
Thế nhưng mà lúc này đây mặc kệ là Vương Vũ Hàng ở bên ngoài câu dẫn như thế nào, những sinh vật siêu cấp thần huyết kia vẫn không đi ra, bọn họ lại không dám đi qua, đành phải thôi, cả hai đành rời khỏi Quỷ Huyết Tí Hộ Sở.
- Quỷ Huyết Đế bên kia cũng chỉ còn lại mười ba mười bốn con sinh vật siêu cấp thần huyết, như thế nào thì y cũng không thể mang đi toàn bộ, cho dù đến đoạt trái cây Hoàng Kim Bảo Rương, cũng cần phải lưu mấy con giữ nhà, mình vẫn có cơ hội giữ vững.
Sau khi trở lại Sát Na Tí Hộ Sở, trong lòng Hàn Sâm âm thầm tính toán.
- Đoàn trưởng, Tí Hộ Sở này của cậu cũng được đấy, đây là Tí Hộ Sở đẳng cấp gì?
Vương Vũ Hàng lộ ra vẻ hưng phấn đánh giá Sát Na Tí Hộ Sở, đối với nơi này đều tràn ngập tò mò.
- Tí Hộ Sở Đế cấp, là nơi đầu tiên trong nhân loại, rất ngưu bức đúng không?
Trong lòng Hàn Sâm hơi có chút đắc ý.
- Đáng tiếc ở đây không có ai, Tí Hộ Sở dù tốt cũng vô dụng.
Vương Vũ Hàng không thể chịu được dáng vẻ đắc ý kia của Hàn Sâm, bĩu môi một cái nói.
- Chú thấy tôi còn cần người à?
Hàn Sâm lại ào ào cười, hướng về bọn Tiểu Ngân Ngân bên kia nhìn lại.
Vương Vũ Hàng nhìn bọn Đại Tiểu Hắc cùng Tiểu Ngân Ngân, lập tức gương mặt lộ ra vẻ phiền muộn:
- Tại sao đám sinh vật siêu cấp thần huyết này đều đi theo cậu vậy? Luận tướng mạo tôi còn đẹp trai hơn cậu, luận gia thế tôi cũng hơn cậu, luận văn vẻ tôi cũng hơn cậu, tại sao không có sinh vật siêu cấp thần huyết nào đi theo tôi vậy?
- Bởi vì tôi may mắn hơn chú.
Hàn Sâm cười hắc hắc nói.
Vương Vũ Hàng há to miệng, cả buổi không nói ra lời, cuối cùng hận hận cắn răng một cái, quay người chạy tới xem Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ.
- Trong Hoàng Kim Bảo Rương này đến cùng có thể kết xuất ra cái gì?
Vương Vũ Hàng nhìn Hoàng Kim Bảo Rương chảy nước miếng, hận không thể lập tức mở ra nhìn xem bên trong có bảo vật gì.
- Ai biết được, còn chừng hai tháng nữa mới có thể thành thục, đến lúc đó sẽ biết.
Hàn Sâm nhìn Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ đã cao tới ba thước nói ra.
- Thứ này thật sự có thể hấp dẫn sinh vật siêu cấp thần huyết tới?
Vương Vũ Hàng vẫn còn có chút không tin hỏi.
- Tình huống bên phía Không Thanh Đằng kia chú cũng đã thấy rồi mà, gốc Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ này không hề kém hơn Không Thanh Đằng.
Hàn Sâm nói ra.
- Vậy thì hơi rắc rối rồi, không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu sinh vật siêu cấp thần huyết tới, đám bên phía Quỷ Huyết Đế kia đã rất khó đối phó rồi.
Vương Vũ Hàng cau mày nói.
Hàn Sâm tự nhiên cũng biết là rất phiền toái, nếu như Linh Miêu Ưng cùng Tử Vong Tang Chung có thể kịp thời lột xác thành công, cậy còn có hi vọng thủ thắng, nếu không Hàn Sâm liền dự định lúc thành thục có thể đoạt quả nào hay quả ấy.
Hai người ở ngay trong Sát Na Tí Hộ Sở trở lại Liên Minh làm một ít chuẩn bị, để tiện ứng phó với việc tranh đoạt trái cây Hoàng Kim Bảo Rương sắp tới.
Không qua mấy ngày, Tử Sơn phía dưới Sát Na Tí Hộ Sở, không biết nguyên nhân gì, thậm chí có nước suối giống như máu tươi từ trên vách núi tuôn ra, hơn nữa không chỉ một chỗ, xa xa nhìn lại giống như là cả tòa Tử Sơn đều đang chảy máu.
Hàn Sâm đến trước vách núi quan sát, chỉ thấy nước suối như máu đỏ trong cái khe trên vách núi dạt dào chảy ra, tản ra một mùi máu tanh nồng đậm, không khác gì máu tươi chân chính.
- Đoàn trưởng, núi tuôn suối máu, đây chính là điềm không may đó.
Vương Vũ Hàng nhìn dòng suối máu kia nói ra.
- Chú nhỏ, nếu sợ điềm không may gì đó, tôi cũng sẽ không để chú lưu lại hỗ trợ.
Mặc dù trong miệng Hàn Sâm nói như vậy, nhưng vẫn dùng Động Huyền Khí quét qua mấy chỗ tuôn ra suối máu trên Tử Sơn.
Kết quả lại chẳng phát hiện được gì, bên trong suối máu kia cũng không có sinh cơ, mà xâm nhập vào trong đó, cũng không cảm giác được khí tức sinh mệnh, hình như không có sinh vật nào cả.
Mấy chỗ suối máu kia chảy trọn vẹn bảy ngày mới dừng, mà số lượng suối máu cũng đúng lúc là bảy cái, khiến cho trong lòng Hàn Sâm càng thêm cảm thấy bất an.
Suối máu mới dừng lại, ngày hôm sau chỉ thấy mây đen bên trên bầu trời tràn ngập, bao phủ chu vi vài trăm dặm xung quanh Tử Sơn kể cả Sát Na Tí Hộ Sở lại, liên tục có lôi điện đánh xuống, một đạo đón lấy một đạo, vang lên suốt một ngày một đêm, phá huỷ toàn bộ thực vật trong chu vi vài trăm dặm, khắp nơi đều là một mảnh than cốc, bốn phía đều là khói lửa khét lẹt, duy chỉ có bên trên Tử Sơn là không bị sét đánh.
Nhưng mà sau khi lôi điện đánh xuống một ngày một đêm, mưa to liền bắt đầu rơi xuống, nước mưa kia vậy mà cũng có màu máu, chu vi vài trăm dặm có loại cảnh tượng máu chảy thành sông quỷ dị, trong đất trời là một mảnh huyết sát chi khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận