Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 411: Huyết Cốt Yêu

Mặc dù đều là núi lớn hùng vĩ, cũng là đỉnh núi bao trùm lấy tuyết trắng mênh mang, nhưng mà rõ ràng ngọn núi này còn cao lớn hơn ngọn núi mà Hàn Sâm nhìn thấy trước kia, hơn nữa cũng hiểm trở hơn rất nhiều.
Núi tuyết nơi con chim lửa kia ở, thoạt nhìn càng giống như là một ngọn núi lửa, mà ngọn núi này lại hùng vĩ dốc đứng, hùng vĩ giống như Thái Sơn vậy, cả hai căn bản không cùng một loại.
- Sai lầm rồi sao?
Hàn Sâm hơi buồn bực, lãng phí một ngày, kết quả là đến một địa phương sai lầm.
- Không thể đi lên phía trước nữa rồi, phía trước chính là lãnh địa của Huyết Cốt Yêu.
Cổ Trường Phong ở trước nhất ngừng lại, ngăn cản mọi người tiếp tục đi tới.
Hàn Sâm từ trên lưng Kim Mao Hống đi xuống, theo bọn Cổ Trường Phong bò lên trên cồn cát, từ xa nhìn tới ngọn núi lớn kia.
Chỉ thấy ngọn núi lớn kia trọc lốc nhìn không thấy nửa cây thực vật sinh trưởng, mặc dù là ở bên trong đại sa mạc này, một ngọn núi hùng vĩ như vậy vẫn lộ ra vẻ vô cùng đột ngột.
Hoàn toàn khác với hạt cát màu trắng, đá trên ngọn núi lớn này tỏa ra một loại màu sắc ngăm đen phát sáng, ngoại trừ tuyết trắng ở trên đỉnh núi, toàn bộ núi lớn đều đen ngòm, giống như có thể hấp thu ánh sáng vậy.
Ở bên trên vách đá ngăm đen tỏa sáng đằng kia, có thể nhìn thấy rất nhiều lỗ thủng rậm rạp chằng chịt giống như tổ ong vậy, từ xa nhìn lại có loại cảm giác dày đặc khủng bố khiến cho người có chứng bệnh sợ lỗ lạnh cả người.
Ở trong rất nhiều lỗ thủng, đang có một đám rết dài hẹp to bằng cánh tay màu đỏ như máu từ bên trong leo ra, những con rết lớn đó ít nhất cũng dài hơn hai mét, chiếm giữ ở giữa vách núi bò ra ra vào vào, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.
Hàn Sâm nhìn kỹ, đó cũng không phải là con rết thật sự, mặc dù từ xa nhìn lại rất giống như con rết, nhưng mà thân thể hai đầu lại có một cái đầu giống như bọ ngựa, cùng từng đoạn từng đoạn xương máu hợp thành thân thể kết nối ở cùng một chỗ, mỗi một đốt xương màu máu đều sinh trưởng ra ba đôi móng vuốt nhỏ màu máu quái dị, dãy ba đôi móng vuốt màu máu giống như là con rết ngàn chân nhúc nhích, thoạt nhìn có loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Trên vách núi có vài chỗ đặc biệt vừa thô vừa to khác, đường kính trên một mét, Hàn Sâm đang nhìn chằm chằm vào một cái lỗ lớn ở trong đó, lại đột nhiên nhìn thấy một con Huyết Cốt Yêu khổng lồ từ bên trong bò ra, thân thể vậy mà còn lớn hơn cả thùng nước, chiều dài trên 10m, nhưng có một nửa ở trong hang đá chưa hề đi ra, cũng không biết đến cùng là lớn đến mức nào.
Con Huyết Cốt Yêu khổng lồ chiếm giữ ở trên vách núi đá, dưới thân có vô số móng vuốt đang vặn vẹo nhúc nhích, Hàn Sâm nhìn cũng thấy buồn nôn.
- Hàn Sâm, con Huyết Cốt Yêu Vương kia rất kinh khủng, nếu như anh có ý đồ với nó, tôi khuyên anh nên nghĩ lại đi.
Tiêu Vi nhỏ giọng khuyên nhủ.
Hàn Sâm chỉ ừ một tiếng, ánh mắt cũng không hề rời khỏi thân con Huyết Cốt Yêu kia, con Huyết Cốt Yêu này thoạt nhìn thật sự là có chút dọa người.
- Con này thoạt nhìn có chút khủng bố, liệu có khả năng là sinh vật siêu cấp thần huyết hay không?
Hàn Sâm suy nghĩ một lát, liền trực tiếp gọi ra Ma Giác Xà Cung cùng mũi tên Cốt Thứ Ngư, chuẩn bị bắn con Huyết Cốt Yêu kia một mũi tên thứ xem.
Nếu như chỉ là một sinh vật thần huyết, khẳng định là không ngăn cản nổi uy lực của hai loại thú hồn thần huyết tăng thêm thuật bắn xoắn ốc.
- Anh định làm gì?
Tiêu Lăng Phong nhìn thấy Hàn Sâm lấy ra cung tên, lộ ra vẻ kinh hãi duỗi tay ta đè chặt tay của Hàn Sâm lại.
- Đã đến đây rồi, đương nhiên là muốn bắn chết con Huyết Cốt Yêu cấp thần huyết kia.
Hàn Sâm đương nhiên nói.
Tiêu Lăng Phong lập tức có chút tức giận mắng:
- Xương cốt trên thân thể những con Huyết Cốt Yêu đó cứng rắn như sắt, dù là đao kiếm đồng cấp đều khó có thể chém tổn thương, cho dù cung tên trên tay anh đều là thú hồn thần huyết, khoảng cách xa như vậy chỉ sợ khó có thể làm con Huyết Cốt Yêu Vương kia bị thương được, huống chi cung tên này của anh cũng không nhất định là thú hồn thần huyết. Những con Huyết Cốt Yêu đó thù rất dai, một mũi tên này anh bắn qua, không gây thương tổn cho Huyết Cốt Yêu Vương được chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đàn Huyết Cốt Yêu kia nhất định là sẽ xông lại, anh có tọa kỵ thần huyết thì còn có thể trốn đi được, mấy người chúng tôi không phải sẽ chết ở chỗ này hay sao.
- Nói cũng đúng, đã như vậy, mấy người đi trước đi, chờ tôi giết xong con Huyết Cốt Yêu Vương kia lại cùng mấy người hội hợp.
Hàn Sâm suy nghĩ rồi nói ra.
- Anh sẽ không thật sự nghĩ một mình có thể bắn chết con Huyết Cốt Yêu Vương kia chứ?
Cổ Yến trợn to mắt nhìn Hàn Sâm.
- Nước cho mấy người, mấy người đi trước đi, cho dù tôi thất bại chết ở chỗ này, mấy người cũng có đủ nước đi ra ngoài.
Hàn Sâm đem đại bộ phận túi nước trên lưng Kim Mao Hống đưa cho bọn Cổ Trường Phong, chính mình chỉ chừa lại mấy túi.
Bọn Cổ Trường Phong đều có chút giật mình nhìn tới Hàn Sâm, Hàn Sâm đưa đại bộ phận nước cho bọn họ, nếu bọn họ cứ mang theo nước đi như vậy, cho dù Hàn Sâm có thể chém giết được Huyết Cốt Yêu, dựa vào lượng nước còn dư lại đó chỉ sợ cũng rất khó đi ra khỏi đại sa mạc.
Chuyện này khiến cho bọn Cổ Trường Phong thật sự là có chút không hiểu Hàn Sâm, không biết đến cùng là hắn đang suy nghĩ cái gì.
Bọn họ nào biết rằng Kim Mao Hống có tốc độ kinh người, nếu như toàn lực chạy đi, lượng nước còn dư lại đó đều đủ cho Hàn Sâm ra vào sa mạc vài chuyến.
- Hàn Sâm, nếu anh thật sự muốn giết con Huyết Cốt Yêu kia, chúng ta có thể bàn biện pháp, hợp lực mấy người chúng ta cũng chưa chắc là không có cách nào.
Tiêu Vi thấy Hàn Sâm sảng khoái đem đại bộ phận nước cho bọn họ như vậy, cũng có chút ngượng ngùng cứ vứt bỏ Hàn Sâm để đi ra như vậy.
- Không cần, mấy người đi trước đi, tôi tự làm là được rồi.
Hàn Sâm thật sự không quá muốn tốn thời gian nữa, sớm đi giết con Huyết Cốt Yêu này, mau chóng tìm được con hỏa điểu kia mới là chính đồ.
- Hàn Sâm, anh suy nghĩ thêm một chút đi, tốc độ của Huyết Cốt Yêu ở trong sa mạc cực nhanh, cho dù anh có thần huyết tọa kỵ, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể chạy thắng nó.
Cổ Trường Phong cũng khích lệ một câu.
- Nếu mấy ngươi không đi, tôi cũng mặc kệ đấy.
Hàn Sâm một lần nữa giơ cung tên trong tay lên, nhắm ngay Huyết Cốt Yêu đang tới lui tuần tra ở trên vách núi.
- Chúng ta đi thôi, tên này thật sự bị điên rồi.
Tiêu Lăng Phong thấy Hàn Sâm không giống như đang nói giỡn, sắc mặt biến hóa, lôi kéo Tiêu Vi rời đi.
Cổ Trường Phong cũng kéo Cổ Yến rời đi, bọn họ thật sự không muốn trêu chọc con Huyết Cốt Yêu Vương kia.
Trước đây bọn họ đã từng ở trong sa mạc gặp phải một con Huyết Cốt Yêu, con kia chỉ là một con Huyết Cốt Yêu biến dị, dù vậy, bọn họ cũng vô cùng mạo hiểm mới chém giết được con Huyết Cốt Yêu kia, huống chi con kia nhìn tới liến biết là Huyết Cốt Yêu Vương cấp thần huyết.
Hơn nữa còn hơn hai mươi con Huyết Cốt Yêu biến dị cùng hơn một ngàn Huyết Cốt Yêu cấp nguyên thủy, nếu bị quấn lấy, cho dù mạnh hơn nữa cũng vô dụng, Huyết Cốt Yêu có độc đấy, chỉ cần thân thể bị nó cắn ra một vết thương, tám chín phần mười là sẽ bị mất mạng.
- Vậy anh cẩn thận một chút, những con Huyết Cốt Yêu đó cho dù bị chém đứt thân thể, vẫn sẽ không lập tức chết đi, còn có thể phát ra đòn công kích chí mạng, máu trên người có kịch độc, ngàn vạn lần không thể dính vào.
Trước khi Cổ Yến đi lại nhắc nhở Hàn Sâm một câu.
- Đã hiểu.
Ánh mắt của Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào con Huyết Cốt Yêu Vương to lớn kia, chờ sau khi bọn Cổ Yến đi xa, cung tên trong tay bắt đầu kéo ra, rất nhanh đã trở thành hình trăng rằm.
Vèo!
Không có chút do dự nào, Hàn Sâm trực tiếp bắn một mũi tên về phía con Huyết Cốt Yêu kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận