Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1055: Tu La Quyền

- Liên Thiện vậy mà lại đang livestream rồi, đây là chỗ nào? Thoạt nhìn thì không giống như một nơi thuộc Tu La tộc chúng ta, những thiết bị kia hình như là của nhân loại.
- Thực là ở chỗ nhân loại, anh xem ở bên trong còn có nhân loại, Liên Thiện nữ thần của tôi như thế nào lại chạy tới chỗ nhân loại thế?
- Liên Thiện nữ thần nói vài lời đi, chỗ đó đến cùng là ở đâu thế?
- Thoạt nhìn là sân huấn luyện, chẳng lẽ là muốn truyền trực tiếp trận đấu tranh tài? Không phải là nhân loại sẽ đối quyết với Tu La tộc chúng ta đấy chứ?
- Wow. . . là hoàng tử Ngọc Đà Sơn, sao cậu ấy lại ra sân, đối thủ của cậu ấy là ai thế?
- Thật hay giả, hoàng tử Ngọc Đà Sơn cũng đi tới chỗ nhân loại bên kia?
- Thật sự là hoàng tử Ngọc Đà Sơn, anh ấy đang trên sàn đấu, đối thủ sẽ là ai đây?
- Lại có người ra sân rồi, quả nhiên là nhân loại, thoạt nhìn hình như quá trẻ tuổi đi.
- Làm cái quỷ gì thế, nhân loại phái một tên tiểu quỷ ra trận làm gì? Để cho hoàng tử của chúng ta hành hạ chơi à? Đánh khóc thì làm sao hiện tại? Tu La tộc chúng ta không biết dỗ trẻ con.
- Ha ha. . .
Tu La tộc nhìn thấy Hàn Sâm xuất hiện, đều cảm thấy là quá trẻ tuổi, thoạt nhìn vậy mà còn trẻ hơn Ngọc Đà Sơn. Nhân loại cùng Tu La tộc tranh đấu nhiều năm như vậy, bọn họ cũng tương đối hiểu rõ nhân loại.
Bởi vì nhân loại có Tí Hộ Sở, bình thường đều là tuổi tác càng lớn thì càng mạnh mẽ, nhân loại còn trẻ như vậy bình thường đều rất yếu, bọn họ cũng không cho rằng nhân loại như vậy có thể chống lại Ngọc Đà Sơn.
Mặc dù Liên Thiện không sợ, nhưng mà nếu bị sự vụ trưởng phát hiện thì cũng phiền phức, cô ta cũng sợ sự vụ trưởng nói nhiều, cho nên cũng chỉ livestream, bản thân lại không nói lời nào.
Sau khi Hàn Sâm đi tới sàn đấu, ánh mắt đánh giá đối thủ Ngọc Đà Sơn của mình, Ngọc Đà Sơn cùng chân dung trong tư liệu giống nhau như đúc, thân thể cường tráng rắn chắc, đôi mắt màu xanh tím lộ ra vẻ kiên nghị cùng quả quyết, vừa nhìn liền biết là một người làm việc quyết đoán không sợ gian nguy.
Trên đỉnh đầu có một cái sừng màu tím, đại biểu cho thân phận Tu La hoàng tộc của y, hơn nữa Ngọc Tu La làm nữ hoàng, y cũng thuận lý thành chương trở thành hoàng tử.
Khác với nhân loại, mặc dù thể chế của Tu La tộc là hoàng quyền, nhưng mà ngôi vị hoàng đế cũng không phải là cha truyền con nối, sau khi một Tu La Hoàng già yếu qua đời, sẽ có rất nhiều dòng họ Tu La hoàng tộc cạnh tranh Tu La hoàng vị, vị nào có năng lực cùng thực lực nhất thắng được, cuối cùng sẽ đạt được Tu La hoàng vị.
Tu La tộc có thể truyền thừa cho tới hiện tại, có quan hệ rất lớn tới loại chế độ này, tránh khỏi chuyện để người bình thường kế thừa Tu La hoàng vị, người có tài bên trong những Tu La Hoàng xuất hiện lớp lớp, Tu La tộc có thể có được địa vị như hôm nay ở trong vũ trụ cũng không phải là do may mắn.
Lúc Hàn Sâm đang đánh giá Ngọc Đà Sơn, Ngọc Đà Sơn cũng đang quan sát Hàn Sâm.
Tu La hoàng tộc luôn luôn cao ngạo, cũng một mực miệt thị nhân loại, nhưng mà không có nghĩa là Ngọc Đà Sơn sẽ khinh thị địch nhân của mình.
Ngọc Đà Sơn đánh giá Hàn Sâm cẩn thận, Tu La tộc không am hiểu các loại phương pháp thăm dò cổ quái kỳ lạ, bọn họ càng tin vào hai mắt cùng trực giác của mình.
Sau khi Ngọc Đà Sơn nhìn rõ ràng Hàn Sâm, trong lòng lập tức rùng mình, không còn có nửa phần ý nghĩ khinh thị.
Mặc dù y không nhìn ra thực lực của Hàn Sâm đến cùng là như thế nào, nhưng mà y từ trong ánh mắt của Hàn Sâm lại thấy được tự tin cùng bình tĩnh, có thể có được ánh mắt như vậy trước khi đại chiến, vậy cũng chỉ có hai loại khả năng.
Một là Hàn Sâm đặc biệt cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng.
Còn có một loại khả năng nữa chính là hắn vô cùng tự tin đối với thực lực của bản thân, quả thật có được năng lực vô cùng đáng sợ.
Ngọc Đà Sơn không cho rằng nguyên thủ nhân loại sẽ chọn một người cuồng vọng vô tri làm con rể của mình, cho nên có thể biết được, nhất định là Hàn Sâm có được lực lượng mạnh mẽ.
Nhưng mà chuyện này cũng không thể làm cho tín niệm tất thắng của Ngọc Đà Sơn có bất kỳ dao động nào, đánh bại cường giả vốn chính là bản năng của cường giả, đối thủ càng mạnh, sẽ chỉ làm Ngọc Đà Sơn thêm hưng phấn.
- Tại hạ Hàn Sâm, bái kiến hoàng tử, đợi lát nữa kính xin hoàng tử hạ thủ lưu tình.
Hàn Sâm hơi ôm quyền, vô cùng khiêm tốn nói ra.
Dù sao Ngọc Đà Sơn ở xa tới là khách, hai tộc lại muốn hợp tác đi thăm dò di tích, cũng coi như là đồng bạn tạm thời, Hàn Sâm cũng không tiện nói lời ác độc.
Hiển nhiên là Tu La tộc cũng không hiểu được loại khiêm tốn và phong độ này của nhân loại, rất nhiều Tu La tộc đang xem trực tiếp nghe thấy Hàn Sâm nói như vậy, còn tưởng rằng Hàn Sâm đang sợ Ngọc Đà Sơn, đang tỏ ra yếu thế với Ngọc Đà Sơn.
- Nhân loại thật sự là kém cỏi, còn chưa đánh đã sợ.
- Sẽ không phải là đã bị hù tè ra quần rồi chứ?
- Ha ha, đó là bởi vì khí thế của hoàng tử điện hạ quá mạnh, tiểu tử kia không bị hù đến đái ra quần đã rất tốt rồi.
- Không nên xem thường nhân loại, bọn họ vô cùng gian trá giảo hoạt, có khả năng đây là quỷ kế của hắn, muốn để cho hoàng tử điện hạ khinh địch chủ quan.
. . .
Tu La tộc bàn tán ầm ĩ, phần lớn đều vô cùng xem thường Hàn Sâm.
- Nhân loại thật sự là dối trá, rõ ràng là địch nhân, lại còn giả ra bộ dáng kia.
Liên Thiện cũng có chút bĩu môi khinh thường.
Phong thổ và giáo dục tín ngưỡng của hai tộc rất khác nhau, để cho bọn họ hiểu được loại khiêm tốn cùng phong độ này của Hàn Sâm thì thật sự là một chuyện khó khăn, Hàn Sâm cũng không trông mong bọn họ có thể hiểu được.
- Tôi biết loại lễ nghi này của nhân loại các người, nhưng mà tôi có thể nói cho cậu biết, tôi sẽ đem hết toàn lực ra chiến một trận, đây cũng là lễ nghi của Tu La tộc chúng tôi, hi vọng cậu cũng giống vậy.
Ánh mắt của Ngọc Đà Sơn sáng quắc nhìn Hàn Sâm nói ra.
Hàn Sâm mỉm cười, cũng không nhiều lời, chỉ là duỗi một tay ra, làm một cái thủ thế nói:
- Hoàng tử, mời.
Ngọc Đà Sơn cũng dứt khoát, cơ bắp trên người giống như là sắt thép nhô lên, lực lượng tràn đầy tính chất bạo tạc, trực tiếp một quyền đánh tới chỗ Hàn Sâm.
Quyền kia xé rách không khí phát ra một loại âm thanh rung động lắc lư kỳ dị, trong chốc lát quả đấm cứng như sắt thép kia đã đánh đến trước mặt Hàn Sâm, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
- Kia là Tu La Quyền!
Rất nhiều Tu La tộc đang quan sát trực tiếp, chứng kiến một quyền này của Ngọc Đà Sơn cũng không khỏi kinh ngạc lên tiếng.
Tu La Quyền là một bộ phận trong giáo dục cơ sở của Tu La tộc, quyền pháp này cơ hồ mỗi một tên Tu La tộc đều biết, là một trong những quyền pháp trụ cột nhất.
Nhưng mà chính bởi vì nó là quyền pháp trụ cột, trải qua vô số Tu La tộc nghiệm chứng cùng thiên chuy bách luyện, cơ hồ có thể nói là quyền pháp đơn giản hữu hiệu nhất, mặc dù không có chỗ nào đặc biệt, nhưng cũng là quyền pháp ít sơ hở nhất.
Hơn nữa thoạt nhìn thì một quyền này của Ngọc Đà Sơn đơn giản, nhưng mà do y sử dụng, sức lực kinh khủng của quyền pháp vận dụng hoàn mỹ, gây ra một loại cảm giác kỳ dị nhân quyền hợp nhất không gì không phá.
Hàn Sâm cũng không né tránh, hóa chưởng thành quyền, trực tiếp nghênh hướng quả đấm của Ngọc Đà Sơn, Lôi Âm trên nắm tay Hàn Sâm sáng quắc, đúng là Đại Lôi Âm Quyền mà hắn tu luyện.
Hai quyền chạm nhau, máu thịt xương cốt của Ngọc Đà Sơn tựa hồ cũng mang theo lực rung động lắc lư mãnh liệt, vậy mà cứ thế đã đánh nát lôi điện trên nắm tay của Hàn Sâm, từng luồng lôi điện nhảy lên bên trên bắp thịt của Ngọc Đà Sơn, lại không thể làm y bị thương một chút nào.
OÀ..ÀNH!
Xương cùng xương chạm vào nhau, quyền cùng quyền giao kích, Hàn Sâm chỉ cảm thấy một luồng lực lượng mạnh mẽ đánh úp lại, thân thể không bị khống chế trượt ra xa mấy mét, ở trên mặt đất hợp kim kéo ra hai vết chân.
- Lực lượng của Tu La tộc quả nhiên đáng sợ, đơn giản so đấu lực lượng, mình vẫn còn kém không ít.
Trong lòng Hàn Sâm không buồn không vui, tĩnh táo tính toán cường độ lực lượng mà Ngọc Đà Sơn có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận