Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 948: Mũi Tên Của Người Chết

- Bá tước đại nhân, có muốn tôi đi giải quyết tên nhân loại kia không?
Dị Linh quý tộc Long Ma đứng ở bên cạnh Kinh Cức Bá Tước khom người nói.
Cặp môi đỏ mọng lãnh diễm của Kinh Cức Bá Tước hơi động một chút:
- Làm gọn gàng một chút, mau chóng đánh xuống Tí Hộ Sở này, ta không có thời gian chậm trễ ở chỗ này.
- Vâng.
Long Ma lên tiếng, bước ra một bước, toàn thân đã bị áo giáp màu đen bao trùm, mười ngón phía trên hai tay mọc ra móng vuốt màu đen giống như là dao găm, tốc độ cực nhanh mau chóng lao về phía cửa thành.
Trong mắt của y hoàn toàn lạnh lẽo, nhưng lại tràn đầy khát máu cuồng nhiệt, trong mắt tựa hồ ngoại trừ Hàn Sâm ra không còn có thứ gì khác.
Hàn Sâm nhìn Long Ma đang chạy nhanh đến kia, lại khẽ nhíu mày, từ sinh cơ trên người Long Ma tản ra mà xem, Hàn Sâm đã có thể xác định, tên này là một tồn tại không hề kém hơn Long Huyết Xà.
Thế lực của Kinh Cức Bá Tước mạnh mẽ, vượt qua dự đoán rất nhiều.
- Hoàng lão, ở đây giao cho ngài chỉ huy.
Hàn Sâm nói xong đã thả người nhảy xuống dưới cửa thành, nhảy vào trong đám dị sinh vật, chạy tới đón Dị Linh Long Ma.
Chuyện cho tới hiện tại, Hàn Sâm chỉ có thể ám sát Kinh Cức Bá Tước, mới có hi vọng đánh lui đại quân dị sinh vật, nếu không cũng chỉ có thể triệu hoán Sát Na Nữ Đế đến giúp đỡ mà thôi.
Hàn Sâm còn không hy vọng Sát Na Nữ Đế bạo lộ ở trong tầm mắt của người khác, cho nên chỉ có thể tự mình ra trận.
Bọn Hoàng lão đều bị Hàn Sâm làm cho hoảng sợ, một mình Hàn Sâm vậy mà lại nhảy vào trong bầy thú, đã bị phần đông dị sinh vật vây công, làm sao còn mạng để sống?
Mặc dù bọn họ cũng đã nhìn ra, lần công thành này sinh vật biến dị mạnh mẽ hơn dự đoán của bọn họ rất nhiều, chỉ sợ là rất khó để thủ được Tí Hộ Sở, hành động giống như tự sát này của Hàn Sâm, theo bọn họ nghĩ hẳn là một loại hành vi chuộc tội đối với phán đoán sai lầm của bản thân.
Đáng tiếc là Hàn Sâm cũng không hề có ý nghĩ như vậy, mặc dù thế lực của Kinh Cức Bá Tước còn mạnh mẽ hơn hắn nghĩ nhiều, nhưng mà vẫn còn ở trong phạm vi có thể khống chế, cho nên Hàn Sâm cũng không có bất kỳ lo lắng nào.
Hơn nữa Hàn Sâm cũng không bị lâm vào trong vòng vây, dưới tác dụng mạnh mẽ của Động Huyền Khí, tất cả mọi cử động của dị sinh vật đều ở trong tính toán của hắn, từ lúc hắn thả người nhảy xuống cửa thành mà bắt đầu, hắn đã biết rõ mỗi một bước mình phải đi như thế nào rồi.
Ở bên trong đàn dị sinh vật đằng kia, thân hình Hàn Sâm giống như kim đồng hồ quay ngược chiều, giống như một con báo săn tràn ngập dã tính, nhanh chóng di động trong đám dị sinh vật.
Không do dự, không có dừng lại, rất có loại thong dong cùng tiêu sái như ở trong vạn bụi hoa không dính một phiến lá vào người, nhưng lại nhiều hơn một luồng hương vị cuồng dã.
Mặc dù số lượng của dị sinh vật rất nhiều, nhưng lại không có một con nào có thể ngăn cản bước chân của hắn, Hàn Sâm đang nhanh chóng tiếp cận tên Dị Linh quý tộc Long Ma đang chạy nhanh đến kia.
- Không biết tự lượng sức mình.
Trong mắt Long Ma lóe lên sát cơ làm cho người ta sợ hãi, khí thế trên người lại một lần nữa tăng vọt, phía trên áo giáp màu đen kia vậy mà sinh ra vảy màu đen, phía trên mũ bảo hiểm cũng mơ hồ sinh ra một đôi sừng nhọn.
Tốc độ lại một lần nữa tăng vọt, phía trên móng vuốt màu đen kia đã loé lên ánh sáng màu đen làm cho người ta sợ hãi, giống như nanh vuốt của rồng, mang đến một loại cảm giác vô cùng cứng rắn.
Hàn Sâm cảm thấy Long Ma mạnh mẽ, nhưng cũng không có nửa phần sợ hãi, kể cả sức mạnh lẫn tốc độ, Hàn Sâm đều kém hơn Long Ma rất nhiều, mà ngay cả số lượng khóa gen mở ra cũng kém hơn vài đạo, nhưng mà chuyện này vẫn không đủ để làm hắn lùi bước, hắn vẫn xông về phía Long Ma.
Dùng tốc độ của hai người, cơ hồ là trong nháy mắt đã gặp nhau ở bên trong chiến trường, thân ảnh màu đen của Long Ma cùng Hàn Sâm giao thoa qua, quả đấm của Hàn Sâm thậm chí đều còn chưa đánh ra, trên lồng ngực đã bị cắt ra mấy vết thương sâu tới tận xương.
PHỐC!
Máu tươi trong miệng Hàn Sâm phun ra, trong lồng ngực máu tươi chảy như suối, trực tiếp ngã lăn ở trên mặt đất, sinh cơ đã hoàn toàn đoạn tuyệt, dĩ nhiên là một người chết.
- Thực là một nhân loại ngu xuẩn, liền thực lực chênh lệch đều không thấy rõ, vậy mà mưu toan lấy trứng chọi đá.
Ngay lúc thấy Hàn Sâm ngã lăn ở trên mặt đất, trên khuôn mặt lãnh diễm của Kinh Cức Bá Tước hiện lên một tia khinh miệt, liền không tiếp tục nhìn thêm nữa, mở ra cặp môi đỏ mọng lạnh giọng quát:
- Toàn bộ đều giết, một tên cũng không để lại.
- Vâng.
Long Ma lên tiếng, thân hình mau chóng phóng tới Tí Hộ Sở, trong mắt tràn đầy sát cơ rừng rực.
Về phần Hàn Sâm, đó đã là một người chết, tự nhiên không nằm trong phạm vi lo lắng của y nữa, y rất có tự tin đối với lực lượng của mình, hơn nữa cũng có thể cảm ứng được sinh cơ trên người Hàn Sâm đã đoạn tuyệt, nhân loại không biết tự lượng sức mình như vậy, cũng không có gì đáng chú ý.
Một con sinh vật nguyên thủy đánh về phía thi thể Hàn Sâm, muốn nuốt thi thể của hắn vào.
Người thủ thành ở trên tường thành nhìn thấy Hàn Sâm vậy mà vừa đối mặt đã bị giết chết, tức thì vừa khiếp sợ lại có chút bi ai tuyệt vọng, vốn cho là có thể giữ vững Tí Hộ Sở, không nghĩ tới lại là một kết quả như vậy.
- Không đúng. . . mọi người đừng buông tha. . . chúng ta còn có cơ hội. . .
Trong mắt Hoàng lão lại lóe lên một tia dị sắc, lớn tiếng cổ vũ mọi người tiếp tục chiến đấu.
Bởi vì ông ta phát hiện ra Long Huyết Xà vẫn còn đang chiến đấu, Dị Linh không biết, nhưng ông ta lại rất rõ ràng đó là thú hồn sủng vật của Hàn Sâm, nếu như Hàn Sâm thật sự bị giết rồi, như vậy Long Huyết Xà cũng sẽ tan thành mây khói.
Nhưng mà hiện tại Long Huyết Xà vẫn còn sinh long hoạt hổ cùng Hỏa Diễm Mãnh Hổ giết chóc, không có chút dấu hiệu tiêu tán nào, vậy có nghĩa là Hàn Sâm vẫn còn chưa chết.
Mặc dù Hoàng lão không biết đến cùng là Hàn Sâm muốn làm gì, nhưng mà ông rất khẳng định, Hàn Sâm tuyệt đối không phải là một người ngu, hắn không có đạo lý nào đi chịu chết như vậy, nhất định là có mưu đồ gì đó.
Nhìn thấy nhân loại vẫn còn đang dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, trong mắt Kinh Cức Bá Tước tràn đầy vẻ đùa cợt:
- Thật sự là bọn ngu xuẩn. . .
Một câu nói này của cô ta còn chưa nói hết, lại đột nhiên phát hiện ra một bóng tên đã không một tiếng động bắn tới trước mặt cô ta, mặt cô ta thậm chí đã có thể rõ ràng cảm giác được khí tức nóng rực kia, đầu sợi lông đều bị đốt có chút quăn xoắn lại rồi.
Thân mũi tên mang theo ngọn lửa kia, Kinh Cức Bá Tước không thể quen thuộc hơn nữa, chính là mũi tên bắn chết Kim Lôi Ưng cùng Kim Trảo Lang kia.
Kinh Cức Bá Tước phản ứng cực nhanh, trên tay bộc phát ra lực lượng kinh khủng, một cành hồng theo tay mà ra, mạnh mẽ cuốn về phía mũi tên lửa đang bắn tới trước mặt mình kia.
Thế nhưng mà trong nháy mắt dây hoa hồng sắp quấn lấy mũi tên, mũi tên lửa kia lại giống như là có sinh mệnh, mạnh mẽ chếch đi vài tấc ở trên không trung, vừa vặn tránh qua, tránh né dây hoa hồng của cô ta, nguyên bản mũi tên bắn về phía mặt cô ta, lập tức đâm vào bên trong cổ họng của cô ta.
Khuôn mặt của Kinh Cức Bá Tước lộ ra vẻ không thể tin nổi, há cái miệng nhỏ nhắn ra, nhưng bởi vì cổ họng bị đâm xuyên qua mà không thể nói ra thành lời, chỉ là con mắt nhìn chòng chọc vào bên trong chiến trường, máu tươi trong miệng phún ra.
Tên khốn nguyên bản vốn đã là người chết kia, lúc này đang chân đạp lên thi thể một con sinh vật nguyên thủy, nắm trường cung trong tay, đang mỉm cười với cô ta, trong nụ cười kia tràn đầy ý vị đùa cợt, khiến cho Kinh Cức Bá Tước hận không thể một quyền đánh gương mặt đó thành tám khối, sau đó lại giẫm thành thịt nát, cuối cùng đốt thành tro bụi, mới có thể giải được mối hận trong lòng.
Đáng tiếc hiện tại Kinh Cức Bá Tước cái gì cũng không thể làm được, ở bên trong cơn phẫn nộ, thân thể hóa thành ánh sáng tiêu tán.
Toàn bộ chiến trường đều giống như bị ngừng lại trong vài giây, sau khi đông đảo dị sinh vật ngẩn ra trong chốc lát, đột nhiên giống như nước thủy triều thối lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận