Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 420: Gặp Lại Chim Lửa

Quy tắc truyền tống là từ một cái trang bị truyền tống nào tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, mặc kệ người đó đang ở địa phương nào của thế giới Tí Hộ Sở, lúc truyền tống đi ra, đều bị truyền tống về bên trong trang bị truyền vốn có.
Nếu như cái trang bị truyền tống này bị hủy diệt, như vậy thì sẽ ngẫu nhiên truyền tống đến bên trong trang bị truyền tống ở gần đó, quy tắc này chắc chắn sẽ không thay đổi.
Hàn Sâm thật sự không tin là trong thiên hạ lại chuyện trùng hợp như vậy, vậy mà Linh dùng cùng một cái trang bị truyền tống tiến vào Tí Hộ Sở giống như hắn, đánh chết hắn cũng không tin là sẽ trùng hợp như vậy.
Thế nhưng mà sự thật lại là thế, Linh thật sự sống sờ sờ đi tới trước mặt hắn, vẫn giống như là một cái đuôi nhỏ, không nói một tiếng nào đi theo hắn.
Hàn Sâm vốn cho là chỉ cần mình rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở là có thể vứt bỏ cô ta, không nghĩ tới cô ta lại có thể đi ra theo, khiến cho Hàn Sâm không khỏi âm thầm nhíu mày.
Đây chính là một quả bom hẹn giờ siêu cấp, Hàn Sâm không dám mang theo cô ta về nhà, nhưng mà muốn nói cô ta là Tu La tộc đem cô ta giao cho Liên Minh, nhìn bộ dáng này của cô ta, là một nhân loại trăm phần trăm, chỉ sợ là Liên Minh sẽ cho rằng Hàn Sâm bị điên rồi, hoặc là Hàn Sâm cố ý hãm hại Linh.
Hàn Sâm đứng ở chỗ đó nhìn Linh một hồi lâu, lúc này mới phản ứng tới, cũng không đi nữa rồi, trực tiếp quay người lại đi vào trong trạm chuyên chở, trực tiếp truyền tống về thế giới Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm đứng ở trong căn phòng của mình ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, nhìn chằm chằm vào truyền tống trận loại nhỏ ở trong phòng, sau đó chuyện hắn lo lắng nhất đã xảy ra.
Chỉ thấy không gian bên trên truyền tống trận vặn vẹo một hồi, Linh đã xuất hiện ở bên trong, mỉm cười đi ra.
Truyền tống trận trong căn phòng ở Tí Hộ Sở, bình thường đều chỉ có chính chủ mới có thể sử dụng, người ngoài cũng chỉ có thể sử dụng truyền tống trận ở trên quảng trường, nhưng mà Linh lại có thể sử dụng truyền tống trận ở trong phòng hắn, đi cùng một nơi với hắn, lúc trở lại cũng là ở trong gian phòng của hắn.
- Gặp quỷ rồi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Hàn Sâm thầm mắng trong lòng, nhưng khi nhìn sang Linh lại một chút biện pháp cũng không có.
Một lần nữa truyền tống về Liên Minh, quả nhiên là Linh cũng đi theo ra ngoài, mặc dù Hàn Sâm đã sớm biết là như vậy, nhưng vẫn cảm thấy có chút buồn bực.
- Xem ra chỉ có thể mượn cơ hội tấn chức lên không gian thứ hai của Tí Hộ Sở để vứt bỏ cô ta.
Hàn Sâm đi vào đại sảnh ở bên cạnh để nghỉ ngơi, dùng máy truyền tin đọc nội dung trong cái thẻ nhớ kia, hy vọng có thể tìm được một ít tư liệu hữu dụng.
Thế nhưng mà rất nhanh Hàn Sâm đã phải thất vọng rồi, mặc dù tư liệu bên trong thẻ nhớ cũng không ít, nhưng mà đều là tư liệu về kỹ thuật chế tạo dịch gen, căn bản là không có những thứ khác, hoàn toàn là một tấm thẻ nhớ chứa tư liệu kỹ thuật.
Đối với kỹ thuật dịch gen, hứng thú của Hàn Sâm cũng không lớn, hắn không học những thứ này, nên có rất nhiều thứ bên trong xem cũng không hiểu, cho nên không khỏi vô cùng thất vọng.
Không có tư liệu về Linh, Hàn Sâm lại không thể mang Linh về nhà, đành phải một lần nữa trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Sau đó Hàn Sâm mang theo Linh đi ra ngoài săn giết dị sinh vật, Hàn Sâm còn kém ba điểm thần gen, bổ sung ba điểm thần gen cuối cùng này, ăn xong những khối gen sinh mệnh tinh hoa còn dư lại, đại khái là hắn cũng có thể tấn chức thành Tiến Hóa Giả rồi.
Không biết có phải là gần đây Hàn Sâm đã dùng hết vận may rồi hay không, hay là bởi vì có Linh đi theo hắn, đuổi vận may của hắn đi hết, Hàn Sâm đã vòng vo vài ngày ở trong Đại Sa Mạc Bạch Ma, thậm chí ngay cả một dị sinh vật cấp thần huyết đều không gặp được.
Mà sau khi những khối gen sinh mệnh tinh hoa đó bị hắn ăn xong, siêu cấp thần gen của hắn lại ngừng ở con số 99 điểm, vậy mà chỉ thiếu một chút là có thể khiến cho siêu cấp thần gen đại viên mãn, vận may phải nói là quá kém đi.
Nhưng mà Linh vẫn thành thành thật thật đi theo hắn, quả thực giống như là một cái bóng vậy, không nói lời nào cũng không gây chuyện, cho dù là Hàn Sâm muốn mắng cô một chầu cũng không tìm thấy cơ hội.
Huống chi dùng võ lực của Linh, Hàn Sâm cũng không dám mắng cô, vạn nhất chọc cô ta giận, có trời mới biết cô ta sẽ gây ra chuyện gì nữa.
Hàn Sâm chỉ có thể tiếp tục di chuyển ở bên trong Đại Sa Mạc Bạch Ma, không biết có phải là rốt cuộc vận may đã tới hay không, vậy mà từ rất xa Hàn Sâm lại trông thấy một ngọn núi, ngọn núi kia giống như là núi lửa, đỉnh núi có tuyết trắng bao phủ, đúng là ngọn núi lúc trước hắn đã thấy, là chỗ con dị sinh vật giống như chim Phượng Hoàng kia ở lại.
Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, chỉ cần giết con dị sinh vật kia nữa, là có thể bổ toàn một điểm siêu cấp thần gen cuối cùng mà hắn đang thiếu hụt, sau đó có thể nhẹ nhõm tấn chức lên thành Tiến Hóa Giả, thoát khỏi quả bom hẹn giờ Linh đáng sợ này.
Hoàng Kim Sa Trùng Vương cùng thú hồn Huyết Oa Trùng đều bị Linh đánh thành trạng thái trọng thương, thiếu chút nữa đã bị đánh phát nổ, bây giờ đang tĩnh dưỡng ở trong Hồn Hải, trong thời gian ngắn khẳng định là không thể dùng lại nữa rồi.
Hàn Sâm đành phải gọi Thánh Chiến Thiên Sứ ra, để cho cô ta đi lên trên ngọn núi kia thăm dò trước, đối với con chim lửa kia, Hàn Sâm vẫn còn có cố kỵ trong lòng, không muốn chính mình đi mạo hiểm.
Thánh Chiến Thiên Sứ vỗ cánh bay về phía đỉnh ngọn núi tuyết, mới bay được một nửa, chợt nghe thấy trên đỉnh núi truyền ra một tiếng chim hót cao vút, cái con chim quái lạ toàn thân thiêu đốt lên ngọn lửa màu đỏ giống như là Phượng Hoàng kia từ trên đỉnh núi vọt xuống, vỗ hai cánh nghênh đón Thánh Chiến Thiên Sứ.
Mái tóc màu vàng của Thánh Chiến Thiên Sứ đón gió bay múa, bên trong đôi mắt màu vàng óng vậy mà lộ ra vẻ ngưng trọng, hai cánh chấn động, vậy mà tránh qua, tránh né con chim lửa kia công kích, không chính diện giao phong với con chim lửa kia.
Chim lửa hót vang lên một tiếng, vỗ cánh đuổi tới Thánh Chiến Thiên Sứ, một người một chim liền triển khai một trận đại chiến ở trên bầu trời.
Thánh Chiến Thiên Sứ thỉnh thoảng trốn tránh công kích của con chim lửa, giống như không quá muốn nhiễm phải ngọn lửa của nó, mà con chim lửa kia lại hình như có chỗ kiêng dè, không dám lộ ra sơ hở ở trước mặt Thánh Chiến Thiên Sứ.
Một người một chim ở trên trời bay vút lập loè, thoạt nhìn tựa hồ chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhưng mà trên thực tế thì cũng không chính thức va chạm qua mấy lần.
Hàn Sâm nhìn thấy Thánh Chiến Thiên Sứ đều có chút kiêng dè ngọn lửa của con chim lửa kia, cũng không dám tự mình đi lên mạo hiểm.
Dù sao thì tố chất thân thể của hắn vẫn còn kém sinh vật siêu cấp thần huyết, ngọn lửa mà Thánh Chiến Thiên Sứ cũng không muốn nhiễm, hắn đương nhiên không ngăn cản nổi rồi, lên trên cũng không giúp đỡ được cái gì.
Thế nhưng mà Thánh Chiến Thiên Sứ lại chiến khó phân thắng bại với con chim lửa kia, thoạt nhìn rất khó phân ra thắng bại, hai bên đều có chỗ cố kỵ, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Hàn Sâm nhìn tới sốt ruột, cũng không có biện pháp gì tốt, nếu như siêu cấp sủng vật trang giáp không bị Linh làm trọng thương, lại cho Thánh Chiến Thiên Sứ mặc vào món trang giáp đó, chỉ sợ là cũng không cần kiêng dè ngọn lửa của con chim kia nữa, sớm đã chém giết nó rồi.
- Thật sự là không may.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Linh đang đứng ở bên cạnh mình, trong lòng có chút có chút buồn bực.
Nhưng mà sau khi nhìn thoáng qua Linh, ánh mắt của Hàn Sâm lại mạnh mẽ trở nên sáng ngời, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết nếu mình nhờ cô ta trợ giúp săn giết con chim lửa kia, cô ta có thể hỗ trợ hay không? Dù sao cô ta cũng không có hứng thú gì đối với gen sinh mệnh tinh hoa, không sợ sau khi cô ta giết chim lửa xong sẽ không để gen sinh mệnh tinh hoa lại cho mình.
- Khụ khụ, Tiểu Linh à, cô có thể giúp tôi một chuyện được hay không?
Hàn Sâm ho nhẹ hai tiếng, lúc này mới lên tiếng hỏi.
Linh cũng không nhìn tới Hàn Sâm, đột nhiên trực tiếp bay lên, mấy cái lên xuống đã leo lên đỉnh núi, nhảy lên trên không, bàn tay như ngọc trắng vươn ra chụp vào con chim lửa đang cùng Thánh Chiến Thiên Sứ triền đấu kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận