Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2086. Chấn động Thiên cung

Bên ngoài Tiên Đằng, từng bóng dáng lóe lên bay tới, hầu như chư tịch trưởng lão và cường giả cấp Vương đang ở Trấn Thiên Cung đều đến.
“Lục trưởng lão, lần này ngươi đừng tranh với ta. Lần trước chúng ta đã nói rõ rồi, ngươi đã chọn Phương Vi Nam, nếu sau này có đệ tử thích hợp, ta sẽ chọn trước. Bây giờ đã đến lúc rồi, ta sẽ chọn cô bé này.” Tứ Tịch trưởng lão lập tức thốt lên khi nhìn thấy Lục Tịch trưởng lão xuất hiện.
“Chuyện này còn phải xem ai phù hợp làm thầy của cô bé. Trong Trấn Thiên Cung, ta được xem là toàn năng nhất, không phải sẽ rất lãng phí nếu giao thiên tài toàn năng này cho người khác sao? Cho nên ta có vất vả một chút cũng không sao, không thể lãng phí nhân tài được.” Lục Tịch trưởng lão ho nhẹ nói.
“Ngươi không biết xấu hổ sao?” Tứ Tịch trưởng lão chợt tức giận.
“Các ngươi đừng cãi nhau nữa. Cung chủ đang ở đây, chỉ bằng hãy để hắn nói thử xem cô bé này nên thuộc về ai?” Một vị trưởng lão đề nghị.
“Cung chủ, ngươi hãy nói xem, cô bé này nên thuộc về ai? Chẳng phải trong hội nghị lần trước, chúng ta đã nói rất rõ ràng rồi đó sao…” Tứ Tịch trưởng lão vội vã nhìn về phía cung chủ Trấn Thiên Cung kể khổ.
Cung chủ Trấn Thiên Cung hắng giọng đáp: “Hiện tại, tình hình của cô bé vẫn chưa hoàn toàn làm rõ được, tốt hơn hết hãy để ta chăm sóc nàng một thời gian, để làm rõ rốt cuộc tài năng của nàng như thế nào, sau đó đưa ra quyết định cũng chưa muộn.”
Các vị trưởng lão đều sửng sốt, lập tức phản ứng lại, trong lòng thầm mắng cung chủ không biết xấu hổ, rõ ràng cung chủ Trấn Thiên Cung đang động lòng, muốn thu nhận Bảo Nhi.
“Cung chủ, như vậy có thích hợp không? Lúc đầu ngươi đã nói, Cô Trúc là đệ tử quan môn của người, bất kể thế nào ngươi cũng không nhận thêm đệ tử nữa” Tứ Tịch trưởng lão nghiến răng nói.
Tất cả các trưởng lão lập tức hùa theo: “Đúng vậy… Đúng vậy… Ngươi đã có đệ tử quan môn rồi… Sao còn có thể thu nhận thêm đệ tử… Đây chẳng phải là phá hủy quy tắc… Là bất chấp luật lệ của Trấn Thiên Cung trong hàng trăm triệu năm nay sao…”
Bọn họ đều biết rất rõ, nếu để Cung chủ ngoại lệ thu nhận đệ tử thì không ai trong số họ còn cơ hội nữa, chỉ có thể liên minh đá Cung chủ Trấn Thiên Cung ra trước.
“Đúng là ta không thể nhận đệ tử, nhưng đồ đệ của ta vẫn chưa có đệ tử đâu!” Cung chủ Trấn Thiên Cung nheo mắt nói.
“Đồ đệ đó của ngươi mới Hầu Tước, nhận đệ tử cái đếch gì chứ.” Tứ Tịch trưởng lão đã tức giận đến mức phải chửi thề.
Trong lòng các trưởng lão khác cũng mắng cung chủ Trấn Thiên Cung không biết xấu hổ, rõ ràng hắn ta muốn mượn danh nghĩa Cô Trúc để nhận đệ tử sau đó tự mình dạy dỗ, đến lúc đó hắn dạy đồ tôn cũng được cho là danh chính ngôn thuận.
Nhất thời, các vị trưởng lão và cung chủ Trấn Thiên Cung cãi nhau ồn ào, không ai chịu nhượng bộ.
Tiên Hồ là thực vật dị chủng Thần Hóa, phương thức sinh tồn và cách suy nghĩ của nó hoàn toàn khác với Thiên tộc hay con người, có thể đạt được sự công nhận của nó thì chắc chắn phải là một tài năng xuất chúng.
Giống như Bảo Nhi, người có khả năng khơi dậy vạn hồ cùng reo, sau này cô bé có tu luyện bất cứ thứ gì cũng sẽ không kém cạnh, chỉ cần nàng không quá lười biếng, nói không chừng có thể là Thiên Cô Trúc thứ hai, thậm chí còn mạnh hơn.
“Thật thú vị!” Ngọc Thiện Tâm đứng trên cổng Ngọc Thành, nheo mắt nhìn Bảo Nhi ở giữa Tiên Hồ.
Mộng Cảnh thú cũng đứng dậy nhìn Bảo Nhi đầy kinh ngạc.
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi đi về phía trước, tay cũng hơi run lên. Hình như chuyện hơi rùm beng lên rồi, vạn hồ cùng reo, tất cả Tiên Hồ đều phun ra một luồng khí Tiên Hồ cho Bảo Nhi.
Bây giờ chắc chắn đã kinh động toàn bộ Trấn Thiên Cung rồi, Hàn Sâm không biết nên kết thúc như thế nào, trong lòng thầm nghĩ đợi lát nữa phải giải thích vấn đề của Bảo Nhi như thế nào. May thay, gen chính của Bảo Nhi giống với hắn, nói Bảo Nhi là con của hắn thì không ai có thể nghi ngờ được, sẽ không có vấn đề gì quá nghiêm trọng xảy ra.
Chỉ là Bảo Nhi nổi tiếng như vậy, sau này Hàn Sâm cũng khó có thể sống một cuộc sống bình thường được.
“Đệch, chuyện gì vậy trời? Tiên Hồ nổi điên rồi sao?”
“Á đù, thuật gen của Hàn Sâm tốt cũng thôi đi, sinh con ra còn lợi hại như vậy, không để cho người ta sống sao?”
“Không biết Hàn Sâm có thiếu phụ nữ không, ta cũng muốn có một đứa con như vậy với hắn. Nếu không được, để ta bỏ tiền ra nuôi Hàn Sâm cũng không sao, chỉ cần có thể sinh được một đứa con gái thôi.” “Ngươi nằm mơ đi, tài năng của con gái hắn đáng sợ như vậy, chắc chắn huyết mạch của người mẹ cũng không phải bình thường. Ngươi sinh con với hắn không chừng sẽ thật sự sinh ra một trái hồ lô đấy” “Thật đáng sợ, tất cả Tiên Hồ đều dâng tặng tiên khí, rốt cuộc cô bé là hệ nào?”
“Còn có thể là hệ nào nữa, chắc chắn là Vạn Nguyên Chỉ Thể trong truyền thuyết rồi, hệ biệt gì cũng có thể luyện được.”
“Thật không thể hiểu nổi, huyết mạch của Tinh tộc cũng chỉ ở mức trung bình, sao có thể sinh ra một đứa con gái như vậy?”
Sơn Xuyên Hà Lưu… Tinh Thần Nhật Nguyệt …
Các loại tiên khí khác biệt không ngừng hiện ra, từng cái từng cái rơi xuống trán Bảo Nhi, không ngừng gột rửa cơ thể cô bé, khiến cho tiên khí trên cơ thể cô bé càng lúc càng dày đặc.
Khí Tiên Hồ không thể trực tiếp nâng cao sức mạnh nhưng lại có tác dụng tăng cường rất lớn đối với thiên phú, thiên phú kiếm đạo sẽ tăng lên vài phần khi nhận được sự gột rửa của kiếm khí Tiên Hồ.
Nhớ lúc đầu Thiên Vũ Hạc nhận được một luồng kiếm khí Tiên Hồ, thiên phú kiếm đạo của hắn được coi là đỉnh cấp trong thế hệ trẻ ở Trấn Thiên Cung.
Bây giờ, từng luồng khí Tiên Hồ rơi xuống, Bảo Nhi trông giống như chẳng có chuyện gì nhưng mọi người biết chuyện này đáng sợ như thế nào.
Bởi vì Khí Tiên Hồ quá nhiều, xếp thành hàng rơi xuống dưới, Hàn Sâm đành phải dừng lại trên cây Hồ Lô Đằng, không thể tiến về phía trước được nữa, chờ đợi những Khí Tiên Hồ đó rơi xuống từng cái một.
Hắn có chút lo lắng Bảo Nhi sẽ không chịu được nhiều Khí Tiên Hồ như vậy. Nhưng nhìn Bảo Nhi hình như không có chút phản ứng nào, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn tươi cười, hắn mới có thể yên tâm.
Dị tượng của chư thiên tiên khí không ngừng rơi xuống, mỗi một luồng Tiên khí hòa quyện vào trong cơ thể Bảo Nhi thì sẽ có một hồ lô thu ánh sáng lại.
Hàn Sâm đứng trên cây Hồ Lô Đằng đợi hơn bốn tiếng đồng hồ, lúc này tất cả Khí Tiên Hồ mới hòa quyện hết vào bên trong cơ thể Bảo Nhi, khiến toàn bộ cơ thể của cô bé được bao bọc bởi Tiên khí, giống như một tiểu tiên nữ giáng trần.
Hàn Sâm phỏng đoán cho dù bây giờ cô bé có đánh rắm nhất định cũng có thể phun ra Tiên khí.
“Đúng là kẻ ăn không hết người lần chẳng ra. Tại sao khi ta đi lên đó cây Hồ Lô Đằng này lại keo kiệt như vậy, đến một luồng khí Tiên Hồ cũng không chịu cho ta.” Trong lòng Hàn Sâm có chút phiền muộn nhưng nhiều hơn vẫn là sự hưng phấn và mừng rỡ.
Tất cả Tiên Hồ đều đã đưa tiên khí ra và trở lại bình thường, ánh sáng được thu lại. Hàn Sâm ôm lấy Bảo Nhi đang chuẩn bị đi tiếp qua Thiên Lộ.
Nhưng Bảo Nhi lại kéo áo Hàn Sâm, nhảy ra khỏi vòng tay của hắn, dùng bàn tay bé nhỏ võ lên Hồ Lô Đằng, và nói với giọng nhẹ nhàng như trẻ con: “Hồ lô à hồ lô ơi, các ngươi không thấy cha ta cũng đang ở đây sao? Có đồ tốt thì phải cùng nhau chia sẻ, xin các ngươi hãy tặng cho cha ta một phần quà nhé.”
Cung chủ Trấn Thiên Cung, các vị trưởng lão và vương công quý tộc nghe xong đều cảm thấy buồn cười. Bản thân cô bé rất may mắn có được cơ duyên như vậy mà vẫn muốn giúp Hàn Sâm xin được Khí Tiên Hồ.
Tuy điều này là không thể nhưng lòng hiếu thảo này thật đáng khen
ngợi.
Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Sau khi nghe Bảo Nhi nói xong, họ nhìn thấy những quả Tiên Hồ vừa thu ánh sáng lại, từng quả lại bắt đầu sáng lên.
Hết chương 2086.
Bạn cần đăng nhập để bình luận