Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 908: Đánh Đâu Thắng Đó

Sau khi Hàn Sâm tiến vào Tí Hộ Sở, liền một mực đi về hướng Thần Điện Dị Linh.
Thần Điện Dị Linh phòng thủ vô cùng nghiêm mật, ở trên quảng trường bên ngoài Thần Điện Dị Linh có hơn mười con sinh vật cấp nguyên thủy chiếm giữ, mà cửa ra vào Thần Điện cũng có hai Dị Linh cấp kỵ sĩ trông coi.
Hơn nữa còn Thanh Minh kỵ sĩ bên trong Thần Điện Dị Linh, hoặc là bên trong còn có dị sinh vật cùng Dị Linh khác, nếu một người mở ra một đạo khóa gen muốn giết vào trong đó, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Hàn Sâm một mực đi thẳng tới Thần Điện Dị Linh, vừa mới đến gần quảng trường phía ngoài, lập tức có một con Hắc Hổ nhào tới trước mặt Hàn Sâm, rống lớn một tiếng với hắn, giống như là đang cảnh cáo, cũng là đang uy hiếp.
Hàn Sâm nhìn con Hắc Hổ cao hơn người một cái đầu kia, lại mỉm cười, trong nháy mắt kế tiếp, ánh sáng màu xanh trên người lập loè, một thân áo giáp hệt ngôi sao màu xanh che ở trên thân thể, đồng thời trong tay xuất hiện một con dao găm màu máu.
Hàn Sâm bước ra một bước, giống như ánh sáng cùng con Hắc Hổ khổng lồ kia giao thoa qua, dao găm màu máu xẹt qua cổ nó.
Lập tức chỉ thấy một cái đầu hổ bay lên giữa không trung, máu tươi giống như nước suối từ chỗ bị chém điên cuồng bắn ra, thân thể khổng lồ của con Hắc Hổ kia ầm ầm ngã xuống đất.
“Săn giết sinh vật cấp nguyên thủy Hắc Thiết Hổ, không đạt được thú hồn, có thể ăn thịt, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy.”
Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ, dao găm màu máu còn sắc bén hơn hắn nghĩ, không biết đây rốt cuộc là gen võ trang đẳng cấp gì.
Dị Linh và dị sinh vật ở bốn phía đều ngây ra một lúc, không ai từng nghĩ sẽ có người dám ra tay giết chóc ở bên trong Tí Hộ Sở, huống chi còn giết dị sinh vật bảo vệ Thần Điện Dị Linh.
Dị sinh vật xung quanh đều hơi giật mình nhìn Hàn Sâm đang xông vào quảng trường, mà những dị sinh vật bảo vệ Thần Điện Dị Linh khác thì lại nhao nhao phát ra tiếng gầm, trên người dâng lên lực lượng kinh khủng, hóa thành phong hỏa lôi điện điên cuồng lao tới chỗ Hàn Sâm.
Lửa như Cự Long, gió như Kiếm Nhận Phong Bạo, lôi điện từ trên trời giáng xuống, trong lúc nhất thời các loại lực lượng kinh khủng đều chụp xuống đầu Hàn Sâm.
OÀ..ÀNH!
Bên trong một mảnh sấm chớp khói lửa kia, liền mặt đất nham thạch trên quảng trường đều bị lực lượng kinh khủng đánh ra một cái hố to, bụi đất cùng đá vụn văng ra tứ tán.
Dị sinh vật và Dị Linh đều hơi choáng váng nhìn một màn này, thần sắc không có thay đổi gì, theo chúng, đó chỉ là một nhân loại ngu xuẩn không biết sống chết, khẳng định đã bị trực tiếp đánh chết, không có gì khiến cho chúng phải kinh ngạc.
Liền những dị sinh vật bảo vệ Thần Điện Dị Linh kia cũng đều cho rằng Hàn Sâm đã bị chúng giết chết, lộ ra vẻ hơi khinh miệt.
Hai Dị Linh kỵ sĩ trông coi cửa lớn có chút nhếch miệng, khuôn mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
Theo bọn họ nghĩ, một màn này xem như là một lần biểu diễn thú vị lại buồn cười, thậm chí có nhân loại dám phóng tới Tí Hộ Sở Dị Linh, chuyện này lúc trước chưa bao giờ xảy ra ở bên trong Thanh Minh Tí Hộ Sở, rất là mới lạ.
Thế nhưng mà một giây sau, ở bên trong bụi đất vẩy ra đằng kia lại có một bóng người màu xanh biếc giết ra, trong giây lát đã đến gần những dị sinh vật chỗ đó.
Nhóm dị sinh vật kịp phản ứng lại lập tức giận dữ, nhao nhao mở ra lực lượng khóa gen, phát ra các loại công kích kinh khủng, muốn đưa Hàn Sâm vào chỗ chết.
Bên trong một mảnh phong hỏa lôi điện kinh khủng kia, Hàn Sâm lại giống như thần minh nhanh chóng lao tới, không có chút ý tứ tránh né nào.
Mà những lực lượng kinh khủng đó đánh lên trên thân thể Hàn Sâm, lại giống như pháo hoa nổ tung ra, căn bản không có cách nào lưu lại vết thương bên trên khôi giáp của hắn.
Răng rắc!
Một vệt ánh sáng màu máu hiện lên, lại là đầu lâu của một con sinh vật nguyên thủy bị chém xuống.
Hàn Sâm giống như một vị sát thần nhảy vào bên trong đám dị sinh vật, ánh sáng màu máu lấp lánh, từng con dị sinh vật vô cùng mạnh mẽ lại giống như là gà đất chó sành bỏ mạng, như hổ nhập bầy dê, căn bản không ai có thể ngăn cản được bước chân của hắn.
Dị sinh vật và Dị Linh ở bốn phía đã sớm biến sắc, không thể tin tưởng nhìn một màn này, hai Dị Linh kỵ sĩ trông coi cửa lớn của Thần Điện Dị Linh kia, nụ cười đã sớm cứng lại ở trên mặt, thay vào đó là vẻ sợ hãi thật sâu.
Từng con sinh vật cấp nguyên thủy mạnh mẽ, ở trước mặt người kia đều bị một đòn giết chết, căn bản không có sức đánh trả, thật sự quá đáng sợ.
- Có người. . . có người muốn công kích Thần Điện. . .
Rốt cục Dị Linh trông coi Thần Điện kịp phản ứng lại, phát ra tiếng rống sợ hãi.
Kỳ thật không cần bọn họ kêu to, ở thời điểm con dị sinh vật thứ nhất bị giết, Thanh Minh kỵ sĩ đã cảm giác được, khẽ nhíu mày đứng dậy, muốn đi ra xem một chút xem đến cùng là đã xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng mà Thanh Minh kỵ sĩ mới đi chưa tới vài bước, lại cảm ứng được một con dị sinh vật khác có lạc ấn của mình đã bị giết, chân mày nhíu sâu hơn, khuôn mặt hơi lộ ra vẻ kinh dị.
Kế tiếp sắc mặt của Thanh Minh kỵ sĩ đã hoàn toàn thay đổi, y mới đi thêm được vài bước, lại cảm giác được có dị sinh vật lưu lại lạc ấn của mình bị giết chết.
- Điều này sao có thể? Chẳng lẽ có nhân vật mạnh mẽ nào đó đi tới Tí Hộ Sở?
Thanh Minh kỵ sĩ thật sự không có cách nào tưởng tượng, đến cùng là nhân vật hạng nào, lại có thể ở trong thời gian ngắn giết đi nhiều sinh vật cấp nguyên thủy của y như vậy.
Lực lượng như vậy, sợ là chỉ có Dị Linh quý tộc hoặc là sinh vật biến dị mới có thể có được, nếu thật sự là tồn tại như vậy giết tới đây, y căn bản không có khả năng thủ được.
Thế nhưng mà nơi này là nơi phụ thuộc của Kinh Cức Tí Hộ Sở, cho dù có Dị Linh muốn đoạt nơi đây, cũng chỉ sẽ đi đánh Kinh Cức Tí Hộ Sở, làm sao lại đến đánh Thanh Minh Tí Hộ Sở của y chứ?
Thanh Minh kỵ sĩ bước nhanh hơn, muốn xông ra nhìn một chút, xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng mà còn không đợi cho y đi đến trước cửa chính, cánh cửa kia lại ầm ầm mở rộng, hai thân ảnh phi vào, rơi vào bên trong đại điện.
Con ngươi của Thanh Minh kỵ sĩ lập tức mạnh mẽ co rụt lại, chỉ thấy hai người kia đúng là hai Dị Linh kỵ sĩ bảo vệ Thần Điện Dị Linh, thực lực cũng chỉ kém hơn y một chút mà thôi.
Thế nhưng mà lúc này hai Dị Linh kỵ sĩ lại bị cắt đứt yết hầu mà chết, thoạt nhìn là một đòn bị mất mạng, đang hóa thành ánh sáng tiêu tán.
Cửa lớn đã mở ra, có một bóng người đi vào, Thanh Minh kỵ sĩ lập tức ngưng mắt nhìn lại, lập tức liền cả kinh, lộ ra vẻ khó tin:
- Nhân loại?
Khí tức của nhân loại khác với Dị Linh, cho dù mặc áo giáp, Thanh Minh kỵ sĩ cũng có thể phân biệt ra, tuyệt đối là một nhân loại không hề sai.
- Nhân loại làm sao có thể giết đến Tí Hộ Sở của mình?
Trong lúc nhất thời đầu óc của Thanh Minh Kỵ sỹ có chút không xoay chuyển được.
Nhân loại ở khu vực này cực ít, cho dù ở trong Kinh Cức Tí Hộ Sở, nhân loại cũng sẽ không vượt qua năm người, hiện tại lại có nhân loại giết vào trong Thần Điện Dị Linh của y, đây quả thực là chuyện không dám tưởng tượng.
- Mày là ai? Lại dám xông vào Thần Điện Dị Linh của tao.
Thanh Minh kỵ sĩ nắm trường thương trong tay, chỉ vào Hàn Sâm lớn tiếng quát hỏi.
- Người giết mày.
Hàn Sâm lạnh lùng đáp một câu, toàn lực triển khai Phi Thiên Thuật, người và dao găm hợp hai thành một, hóa thành một tia cầu vồng lao thẳng tới Thanh Minh kỵ sĩ.
- Muốn chết!
Thanh Minh kỵ sĩ thấy tốc độ cùng lực lượng của Hàn Sâm cũng không thể xem như rất mạnh, trường thương trong tay như rồng đánh ra, mang theo mũi thương khủng bố màu xanh, đâm thẳng tới Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận