Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1786. Giết chết Nhân Mã

Ánh mắt thủ lĩnh Nhân Mã lộ ra vẻ tàn nhẫn, đứng nhìn chiến sĩ Nhân Mã dưới trướng mình điên cuồng tàn sát.
Tiếng gào khóc đau đớn bên trong đám người vang lên, đây hoàn toàn không phải là chiến tranh mà chỉ là đơn phương tàn sát mà thôi.
Mặc dù người Kate bình thường cũng có chiến giáp gen, nhưng mà phần lớn đều không am hiểu chiến đấu, hoàn toàn không thể tạo nên thế chống cự lại một cách hiệu quả.
Một chiến sĩ Nhân Mã đâm một giáo xuống khiến một người phụ nữ của Kate tộc ngã xuống đất, người phụ nữ kia gắt gao nắm lấy cây giáo, đồng thời đẩy bé gái nhỏ trong lòng mình ra, tan nát tâm can hét lên: “Mau chạy đi… Mau lên thuyền…”
Chiến sĩ Nhân Mã rút hai lần đều không thể rút được cây giáo trong cơ thể người phụ nữ ra, người phụ nữ lại liều mạng ôm lấy cây giáo, máu tươi đã nhuộm đỏ lồng ngực.
Bé gái mới ba bốn tuổi khóc lóc nhào về phía mẹ mình, không hề nghe lời trốn về phi thuyền.
Trên thực tế cho dù nàng nghe lời, một bé gái cũng không thể chen chúc lao vào trong đám người được.
Khoé miệng của một chiến sĩ Nhân Mã bên cạnh lộ ra một nụ cười tàn nhãn, giơ tay đâm một giáo về phía bé gái khóc lóc nhào về phía mẹ.
“Đừng…” Giọng nói người phụ nữ khản đặc, gần như khóc ra máu. Vút!
Một mũi giác tiễn xé toạc không gian bay đến, trong nháy mắt đã đâm xuyên lồng ngực của chiến sĩ Nhân Mã rồi ghim hắn ta trên mặt đất.
Tay Hàn Sâm cầm cung Hoàng Kim Vũ chợt nhảy xuống, trong nháy mắt đã xông đến trước mặt chiến sĩ Nhân Mã bị bắn chết, rút giác tiễn trong người hắn ra.
Mặc dù Hàn Sâm đã quen với việc chứng kiến sinh tử, không muốn lo chuyện bao đồng, nhưng mà quả thật có đôi khi không khống chế được thân thể, không kìm lại được đã ra tay.
Chiến sĩ Nhân Mã lúc trước gào thét một tiếng, nhổ cây giáo trong cơ thể người phụ nữ ra, đâm về phía trên người Hàn Sâm.
Thân hình Hàn Sâm khẽ nhúc nhích, lướt qua chiến sĩ Nhân Mã kia, cung Hoàng Kim Vũ trong tay rung lên, dây cung quét qua cổ của chiến sĩ Nhân Mã, một cái đầu lập tức bay lên không trung.
“Chết đi!” Thủ lĩnh tức giận quát một tiếng, cơ bắp toàn thân nổi lên cao vút, ném cây giáo to lớn trong tay ra giống như ném lao. Cây giáo cắt đứt mấy chục mét không gian trong nháy mắt, lao đến trước ngực Hàn Sâm.
Hàn Sâm không thèm nhìn cây giáo kia chút nào, bước thêm một bước lướt qua cây giáo, đồng thời cung Hoàng Kim Vũ trong tay lại được giương lên, hai mũi giác tiễn đồng thời bắn ra, xuyên qua đầu hai tên chiến sĩ Nhân Mã.
Những chiến sĩ Nhân Mã gần đó nhanh chóng xông về phía Hàn Sâm, cung Hoàng Kim Vũ trong tay Hàn Sâm chuyển động như đao, từng cái đầu bị chém bay lên bầu trời.
Bước một bước là giết một kẻ, Hàn Sâm nhổ giác tiễn từ trong đầu tên ra, lại có hai chiến sĩ Nhân Mã bị bắn chết.
“Dám giết chiến sĩ của Terius tộc, ta phải lột da ngươi!” Thủ lĩnh Nhân Mã gầm lên giận dữ một tiếng, nhào về phía Hàn Sâm.
Đồng thời đã có chiến sĩ Nhân Mã thổi vang hiệu lệnh tập kết, âm thanh tu tu vang dội bầu trời.
Vẻ mặt Hàn Sâm không biểu cảm, nhanh chóng lao ra bên ngoài đánh, một người một cung hai mũi tên giống như cỗ máy giết người, đầu của chiến sĩ Nhân Mã ở những nơi hắn đi qua đều bị gặt nhanh chóng.
“Lòng dạ tên Kim Tệ kia không hề xấu, đáng tiếc quá bốc đồng, đội ngũ lớn của Terius tộc đóng quân ở gần đây, hắn làm như vậy thì chẳng khác nào tự sát.”
Những nam tước quý tộc vốn ở trong khoang thuyền đều đã đi ra ngoài, đứng ở phía trên boong tàu quan sát tình hình phía dưới, một nam tước ngoại tộc thở dài nói.
Mike không ngừng biến sắc, hắn có ý nghĩ xuống đánh cùng, nhưng trong nháy mắt lại bị hiện thực đội cho tỉnh lại.
Xuống thuyền thì dễ, nhưng muốn lên lại thuyền thì không dễ chút nào. Một khi xuống thuyền giết người của Terius tộc, Thất Huyền Cảnh sẽ không thể tiếp tục giữ bọn họ ở trên thuyền nữa.
Với tình hình hiện tại của tinh cầu Kate, chiến đấu với Terius tộc thì chẳng khác nào chịu chết.
Vẻ mặt lão Dolma phức tạp nhìn Hàn Sâm đang xung phong liều chết trong đám Nhân Mã, trong lòng hơi cảm động, phần nhiều hơn lại là cảm thấy nhục nhã hổ thẹn, bản thân là một người Kate, vậy mà cũng không thể xông ra bảo vệ đồng bào của mình.
Bị Hàn Sâm thu hút, chiến sĩ Nhân Mã đã không còn xông về phía đám người nữa mà đều bao vây đánh về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm tung hoành giết chóc trong đám Nhân Mã giống như vào chốn không người, hắn vẫn đang cố gắng đi về phía cách xa phi thuyền.
Hắn biết bản thân giết thêm nhiều chiến sĩ Nhân Mã nữa cũng không có tác dụng gì, hắn chỉ muốn kéo dài một chút thời gian để những người Kate kia nhanh chóng lên thuyền.
Cuối cùng tên thủ lĩnh Nhân Mã kia xông đến trước mặt Hàn Sâm, cây giáo mạnh mẽ đánh về phía người Hàn Sâm, sức mạnh cường đại ấy không phải chiến sĩ Nhân Mã bình thường có thể so sánh được, vừa nhìn đã biết là một nam tước.
Vẻ mặt Hàn Sâm cũng không thay đổi gì, nhịp bước dưới chân biến đổi, không biết đã làm thế nào mà tránh né khỏi cú đánh của cây giáo, lướt qua tên thủ lĩnh Nhân Mã, đồng thời dây cung cũng cắt đầu hắn không khác với khi giết những chiến sĩ Nhân Mã bình thường kia.
Rất nhiều nam tước và lão Dolma trên thuyền đều hít vào một ngụm khí lạnh, Terius tộc là chủng tộc vô cùng am hiểu chiến tranh và tàn sát, năng lực thực chiến bình thường của nam tước quý tộc của bọn họ mạnh hơn nam tước bình thường rất nhiều.
Vậy mà hiện tại chỉ gặp mặt một cái đã bị Hàn Sâm trực tiếp cắt mất đầu, quả thật khiến người ta hơi ngạc nhiên.
“Đúng là một kẻ lợi hại, hình như hắn là nhân tộc gì đó thì phải? Rốt cuộc đó là chủng tộc nào vậy? Lẽ nào là thượng tộc ư?” Một nam tước lại kinh ngạc cảm thán nói.
“Nếu như kẻ giống như vậy có thể sống sót thì nói không chừng sau này còn có thể có thành tựu to lớn, đáng tiếc hắn quá bốc đồng.” Một nam tước khác lắc đầu nói.
Ngay vào lúc này, đột nhiên nghe thấy nơi xa truyền đến tiếng vó ngựa giống như sấm vang, nhìn từ phía xa đã thấy một Nhân Mã mặc áo giáp sắt thép, thân thể gần như cao to gấp đôi chiến sĩ Nhân Mã bình thường đang chạy như điên đến bên này, tốc độ nhanh giống như tia chớp, mỗi lần vó ngựa lồng vào nhau đều có thể vượt qua khoảng cách mười mấy mét.
Khác với những chiến sĩ Nhân Mã bình thường dùng giáo, trong tay chiến sĩ Nhân Mã cường tráng kia lại đang cầm một thanh trọng kiếm †o lớn dài gần hai mét, nhưng mà thanh kiếm khổng lồ kia ở trong tay hắn lại dường như nhẹ như không, không hề cảm thấy nặng nề chút nào.
Có điều nhìn chất liệu của thanh kiếm khổng lồ kia lại giống như sắt thép, trọng lượng chắc chắn sẽ không hề nhẹ.
“Toi rồi, đó là tử tước Cự Kiếm của Terius tộc, nghe nói có thể xếp vị trí số một trong số tử tước của Terius tộc, tiếng tăm vô cùng lừng lẫy. Sức mạnh của hắn vừa vô tận vừa kỳ lạ, hơn nữa nắm giữ sức mạnh thiêu đốt của hệ hoả.”” Một nam tước trên boong tàu nói.
“Hi vọng hắn có thể kiên trì lâu thêm một khoảng thời gian nữa, dù sao cũng là chết, có thể kiên trì sống lâu thêm một khoảng thời gian cũng có thể khiến càng nhiều người Kate lên thuyền, cũng coi như là chết có ý nghĩa.” Một nam tước khác thở dài nói.
Hàn Sâm cũng đã nhìn thấy Nhân Mã cầm cự kiếm kia đi đến, trong lòng vẫn bình tĩnh không gợn sóng. Đâu phải hắn chưa từng thấy cường giả cấp tử tước, vả lại cũng đã từng tự tay giết chết ba người, cũng không cảm thấy có gì to tát cả.
Hàn Sâm không lùi mà trái lại còn tiến đến, vẫn lao lên đánh về phía trước, cố gắng hết sức dẫn dụ những chiến sĩ Nhân Mã kia rời xa phi thuyền.
Hành vi như vậy của Hàn Sâm càng tăng nhanh thời gian gặp gỡ giữa hắn và Nhân Mã cự kiếm kia. Rất nhanh, Nhân Mã cự kiếm đã cách Hàn Sâm không đến trăm mét.
“Chết đi!” Bốn vó của Nhân Mã cự kiếm giống như sấm vang đột nhiên mạnh mẽ nhảy lên một cái, trong nháy mắt xẹt qua khoảng cách mấy chục mét trên không trung, kiếm khổng lồ dựa vào thế xông lên phía trước điên cuồng chém xuống đầu Hàn Sâm.
Trên cự kiếm giống như sắt thép kia là ngọn lửa đỏ thẫm thiêu đốt, uy lực của một kiếm ấy đủ để bổ đôi một tòa nhà cao tầng.
Hết chương 1786.
Bạn cần đăng nhập để bình luận