Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1845. Tử Tước chết đi

Lake ở bên ngoài chờ rồi lại chờ, nhưng mãi vẫn không thấy Hàn Sâm đi ra, chỉ nghe được tiếng dị chủng gầm thét liên tục, nhịn không được nghi ngờ, không biết bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Chẳng lẽ Hàn Sâm có thể chống lại hai con dị chủng? Không thể như vậy được, hắn chỉ là một Nam Tước mà thôi, cho dù có đao khí vương cấp trong tay thì cũng không phát huy ra uy lực quá lớn được. Trong tình huống cả lực lượng cùng tốc độ đều kém hơn rất nhiều, sao có thể kiên trì lâu như vậy ở dưới sự vây công của hai con dị chủng cấp Tử Tước chứ?” Trong lòng Lake cực kỳ hoài nghi nhưng lại không thể đi đến khe núi bên cạnh xem được.
Con tiểu thú màu bạc kia luôn ngồi xổm ở rìa khe núi, Lake không biết nó có năng lực gì, sợ bị nó phát hiện, không dám tùy tiện tiếp cận.
Đợi một hồi lâu, trong khe núi bỗng yên tĩnh trở lại, giống như tất cả đều dừng lại vậy.
Trong lòng Lake thở phào nhẹ nhõm: “Xem ra Hàn Sâm chắc đã bị hai con dị chủng kia giết chết, như vậy có thể bớt được cho mình không ít chuyện.”
Trong lúc đang suy tư, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng chậm rãi đi ra từ trong khe núi. Sau khi Lake thấy rõ bóng người kia kia, hắn lập tức mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Vậy mà hắn không chết sao?” Lake chỉ cảm thấy não mình đang quá tải.
Chẳng những Hàn Sâm không bị giết chết ở dưới sự vây công của hai con dị chủng cấp Tử Tước mà trên người còn rất sạch sẽ, ngay cả một vết thương hay vết máu cũng không có.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?” Trong đầu Lake hiện ra vô số khả năng nhưng mà vẫn nghĩ mãi không ra rốt cuộc là như thế nào.
“Tiểu Ngân Ngân, ta bị thương rồi.” Hàn Sâm đi lên phía trên khe núi, nói với con tiểu thú màu bạc kia.
Lake nghe được lời Hàn Sâm nói, không biết vì sao lại thầm thở phào một hơi, dường như cảm thấy như vậy mới xem như bình thường.
Nhưng Lake lại thấy Hàn Sâm vươn bàn tay ra trước mặt tiểu thú màu bạc, tiếp tục nói: “Nổi vài cái mụn nước, đau quá.”
Khóe mắt Lake lập tức run rẩy, trong lòng có một loại xúc động muốn giết người.
Tiểu thú màu bạc kia nghe xong lời nói của Hàn Sâm, đứng dậy đi đến †rước mặt Hàn Sâm, vươn đầu lưỡi phấn nộn ra, liếm lên chỗ Hàn Sâm bị bỏng, nơi bị bỏng khôi phục bình thường chỉ trong chốc lát, làn da trở nên bóng loáng trắng mịn, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.
“Dị chủng có năng lực chữa trị sao?” Trong lòng Lake lại kinh ngạc, loại năng lực này ở bên trong đại vũ trụ gen chính là cực kì hiếm thấy.
Dị chủng có được năng lực tự chữa lành không hiếm thấy, nhưng mà dị chủng có năng lực chữa trị cho những sinh vật khác khác đó lại cực kì hiếm thấy, tìm được một cái cũng đều bị các thế lực lớn tranh đoạt đi hết, nhu cầu về dị chủng có loại năng lực này cực kì lớn, thế lực nào cũng không ngại nhiều.
Hàn Sâm mang theo Tiểu Ngân Ngân quay lại trong khe núi, cắt lấy gen dị chủng của hai con dị chủng cấp Tử Tước, dùng bao vải đựng lại, dùng dây thừng quấn lấy thi thế của hai con dị chủng, kéo chúng nó ra khỏi khe núi.
Trong lòng Lake tuy rằng đã có một ít suy đoán, nhưng mà khi chính thức nhìn thấy thi thể của hai con dị chủng kia, vẫn là nhịn không được trong lòng khiếp sợ tới cực điểm.
Hai con dị chủng cấp Tử Tước lại bị Hàn Sâm giết chết sạch, thật sự khiến người ta không thể nào tin nổi.
Tuy rằng hắn cũng bị thương một chút, nếu nói đó cũng gọi là bị thương.
“Đáng sợi Thật là đáng sợ!” Lake đã đẩy cấp độ mục tiêu của Hàn Sâm lên mức cực kỳ nguy hiểm, càng không dám tùy tiện ra tay.
Lúc Hàn Sâm đi qua nơi Lake mai phục, toàn thân hắn đều cứng ngắc bất động, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, sợ bị Hàn Sâm phát hiện, hắn cảm thấy bây giờ còn chưa phải là thời cơ tốt nhất để ám sát Hàn Sâm.
Sau khi Hàn Sâm đi qua, Lake mới khẽ thở phào một hơi, lau đi mồ hôi trên trán. Hắn chưa từng nghĩ tới, lúc đối mặt với một mục tiêu cấp Nam Tước lại có áp lực như vậy.
Khóe miệng Hàn Sâm toát ra ý cười kỳ lạ, tiếp tục lôi kéo thi thể trở về.
Huyết nhục của những thi thể này vẫn rất có ích, nếu dùng để nấu ăn có thể nuôi sống không ít người, giảm bớt sự tiêu hao vật tư.
Tuy rằng không phải gen dị chủng, nhưng mà huyết nhục cấp Tử Tước có dinh dưỡng tương đối cao, nếu phụ nữ cùng trẻ con ăn sẽ rất có lợi đối với thân thể.
Nếu bán cho Nam Tước cùng Tử Tước cũng có thể kiếm được không ít điểm tích lũy.
Tuy rằng tự quý tộc cũng có thể săn giết dị chủng để ăn thịt, nhưng mà bọn họ không có gia vị, ngay cả muối cũng không có, nhiều nhất cũng chỉ là nướng ăn, chẳng có chút hương vị nào hết. Nếu ăn lâu ngày, vẫn sẽ rất khó chịu, đã có rất nhiều quý tộc nhịn không được dùng điểm tích lũy ở trong căn cứ để mua đồ ăn Hàn Sâm bán ra.
Mục tiêu của Hàn Sâm là tận dụng hết toàn bộ giá trị của bọn chúng, dù sao đều là những kẻ ác tâm sinh ma quỷ, không dùng thì phí lắm, không cần phải nói nhân nghĩa đạo đức gì với bọn họ.
Việc Hàn Sâm mang về thi thể của hai con dị chủng cấp Tử Tước về dậy lên một cơn chấn động lớn trong căn cứ .
Hàn Sâm ngay cả dị chủng cấp Tử Tước cũng có thể săn giết, hơn nữa còn giết hai con liền. Điều này làm cho khiến các quý tộc thầm run rẩy, cảm thấy may mắn vì lúc trước không thật sự ra tay với Hàn Sâm, đồng thời cũng càng thêm kính sợ Hàn Sâm.
Dưới sự chỉ dẫn của mấy người phụ nữ chịu trách nhiệm chế biến đồ ăn, những đứa trẻ có thể làm việc được đều giúp đỡ xử lý huyết nhục của hai con dị chủng, mấy đứa nhóc ba bốn tuổi dùng xô đựng nước nhỏ lấy nước để rửa sạch vết bẩn bám trên miếng thịt, trông cực kỳ nỗ lực.
“Đáng tiếc điều kiện trong căn cứ quá sơ sài, lại không có nhân lực để sử dụng, không thì đã dạy mấy đứa nhỏ này một ít tri thức văn hóa rồi, bằng không về sau trong căn cứ đều là người mù chữ cũng không tốt.” Hàn Sâm khe khẽ thở dài, lẩm bẩm nói.
“Trong thời đại này, học được cách sinh tồn quan trọng hơn nhiều so với học được chữ nghĩa, ngươi đã cho bọn chúng đủ nhiều rồi.” Một Tử Tước đi đến bên cạnh Hàn Sâm, thản nhiên mà nói.
“Thâm Lam Tử Tước.” Hàn Sâm liếc nhìn Tử Tước kia, nhận ra ngay thân phận của hắn.
Là người Kate duy nhất trong bốn Tử Tước của căn cứ, mà hắn cũng là người duy nhất mang theo rất nhiều con mồi trở về đổi điểm tích lũy, là Tử Tước trên cơ bản không hề đối đầu với Hàn Sâm.
“Gia chủ, nếu như ngài rảnh rỗi, ta hy vọng có thể bỏ chút thời gian nói chuyện riêng với ngài.” Thâm Lam Tử Tước vẻ mặt bình tĩnh mà nói.
Hàn Sâm đang muốn nói gì đó, lại đột nhiên nghe được từ ngoài cổng chính của căn cứ truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
Sắc mặt hơi đổi, Hàn Sâm cùng Thâm Lam Tử Tước đều đi về phía cổng chính.
Ngay sau đó, bọn họ đã nhìn thấy bên ngoài cổng chính bị vây quanh bởi rất nhiều sinh vật, sắc mặt đều hoảng hốt.
“Nơi này đã xảy ra chuyện gì?” Hàn Sâm trầm giọng hỏi.
Những sinh vật này nhìn thấy Hàn Sâm lại đây, lập tức tránh ra một lối đi, Hàn Sâm nhìn thấy một thi thể đang nằm giữa bọn họ, thế mà lại là một trong bốn bị Tử Tước - Tật Phong Tử Tước.
Chỉ thấy Tật Phong Tử Tước gục trên mặt đất, người hướng về cổng chính của căn cứ, hai tay giống như là đang bò về phía cổng, chỉ tiếc đầu của hắn đã bị nổ tung, đỉnh đầu nổ ra một lỗ thủng.
“Chuyện gì thế này?” Trong lòng Hàn Sâm có dự cảm không lành, nhíu mày hỏi.
“Chúng ta cũng không biết, vừa rồi nhìn thấy Tật Phong Tử Tước trở về †ừ bên ngoài. Nhưng còn chưa vào đến căn cứ đã té ngã trên mặt đất, mới bò dậy mấy lần thì đầu nổ ra một lỗ thủng thế này…” Có người phụ nữ nhìn thấy tình huống xảy ra kể lại với Nam Tước.
Hết chương 1845.
Bạn cần đăng nhập để bình luận