Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2368. Số lạ

Từ Dạ Mị thành trở về, Hàn Sâm cả đường đi đều đang suy nghĩ chuyện của đại khảo.
Đại khảo là đợt kiểm tra về thực lực của Hoàng Tử Hoàng Nữ, có một vài mục là kiểm tra thực lực của cả đội và năng lực chỉ huy của Hoàng Tử Hoàng Nữ, có thể mang theo kị sĩ cùng tham gia.
Nhưng mà còn có rất nhiều hạng mục đều là kiểm tra thực lực của bản thân Hoàng Tử Hoàng Nữ, Hoàng Tử Hoàng Nữ chỉ có thể tự mình tham gia, ví dụ như là khảo nghiệm leo lên đỉnh Hoá Cốt Sơn.
Hoá Cốt Sơn là một trong ba kỳ sơn lớn của thành Đế Hoàng, tuy rằng không có hung hiểm giống như Cực Sơn, nhưng mà cũng lại không phải dễ dàng có thể leo lên đỉnh núi.
Leo lên Hoá Cốt Sơn, thực lực chỉ là một phần, càng cần dũng khí và nghị lực hơn.
Sở dĩ núi này có tên là Hoá Cốt, không phải là chỉ kịch độc hoá thành xương, mà là nói cho dù là trời sinh cứng cỏi, cũng sẽ bị làm cho mềm nhữn ở trong núi này, sau cùng chỉ có thể cúi cái đầu kiêu ngạo xuống ở trước núi.
Hàn Sâm vẫn chưa đi qua Hoá Cốt Sơn, nên khó làm rõ được đó rốt cuộc là sức mạnh như thế nào lại có thể mài mòn dũng khí và nghị lực, khiến một sinh vật kiêu ngạo phải cúi đầu trước mặt nó.
Nhưng mà theo lời của Bạch Lăng Sương nói, Hoàng Tử Hoàng Nữ có Đế Văn chứa hai chữ Ngạo, Cốt, thì tỉ lệ leo lên được đỉnh núi sẽ được nâng cao.
Hàn Sâm bên mình có rất nhiều Đế Văn bảo vệ, trong đó bao gồm hai chữ Ngạo và Cốt, cơ hội hắn leo lên được đỉnh núi Hoá Cốt Sơn có lẽ sẽ rất cao. Vì vậy Bạch Lăng Sương mới muốn đưa ra giá cao nhờ Hàn Sâm giúp nàng ta cùng nhau leo lên Hoá Cốt Sơn.
Nguyên cớ mà Bạch Lăng Sương muốn leo lên Hoá Cốt Sơn như thế, đương nhiên không chỉ bởi vì sự tán thưởng của Bạch Hoàng, mà là đỉnh núi Hoá Cốt Sơn đó cũng có một chút lợi ích, chỉ có đi đến đỉnh núi mới có cơ hội đạt được.
Còn về là lợi ích gì, Bạch Lăng Sương không có nói, Hàn Sâm cũng không có hỏi thăm.
“Rốt cuộc đỉnh núi của Hoá Cốt Sơn đó có thứ gì chứ?” Ngay lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ, máy liên lạc bỗng nhiên vang lên.
Nhìn một cái, phát hiện là một số lạ, hắn giả mạo Bạch Dịch, nhưng mà số liên lạc trước đây Hàn Sâm vẫn còn giữ lại, chỉ là Hàn Sâm vẫn luôn không có liên lạc với người của tinh cầu Nhật Thực, tránh bị tộc Hoàng Cực điều tra ra cái gì.
Bây giờ đột nhiên có một số lạ gọi đến, khiến hắn không thể không hơi nghi ngờ, do dự một lúc, Hàn Sâm vẫn là tiếp liên lạc, dự định xem thử là ai trước rồi tính sau.
Sau khi nối liên lạc, trong liên lạc nhảy ra hình ảnh toàn bộ tin tức của đối phương.
Đó là một người phụ nữ thanh tú, mái tóc dài màu đen vô cùng óng ả, ngũ quan tinh tế, một đôi mắt như lục thạch bảo vô cùng thu hút ảnh nhìn của người khác, ngực hơi nhỏ một chút, nhưng mà độ cong tương đối hoàn hảo.
Hàn Sâm đại khái nhận xét người phụ nữ trong hình ảnh, tuy rằng không thể nói là tuyệt thế, nhưng cũng có khoảng chín phần, nhưng mà Hàn Sâm lại chưa gặp qua người phụ nữ này.
“Ngươi là?” Hàn Sâm quan sát người phụ nữ, nhìn người phụ nữ đó sắc mặt lạnh nhạt, hắn nhìn một lúc, mờ mờ có cảm giác có chút quen thuộc, nhưng mà lại không nghĩ ra được đã gặp nàng ta ở đâu.
“Ta là Ninh Nguyệt, tiện nói chuyện không?” Giọng nói của người phụ nữ rất trong trẻo êm tai, nhưng mà lời nói ra lại khiến Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc, mở miệng thật lớn, nửa ngày sau cũng không khép lại.
Hàn Sâm lúc nãy cảm thấy người phụ nữ này rất quen mắt, nhưng mà lại không nhớ được đã gặp nàng ta ở đâu, hiện tại nghe thấy hai chữ Ninh Nguyệt này, trong đầu tựa như bị một tia sấm sét xuyên qua, lập tức đã hiểu được loại cảm giác quen thuộc đó là gì.
Ngoài cơ thể và đường nét của người phụ nữ ra, khí chất của người phụ nữ này vô cùng giống với Ninh Nguyệt, nếu như không phải con ngươi của đôi mắt như xanh như bảo thạch đó khiến hắn có chút không nhận ra, có lẽ Hàn Sâm lúc nãy đã nghĩ đến rồi.
Nhưng mà cho dù như thế, Hàn Sâm vẫn là kinh ngạc một lúc lâu không nói nên lời.
“Đợi một chút, ta liên lạc với ngươi.” Hàn Sâm ngắt liên lạc, sau đó đăng nhập vào một tài khoản trong trí não, từ trên mạng gọi qua số đó.
Rất nhanh liên lạc lại được nối, trong trí não chiếu ra một hình ảnh, vẫn là người phụ nữ xinh đẹp thanh tú đó.
“Chuyện gì thế?” Hàn Sâm nhịn không được cười hỏi, hắn không hề nghi ngờ có người giả mạo Ninh Nguyệt.
Không nói tới khí chất có Ninh Nguyệt rất đặc biệt, rất khó có thể mô phỏng giống như thế, cho dù có người có thể bắt chước, Ninh Nguyệt lại không phải là Cường giả có tiếng tăm gì, giả mạo hắn lại có tác dụng gì chứ?
Khả năng thấp nhất mà nói, cho dù có lợi ích, vậy cũng không thể để một người phụ nữ đến giả mạo Ninh Nguyệt, như này cũng quá buồn cười rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ nhịn cười của Hàn Sâm, khoé mắt của Ninh Nguyệt giật giật hai cái, cố gắng dùng giọng nói ôn hoà và lạnh nhạt thường ngày kể lại quá trình sự việc một lần.
Chuyện trước đó hắn bị tộc Địa Ngục bắt đến một không gian dị chủng bí mật, làm nô lệ khổ công, sau này lại phát hiện một người phụ nữ bò ra khỏi tảng đá màu đen, diệt sạch tộc Địa Ngục và các nô lệ.
Ninh Nguyệt nhân cơ hội đã lấy được một thanh kiếm nhỏ màu xanh, dùng thanh kiếm nhỏ màu xanh chém chết Địa Ngục Vương và người phụ nữ bò ra khỏi tảng đá đó.
Sau khi giết chết bọn chúng, Ninh Nguyệt mới biết được Địa Ngục Vương và người phụ nữ đều là cường giả Thần Hoá thực sự, mà không phải là Bán Bộ Thần Hoá nửa vời, Ninh Nguyệt cũng vô cùng kinh ngạc với điều này, chủ yếu là kinh ngạc vì uy lực đáng sợ của thanh kiếm nhỏ màu xanh đó.
Lấy sức mạnh chỉ có cấp Hầu Tước của Ninh Nguyệt, cho dù cầm lấy một món vũ khí Thần Hoá, sợ là cũng không thể cắt được da thịt của dị chủng Thần Hóa, nhưng mà hắn sử dụng thanh kiếm nhỏ màu xanh đó, thế mà lại dễ dàng chém rớt đầu của hai dị chủng cấp Thần Hóa.
Tuy rằng có một nguyên nhân trong đó là bọn họ đã bị thương nghiêm trọng, nhưng mà sức mạnh của thanh kiếm nhỏ màu xanh lại là nguyên nhân quan trọng nhất.
“Ngươi nói ngươi dùng thanh kiếm nhỏ màu xanh đó chém chết hai dị chủng Thần Hoá?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Ninh Nguyệt, quả thật là không dám tin vào tai của chính mình.
Hắn dùng Định Phách Lôi Thần Kích đều không tổn thương được dị chủng Thần Hóa, Ninh Nguyệt mới chỉ là cấp Hầu Tước, dùng một thanh kiếm nhỏ có thể trực tiếp chém rớt đầu của sinh vật Thần Hoá, như này cũng quá không thể tưởng tượng được nổi rồi.
“Đúng vậy, ta còn nhận được một con thú hồn Thần Hoá.” Ninh Nguyệt lấy thanh kiếm nhỏ màu xanh ra.
“Thú hồn Thần Hoá… Ngươi lời to rồi…” Sau khi Hàn Sâm kinh ngạc xong, tỉ mỉ quan sát thanh kiếm ngắn trong tay của Ninh Nguyệt, mũi kiếm chỉ dài một thước rộng hai đốt tay, cả thanh kiếm xanh sẫm vô cùng tinh tế, nhưng mà cũng không nhìn ra có chỗ đặc biệt gì, bên trên mặt đến cả hoa văn cũng không có, cũng không có thứ đồ vật như vỏ kiếm.
“Ta chẳng ham hố gì đâu.” Ninh Nguyệt lạnh nhạt nói, lật thanh kiếm màu xanh trong tay qua, cho Hàn Sâm nhìn thấy mặt khác của thân kiếm, chỉ thấy bên trên có một dấu vết màu xanh ngọc, giống như là dấu vết chất lỏng bắn lên trên mặt rồi khô lại.
“Đó là cái gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Không biết, cũng không lau được.” Ninh Nguyệt ngừng một chút, lại tiếp tục nói: “Sau khi giết chết hai dị chủng Thần Hóa, cơ thể của hai con dị chủng Thần Hóa đó đều hoá thành nước đậm đặc, sau cùng chẳng còn lại cái gì cả, đến gen dị chủng đều không có.”
Hàn Sâm nghe xong cũng không nhịn được mà nhíu mày lại, lộ ra vẻ chăm chú.
Toàn thân của dị chủng Thần Hóa đều là gen dị chủng, đó không phải là thứ tuỳ tiện có thể biến mất, toàn bộ chuyện này rõ ràng đều có liên quan đến thanh kiếm nhỏ màu xanh.
“Sau đó ta đã rời khỏi không gian dị chủng đó, trên đường ngủ một giấc, sau khi tỉnh dậy thì trở thành dáng vẻ như bây giờ.” Ninh Nguyệt than thở nói.
“Cái đó… Ngươi đang chỉ là vẻ ngoài như thế này… Hay là kết cấu bên trong của cơ thể cũng…” Hàn Sâm có chút không biết nên dùng từ như thế nào.
“Không phải, đặc trưng nam tính vẫn còn, nhưng mà lại có một bộ phận đặc trưng đã thiên về nữ tính hoá…” Khoé mắt của Ninh Nguyệt co giật kịch liệt.
Hết chương 2368.
Bạn cần đăng nhập để bình luận