Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3399. Hết lòng tuân thủ lời hứa

Tam Thập Tam Thiên trông như ngôi mộ rộng lớn sáng đến tột cùng, chiếu sáng hai đại vũ trụ, bia gen không khác chỉ ánh sáng vạn giới, tất cả những cái tên ấy như đang tỏa ra hào quang và sự lôi cuốn kỳ lạ.
“Cuối cùng trận chiến Bia Gen cũng bắt đầu rồi, nếu người thắng là Tần Tu thì toang thật.” Chủ của Thần Điện đứng trên mây nhìn xuống bia gen, nét mặt có vẻ trầm trọng suy tư.
Bấy giờ Hàn Sâm đã về đến Thời Chi Thiên, Thời Chi Thời Chung vẫn chưa trở về hình dáng cũ, vẫn giữ hình dạng bia mộ.
“Trận chiến Bia Gen sắp bắt đầu, ngươi không trở về bia gen để chủ trì đại cục sao?” Hàn Sâm nhìn Thiên Chi Thời Chung và hỏi.
Giọng nói của bia gen vang vọng trong đầu Hàn Sâm: “Ngươi xem thường ta quá, đây chỉ là một phần hồn nhỏ của ta thôi, đương nhiên bia gen sẽ do linh hồn thật sự của ta chủ trì đại cục.”
“Lẽ nào ngươi muốn bám mãi vào Thiên Chi Thời Chung?” Hàn Sâm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Ba mươi hai Trọng Thiên đều có chúa tể, con gái ngươi muốn trở thành chúa tể thì phải tham gia cuộc chiến, đương nhiên cần ít thủ đoạn chứ. Nếu ta không ở đây, liệu ngươi có bản lĩnh đưa nó vào bia gen không?” Bia gen khinh thường hỏi.
“Thú thật, ta không hy vọng Bảo Nhi tham gia cuộc chiến.” Hàn Sâm nhíu mày, nói.
“Sao hả? Sợ Tần Tu vì muốn chiến thắng Bảo Nhi mà gây khó cho ngươi à?” Bia gen cất lời mỉa mai.
Hàn Sâm lắc đầu: “Ta chỉ không hy vọng con gái mình mạo hiểm. Nếu như có thể, cứ để ta giải quyết mọi chuyện nơi này cho xong.”
“Ngươi giải quyết không nổi đâu, khả năng tiến hóa của gen ngươi kém xa, cho dù ta muốn để ngươi thừa nước đục cũng không có cơ hội.” Bia gen nói.
Hàn Sâm còn muốn nói nữa thì bia gen đột nhiên nói: “Có sinh vật khác đến đây, ta không muốn bất kỳ sinh vật nào khác biết đến sự tồn †ại của ta, tự ngươi ứng phó đi.”
Dứt lời, Thiên Chi Thời Chung mà bia gen bám dính lập tức rơi vào tay Hàn Sâm, Hàn Sâm đặt nó vào túi áo khoác lớn.
“Bây giờ là lúc ngươi thực hiện lời hứa.” Cổ Ma đến gần Hàn Sâm và nói.
Hàn Sâm chỉ vào Tam Thập Tam Thiên lộng lẫy lóa mắt: “Trận chiến Bia Gen sắp sửa bắt đầu, đợi đánh xong rồi lại đi giải quyết chuyện của ngươi, được chứ?”
“Ngươi không cần phải lo, đúng là ba mươi hai Trọng Thiên đều đã chúa tể, nhưng còn phải đợi khoảng mười ngày nữa mới chính thức nổ ra trận chiến Bia Gen. Trong mười ngày đó, bất kỳ sinh vật nào, chỉ cần có thể xông vào Tam Thập Tam Thiên thì đều được khiêu chiến với chúa tể cũ, sau khi chiến thắng sẽ trở thành chúa tể mới, kế thừa tư cách tham gia trận chiến Bia Gen.” Cổ Ma nói.
“Có cả chuyện này sao?” Hàn Sâm hỏi câu này tưởng như vô nghĩa, thực chất hắn đang nói cho bia gen nghe, hỏi bia gen xem liệu có chuyện như thế thật không.
“Hắn ta nói không sai.” Bia gen đáp.
“Mười ngày cũng đủ để chúng ta hoàn thành chuyện kia, nếu như
thuận lợi thì cùng lắm chỉ cần một ngày thôi.” Đương nhiên Cổ Ma không nghe được lời của bia gen, sau đó lại nói với Hàn Sâm.
“Có thể, nhưng bây giờ ngươi có thể nói cho ta nghe, ngươi muốn dùng Thiên Chi Thời Chung để làm gì không?” Hàn Sâm nhìn Cổ Ma và hỏi.
“Ta chỉ có thể nói trước với ngươi rằng ta muốn lợi dụng năng lực nghịch chuyển thời gian của nó, giúp một thứ cổ xưa hồi xuân lần nữa.” Cổ Ma nói.
“Nếu chỉ đơn giản như vậy, ngươi hoàn toàn có thể đưa thứ kia vào Thời Chi Thiên, đợi đến lúc thời gian thay đổi liên tục, ngươi lựa chọn khu vực nghịch chuyển thời gian không được sao?” Hàn Sâm không tin đối phương.
Cổ Ma lắc đầu, nói: “Nếu thật sự đơn giản như vậy, ta cũng đâu mạo hiểm đến Thời Chi Thiên. Món đồ như cổ xưa đó quá đỗi phi phàm, phi phàm đến mức không một loại sức mạnh nào tác động nổi, chỉ có sức mạnh nghịch chuyển thời gian của Thiên Chi Thời Chung mới có khả năng làm nó hồi xuân, nhưng cũng chỉ là có khả năng mà thôi. Nếu như không được, ta đành phải nghĩ cách khác.”
“Nếu đã như vậy, ta sẽ đi chung chuyến này với ngươi.” Hàn Sâm không từ chối, hắn cũng muốn biết món đồ mà Cổ Ma nhắc đến là thứ gì.
Cổ Ma cũng không khách sáo, cùng Hàn Sâm rời khỏi Thời Chi Thiên, sau đó đưa đối phương về đại vũ trụ gen.
“Ngươi muốn đến Thiên Ngoại Thiên à?” Hàn Sâm thầm ngạc nhiên, nơi mà Cổ Ma đưa hắn đến vốn thuộc về Tộc Thái Thượng ở Thiên Ngoại Thiên.
Nhưng bây giờ hầu như Thiên Ngoại Thiên đã bị thú Phá Giới chiếm giữ, sinh vật bình thường rất khó sinh tồn ở nơi này, Thiên Ngoại Thiên dị biến cực kỳ lợi hại, trông có vẻ khác xa trước đây.
Ngay cả Hàn Sâm cũng không dám đến Thiên Ngoại Thiên để săn bắt thú Phá Giới.
Cổ Ma gật đầu và nói: “Không sai, món đồ phi phàm cổ xưa mà ta nói, nó đang ở Thiên Ngoại Thiên đấy. Nếu ngươi có thể giúp ta làm nó tỏa ra sức sống lần nữa, ân oán giữa ta và ngươi sẽ hoàn toàn xóa bỏ.”
“Ta nói rồi, chỉ cần là chuyện không vi phạm nguyên tắc thì ta sẽ giúp ngươi.” Hàn Sâm dừng giây lát rồi hỏi: “Thiên Ngoại Thiên rộng lớn như vậy, thú Phá giới ở khắp nơi, tuy chúng ta không sợ nhưng nói chung cũng mệt đấy, ta không có nhiều thời gian lãng phí ở nơi này.”
“Yên tâm, ta đưa ngươi đến đây, đương nhiên đã sớm tìm được vị trí của vật kia. Ta biết một con đường đi qua đó, sẽ không gặp phiền phức quá lớn.” Cổ Ma có vẻ như đã dự đoán trước tình hình.
Hàn Sâm đành phải đi theo Cổ Ma vào Thiên Ngoại Thiên. Quả nhiên Cổ Ma cực kỳ quen thuộc nơi này, tìm đường nhỏ giữa rừng núi mà đi. Hai người vòng tới vòng lui, đi hơn nửa ngày, quả nhiên không hề gặp phải thú Phá Giới.
“Sắp đến rồi, món đồ mà ta nói nằm ở kia kìa.” Cổ Ma chỉ vị trí ở trước mặt và nói.
Hàn Sâm nhìn qua đó, trong lòng cũng nao nao, không khỏi mở miệng hỏi: “Chẳng phải bên đó là Kính Hồ sao? Món đồ mà ngươi nói, lẽ nào lại ở trong hồ?”
“Không sai.” Cổ Ma cực kỳ sảng khoái thừa nhận.
“Đã đến tận nơi này rồi, chắc hẳn ngươi nên nói cho ta biết rốt cuộc nó là thứ gì nhỉ?” Hàn Sâm cau mày hỏi.
“Ngươi sắp sửa nhìn thấy tận mắt mà, cần gì nóng vội như thế?” Cổ Ma vẫn không nói cho Hàn Sâm biết rốt cuộc món đồ kia là gì, hắn đi thẳng đến ven Kính Hồ, nhìn chằm chằm xuống hồ, không rõ đang nhìn thứ gì.
Trước đây Hàn Sâm còn cho rằng Kính Hồ nối liền thế giới phản vật chất, đồng thời là đại vũ trụ đế quốc, nhưng bây giờ hắn đã hiểu rồi. Thiên Ngoại Thiên và đại vũ trụ đế quốc cách nhau tận một Tam Thập Tam Thiên, có thể nói, từ nơi này không có khả năng câu được đồ của đại vũ trụ đế quốc.
Hơn nữa cho dù câu được đồ của đại vũ trụ đế quốc, thì cũng sẽ bị đại vũ trụ gen đào thải, hẳn là không có chỗ để dùng mới đúng.
Tuy nhiên, món đồ mà Hàn Sâm câu được từ Kính Hồ lại có thể sử dụng trong đại vũ trụ gen, đặc biệt là tòa Tứ Dương Phương Tôn, không những dùng được trong đại vũ trụ gen, mà còn có thể truyền tống người đến đại vũ trụ đế quốc, chuyện này hơi ghê rồi đó.
“Nếu như Kính Hồ không nối liền đại vũ trụ đế quốc, vậy nó nối liền với nơi nào? Món đồ mà Cổ Ma nói là thứ gì nhỉ?” Hàn Sâm âm thầm suy đoán.
Cổ Ma nhìn chăm chú đám mây mù vần vũ trong hồ, đợi một lúc lâu, hắn đột nhiên đứng dậy nhảy về phía đám mây mù đó, đồng thời nói với Hàn Sâm: “Đi theo sau lưng ta, coi chừng lạc đó.”
Hết chương 3399.
Bạn cần đăng nhập để bình luận