Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2627. Ngân Sắc Hủy Diệt Giả

Ngũ Thành Thập Nhị Lầu mờ mịt như cõi thần tiên, đặc biệt là Ngũ Thành ẩn mình trong đám mây mù, chỉ có những sinh vật nhìn thấy được nó mới có thể đi vào trong.
Hàn Sâm đi theo Cô Trúc vào thành Bạch Đế. Khác với thành Hắc Đế, thành Bạch Đế là một kiến trúc hình vành khăn khổng lồ, có hơi giống với đấu trường La Mã cổ đại.
Sau khi hai người đi vào, Hàn Sâm phát hiện quả nhiên là một đấu trường khổng lồ, xung quanh là chỗ ngồi dạng bậc thang, nơi thấp nhất ngay trung tâm chính là một đấu trường hình tròn.
Trong đấu trường rộng lớn này lại chả có một bóng người, hay nói cách khác ngay cả một sinh vật cũng không có.
“Không phải nói ở đây có dị chủng sao? Sao ngay cả một con cũng chả thấy?” Hàn Sâm thắc mắc đánh giá xung quanh, hoàn toàn không phát hiện ra khí tức của sinh vật.
“Lần trước dị chủng trong thành Bạch Đế đã bị giết chết, bây giờ thời gian vẫn chưa đến, những dị chủng mới vẫn chưa xuất hiện, cứ đợi thêm một lát, thời gian sắp đến rồi.” Cô Trúc nói xong rồi ngồi xuống thêm đá bên cạnh.
Hàn Sâm chỉ đành ngồi xuống với Cô Trúc đợi thời gian sắp đến mà Cô Trúc nói.
Không lâu sau, Hàn Sâm bỗng nhiên nghe thấy âm thanh như bản lề chuyển động, ánh mắt nhìn về phía đấu trường thì nhìn thấy cánh cổng bên hông đấu trường dần dần văng lên tiếng kêu lách cách.
Cánh cửa vừa mở ra thì cổng lớn của thành Hắc Đế cũng đóng lại. “Sao lại phải đóng cửa vậy?” Hàn Sâm hơi ngạc nhiên.
“Săn giết ở thành Bạch Đế là một cuộc chiến sinh tử, chỉ khi có một bên chết đi thì mới kết thúc. Muốn rời khỏi nơi này chỉ có thể giết chết các dị chủng trong đó.” Cô Trúc nói.
“Nhưng mà chúng ta không biết được sẽ xuất hiện những dị chủng gì, lỡ như là dị chủng cấp Thần Hóa thì sao?” Hàn Sâm giật mình nói. “Thế nên ta mới tìm ngươi đến đây cùng ta.” Cô Trúc cười nói.
“Đệt, ngươi chơi ta à!” Hàn Sâm nhìn cánh cổng của đấu trường, thầm cầu nguyện lát nữa dị chủng xuất hiện tuyệt đối đừng là dị chủng cấp Thần Hóa.
Sau khi cánh cửa đấu trường nâng lên xong, Hàn Sâm nhìn thấy bên trong là lối đi tối đen, nhìn không rõ là thứ gì, chỉ nghe thấy tiếng bước chân truyền ra.
Không lâu sau liền nhìn thấy một bóng dáng từ bên trong đi ra.
Đó là một sinh vật mặc áo giáp Ngân Sắc, trong tay cầm một thanh kiếm bạc nhỏ dài, mặt nạ che mắt ánh lên tia hồng quang.
“Vận may của chúng ta cũng không tệ.” Cô Trúc cười nói.
“Thế này mà còn vận may không tệ à?” Hàn Sâm nhìn rất rõ, sinh vật mặc áo giáp Ngân Sắc trên người mơ hồ tản ra sức mạnh xích Trật Tự màu bạc kia chính là dị chủng Thần Hóa.
“Ngân Sắc Hủy Diệt Giả, dị chủng Thần Hóa cấp Nguyên Cơ, dựa vào cách tính tiềm lực Thần Linh Chi Xúc, đây là dị chủng thiên phú bát giáp. Nếu lấy được trứng dị chủng của nó thì sao này nói không chừng có thể bồi dưỡng lên cấp Phá Kiển.” Cô Trúc nói.
Hàn Sâm khổ sở cười nói: “Ngươi không phải đang đánh cược đó chứ? Lỡ như bước ra là dị chủng cấp Lột Xác hay cấp Phá Kiển vậy chẳng phải chúng ta chết chắc rồi sao?”
Cô Trúc thản nhiên nói: “Thiên tộc chiếm Bạch Ngọc Kinh lâu như vậy cũng có một vài nghiên cứu Bạch Ngọc Kinh. Thiên Cơ viện đã sớm tính ra lần này tỷ lệ xuất hiện dị chủng cấp Vương hơn tám mươi phần trăm, mười phần trăm là cấp Vương đột biến, còn không đến mười phần trăm còn lại sẽ xuất hiện Thần Hóa, hơn nữa tỷ lệ xuất hiện Thần Hóa cao cấp rất thấp. Cho nên ta mới nói chúng ta may mắn, tỷ lệ thấp như vậy đều để chúng ta gặp phải, nhưng mà cái này cũng vừa hay hợp ý của ta.”
Trong khi Cô Trúc nói thì Ngân Sắc Hủy Diệt Giả đã nâng thanh liễu kiếm trong tay lên đâm một nhát vào khoảng không về phía Hàn Sâm, xích Trật Tự màu bạc ngưng tụ lại thành kiếm quang như mũi kim, †rong nháy mắt đã đâm đến trước mặt Hàn Sâm.
“Rõ ràng có hai người sao lại đâm ta trước chứ? Ta xui xẻo đến vậy sao?” Trong đầu Hàn Sâm lóe lên suy nghĩ này, đồng thời cơ thể cũng có phản ứng.
Bùm!
Kiếm quang ngân hắc đâm thẳng vào cơ thể của Hàn Sâm, còn một Hàn Sâm khác đã xuất hiện trong đấu trường, Lục Hạch Xà Cung đã được hắn nắm trong tay, kéo dây cung ngưng tụ ra một đường ngọc quang bắn về phía Ngân Sắc Hủy Diệt Giả.
Cùng lúc đó Cô Trúc cũng đến đấu trường, một thanh ngọc kiếm mang †heo kiếm quang lạnh thấu xương chém về phía Ngân Sắc Hủy Diệt Giả.
Kiếm bạc trong tay Ngân Sắc Hủy Diệt Giả chớp lên hai cái, trong nháy mắt cung tên của Hàn Sâm và kiếm quang của Cô Trúc bị chém tan †ành, căn bản không thể đến gần người được.
Xích Trật Tự của Ngân Sắc Hủy Diệt Giả gần như không có hiệu quả khống chế phạm vi, Hàn Sâm và Cô Trúc không ngừng biến đổi thân pháp, bay nhảy trong thành Bạch Đế để tránh sự tấn công của Ngân Sắc Hủy Diệt Giả, đồng thời phản kích.
“Chuyện gì vậy… Tốc độ kiếm của hắn ngày càng nhanh…” Hàn Sâm né không kịp, một kiếm quang màu bạc lướt qua gò má hắn, lập tức xuất hiện một vết máu trên gương mặt hắn, ngay cả xương gò má cũng vạch ra một vết nông. Nếu như sâu thêm chút nữa thì gương mặt của hắn bị cắt rách mất rồi.
“Xem ra sức mạnh xích Trật Tự của hắn chắc hẳn thuộc hệ tốc độ.” Cô Trúc chém ra vô số kiếm quang, nhưng đều bị Ngân Sắc Hủy Diệt Giả vung kiếm đánh tan.
“Hợp!” Quỷ Nha Đao bên tay kia của Hàn Sâm chém lên phía trước, đao quang bị chém ra trước kia hợp lại tạo thành một màn đao che khắp bầu trời bay về phía Ngân Sắc Hủy Diệt Giả.
Nhưng mà kiếm mảnh trong tay Ngân Sắc Hủy Diệt Giả vừa sáng lên đã đánh tan toàn bộ lưới đao của Hàn Sâm, khiến cho Hàn Sâm không khỏi kinh ngạc.
“Nhanh quá!” Dựa vào thị lực của hắn ngay cả Ngân Sắc Hủy Diệt Giả xuất kiếm như thế nào hắn cũng không nhìn rõ được.
Cô Trúc lạnh lùng quát một tiếng, con mắt thẳng đứng giữa hai chân mày của hắn mở ra, con ngươi biến thành màu đỏ tím, hơn nữa từ một phân thành bốn, ở bên trong chuyển động như cánh hoa anh đào.
Hàn Sâm nhớ thiên nhãn của Cô Trúc là màu đỏ máu, khí huyết sát bên trong vô cùng dày đặc hoàn toàn khác với hiện giờ.
Hàn Sâm nghĩ một lát liền hiểu ra có lẽ là do hắn đã dung hòa cơ thể của Tử Đồng Thần Điệp.
Quả nhiên, Hàn Sâm nhìn lấy sau lưng Cô Trúc mọc ra bốn cánh bướm, †ia sáng màu đỏ tím từ trong thiên nhãn phóng ra ngoài, mơ hồ hiện ra vết tích xích Trật Tự.
Hàn Sâm nhìn thấy tia sáng đó hơi quen, chắc hẳn là Tử Đồng Thần Quang có hiệu quả phong ấn cấm chế, nhưng mà bên trong đó lại mang theo một sức lực hung thần khủng bố, có hơi khác biệt với thứ mà Hàn Sâm thấy trên người Tà Đồng.
Tia sáng màu đỏ máu rơi trên người Ngân Sắc Hủy Diệt Giả. Mặc dù Ngân Sắc Hủy Diệt Giả giơ kiếm muốn chém đứt thần quang nhưng thần quang lại không có thực thể, kiếm quang ngânênsắc chém xuyên qua nó, không hề có tác dụng nào cả.
Trong khoảnh khắc bị thần quang chiếu vào, cơ thể của Ngân Sắc Hủy Diệt Giả như bị dừng lại, đứng yên bất động tại đó và giữ nguyên tư thế vung kiếm kia.
Hàn Sâm vui sướng không thôi, kéo Lục Hạch Xà Cung bắn một tên về phía Ngân Sắc Hủy Diệt Giả, nhưng cung tên chưa bay đến trước Ngân Sắc Hủy Diệt Giả thì Ngân Sắc Hủy Diệt Giả đang đứng yên bỗng nhiên cử động, chỉ trong nháy mắt kiếm mảnh màu bạc đã chém cung tên thành vô số mảnh nhỏ.
“Thời gian thần quang giam giữ có hạn, xem ra chúng ta phải phối hợp ăn ý hơn.” Cô Trúc chau mày nói.
Hết chương 2627.
Bạn cần đăng nhập để bình luận