Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2464. Ấn Thế Giới.

Au”
“Quả nhiên chính là ở đây.” Hình thể của Cự Long cực kỳ khổng lồ, không thể đáp xuống hòn đảo, người đàn ông tộc Hoàng Cực đứng trên đầu nó, dõi mắt nhìn xuống hòn đảo từ trên cao.
Hàn Sâm nhìn thấy mà sửng sốt trong lòng: “Tộc Hoàng Cực tìm thấy nơi này nhanh như vậy sao?”
Hàn Sâm không biết mặt người đàn ông tộc Hoàng Cực ấy, nhưng Cự Long dưới chân hắn lại có uy danh hiển hách trong tộc Hoàng Cực. Tuy Hàn Sâm chưa từng tận mắt nhìn thấy nhưng cũng biết tên nó.
Tử Cực Ma Long cấp Thần Hoá, thú cưỡi của Tứ hoàng thúc Mông Liệt - anh em của đương kim hoàng đế.
Mông Liệt là anh em ruột của Bạch Hoàng, tu vi đạt tới cảnh giới Thần Hóa từ lâu, có thể đứng trong hàng ngũ mười cường giả khủng bố nhất của tộc Hoàng Cực.
Đến cả Mông Liệt cũng đích thân tiến vào tinh vực Thiên Hà hòng truy sát Hàn Sâm, thì có thể thấy quyết tâm giết chết Hàn Sâm của tộc Hoàng Cực lớn đến nhường nào.
Chuyện này cũng khó trách tộc Hoàng Cực. Con trai của đương kim hoàng đế bị người ta giết, nếu không thể bắt Hàn Sâm trả giá bằng máu thì còn gì là tôn nghiêm của tộc Hoàng Cực. Mặt mũi của Bạch Hoàng biết để vào đâu.
“Hàn Sâm, ta biết ngươi ở đây, bây giờ một mình ngươi ra ngoài, hay phải để bổn tọa đích thân bắt ngươi ra?” Mông Liệt nhìn lầu gỗ trên đỉnh núi, lãnh đạm nói.
Suy nghĩ của Hàn Sâm loé lên như điện xẹt. Sau khi phát hình chiếu, hắn cũng biết tộc Hoàng Cực chắc chắn sẽ đuổi theo, nhưng không ngờ rằng họ bắt kịp nhanh như thế.
Hơn nữa Ma Linh chắc đang ở gần đây mới đúng chứ. Người của tộc Hoàng Cực đến, hẳn phải đối đầu với Ma Linh chứ, nhưng hắn lại không xuất hiện. Điều này khiến Hàn Sâm thấy rất bất ngờ.
“Hai cường giả cấp Thần Hóa tới tìm ngươi gây sự, xem ra ngươi ra gây rắc rối không nhỏ.” Người phụ nữ nhìn Hàn Sâm với vẻ thích thú.
Hàn Sâm chưa kịp trả lời, đã thấy Tử Cực Ma Long mà Mông Liệt đang cưỡi phun ra một luồng long tức, biến thành một ngọn lửa màu tím phả xuống hòn đảo, như muốn thiêu đảo thành tro.
Người phụ nữ trước mắt đanh mặt. Chiếc đèn lồng lớn màu đỏ trong †ay nàng sáng lên rõ rệt, vầng sáng màu đỏ bao phủ toàn bộ hòn đảo, long viêm màu tím đánh vào vầng sáng của đèn lồng đỏ, mà nó lại không thể đâm thủng vầng hào quang.
Chỉ thấy bên trong ngọn lửa tím rừng rực kia có ánh sáng đỏ mông lung mơ hồ, thế nhưng nó luôn ngăn lửa tím ở bên ngoài, mặc cho lửa tím hung mãnh dữ dội đến đâu cũng không thể xuyên qua chút nào.
Có vẻ Tử Cực Ma Long đã bị chọc tức, liên tục phun ra mấy ngọn lửa tím, nhưng kết quả vẫn như cũ, không thể lay động vầng sáng màu đỏ kia.
Ánh mắt người phụ nữ cực lạnh lẽo. Nàng nâng đèn lồng trong tay, duỗi tay thò vào đèn lồng đỏ. Sau khi nàng rút tay khỏi lồng đèn, Hàn Sâm thấy trên tay nàng có thêm một chùm ngọn lửa đỏ.
Người phụ nữ bắn nhẹ về phía Tử Cực Ma Long đang gầm thét trên bầu trời, chùm lửa nhỏ kia thoáng chốc biến mất không thấy đâu nữa, hình như đang bay về Cự Long bên ngoài.
Bùm!
Một giây sau, Hàn Sâm như đang chứng kiến vụ nổ bom nguyên tử, chớp mắt đã thấy cơ thể khổng lồ của con Tử Cực Ma Long phun ra lửa tím kia rơi vào biển lửa đỏ rực, tựa như một quả cầu lửa rực cháy. Nó thét lên những tiếng kêu gào thống thiết. Long dực không ngừng võ, nó muốn dập tắt ngọn lửa trên người.
Nhưng hai cánh nó càng dùng sức thì lửa đỏ trên người nó càng thiêu đốt mãnh liệt.
Hàn Sâm nhìn mà trợn mắt há hốc mồm. Tử Cực Ma Long hẳn phải là dị chủng hệ Hỏa cấp Thần Hoá, lấy chư thiên vạn hoả làm thức ăn. Thế nhưng, nó lại bị ngọn lửa thiêu đốt gào rú thảm thiết không thôi. Thật sự rất khó có thể tưởng tượng chùm lửa mà người phụ nữ kia bắn ra kinh khủng đến nhường nào.
Người phụ nữ điềm nhiên như không, vẫn xách đèn lồng đỏ, đứng trước cửa sổ nhìn Tử Cực Ma Long và Mông Liệt ở giữa ráng mây.
Đột nhiên, Hàn Sâm thấy tay áo của Mông Liệt cuộn lên, như thể biến thành một lỗ đen. Ngọn lửa đỏ ngầu dính trên người Tử Cực Ma Long bị hút vào lỗ đen ngay tức khắc, biến mất không thấy tăm hơi trong chớp mắt, đến cả một chút khói cũng chẳng để sót.
“Mông Liệt đỉnh thật đấy!” Hàn Sâm nghĩ bụng.
“Các hạ là người phương nào, tại sao lại muốn bảo vệ tên ác tặc Hàn Sâm?” Mông Liệt đứng trên đỉnh đầu Tử Cực Ma Long, hắn cau mày, hỏi người phụ nữ ở trước cửa sổ.
Người phụ nữ lạnh lùng đáp: “Nơi này là chỗ ở của ta, không phải chỗ các ngươi thích đốt là đốt, thích giết là giết.”
Mông Liệt nhìn người phụ nữ chằm chằm, mặt không đổi sắc, nói: “Hàn Sâm có thù không đội trời chung với tộc Hoàng Cực bọn ta. Tộc Hoàng Cực ta chắc chắn sẽ khiến hắn nợ máu phải trả bằng máu, xin các hạ cho mượn một con đường, sau này tộc Hoàng Cực ta tất có hậu tạ.”
“Nếu ta không cho mượn thì sao?” Người phụ nữ rất bất mãn với giọng điệu ngang ngạnh của Mông Liệt.
Tuy Mông Liệt nói là mượn đường nhưng giọng điệu của hắn lại là kiểu giọng mệnh lệnh của người trên ra lệnh cho kẻ dưới, hoàn toàn không có ý định thương lượng.
“Vậy ta đành tự mở một con đường, Hoàng Cực tới đâu, chư thiên không cản nổi.” Mông Liệt lạnh giọng.
Nghe Mông Liệt nói vậy, Hàn Sâm vui mừng đến suýt nữa bật cười thành tiếng.
Quả thực, thế lực ngày nay của tộc Hoàng Cực có thể trấn áp được chư thiên vạn tộc. Đổi thành một người khác, dù là một trong mười cường giả Thần Hoá của Thượng tộc, e rằng cũng không dám đối đầu trực diện với tộc Hoàng Cực.
Đáng tiếc đối tượng mà Mông Liệt nói mấy lời này sai rồi. Người phụ nữ này là nhân vật cùng thời với Thánh Chủ. Năm ấy Thuỷ Tổ tộc Hoàng Cực chỉ được người phụ nữ coi như nô bộc thôi, bây giờ hậu duệ của tộc Hoàng Cực lại dám nói chuyện với nàng bằng giọng điệu này. Hàn Sâm dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người phụ nữ sẽ có phản ứng ra sao.
“Uy phong của tộc Hoàng Cực to lớn thật đấy. Ta phải thử một chút, xem tộc Hoàng Cực các ngươi mở đường từ chỗ ta kiểu gì.” Người phụ nữ khinh miệt hừ lạnh.
Mông Liệt khẽ cau mày, tộc Hoàng Cực uy chấn đại vũ trụ từ lâu. Hắn là Hoàng thúc cao quý. Ngoại trừ hai tộc Thái Thượng và Cổ Thần thì rất ít người dám nói năng như vậy với họ.
“Hừ!” Mông Liệt trở bàn tay, thẳng thừng trấn áp đảo nhỏ.
Bàn tay đó hoá thành cái ấn lớn, chỉ trong chớp mắt đã chụp xuống toàn bộ vòng bảo hộ, Thần quang trên cái ấn lớn như ngục, hoá thành một chữ “Hoàng” cổ xưa, ập xuống với khí thế trấn áp thiên địa.
Toàn bộ biển Thiên Hà run rẩy dưới dấu ấn chữ Hoàng, ráng mây rúng động không ngừng, không gian cũng bị cái ấn lớn chèn ép phát ra những tiếng khí nổ và xé rách. Toàn bộ không gian tràn ngập sự hỗn loạn.
Trong mắt Hàn Sâm, dường như toàn thế giới đang bị cái ấn lớn chữ Hoàng nghiền nát với khí thế vô song, hòn đảo nhỏ tựa như một quả trứng gà không chịu nổi một đòn.
“Học trộm Ấn Thế Giới một cách sơ sài cũng dám tới đây phô ra sự vụng dại.” Người phụ nữ nói một câu khinh miệt, tiện thể nhấc tay lên. Một ấn nhỏ ngưng tụ thành hình từ đầu ngón tay nàng, quẳng về phía cái ấn lớn đang trấn áp nơi chân trời.
Ấn nhỏ nghênh đón cái ấn lớn, chú văn kỳ dị được in lên đó lập loè, nhưng không nhìn ra đó là chữ gì. Song chú văn kia khiến người ta cảm thấy rất kỳ lạ, như thể sự diễn biến chuyển hoá của toàn vũ trụ đều nằm hết trong ấn nhỏ này.
Đùng!
Ấn nhỏ va chạm với cái ấn lớn đang che trời. Trong phút chốc, cái ấn lớn kinh khủng bị chia năm xẻ bảy, hoàn toàn không thể đối chọi với ấn nhỏ.
“Sao lại thế được!” Sắc mặt Mông Liệt biến đổi rõ rệt. Hoàng Ấn Kinh Thế trấn áp thiên địa, vạn tộc không thể chống đỡ lại bị ấn nhỏ trực tiếp đánh tan, dù là ai cũng không thể tin nổi.
Hàn Sâm dùng kính Tử Đồng Thần Điệp quan sát hết thảy. Sức mạnh của ấn nhỏ mà người phụ nữ đánh ra khá giống với cái ấn lớn, nhưng ấn nhỏ chứa đựng sự ảo diệu của vũ trụ vượt xa cái ấn lớn.
Tuy có chung nguồn gốc nhưng nó cũng giống như sự khác biệt giữa thép tinh và quặng sắt vụn. Hoàng Ấn Kinh Thế vừa đụng đã vỡ, hoàn toàn không thể chống lại Ấn Thế Giới của người phụ nữ.
Hết chương 2464.
Bạn cần đăng nhập để bình luận