Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 431: Thế Công Điên Cuồng

Học sinh của Lục Bân và đám bằng hữu thấy Lục Bân tiến vào sàn đấu đều vô cùng kinh ngạc, rất nhiều người đều lựa chọn hình thức tiến vào xem cuộc chiến, rất nhanh trên khán đài ở trường giác đấu đã có rất nhiều người.
Tuy Lục Bân có lên dũng sĩ giác đấu, nhưng phần lớn đều lên để chỉ điểm cho học sinh của mình, còn y rất ít khi chọn đối chiến với người khác.
Cũng không phải vì Lục Bân cảm giác mình không có đối thủ nào, mà là vì chiến đấu trên thế giới ảo này hoàn toàn không có cảm giác kích thích như khi đối mặt với sinh tử, điều này khiến Lục Bân hoàn toàn mất đi hứng thú với kiểu chiến đấu này.
Còn nếu như là chiến đấu ở trong hiện thực, Lục Bân càng không có khả năng hạ sát thủ, nếu như Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối của y không thể dùng toàn lực, trong lòng không có sát ý, thì đó không phải Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối.
Vì thế rất nhiều học sinh của Lục Bân đều chưa từng thấy Lục Bân động thủ với người khác, một số chiến hữu của Lục Bân cũng đã rất lâu chưa thấy Lục Bân sử dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối.
- Là ai có mặt mũi như vậy, lại có thể lôi Lục đội xuống nước?
Vương Đại Khánh thấy Lục Bân thật sự đồng ý đối chiến với người khác, mà không phải là dạy học thông thường, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về phía đối thủ của Lục Bân rồi nói.
- Không biết, đối phương sử dụng mô hình của hệ thống, không nhìn ra là ai, nhưng có lẽ không phải người bình thường, nếu không Lục đội cũng sẽ không tự mình ra tay.
Một người khác cũng kinh ngạc nói.
- Rất lâu rồi chưa thấy Lục đội dùng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối, không biết hôm nay có may mắn được thấy hay không.
- Anh còn không biết tính tình Lục đội sao, y đã ra tay, vậy thì nhất định sẽ dùng toàn lực chém giết.
- Vậy thì phải thật sự cảm tạ Lính Quèn Trên Chiến Hạm rồi, hi vọng hắn có thể chống đỡ được một lát, khiến cho chúng ta được xem đã ghiền.
- Tôi cá một nghìn đồng, tiểu tử kia không chống đỡ được bảy cước.
- Cậu cũng quá coi trọng hắn rồi, tôi cá 2000, bốn cước.
- Tôi một ngàn rưỡi…
- Tính tôi một người… tôi cũng 2000…
- CMN, không thể như vậy được, các ngươi đều đặt cho Lục đội, thế này còn đánh cuộc quái gì?
- . . .
Bạn của Lục Bân và chiến hữu của y đều rất hưng phấn, học sinh của y lại vô cùng hiếu kỳ, có thể tận mắt thấy Lục Bân sử dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối, hoàn toàn là chuyện rất mới lạ.
Chỉ có Thiên Hạc Chân dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hàn Sâm, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.
- Anh bạn, cậu thuộc quân đội nào?
Đối chiến vừa bắt đầu, sau khi hai người tiến vào trong trường giác đấu, Lục Bân cũng không vội vã khai chiến, cười hỏi một câu.
Y cho rằng Hàn Sâm là một lão binh, nếu không sao hắn có thể có năng lực như vậy, trên thực tế chính bởi vì vậy mà Lục Bân nhìn thấy Hàn Sâm lại cảm thấy có chút thân thiết.
- Bí mật quân sự.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Cũng không phải hắn ngạo mạn, mà thật sự là cơ mật quân sự, phía trên viết như thế khi phân phối, hắn còn ký vào hiệp nghị bảo mật, nếu như Hàn Sâm nói lộ ra, nhất định sẽ bị đưa tới tòa án quân sự.
Chuyện tiết lộ cơ mật quân sự có thể lớn cũng có thể nhỏ, Hàn Sâm không muốn bị người khác bắt được cái chuôi.
Nghe Hàn Sâm nói như vậy, Lục Bân cười một cái rồi nói:
- Lát nữa tuyệt đối không nên hạ thủ lưu tình.
- Đương nhiên.
Hàn Sâm gật đầu.
- Vậy thì bắt đầu đi.
Sắc mặt Lục Bân đột nhiên trở nên nghiêm túc, một chân giống như lưỡi đao đá tới Hàn Sâm, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, vô cùng tàn nhẫn.
Đáng sợ hơn là, một cước này quá đột ngột, gần như khiến người ta không kịp phòng bị.
- Hóa ra Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối là như vậy…
Rất nhiều học sinh Lục Bân đã dạy, thấy được Lục Bân đá ra một chân, nhịn không được bắt đầu hoài nghi có phải trước kia mình đã học phải hàng giả hay không, bọn họ dùng so với Lục Bân dùng hoàn toàn là hai đẳng cấp khác biệt.
Khi bọn họ đá ra, căn bản không có tính đột nhiên và tàn nhẫn như Lục Bân.
- Thế mà Lục đội lại nghiêm túc, xem ra chỉ sợ tiểu tử kia một cước cũng không đỡ nổi rồi.
Vương Đại Khánh có chút kinh ngạc nói, không ngờ Lục Bân lại chiến đấu với thái độ nghiêm túc như vậy, quả thực giống như đã coi đối thủ trở thành Tu La trên chiến trường.
Bành!
Vương Đại Khánh vừa dứt lời, đã thấy Lính Quèn Trên Chiến Hạm giơ cánh tay lên đỡ một chân này của Lục Bân, hắn bị đá lùi lại hai bước, nhưng giá trị tổn thương lại chỉ giảm hai điểm.
- Ồ, đối thủ không đơn giản nha, lại có thể kịp thời đón đỡ một cước kia của Lục đội, rốt cuộc tên kia là ai?
Một đám chiến hữu Lục Bân đều kinh ngạc hỏi.
Nhưng không có ai có thể trả lời vấn đề của bọn họ, cho dù là Thiên Hạc Chân cũng không biết Lính Quèn Trên Chiến Hạm là ai.
Trên mặt Lục Bân hiện lên vẻ hưng phấn, giống như huyết dịch toàn thân đều đang sôi trào, gầm lên một tiếng, hai chân giống như lưỡi đao liên tiếp đá ra, một chân lại nhanh hơn một chân, một chân ác hơn một chân, một chân trực tiếp hơn một chân.
Thối pháp của Lục Bân không có nhiều kỹ xảo, mỗi một chân đều chí mạng, gần như không có có bất kỳ động tác dư thừa nào, hơn nữa có rất nhiều động tác vốn không thể tưởng tượng được nhưng lại vô cùng thực dụng, người xem cũng không kịp nhìn.
Hàn Sâm lập tức bị đá đến mức phải liên tiếp lui về sau, hai tay hai chân không ngừng áp dụng tư thái phòng ngự, tuy đã ngăn được thế công của Lục Bân, nhưng vẫn rơi vào hoàn cảnh xấu, giống như một con thuyền nhỏ giữa biển lớn đầy sóng to gió lớn, lúc nào cũng có thể bị thế công kinh khủng kia cắn nuốt.
- Đây mới thật sự là Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối, thật sự quá ngông cuồng bá khí.
- Huấn luyện viên Lục đẹp trai đến ngây người, thối pháp quá tuyệt.
- Đá liên tiếp năm cước trên không, quá mạnh mẽ.
- Cú đá ngang kia làm thế nào mà đá được thế, ở góc độ này, không có khả năng mà?
- Lục đội quả nhiên vẫn là Lục đội, công phu không chút sa sút.
- Chiêu nào cũng chí mạng, đây mới là thối pháp của hán tử chân chính!
- Quyết định rồi, sau khi trở về tôi cũng phải ghi danh đi học bộ thối pháp của huấn luyện viên Lục…
...
Đám người hưng phấn xem trận đấu, hận không thể hóa thành Lục Bân, hung hăng đá mấy cước.
Thế nhưng những cao thủ chân chính trong nhóm Tiến Hóa Giả, lại nhịn không được nhíu mày, thối pháp của Lục Bân rất lợi hại, thậm chí có thể nói là khiến người ta giật mình, cho dù là bọn họ đấu với Lục Bân, cũng không dám chắc mình có thể ngăn lại thế công với chiêu chiêu chí mạng đáng sợ của Lục Bân.
Nhưng đối thủ trên trận đấu với Lục Bân kia, mặc dù có chút chật vật, nhưng hắn xác thực đã ngăn được tất cả thế công của Lục Bân, đến bây giờ Lục Bân vẫn không thể chính thức phá vỡ thế phòng thủ của hắn, giá trị tổn thương rơi xuống khi bị đá, cũng chỉ một hai điểm mà thôi.
- Đối thủ của Lục đội rốt cuộc là ai vậy, lại có thể ngăn cản nhiều cước như vậy?
Vương Đại Khánh là chiến hữu khá am hiểu Lục Bân, trên mặt dần dần nổi lên vẻ kinh hãi.
Bọn họ quá hiểu thối pháp của Lục Bân, đó chính là kỹ năng chân chính chém giết trên chiến trường, sinh tử một đường, nếu như đối thủ có thể đánh bại Lục Bân, bọn họ sẽ không kinh ngạc đến vậy, nhưng đối phương lại có thể ngăn trở thế công của Lục Bân lâu như vậy, chuyện này khiến người ta cảm thấy rất đáng sợ.
Trong lòng Hàn Sâm cũng rất hưng phấn, thật không ngờ một người xa lạ mời mình đối chiến, lại là một cao thủ dùng thối pháp chứa đầy sát ý, một cước của Lục Bân đá ra, ngay cả Hàn Sâm cũng khó có thể cảm ứng được sát ý trong đó, cho nên ngay từ đầu Hàn Sâm ngăn cản rất vất vả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận