Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2386. Kiếm ý giao phong

Trên người Hàn Sâm có kiếm ý phá thể mà ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì tất cả Hoàng Tử, Công Chúa cảm ngộ kiếm ý đều là kiếm ý trùng tiêu.
Song kiếm ý của Hàn Sâm lại không giống như vậy, kiếm ý này không gọi là cảm ngộ, mà là trực tiếp phục chế kiếm ý Ngạo Cốt rồi phóng nó ra từ trên cơ thể mình.
Nhất thời kiếm ý quét ngang tất cả, trực tiếp áp chế kiếm ý của rất nhiều Hoàng Tử, Công Chúa trên đỉnh núi. Dù là kiếm ý của Tứ Hoàng Tử và Nhị Công Chúa cấp Thần Hóa cũng đều bị Hàn Sâm áp chế trong nháy mắt.
Cả đỉnh Hóa Cốt Sơn chỉ có kiếm ý trên người Hàn Sâm ánh chiếu với kiếm ý trên bốn chữ Ngạo Cốt Thiên Thành, như hai thanh bảo kiếm tuyệt thế không ngừng giao phong, những kiếm ý khác đều ảm đạm thất sắc.
ẩ”
“Sao có thể…” Rất nhiều Hoàng Tử, Công Chúa đều biến sắc, ngay cả ‘Tứ Hoàng Tử và Nhị Công Chúa cũng tỏ vẻ kinh ngạc và khó tin nhìn về phía Hàn Sâm.
Bạch Lăng Sương mở trừng hai mắt, giống như gặp ma. Bạch Vi cắn chặt môi không nói tiếng nào, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Kiếm ý tỏa ra từ trên người Hàn Sâm lại có thể đối chọi với kiếm ý trên bốn chữ Ngạo Cốt Thiên Thành, đây là chuyện mà ngay cả kiếm giả cấp Thần Hóa cũng không thể làm được.
Bị kiếm ý trên người Hàn Sâm kích thích, kiếm ý trên bốn chữ Ngạo. Cốt Thiên Thành càng trở nên cuồng ngạo, hầu như muốn quét ngang tất cả tựa như cuồng phong bạo vũ.
Kiếm ý trên người Hàn Sâm vốn là sự phục chế lại, giống y như đúc với kiếm ý trên bốn chữ Ngạo Cốt Thiên Thành nên cũng bị nó kích thích theo.
Quả thật giống như đang chiến đấu với ảnh ngược của mình trong gương nhưng cuộc chiến này chỉ là sự va chạm của kiếm ý, không có lực phá hoại thực tế. Song chỉ như vậy cũng khiến cho những Hoàng Tử, Công Chúa kia bị ảnh hưởng, kiếm ý của họ bị hai luồng kiếm ý cuồng bạo tới cực điểm áp chế, tu vi kém cỏi một chút thì hầu như sẽ bị phá hủy kiếm ý.
Những Hoàng Tử, Công Chúa tu vi yếu hơn đều hộc máu tươi, phải rời khỏi đỉnh núi, sợ bị cuộc chiến kiếm ý khủng khiếp ảnh hưởng.
Thật ra kiếm ý không thật sự gây tổn thương đến cơ thể của họ nhưng sự tàn phá về ý chí lại cực kỳ nghiêm trọng, nếu ý chí tan vỡ sẽ gây tổn thất cực lớn cho con đường tu hành.
Hai cỗ kiếm ý tàn sát toàn bộ đỉnh Hóa Cốt Sơn, Hàn Sâm ở trong đó lại có không ít thu hoạch.
Dù hắn có không thích hợp với loại kiếm ý này đến mức nào nhưng bây giờ hắn đang lấy cơ thể mình trực tiếp sử dụng kiếm ý Ngạo Cốt, lại không ngừng giao phong với kiếm ý thật nên cũng học được ít nhiều.
“Không biết Thủy Tiên Tử có thể trực tiếp phục chế ý cảnh vật sống không nhỉ? Nếu có thể phục chế ý cảnh vật sống, ta muốn học thuật gen gì chỉ cần học được pháp quyết và chiêu thức cơ bản, sau đó tìm một cường giả luyện môn thuật gen này tới đỉnh cấp để Thủy Tiên Tử phục chế lại ý cảnh của hắn, rồi để Thủy Tiên Tử phụ thân vào ta luyện †ập, luyện thuật gen gì cũng chỉ cần có cơ sở là hiệu quả gấp mấy lần… Không… phải gấp mấy chục lần mới đúng…” Hàn Sâm càng nghĩ càng mừng rỡ.
Song lúc hắn đang vui mừng thì đột nhiên nghe được một tiếng rắc, cũng không biết có phải vì kiếm ý giao phong quá kịch liệt hay không mà mỏm núi có khắc bốn chữ Ngạo Cốt Thiên Thành đột nhiên nứt ra.
Một vết nứt nhỏ lan ra từ chóp núi, mỏm núi giống như bị sét bổ ra thành hai nửa từ chính giữa, tách đôi cả bốn chữ Ngạo Cốt Thiên Thành.
Mỏm núi nứt ra, kiếm ý Ngạo Cốt Thiên Thành lập tức tiêu tan, dù sao cũng chỉ là kiếm ý để lại do khắc chữ, chữ đã bị hủy hoại, kiếm ý tự nhiên cũng biến mất theo.
Bùm!
Trong nháy mắt mỏm núi nứt ra, một luồng kiếm quang từ mỏm núi phóng lên cao, trong giây lát đã đột phá không gian gấp khúc của đỉnh Hóa Cốt Sơn, như lưỡi đao sắc bén gọt qua tờ giấy, xông thẳng về phía chân trời.
“Kiếm khí Ngạo Cốt!” Các Hoàng Tử, Công Chúa trên đỉnh núi đầu biến sắc.
Toàn bộ người tộc Hoàng Cực đều đang nhìn lên Hóa Cốt Sơn, đợi những Hoàng Tử, Công Chúa kia đi xuống từ đỉnh núi. Nhưng không đợi Hoàng Tử, Công Chúa đi xuống, họ bỗng thấy một luồng kiếm quang lao ra từ đỉnh núi, xuyên thẳng lên trời cao, nhất thời đều đơ người, không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Kiếm khí Ngạo Cốt!” Bạch Hoàng biến sắc, lập tức vung tay lên, sức mạnh khủng bố hóa thành một bàn tay lớn che trời, hầu như bao phủ toàn bộ thiên khung tinh vực, chộp lấy luồng kiếm quang kia.
Không gian gấp khúc trên đỉnh Hóa Cốt Sơn bị kiếm quang kia xua tan, đã có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài. Hàn Sâm thấy một bàn tay lớn như bầu trời áp xuống, những tinh cầu kia dường như chỉ là hạt bụi dưới bàn tay ấy, giống như bàn tay chỉ tùy ý ép xuống một cái là có thể nghiền nát vô số vì sao.
Kiếm quang vẫn xông thẳng lên trời, vọt về phía bàn tay đang trấn áp kia, không có ý định lùi bước hay trốn tránh.
Kiếm quang xung kích vào bàn tay, bị bàn tay che trời lập tức bao lấy. Sức mạnh của bàn tay thật sự quá khủng bố, dưới sự xung kích cuồng bạo của kiếm quang mà vẫn không hề dao động, vững vàng nắm lấy kiếm quang trong lòng bàn tay.
Bùm!
Song nháy mắt mà bàn tay chộp vào kiếm quang, kiếm quang bỗng nổ tung lên như pháo hoa, hóa thành từng đốm sáng nhỏ bé lung linh, khuếch tán ra tựa như mưa sao băng, trải rộng khắp cả nước Đế Hoàng.
Tất cả tinh cầu trong nước Đế Hoàng đều có mưa rơi, nhưng không phải nước mưa mà là những luồng kiếm quang giống như mưa ánh sáng.
Hàn Sâm nhìn mưa kiếm quang rơi xuống từ trên không trung, không đâu không có che phủ đất trời, song những kiếm quang này rơi vào núi đá lại không có bất cứ sức công phá nào, bản thân kiếm quang vừa đụng tới là tan biến, như ảo ảnh trong mơ.
Mưa kiếm quang rơi trên người cũng vậy, Hàn Sâm đưa tay ra hứng những kiếm quang ấy, chỉ mới đụng tới, kiếm quang đã trực tiếp tan vỡ, tản ra như bụi, cuối cùng biến mất tăm.
Bạch Hoàng thu lại bàn tay che trời, nhíu mày nhìn về phía mưa kiếm quang, sắc mặt thay đổi liên tục.
Mưa kiếm quang kéo dài đủ bảy ngày bảy đêm trên nước Đế Hoàng, đám Hàn Sâm xuống núi đều bị hỏi điều tra xem đã xảy ra chuyện gì.
Những Hoàng Tử, Công Chúa ở đó đều kể hết đầu đuôi câu chuyện. Hàn Sâm cũng vậy, song hắn chỉ nói mình cảm ngộ kiếm ý Ngạo Cốt có chút thành tựu, không ngờ lại kích thích kiếm ý trên bốn chữ Ngạo Cốt Thiên Thành cùng tranh phong, núi đá đột nhiên nứt ra, chứ không nói chuyện của Ngọc Hồ Lô và Thủy Tiên Tử.
Tình hình lúc đó đúng là như vậy, song Hàn Sâm lại có lĩnh ngộ kiếm ý đến trình độ như vậy thật khiến họ khó mà tin được.
Hàn Sâm lập tức sử dụng kiếm ý Ngạo Cốt. Kiếm ý như vậy khiến Bạch Hoàng cũng phải kinh ngạc.
Cuối cùng Hàn Sâm cũng không rõ kiếm quang kia rốt cuộc là thế nào, Bạch Hoàng cũng không giải thích gì bèn thả bọn họ về.
Thập Lục Hoàng Tử Bạch Dịch coi như đã thành danh thật rồi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà có thể lĩnh ngộ kiếm ý Ngạo Cốt đến trình độ như vậy. Bây giờ trong nước Đế Hoàng, ai ai cũng biết Thập Lục Hoàng Tử Bạch Dịch là kỳ tài ngút trời.
Hàn Sâm lại không vui mừng đến vậy, hắn chỉ mượn sức mạnh của Ngọc Hồ Lô, dưới tình huống Thủy Tiên Tử phụ thể mới có thể sử dụng ra kiếm ý như vậy. Chỉ cần Thủy Tiên Tử rời khỏi, hắn sẽ lập tức bị đánh về nguyên hình.
Song đây cũng không phải không có lợi, đắm chìm trong kiếm ý mạnh mẽ như vậy rất hữu ích cho việc đề thăng ý cảnh của Hàn Sâm.
Vì mưa kiếm quang kéo dài liên tục, thi cuối năm tạm thời dừng lại, Hàn Sâm mang theo đám Bảo Nhi quay về tinh cầu Thủy Vực.
Hết chương 2386.
Bạn cần đăng nhập để bình luận