Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 287: Trở Về

Hàn Sâm cũng không có ý cùng theo tới, trong sào huyệt kia căn bản không còn gì nữa, hắn cần gì phải tốn công đi cùng.
Hiện tại Hàn Sâm đã chạy đến dưới vách núi kia, lấy thi thể của con thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng kia, đám người Hứa Như Yên vội vã đi vào sào huyệt dị sinh vật, lại cảm thấy Hàn Sâm không thể nhảy xuống vách núi sâu như vậy để lấy thi thể ra, hơn nữa cho dù là lấy ra được, Hàn Sâm cũng vẫn ở trên đảo này không chạy được, quay về sẽ tìm Hàn Sâm tính sổ sau cũng không muộn.
Thế nhưng Hàn Sâm lại sớm mang theo thi thể thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng bỏ chạy, cả đám Hứa Như Yên xuống đến sào huyệt dị sinh vật, phát hiện tinh thể trong vách tường đã bị phá nát, bọn họ lập tức cảm giác được không ổn.
Xông vào xem xét, cũng không tìm thấy thi thể dị sinh vật, bốn phía trong sào huyệt cũng không giống như bị phá nát, bọn họ còn thoáng ôm chút hi vọng.
Thế nhưng khi bọn họ thận trọng đi đến vị trí có trứng dị sinh vật, phát hiện trứng dị sinh vật đã bị đánh nát, sắc mặt lập tức đều trở nên vô cùng khó coi.
- Hàn Sâm, tao giết mày!!!
Hứa Như Yên tức điên lên, giống như một con cọp cái, dẫn theo mọi người đi tìm Hàn Sâm tính sổ.
Nhưng cô ta sao có thể tìm được Hàn Sâm, ngay cả thi thể của con thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng kia cùng biến mất không thấy bóng dáng.
Hứa Như Yên không cam lòng dẫn người tìm khắp hòn đảo này, nhưng Hàn Sâm thật sự giống như đã bốc hơi vậy, hoàn toàn tìm không thấy bóng dáng của hắn.
Hứa Như Yên vừa tức vừa sợ, không biết Hàn Sâm đã đi nơi nào, Phó Sơn và mấy người của tiểu phân đội Cách Lan cũng vô cùng ngạc nhiên, bọn họ cũng không nghĩ ra được Hàn Sâm sẽ đi đâu được .
Trên thực tế Hàn Sâm cũng chỉ mang theo thi thể thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng ra biển để tránh, chờ sau khi bọn họ không tìm được, lại lặng lẽ về trên đảo, tìm một ngọn núi dốc đứng, giấu thi thể thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng ở phía trên rồi từ từ ăn.
- Ăn thịt thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng, +1 điểm thần gen.
Mỗi lần thần gen tăng lên, Hàn Sâm đều vô cùng vui sướng.
Ăn xong con thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng này, tổng cộng tăng được năm điểm thần gen, khiến thần gen của Hàn Sâm đạt đến con số may mắn 66 điểm.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Sâm đều chưa từng xuất hiện trong tầm mắt của đám người Hứa Như Yên, khắp mọi nơi trên đảo này đều là núi đá, đám người Hứa Như Yên cũng không có tinh lực tìm hết.
Hơn nữa lúc trước khi bọn họ tìm Hàn Sâm, đã cho rằng Hàn Sâm không còn ở trên đảo, nếu không thi thể thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng lớn như vậy không có khả năng không tìm ra được.
Sau khi Hàn Sâm đã ăn xong thịt thần huyết Quỷ Nhãn Bi Hùng, không tới nửa tháng đã thấy một đội tàu từ xa đang lái về phía đảo, trên thuyền còn có dấu hiệu của tập đoàn Tinh Vũ.
Hàn Sâm không biết Hứa Như Yên giải thích thế nào, nhưng chỉ cách một ngày, đội tàu đã xuất phát rời khỏi hòn đảo.
Hàn Sâm đi theo sau đội tàu, dù sao những chiếc thuyền kia đều dựa vào sức gió và sức người, nên chạy cũng không nhanh, Hàn Sâm chỉ cần nhìn thấy bóng dáng thuyền là được, cũng không sợ bị bọn họ bỏ rơi.
Trên thực tế Hàn Sâm còn có chút ghét bỏ những chiếc thuyền kia đi quá chậm, nhưng cũng không có biện pháp khác, dù sao trong Tí Hộ Sở không thể sử dụng các loại nguồn năng lượng khoa học kỹ thuật, chỉ dựa vào sức gió và sức người nên chạy chậm cũng là chuyện bình thường.
Ở trên biển gần một tháng, cũng không gặp phải nguy hiểm gì quá lớn, Hàn Sâm ngẫu nhiên săn giết mấy dị sinh vật trên biển để ăn chống đói.
Về phần con quái vật biển thần huyết kia trong miệng của Hứa Như Yên, Hàn Sâm vẫn không nhìn thấy, có lẽ là nó bị đội tàu hù dọa bỏ chạy rồi cũng nên.
Nhưng cuối cùng Hàn Sâm biết rõ, lúc trước khi Hứa Như Yên rời bến, nhất định cũng đi theo một đội tàu, kết quả ở trên biển gặp phải động vật biển thần huyết, cuối cùng chỉ còn lại có một chiếc thuyền còn sót lại dạt tới hòn đảo này, hơn nữa chiếc thuyền kia còn không chịu nổi gánh nặng tan vỡ ra.
Hàn Sâm đi theo đội thuyền một tháng, từ xa Hàn Sâm đã thấy được đất liền, trong nội tâm lập tức mừng như điên.
Chờ sau khi hắn lên đất liền mới biết được, nơi này chính là đảo Cách Lan trong lời của Hứa Như Yên, nhưng đây kỳ thật cũng không phải thật sự là đảo, mà là bán đảo nối liền với đại lục, ở đây còn có một Cách Lan Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm mượn truyền tống trận ở Cách Lan Tí Hộ Sở để về trường quân đội, hiện tại cách lúc hắn tiến vào Tí Hộ Sở lần trước đã gần một năm rồi, cũng không biết trường học và tiểu phân đội Cương Giáp hiện tại như thế nào.
Sau khi Hàn Sâm trở lại phòng ngủ, đám lão Thạch nhìn thấy Hàn Sâm đều vừa mừng vừa sợ, bọn họ vốn tưởng rằng Hàn Sâm lâu như vậy còn chưa đi ra, rất có thể đã gặp nạn trong Tí Hộ Sở, dù sao chuyện này thật sự quá thường gặp, đừng nói là một năm, cho dù là mới mất tích nửa năm, người có thể trở về cũng rất ít.
Hàn Sâm có thể trở về, lão Thạch, Trương Dương cùng Lữ Mông đều vô cùng vui mừng, chỉ là hôm nay bọn họ đã là học sinh năm hai, sắp phải lên năm ba rồi, mà Hàn Sâm phải tham gia thi lại, sau đó mới có thể xác định hắn có thể tiếp tục ở lại trường quân đội để học tập hay không.
Đối với những chuyện này, trường quân đội vẫn có kinh nghiệm, dù sao chuyện như vậy hàng năm đều có rất nhiều, trường quân đội sớm đã có văn bản rõ ràng quy định, học sinh trở về chỉ cần vượt qua được kiểm tra, là có thể tiếp tục việc học tập ở trường quân đội.
Nếu như kiểm tra không đạt được tiêu chuẩn, vậy thì chỉ có thể thôi học.
Hàn Sâm không quá lo lắng về chuyện này, hắn cầm máy truyền tin của mình, trên đó có rất nhiều tin chưa được đọc, trong đó đa số đều là của Kỷ Yên Nhiên lưu lại.
Ngoài ra còn có rất nhiều tin từ mẹ hắn, còn có của đám người Trương Đan Phong, Tần Huyên, Dương Mạn Lệ, Đường Chân Lưu, Vương Manh Manh, Hoàng Phủ Bình Tình, Lâm Bắc Phong, Khúc Lệ Lệ.
Hàn Sâm trước tiên bấm số của mẹ hắn, La Tố Lan lập tức nhận máy, tuy bà không biết Hàn Sâm xảy ra chuyện, nhưng Hàn Sâm lâu như vậy mà không liên hệ với bà, khiến bà rất lo lắng .
Hàn Sâm cũng không nói gì về chuyện mình gặp nạn, chỉ nói là mình học tập quá bận rộn, cho nên mới lâu như vậy không liên hệ với bà.
Hàn Sâm tình nguyện để mẹ hắn oán trách, cũng không hy vọng bà lo lắng.
Hàn huyên một lúc lâu với mẹ hắn, sau khi chấm dứt, Hàn Sâm nhìn số của Kỷ Yên Nhiên, mặc dù biết rất có thể là sẽ không gọi được, nhưng hắn vẫn muốn thử một chút .
Quả nhiên là gọi không được, đám lão Thạch đã nói với Hàn Sâm, Kỷ Yên Nhiên đã sớm rời khỏi trường quân đội đi thực tập, nghe nói là đã đến một chiến hạm cấp Hằng Tinh.
Sau khi nhập ngũ, phải sử dụng máy truyền tin chuyên dụng mà trường quân đội bán phân phối, không thể sử dụng máy truyền tin bình thường, cho nên hiện tại cho dù Hàn Sâm muốn liên hệ với Kỷ Yên Nhiên cũng không liên lạc được.
Đám Lão Thạch còn nói cho Hàn Sâm biết, sau khi hắn mất tích, Kỷ Yên Nhiên chờ Hàn Sâm mãi mà không thấy hắn trở lại, cả người đều gầy đi rất nhiều, sau đó trở nên vô cùng ít nói, ngoại trừ dốc sức liều mạng học tập ra, ngay cả câu lạc bộ Thượng Đế Chi Thủ cũng rất ít đi, hơn nửa năm này đã dùng danh nghĩa thực tập sinh trường quân đội để phục vụ trên chiến hạm.
Trong lòng Hàn Sâm có chút áy náy, nhưng hắn cũng không có cách nào, dựa theo tên trên máy truyền tin, gọi cho những người đó để báo cho bọn họ biết là mình đã bình yên vô sự trở về.
Khúc Lệ Lệ và Kỷ Yên Nhiên cùng phục vụ trên chiến hạm, Hàn Sâm cũng không liên lạc được với cô ấy.
Máy truyền tin của Tần Huyên vẫn gọi được, nhưng Hàn Sâm gọi mãi mà không có người nhận, có lẽ cô ấy đang ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận